Một tiêu kế tiếp của Lâm Phong là huyền thú, đại đao của hắn chỉ chém được hoàng thú, muốn chém qua lớp phòng ngự của huyền thú phải dùng đến huyền đao .
Bên trong Thiên Khí các không thua gì Vạn Bảo các chỉ là khắp nơi toàn binh khí, pháp bảo… cảm giác như bước vào một chiến trường làm cho máu nóng trong người Lâm Phong sôi sục, một số binh khí còn tỏa ra sát khí dọa người.
- Thật nhiều binh khí.
Lâm Phong nhìn hoa cả mắt, nơi này binh khí nào cũng có, thập bát đại binh nhiều vô số còn có cả những món binh khí hắn chưa từng nhìn thấy.
- Đại phong đao, hoàng cấp thượng phẩm, 200 khối linh thạch hạ phẩm.
Đại phong đao thuộc về cự đao, vừa to vừa dài không hợp với tật phong đao pháp của hắn.
- Thiên sơn đao, hoàng cấp thượng phẩm, 250 khối linh thạch hạ phẩm.
- Lưu ngân đao…
Chỉ riêng khu dành cho đao đã có mấy trăm kiện, nhất thời Lâm Phong không biết chọn thứ nào.
- Lão đầu xem giúp ta một chút, thanh đao nào có chất lượng tốt nhất.
- Như nhau.
- Ta thấy thanh lưu ngân đao này rất được.
- Chỉ là một đám phế thải không hơn không kém.
Lâm Phong hiểu rồi, binh khí ở đây trong mắt lão đầu đều là thứ không đáng nhắc đến, ánh mắt của lão cao như vậy không biết mẹ lão có biết không.
- Hay là đến khu huyền cấp xem thử.
Binh khí không giống như linh thạch và đan dược, tu sĩ ở cấp độ thấp vẫn có thể sử dụng binh khí cao cấp chỉ là không thể kích phát toàn bộ uy lực của binh khí.
Muốn tìm huyền cấp binh khí thì phải lên tầng thứ nhất, muốn lên được trên đó chỉ cần đưa 5 khối hạ phẩm linh thạch là được, nếu mua được binh khí thì sẽ được hoàn trả tiền phí.
Lâm Phong ngắm nhìn xung quanh, nơi này không thua gì bên dưới chỉ là vật phẩm trưng bày ít hơn, số lượng tu sĩ chỉ có hơn trăm.
Binh khí nơi này có cấm chế bảo vệ, chỉ được nhìn không được sờ, mỗi kiện binh khí đều có sơ yếu lý lịch rõ ràng, được luyện khí sư của Thiên Khí các đảm bảo.
- Đều là đồ tốt cả.
Lâm Phong nhìn mười mấy thanh đao được trưng bài trong phòng, ánh mắt sáng rực. Hàng tốt thì giá cao, thanh đao có giá thấp nhất là 1500 khối hạ phẩm linh thạch, giá cao nhất thuộc về một thanh đao huyền cấp trung phẩm lên đến 5000 linh thạch hạ phẩm.
- Lưu tinh đao, huyền cấp hạ phẩm giá 3000 linh thạch hạ phẩm.
Ánh mắt Lâm Phong dừng lại trên thanh đao lấp lánh, thân dài hơn thước mỏng như cánh ve, mắt thường có thể nhìn xuyên qua bên kia thân đao. Lưu tinh đao này tuy không phải thanh đao tốt nhất nhưng rất phù hợp với tật phong đao pháp của hắn.
Lâm Phong ra hiệu với thanh niên đứng ở gốc phòng.
- Ta lấy thứ này.
- Khách quan vui lòng đợi một chút.
Thanh niên lấy ra một cái lệnh bài phá vỡ cấm chế sao đó mang theo thanh đao rời đi.
- Mời khách quan đi theo tiểu nhân.
Lâm Phong gật đầu đi theo, lúc hắn rời khỏi phòng có vài ánh mắt lén nhìn về phía hắn. Sao khi giao dịch hoàn tất, Lâm Phong mang theo lưu tinh đao rời đi, một tiêu của hắn là truyền tống trận.
Vừa nhìn thấy phong linh, giọng nói của lão đầu đột nhiên truyền đến.
- Tiểu tử ngươi cảm thấy Thương Vân thành giống thứ gì không ?
- Thành trì có đúng không ?
Bạch bào lão đầu im lặng một lúc, lão thở dài.
- Đúng là tuổi trẻ chưa trãi sự đời, tiểu tử ngươi thử tưởng tượng xem nếu có một ngày ngươi bị Thiết Sơn môn truy sát thì chạy đường nào ?
- Tất nhiên là thông qua truyền tống trận tiến vào hoang nguyên.
- Nếu như truyền tống trận bị phong tỏa thì sao ?
- Chuyện này…
Lâm Phong chợt nhớ ra người canh giữ truyền tống trận là đệ tử Thiết Sơn môn.
- Ý của lão là nơi này giống như một cái ngục tù lớn sao ?
- Không sai.
- Nhưng mà tại sao Thiết Sơn môn lại truy sát ta ? ta có làm gì bọn chúng đâu.
- Lợi ích.
Bây giờ không giống với lúc trước, Lâm Phong cũng xem như là một luyện đan sư không chuyên nghiệp, với hai loại dược tề của hắn thì cũng đủ tạo ra một khối thu nhập kha khá.
- Nhưng ta cũng không thể dọn vào hoang nguyên để sống, nơi đó còn nguy hiểm hơn ở đây.
- Lão phu có thể giúp tiểu tử ngươi giải quyết chuyện này.
- Thật hả ? tiền bối có cao kiến gì chăng ?
- Một cái tiểu truyền tống trận là đủ.
Tiểu truyền tống trận là một loại truyền tống cỡ nhỏ, mỗi lần chỉ truyền tống được vài người, cự li tối đa cũng chỉ được vài dặm như vậy cũng đủ vượt qua phong linh.
Giọng nói của lão đầu lại truyền đến.
- Chỉ cần tiểu tử ngươi giúp lão phu đánh vài tên đan sư là được.
- Chuyện này… đánh người hình như không phải là chuyện tốt.
Vẻ mặt hắn vô cùng nghiêm túc.
- Tiền bối biết đó, ta là một thanh niên gương mẫu, sống và làm việc theo tư tưởng hòa bình, mọi người cùng phát triển để xây dựng một tương lai tươi đẹp.
- Bớt nhảm, được hay là không ?
- Nhưng ta càng tôn trọng trưởng bối, lời của tiền bối thì phận làm tiểu bối nhất định phải tuân theo.
Giao dịch thành công, Lâm Phong bước vào truyền tống trận, hắn vừa biến mất thì có vài tên hắc y nhân xuất hiện lập tức truyền tống theo. Vừa truyền tống thành công, đám hắc y nhân liền hỏi một tên đệ tử Thiết Sơn môn hộ trận.
- Tên vừa rồi đi đâu?
- Hắn trở lại Thương Vân thành rồi.
- Cái gì ?
Mấy tên hắc y nhân nhìn nhau, ở đâu ra một tên rãnh hơi như vậy, tên này bị nghiện truyền tống sao ? Đúng lúc này lại có thêm một hắc y nhân xuất hiện, hắn tiến lại hỏi tên hộ trận.
- Tên thanh niên cầm đại đao đi đâu rồi ?
- Người đó trở lại Thương Vân thành rồi.
- Khốn kiếp.
Ánh mắt tức giận của hắc y nhân nhìn qua đám người cùng màu với mình.
- Các ngươi thuộc phân nhánh nào ? sao không mang kí hiệu ?
- Vị huynh đệ này hình như chúng ta chưa từng gặp nhau ?
- Thì ra các ngươi không phải là thành viên của Thiết Huyết sát tổ, vậy các ngươi mặt đồ đen làm gì ?
Mấy tên hắc y nhân nhìn nhau, đồng thanh trả lời.
- Bọn ta thích dạ y, không được sao ?
- Tùy các ngươi, ta khuyên các ngươi nên từ bỏ ý định, tên kia là một tiêu của Thiết Huyết sát tổ nếu các ngươi không sợ bị linh giả ngũ cấp đuổi giết thì cứ tiếp tục truy đuổi.
Hắc y nhân nói xong liền tiến thẳng vào hoang nguyên. Đám hắc y nhân lại nhìn nhau, theo lời tiểu tử kia nói Thiết Huyết sát tổ gì đó hình như có linh giả ngũ cấp tọa trấn.
- Đại ca có nên tin lời tiểu tử đó không ?
- Ta nghĩ hắn nói thật, Thiết Huyết sát tổ nghe cái tên thôi đã biết lợi hại.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ ?
- Trở về tìm con mồi khác.
Hắc y nhân đi được một đoạn thì dừng lại, nhìn đám người áo đen hoàn toàn tiến vào truyền tống trận sao đó mới rời đi.
- Lão đầu thấy cách của ta thế nào ?
- Không tệ.
Khoảng cách giữa hai lần truyền tống trận là 30 giây, thời gian này đủ cho Lâm Phong cắt đuôi được đám người kia sao đó lại cải trang đi lừa người.
Một tiêu lần này của hắn là hang ổ thanh lân xà cách Thương Vân thành 100 dặm về phía đông, loài yêu thú này sống thành đàn với số lượng lớn có lúc lên đến mấy ngàn con, phần lớn đều là hoàng thú nếu mai mắn sẽ gặp được vài con huyền thú.
- Lão đầu lần này không cần chuẩn bị thuốc sao ?
- Không cần.
Giọng nói của lão đầu như chém đinh chặt sắt, vô cùng tự tin nhưng Lâm Phong lại không lạc quan như lão, thanh thế của bầy yêu xà không thua gì huyết nhãn lang có khi còn xuất hiện huyền thú cao giai.