Lâm Phong nhìn lão đầu biến mất, chỉ biết buồn bực nhẫn nhịn, ai bảo bây giờ hắn đang cần lão trợ giúp.
- Cái gì đây?
Bên cạnh hắn có một tấm da thú, hình như là vật thể vừa đập vào bản mặt của hắn, bên trên ghi chi chít văn tự, nhìn kĩ thì đúng là một tờ đan phương.
- Bổ hồn đan.
Bên trên tờ da thú ghi đầy đủ công thức luyện chế, thành phần dược liệu và hướng dẫn sử dụng, loại đan dược này chủ yếu dùng để tẩm bổ linh hồn, ngoài ra còn có thể chữa trị, phục hồi thương thế nhưng hiệu quả rất hạn chế, yêu cầu phải sử dụng trong thời gian dài với số lượng lớn.
Linh hồn là một thứ rất huyền diệu một khi bị tổn thương thường rất khó chữa trị, bổ hồn đan thuộc loại chữa trị trường kỳ, sao khi sử dụng sẽ làm cho linh hồn ngày một tốt hơn từ đó giúp tu sĩ tự động khôi phục lại thương thế.
Chỉ có duy nhất một hạn chế là tu sĩ phải sử dụng trường kỳ và liên tục, giá của một viên hồn đan đã rất cao bây giờ lại phải sử dụng trong thời gian dài với số lượng lớn nhất định sẽ tiêu hao một lượng linh thạch khổng lồ, không phải tu sĩ bình thường có thể chịu được.
Nhưng đây chính là điều mà một tên gian thương như Lâm Phong cần, đan dược bán ra càng nhiều thì số lượng linh thạch thu về sẽ càng nhiều.
- Tiền bối tại thượng xin nhận một lạy của tiểu bối.
Nếu hắn là một con muỗi hút máu thì lão đầu chính là một con yêu thú nuốt người không nhã xương, mỗi lần lão há miệng là ấm no cả đời.
Có được đan phương bước tiếp theo tất nhiên là phải tìm linh dược, Vạn Bảo các và Thánh Đan các là một nơi tốt nhưng linh thạch của hắn lại không đủ mua linh dược, chỉ còn nơi cuối cùng là đan phòng.
- Lần này lại phải cảm tạ băng nữ.
Nhờ có Lãnh Hàn Băng mà hắn có được mấy chục vạn điểm cống hiến nếu không bây giờ đã không có vốn để đầu tư, một ngày đẹp trời nào đó hắn sẽ tìm băng nữ để báo đáp.
Lâm Phong đến dược phòng tìm Chu quản lý đăng ký, linh dược trong kho của thánh cung không thua gì Vạn Bảo các dù là số lượng hay chất lượng đều nhiều đến kinh người.
Sao khi thu gôm toàn bộ linh dược cần dùng, tổng cộng tiêu tốn gần 10 vạn điểm cống hiến, với số linh dược này có thể luyện chế mấy chục bình bổ hồn đan đủ để hắn sống sung túc qua một đoạn thời gian.
Ba ngày sao, Cửu Huyền thành trời cao gió nhẹ, ngày nắng đêm không mưa, là thời gian thích hợp để tổ chức lễ hội.
Trước hoàng kim đại môn của Vạn Bảo các hàng ngàn tu sĩ đang chầm chậm tiến vào, mỗi người đều khoác lên mình hoa phục lộng lẫy nhìn qua như một dãy sắc màu đang chảy vào kim sơn, vô cùng tráng lệ.
- Bao giờ mới đến lượt của chúng ta đây?
Lãnh Phi Dao nhìn dòng người trước mặt, còn xa mới đến lượt của nàng, dù đã đặt sẵn phòng nhưng vẫn chờ dài cổ.
- Tiểu Phong tử có cách nào đi nhanh hơn không?
- Phong Viêm sư huynh còn không có cách làm sao đệ biết được.
- Nếu có thể như đám người kia thì tốt quá.
Cả đám nhìn lên trên đỉnh của Vạn Bảo các, nơi đó bình thường giống như một búp hoa nhưng hôm nay lại nỡ rộ như một đóa hoa, thỉnh thoảng lại có vài thân ảnh lăng không hạ xuống, đóa kim hoa đó là con đường dành riêng cho đại nhân vật sở hữu huyết bài.
Lâm Phong nhìn một đạo trường hồng đáp xuống có thể là một vị bát cấp, thất cấp hỏa sư nào đó vừa tiến vào, trong đầu hắn lại xuất hiện hình ảnh của yêu nữ.
Tối hôm trước yêu nữ đột nhiên chạy tới chỗ của hắn dọa cho hắn hết cả hồn.
- Ngươi… ngươi muốn làm gì?
- Ta có chuyện muốn ngươi đi làm.
- Tại sao ta phải giúp ngươi?
Linh Mộng mỉm cười, mỗi lần nàng nở nụ cười thì mọi chuyện đã nằm trong tính toán của nàng.
- Ngươi không có lựa chọn.
