Lâm Phong thu lại thực cốt bạch tiễn, nhìn pháp văn mờ đi một phần nhỏ chứng tỏ số cốt thú vừa hấp thu không có quá nhiều hiệu quả, chắc là do cấp độ quá thấp, dù sao nơi này cũng chỉ là bên ngoài Lạc Nhạn cốc.
Sao khi rời Lạc Nhạn cốc, một tiêu cuối cùng là Thực Linh đầm cách nơi này mấy trăm dặm về phía nam.
Thực Linh đầm không phải là một cái đầm mà là một khu rừng có thổ nhưỡng giống như bùn lầy vừa mềm vừa xốp, bên dưới là hàng vạn thực linh mộc, một khi bị bọn chúng tóm được thì huyền cấp yêu thú cũng khó thoát.
Nữa đêm, Lâm Phong lại tìm một hang động nghĩ chân, lão đầu đã truyền cho hắn một loại ẩn hình pháp văn giúp hắn tiến vào Thực Linh đầm, đêm nay là thời gian duy nhất để hắn luyện tập.
- Lão đầu thứ này thật sự có hiệu nghiệm sao?
Lâm Phong vẫn cảm thấy có chút lo lắng, một khi sử dụng ẩn hình pháp văn thì linh lực của hắn sẽ bị phong ấn, lúc đó hắn không khác gì phàm nhân.
- Yên tâm, thực linh mộc chỉ tấn công những thứ có linh lực.
- Chỉ đơn giản như vậy chẳng phải sẽ có rất nhiều tu sĩ tiến vào Thực Linh đầm sao?
- Bên trong Thực Linh đầm ngoài trừ thực linh mộc ra còn một số loại yêu thú kí sinh, tuy phẩm cấp không cao nhưng giết chết một tên phàm nhân thì không vấn đề.
- Cho nên không thể dùng phong linh pháp văn mà phải dùng ẩn hình pháp văn.
Ẩn hình pháp văn thuộc hoàng cấp pháp văn vừa ẩn hình vừa phong linh, chỉ cần hắn không sử dụng linh lực thì đám yêu thú sẽ rất khó phát hiện.
Trong lúc Lâm Phong tế luyện pháp chỉ thì có một đoàn người lặng lẽ tiến vào Thương Vân thành hướng Vạn Bảo các đi đến.
- Các vị khách quan có chuyện gì sao?
- Bọn ta muốn gặp Chu quản lý.
- Chuyện này, Chu quản lý…
Thanh niên phục vụ định từ chối thì nhìn thấy tấm kim bài trong tay đối phương liền cung kính gật đầu.
- Các vị đại nhân đợi chút, tiểu nhân lập tức đi mời Chu quản lý.
Một lúc sao Chu Thất xuất hiện dẫn theo ba người vào trong, cửa phòng mở ra, bên trong là bạch y nữ tử đã chờ sẵn, đám hắc y nhân cùng lúc hành lễ.
- Sư tỷ.
- Ngạo sư đệ, chuyện lần này ta sẽ không tham gia, các ngươi tự giải quyết nhưng tuyệt đối không được dùng vũ lực.
- Đệ hiểu rồi.
Nơi này là địa bàn của Vô Cực thánh cung, làm lớn chuyện sẽ khiến bọn chúng chú ý, hơn nữa đối tượng giao dịch còn là đan sư, thành phần khó chơi nhất đại lục.
- Đi đi.
Ngạo Phong gật đầu rời đi, một tên phía sao đi theo còn một tên vẫn đứng im, Lãnh Hàn Băng lạnh nhạt hỏi.
- Còn chuyện gì sao ?
- Tỷ tỷ muội nhớ tỷ.
Hắc bào cởi xuống, một gương mặt xinh đẹp xuất hiện, có đến bảy phần giống với Lãnh Hàn Băng chỉ là đôi mắt của nàng linh động không lạnh như tỷ tỷ.
Lãnh Hàn Băng nhìn thấy nữ tử, khóe môi cong lên để lộ nụ cười hiếm thấy.
- Phi Dao sao muội lại tới đây ?
- Người ta nhớ tỷ mà.
Lãnh Phi Dao chạy tới ôm lấy tỷ tỷ, sẵn tiện hôn một cái lên má để chiếm tiện nghi, cho tới giờ nàng là một trong hai người của thánh cung chiếm được tiện nghi của tỷ tỷ, đúng là quá hãnh diện.
- Tỷ tỷ ra ngoài lâu như vậy phụ mẫu rất lo lắng cho tỷ đó, tỷ mau trở về đi.
- Một thời gian nữa ta sẽ trở về.
- Vậy cũng được, không để cho yêu nữ kia chiếm tiện nghi của tỷ hì hì…
Nói tới yêu nữ lợi hại kia vẻ mặt hai tỷ muội đều không được tự nhiên, ánh mắt Phi Dao ẩn hiện sợ hãi còn tỷ tỷ của nàng thì bất lực, cũng vì nữ nhân đó mà nàng phải rời đi.
- Lần này muội ra ngoài phụ mẫu có biết không ?
- Đương nhiên là biết, trước khi đi muội đã xin phép rõ ràng.
