Tần Mộng ríu rít kể lại mọi chuyện xảy ra trong vực thầm Ma Vực.
Cô nói vô cùng hưng phấn, nhưng sắc mặt của gia chủ nhà họ Tần Tần Dương thì lại không ngừng biến hóa.
Sau khi Tần Mộng nói xong, Tần Dương im lặng không nói câu nào.
“Gia chủ, bây giờ chúng ta phải làm như thế nào đây?" Tần Võ nhìn Tân Dương một lúc rồi hỏi.
Tần Dương trầm mặc một chút, sau đó lên tiếng: “Tiểu Võ, con cùng Tiểu Văn tới nhà họ Lý ở quận Hoang Lâm một chuyến, Từ nhị trưởng lão sẽ đi cùng các con.”
Tần Võ nghe vậy thì gật đầu, dường như đoán được quyết định của Tân Dương nên cũng không nói 'thêm gì nữa.
Ông ta cũng biết lúc trước gia tộc đã chuẩn bị phái người đi tới quận Hoang Lâm, nhưng sau đó lại hủy bỏ.
Trong lòng ông ta thở dài một tiếng, hiện giờ Lý Phong hoàn toàn không có chút hảo cảm nào với nhà họ Tần.
...
Vùng cực Tây của đại lục Thiên U, Thiên Vu cốc.
Lúc này, tại một khu vực của vực thẳm Ma Vực, một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đen đang đứng.
Trên mặt người đàn ông có một tia bí văn màu vàng, dao động khí thế trên người cuồn cuộn như vực sâu, gương mặt lạnh lùng, yên lặng chờ đợi cái gì.
Vút! Vút! Vút!
Bỗng nhiên, cánh cửa cung điện mở ra, ba thân ảnh xuất hiện.
Nhìn thấy ba thân ảnh này, người đàn ông trung niên hơi nhíu mày, dao động khí thế trên người lập tức phóng ra.
Ba người này không chịu nổi, thân ảnh trực tiếp bay ngược ra ngoài, trong miệng có máu tươi.
Nháy mắt, ông ta đã xuất hiện ở trước mặt mấy người này.
“Sao chỉ có ba người các ngươi ra ngoài? Kim Lệ đâu? Kim Lộ cố gắng đè nén cơn tức giận trong lòng, trầm giọng nói.
Lần này Thiên Vu cốc có 30 người tiến vào, con gái Kim Lộ của ông ta cũng ở trong đó.
Thế mà bây giờ chỉ có ba người ra ngoài, 27 người còn lại chỉ có một kết quả, đó là đã chết.
“Nhị cốc chủ, Kim Lệ bị Lý Phong đánh chết rồi.” Một đệ tử hốt hoảng nói.
“Bị Lý Phong đánh chết?”
Kim Lộ nghe xong thì hoàn toàn bùng nổ: “Không. thể nào! Kim Lệ gần đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, trên người còn có vô số con át chủ bài, trong vực thắm Ma Vực không ai có thể giết được nó! Lý Phong mới chỉ ở Tiên Thiên cảnh, sao có thể làm được như vậy?”
Kim Lộ cho Kim Lệ rất nhiều con át chủ bài, một khi vận dụng thì đến cả Thất Phách cảnh sơ kỳ cũng khó mà đánh chết được Kim Lộ.
Chứ đừng nói là Lý Phong, cho dù hẳn vào trong vực thẩm Ma Vực đột phá tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong thì cũng không có khả năng đánh chết con gái ông ta.
Vút Vút! Vút!
Đúng lúc này, trong hư không cũng xuất hiện thêm những thân ảnh khác.
“Thiên Vu cốc chúng ta tiến vào 30 người, vậy mà chỉ có 3 người đi ra, hơn nữa còn là những đệ tử xếp hạng phía sau.”
“Hàn Nguyên, Kim Lệ đều tử vong rồi?"
“Sao có thể như vậy được? Trong vực thẳm Ma Vực làm gì có ai có năng lực đánh chết bọn họ chứ
Những thân ảnh này tản ra dao động khí thế vô cùng khủng khiếp, hiển nhiên đều đạt tới Tam Hồn cảnh!
Đây là những cốc chủ khác của Thiên Vu cốc.
Ba đệ tử còn lại của Thiên Vu cốc không dám do. dự, nhanh chóng nói hết ra mọi chuyện.
Nghe xong những lời nọ nói, ánh mắt của Kim Lộ càng lúc càng âm trầm.
“Lý Phong!!!"
Một âm thanh bạo nộ vang lên, vang vọng cả một khu vực lớn.
...
Thời gian trôi đi, không chỉ có phủ Thần Văn, vương phủ quận Viêm Võ, nhà họ Tần... mà đông đảo các thiên tài rời khỏi vực thắm Ma Vực đều kể những chuyện đã xảy ra cho thế lực của mình biết, tạo thành một chấn động lớn.
“Không thể tưởng tượng được! Phủ Thần Văn bỗng nhiên xuất hiện một thiên tài có thiên phú tu luyện khủng khiếp như vậy!"
“Chỉ trong vòng một năm mà từ Tiên Thiên cảnh trực tiếp tăng lên tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong. Lý Phong ở vực thẳm Ma Vực chắc chắn đã có được cơ duyên to lớn!”
“Đúng vậy, không ai có thể tiến bộ nhanh được tới mức đó.”
“Thực lực cường đại thật, trên người Lý Phong còn có tận hai bông hoa Thiên Hồn! Hắn chắc sẽ dùng một bông, còn dư lại một.”
“Mau tới phủ Thần Văn, không cần biết phải trả giá như thế nào, nhất định phải có được bông hoa Thiên Hồn đó!”
Các thế lực bắt đầu nhanh chóng hành động.
...
Thế giới bên ngoài có động tĩnh to lớn, Lý Phong ở bên trong hoàn toàn không biết gì. Lúc này, hắn đang yên lặng ngồi tu luyện ở núi của mình.
“Đã trở lại rồi.”
Lý Phong nhìn xuống dưới, khóe miệng lộ ra ý cười.
Từ nơi này nhìn xuống, hẳn có thể thu hết hơn một nửa phủ Thần Văn vào trong đáy mắt.
Hắn hồi tưởng lại mọi chuyện xảy ra ở vực thắm Ma Vực, giống như đã trôi qua một khoảng thời gian rất dài vậy.
Nghĩ ngợi một lát, Lý Phong nằm chặt tay, trong tay xuất hiện một gốc linh dược.
Linh dược này có màu đen, ở phần rễ có ba sọc màu vàng, ở đỉnh là một bông hoa có năm cánh
Đây chính là hoa Thiên Hồn- thứ mà các thế lực điên cuồng muốn có!
“Huyền Long, cứ trực tiếp cần nuốt linh lực bên rong hoa Thiên Hồn là được à?” Lý Phong dò hỏi.
“Ừm, ngươi cắn nuốt linh lực hoặc là ăn luôn cũng được, không có hạn chế gì” Huyền Long mỉm cười.
Trong mắt ông ta cũng lộ ra vẻ kỳ dị, tên tiểu tử bình thường lúc trước không ngờ đã có thể đi tới bước này.
“Một khi đã như thế, vậy thì đột phá đi!”
Lý Phong mỉm cười.
Ong...
Điểm sáng thần bí hơi dao động, sau đó linh lực trong hoa Thiên Hồn trào ra, nhanh chóng bị điểm sáng thần bí hấp thu.