Thiên La Đại Lục

Chương 67: Tỷ muội tâm sự



Lâm Phong vừa nhìn sư tỷ luyện đan vừa nghe lão đầu giải thích, mỗi khi sai lầm lão lại lên tiếng nhắc nhở, tuy quá trình luyện chế đan dược chỉ diễn ra gần hai giờ nhưng hắn đã thu được không ít lợi ích.

- Thành đan rồi.

Đan đỉnh rung lên, năm viên đan dược không đồng nhất bay ra khỏi lò, trong đó có 3 viên đạt đến thượng phẩm, 2 viên trung phẩm.

- Hay…

- Sư tỷ thật lợi hại…

- Sư tỷ xinh đẹp cho đệ vài viên đan dược có được không?

- Tên khốn này, đi chết đi.

Một đám thanh niên bu lại tiêu diệt thanh niên vừa xin xỏ, bên tron Đan cung tuyệt đối không thể để loại tư tưởng không làm mà đòi có ăn tồn tại.

Lâm Phong nhìn mọi người tung hô sao đó lại nhìn quyển sổ ghi chép của mình, tổng cộng có mười ba lỗi sai, hắn nhanh tay thu vào túi trữ vật nếu để đám người này nhìn thấy chắc sẽ lột da hắn mất.

- Nếu để lão phu đích thân chỉ dạy thì nha đầu này ít nhất cũng phải luyện được bảy viên thượng phẩm đan dược.

Diễn luyện kết thúc, đệ tử Đan cung lần lượt rời đi, Lâm Phong hướng thẳng về căn phòng của hắn, trên đường đi không ngừng nghĩ về quá trình luyện đan của Lý sư tỷ.

Tận mắt nhìn thấy một vị địa cấp đan sư luyện chế đan dược giúp cho hắn có thêm rất nhiều kinh nghiệm, bên cạnh còn có lão đầu liên tục chỉ ra khuyết điểm xem như hôm nay đi một chuyến không uổng công.

Cách đó không xa, Lãnh Phi Dao vẫn đang say mê ngắm nhìn những bộ nữ y vừa mua được, bộ nào cũng là trân phẩm tinh xảo lộng lẫy.

Loại nữ y này là sự kết hợp hoàn hảo giữa y phục của nữ tử và pháp bảo phòng ngự, vừa có thể nâng tầm vẻ đẹp vừa có thể đảm bảo an toàn.

- Lần này có phải là mua hơi nhiều không, hay là mang tặng tỷ tỷ vài bộ?

Lãnh Phi Dao suy nghĩ một lúc thì lắc đầu, những thứ này là dùng linh thạch của tỷ tỷ mua bây giờ mang đi tặng thì không thể hiện được thành ý, đợi sao này có cơ hội nàng sẽ luyện vài lò đan dược tặng cho tỷ tỷ vậy.

Đúng lúc này cửa phòng mở ra, Lãnh Phi Dao vừa nhìn thấy thân ảnh từ bên ngoài đi vào liền há to mồn.

- Thật linh nghiệm.

Nàng vừa nhắc tỷ tỷ thì người đã xuất hiện vậy mà nàng cầu nguyện yêu nữ kia gặp chuyện mấy trăm lần vẫn không linh, đúng là vô lý.

Lãnh Hàn Băng nhìn một mớ nữ y trên giường, gương mặt xinh đẹp lạnh thêm vài phần, bao nhiêu đây nữ y ít nhất có giá vài ngàn trung phẩm linh thạch.

- Thôi xong rồi.

Lãnh Phi Dao nhanh tay lấy tấm chăn lớn che đi đống nữ y, vẻ mặt ngây thơ nhìn tỷ tỷ.

- Tỷ tỷ đã trễ thế này đến tìm muội có chuyện gì sao?

Vừa rồi nàng nhận được tin tức tiểu muội cùng với một thanh niên xuất cung vào thành, nàng định sáng mai mới đến hỏi chuyện nhưng không hiểu sao lại không nhịn được mà chạy đến đây.

- Chuyện ta nhờ muội làm thế nào rồi?

- Chuyện gì a?

- Muội thật sự không nhớ sao? Có cần ta nhắc lại không?

Thôi rồi thôi rồi, nhìn vẻ mặt lạnh như băng của tỷ tỷ thì nàng đã đoán được đại nạn sắp đến rồi.

- Muội nhớ rồi, có phải là chuyện liên quan đến tên Lâm Phong kia không ?

- Hắn thế nào ?

- Rất tốt, dễ gần, hòa đồng lại cần cù tu luyện, là một hạt giống tốt nên bồi dưỡng…

Lãnh Phi Dao đang ba hoa thì cảm giác nhiệt độ bên trong phòng giảm xuống liên tục, nàng lập tức vào vấn đề.

- Trời vừa sáng thì muội đã cùng hắn vào thành đi dạo vài vòng sao đó dẫn hắn đến Vạn Bảo các mua ít linh dược rồi trở về.

- Thật sao ?

- Thật ra thì chỉ có hắn mua linh dược, muội không có mua.