- Quân tử sĩ khả sát bất khả nhục… chậm đã có gì thì từ từ thương lượng.
Lâm Phong nhìn yêu nữ bước tới liền lên tiếng ngăn lại, nữ nhân này thật sự quá nguy hiểm tốt nhất không nên đến gần nàng.
- Ngươi muốn ta làm gì?
- Hôm sao Vạn Bảo các đấu giá, chỉ cần là thứ Hàn Băng nhìn trúng thì ngươi nhất định phải ra giá.
- Tại sao ?
Đôi huyết nhãn của nàng liếc một cái làm cho lông tóc cả người tên đối diện dựng đứng.
- Ta làm việc trước giờ không hỏi tại sao, nếu ngươi làm tốt thì bản thánh nữ sẽ trả lại những thứ bên trong bí cảnh cho ngươi.
- Có chuyện tốt như vậy sao ?
- Làm hay không ?
- Đệ tử tuân lệnh.
Chuyện tốt như thế này tất nhiên hắn không thể từ chối, yêu nữ nói chỉ cần ra giá chứ đâu nói nhất định phải lấy được, quá dễ dàng.
Linh Mộng vừa xoay người rời đi thì nhìn thấy vẻ mặt đắt ý của tên kia, ngọc thủ nhẹ vẫy một cái…
- ẦM…
- Đậu xanh… hãy đợi đó.
Lâm Phong từ trong vách tường bò ra, lần này yêu nữ ra tay không nói trước làm cho hắn hoàn toàn không có cơ hội phản ứng, lại phải tiếp tục nằm gai nếm mật.
Trở lại hiện tại, đám người Lâm Phong vẫn đứng đợi bên ngoài, đã hơn nữa giờ mà vẫn chưa nhìn thấy con đường tiến vào Vạn Bảo các.
- Buồn chết ta rồi.
Lãnh Phi Dao bình thường linh động hoạt bát, nàng là người đầu tiên không chịu nỗi viễn cảnh đứng một chỗ chờ đợi, những người còn lại hầu như không có ý kiến, ngoài bọn họ ra thì vẫn còn mấy ngàn người phía sao đang đợi tiến vào.
- Phong Viêm sư huynh đâu rồi ?
Lúc này mọi người mới để ý không biết Phong Viêm đã biến mất từ khi nào, Lãnh Hàn Băng lạnh giọng trả lời.
- Hắn vừa rời đi.
- Chẳng lẽ tên đó có cách tiến vào bên trong ?
Lãnh Phi Dao nghi ngờ hỏi nhưng không ai trả lời nàng, Phong Viêm hành tung bất định thường làm ra những chuyện khiến người khác bất ngờ.
- Mọi người đang tìm ta sao ?
Phong Viêm bất ngờ xuất hiện, vẻ mặt đắt ý nhìn mọi người xung quanh, hắn lấy ra một quyển trục cầm trên tay.
- Xem ta lấy được thứ gì này.
Bên trong quyển trục là danh sách các vật phẩm hôm nay Vạn Bảo các đấu giá, thông tin mỗi vật phẩm rất chi tiết ngay cả giá khởi điểm cũng có ghi.
- Oa… làm sao ngươi lấy được thứ này ?
- Bí mật.
- Không nói thì thôi.
Lãnh Phi Dao bỉu môi, nàng cầm lấy quyển trục nhìn qua một lúc phát hiện không có vật phẩm nào phù hợp với túi linh thạch của nàng.
- Bổ hồn đan, loại đan dược này sao lại xuất hiện ở đây ?
Mọi người nghe Lãnh Phi Dao hô lên liền tiến lại nhìn thử, bên trong danh sách đấu giá đúng là có bổ hồn đan, vật phẩm đấu giá số 3, giá khởi điểm 1000 trung phẩm linh thạch một bình, mỗi bình có 10 viên thượng phẩm đan dược.
- Đúng là bất ngờ.
Ngay cả Lý Tuệ Vân cũng phải động dung, Phong Viêm vẻ mặt không đổi có lẽ đã xem qua, chỉ có Lãnh Hàn Băng là không hiểu gì, vì sở trường của nàng không phải đan đạo.
- Bổ hồn đan này có vấn đề gì sao ?
Lãnh Phi Dao nghe tỷ tỷ hỏi liền nghiêm mặt giải thích.
- Loại đan dược này chủ yếu bồi bổ linh hồn làm cho linh hồn của tu sĩ ngày càng mạnh lên, thương thế cũng theo đó mà hồi phục dần, điểm đặt biệt của bổ hồn đan có thể sử dụng trường kỳ mà không sợ cơ thể bị tổn hại.
- Đan dược tốt như vậy xuất hiện trong buổi đấu giá là chuyện thường.
- Tỷ tỷ có điều không biết, đan phương bổ hồn đan đã tuyệt tích cách đây mấy vạn năm, bên trong tàng thư các cũng chỉ ghi lại một ít về thứ này, nghe nói bổ hồn đan rất khó luyện chế đến nỗi nhiều vị trưởng lão muốn phục chế cũng không được.