- Vậy muội nói như thế nào ?
- Muội…
Lãnh Hàn Băng không nghĩ cũng biết nha đầu này nói những gì.
- Có phải muội nói với phụ thân là muốn tiến vào bí cảnh để rèn luyện ?
- Đúng vậy…
Lãnh Phi Dao cuối đầu, nàng đúng là đã thông báo chỉ là thông báo không đúng mà thôi, cuối cùng cũng không lừa được tỷ tỷ.
- Tỷ tỷ, thật sự là muội rất nhớ tỷ nên mới làm như vậy, tỷ đừng nói với phụ mẫu nha.
- Mấy ngày nay muội phải ở đây với ta, không được đi đâu hết.
- A… như vậy chẳng phải muội bị tỷ giam lỏng sao ? muội phản đối.
- Không phải muội nói là nhớ ta sao ?
Lãnh Hàn Băng xoay người rời đi, trong lòng dự tính tạm thời để nha đầu này ở đây đến khi Ngạo Phong hoàn thành nhiệm vụ sẽ đưa nó về, tránh để xảy ra phiền phức.
Lãnh Phi Dao buồn bực dặm chân, cuộc đời của nàng đúng là bất hạnh, hết bị yêu nữ ức hiếp lại bị tỷ tỷ ăn hiếp.
- Đợi đến khi tiểu Phi Dao mạnh lên nhất định phải phục thù.
Nghĩ đến đây nàng lập tức phóng lên giường tu luyện, vừa ngồi xuống liền ngửi được hương thơm dễ chịu.
- Giường của tỷ tỷ thơm thật, hèn gì yêu nữ kia lại thích trèo lên như vậy hay là ngủ một giấc rồi luyện công, dù sao mình cũng vất vả cả ngày rồi.
Lãnh Hàn Băng nhìn tiểu muội ngủ say trên giường, tướng ngủ vô cùng khó coi, nàng thật sự hoài nghi đây có phải là tiểu muội của mình hay không ?
Vài ngày sao, Lâm Phong đã thuận lợi tiến vào Thực Linh đầm, đúng như lão đầu dự đoán một đường vô cùng bình an.
- Oah ha ha ha ha…
Tiếng cười nham nhở vang vọng khắp khu rừng dọa đám yêu thú chết khiếp, cho dù bọn chúng tìm khắp nơi cũng không phát hiện thứ kinh khủng kia ở đâu.
Lâm Phong cầm thực cốt bạch tiễn trên tay, hắn vừa thành công lụi được một con huyền cấp yêu thú, tuy chỉ là một bộ xương nhưng trong lòng vẫn vô cùng hưng phấn.
Hơn nữa chỗ này không chỉ có thú cốt mà còn có không ít linh dược, hai hôm nay hắn hái được hơn chục gốc hoàng dược cùng 2 gốc huyền dược, giá trị ước tính vài trăm khối linh thạch hạ phẩm.
Thực cốt pháp văn đã mờ đi bảy phần chỉ cần vài bộ huyền cấp thú cốt nữa thì có thể đột phá.
- Âm khí nơi kia thật nồng đậm.
Lâm Phong vừa rãi một ít âm thi phấn xuống thì mặt đất lún thành một cái hố lớn, một bộ bạch cốt từ dưới hố bò lên, đám yêu thú xung quanh vừa bu lại xem náo nhiệt liền bỏ chạy tán loạn.
- Huyền... huyền thú đỉnh phong.
Bạch cốt trước mặt cao hơn 10 trượng, thân hình to như một ngọn núi nhỏ, tuy cách Lâm Phong mấy chục trượng nhưng vẫn tạo cho hắn cảm giác nghẹt thở.
- Là huyền cấp độc giác thú đỉnh phong.
Lần đầu nhìn thấy một bộ hài cốt to lớn như vậy làm cho hắn có chút choáng ngợp, thứ này chết đi mà còn làm cho hắn run sợ không biết lúc còn sống thì lợi hại cỡ nào.
- Hình như có gì đó không đúng.
Lâm Phong nhớ lúc trước hắn từng gặp vài bộ bạch cốt của huyền cấp yêu thú nhưng bọn chúng đâu có tỏa ra uy áp khủng bố như thanh niên này. Đến khi hắn nhìn kĩ lại thì phát hiện bên trong bộ bạch cốt có thứ gì đó đang phát sáng.
- Yêu đơn… là một viên yêu đơn… oah ha ha ha ha… lão tử phát tài rồi…
Yêu thú sở hữu yêu đơn như thiên tài bên trong tu sĩ, chỉ cần không chết thì ít nhất cũng đột phá địa cấp thoát thai hoán cốt, loại yêu thú này có sức chiến đầu vô cùng tàn bạo, chiến lực hơn yêu thú cùng cấp mấy lần, một con có thể cân một đám.
Bắt yêu thú đã khó bắt được yêu thú có yêu đơn còn khó hơn cho nên yêu đơn vô cùng quý hiếm, thêm vào đó yêu đơn vừa có thể luyện khí, luyện đan, luyện trận, luyện pháp chỉ nên giá trị tăng lên ngất ngưỡng.