Lãnh Hàn Băng đi tới bên cạnh giường, nàng kéo tấm chăn lớn qua một bên để lộ mấy bộ nữ y lộng lẫy.

- Có phải muội dùng hết linh thạch của ta để mua nữ y không ?

- Không có.

- Thật là không có ?

Lãnh Phi Dao nhỏ giọng trả lời.

- Muội còn chừa cho hắn 1000 khối linh thạch trung phẩm.

- Phi Dao.

Trong túi trữ vật nàng đưa cho muội muội có 5000 trung phẩm linh thạch, nha đầu này cắn hết bốn phần chỉ chừa lại cho lưu manh một phần, thật không biết ai mới là lưu manh nữa.

Lãnh Phi Dao nhìn vẻ mặt lạnh như băng của tỷ tỷ liền cuối đầu nhận lỗi.

- Tỷ tỷ muội biết sai rồi, hay là muội đem vài bộ nữ y tặng cho hắn có được không ?

- Muội còn nói.

Mang nữ y đi tặng cho nam tử chỉ sợ trên đời này chỉ có tiểu nha đầu trước mặt này dám nói.

- Tỷ nhìn nè.

Phi Dao cầm lấy một bộ nữ y lên đưa cho tỷ tỷ xem.

- Thứ này là nội y mặt vào cũng không bị ai thấy, hơn nữa còn có khả năng phòng ngự được một đòn công kích của tứ cấp tu sĩ.

- Muội cho rằng thứ này hợp với hắn sao ?

- Tỷ tỷ yên tâm, nội y này có thể co dãn tùy ý, nhất định sẽ vừa.

Lãnh Hàn Băng vẫy tay, hàn khí cuốn lấy Lãnh Phi Dao làm cho nàng hoàn toàn bất động, đối với nha đầu không nói lý chỉ có thể động thủ không thể động khẩu.

- Muội cứ ở đây từ từ suy nghĩ, sáng mai ta sẽ trở lại.

- Á Á… tỷ tỷ xin dừng bước, muội còn chuyện quan trọng muốn báo cáo.

- Nói.

- Hình như tên sư đệ đó đang cần điểm cống hiến, linh thạch đối với hắn không có nhiều tác dụng nên muội mới tạm thời mượn dùng, ngày đẹp trời nào đó sẽ trả lại, tỷ tỷ đừng đi hu hu…

Nhìn hình bóng của tỷ tỷ biến mất sao cánh cửa, Lãnh Phi Dao khóc không ra nước mắt, lần này đúng là chơi dạy rồi, sao nàng lại đi chọc giận tỷ tỷ làm gì không biết nữa.

Bên trong một căn phòng khác của thánh cung, so với phòng của Lãnh Phi Dao còn lộng lẫy hơn, Linh Mộng nữa ngồi nữa nằm trên giường, gương mặt vô cảm cùng với đôi huyết ngươi tô điểm thêm vẻ đẹp yêu dị của nàng.

Ánh mắt nàng liếc nhìn cửa phòng, đôi môi đỏ mộng khẽ động.

- Vào đi.

Hai nữ tử từ bên ngoài bước vào cung kính hành lễ.

- Tham kiến thánh nữ.

- Chuyện thế nào rồi ?

Một trong hai nữ tử nhỏ giọng nói.

- Đã tìm thấy một nhóm người của Ma môn ở gần Thương Vân thành, trong đó có một tên cường giả vô cùng lợi hại ngay cả huyết y vệ cũng không phải đối thủ.

- Ta sẽ đến đó.

Nữ tử nói xong liền cuối đầu, nữ tử bên cạnh tiếp lời.

- Lãnh sư tỷ vẫn ở trong phủ bế quan tu luyện, gần đây thường đến Đan cung thăm Phi Dao.

- Hàn Băng đúng là tỷ tỷ tốt, ta là sư tỷ của Phi Dao cũng nên chỉ giáo muội ấy một chút.

Nhắc đến Lãnh Hàn Băng, đôi môi yêu nữ khẽ cong lên, nữ nhân nàng nhìn trúng chắc chắn phải thuộc về nàng.

- Tên nam nhân kia thì sao ?

- Lâm Phong sao khi trở thành nội môn đệ tử vẫn không có gì khác thường.

- Để ý hắn, hắn dám tiếp cận Hàn Băng thì lập tức mang về đây.

- Tuân lệnh.

Linh Mộng nhìn hai nữ tử rời phòng, ánh mắt lóe lên sát khí, tuy Hàn Băng không có gì khác thường nhưng nàng vẫn không yên tâm về tên kia, nếu Lãnh gia không kịp đưa hắn vào thánh cung thì nàng đã phái huyết y vệ diệt hắn rồi.

- Nam nhân thiên hạ đều là thứ vô dụng, không đáng để ta quan tâm.

- Hắc xì…

Lâm Phong vừa luyện xong mấy bình dược tề thì cảm giác sao lưng lạnh toát, giống như bị ai đó nhìn lén.

- Lão đầu có phải lão đang nhìn trộm ta không?

- Lão phu muốn nhìn trộm cũng không tới lượt tiểu tử ngươi.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv