Lâm Phong nhìn yêu nữ đối diện, ánh mắt kiên định chưa từng có, nam nhân dám chơi dám chịu, chuyện lần này đúng là do hắn chủ mưu.
Vương phu nhân đứng bên cạnh lén ra ám hiệu với phu quân, Lãnh Tuyên liền hiểu ra, tiểu tử này rất có thể trở thành con rễ của lão sao có thể để hắn mạo hiểm.
- Thánh nữ chuyện linh dược quan hệ đến mạng sống của Hàn Băng, ta nghĩ nên cẩn thận sẽ tốt hơn.
- Lãnh chấp sự nói không sai, chuyện quan trọng không thể một tên vô dụng đi làm, ta sẽ phái người đi tìm linh dược, nếu người của ta tìm thấy trước thì hắn cũng không cần trở về.
- Chuyện này…
Lãnh Tuyên thở dài, nha đầu này một khi nổi giận dù là thánh chủ cũng không thể ngăn được, chấp sự như lão chỉ có thể đứng bên cạnh hóng chuyện.
Lâm Phong nhìn thấy Lãnh gia ra mặt, trong lòng cảm kích nhưng hắn nói được sẽ làm được.
- Đa tạ Lãnh chấp sự quan tâm, tiểu bối nhất định sẽ tìm được linh dược.
- Ngươi không được đi.
Giọng nói vô lực từ trên giường truyền đến, từ lúc mọi người tiến vào Lãnh Hàn Băng đã tỉnh giấc, chỉ là thể lực suy yếu nên không thể giao tiếp nhưng khi nhìn thấy lưu manh vì nàng mạo hiểm thì không thể nằm im.
Lâm Phong lắc đầu cự tuyệt.
- Sư tỷ yên tâm, chỉ cần đệ còn sống nhất định sẽ mang được linh dược trở về.
- Ngươi không cần đi, Lãnh gia sẽ giúp ta tìm linh dược.
- Đệ không muốn đặt sinh mệnh của sư tỷ vào tay người khác, sư tỷ nhất định phải tin tưởng đệ.
Lãnh Hàn Băng đối diện với ánh mắt của hắn trong lòng như có thứ gì đó đang tan chảy, nàng không biết phải nói gì cuối cùng cũng không tìm ra cách ngăn hắn lại.
- Cẩn thận.
- Đệ sẽ không sao, đệ không tin đám Ma giáo kia còn lợi hại hơn cả thánh nữ của chúng ta.
Lâm Phong đắt ý nhìn Linh Mộng một cái sao đó rời đi, Lãnh Phi Dao vội đuổi theo.
- Tiểu Phong tử chờ ta với, ta cũng muốn đi.
- Phi Dao đứng lại.
Vương phu nhân lập tức bắt nữ nhi trở lại, để nha đầu này đi theo thì Lâm Phong thật sự lành ít dữ nhiều.
Lãnh Phi Dao lấy một cái giới chỉ ném cho Lâm Phong.
- Tạm thời cho đệ mượn sao khi trở về nhớ trả đủ cho ta.
- Đa tạ sư tỷ.
Lực chiến của Phi Dao không được bao nhiêu nhưng pháp bảo của nàng thì vô cùng nhiều, chỉ riêng cái kim chung kia cũng khiến lưu manh thèm nhỏ dãy.
Nhìn lưu manh vội vã chạy đi, ánh mắt lạnh lùng của Hàn Băng hiện lên chút dịu dàng, thì ra hắn cũng biết lo lắng cho nàng.
Ngũ đại thánh cung phân bố khắp Nam Hoang tạo thành một vòng tròn rộng lớn để chống lại yêu thú vào Ma giáo, tuy vậy khoảng cách giữ các thánh cung vẫn là rất xa.
Bên trong Thất Tinh thành có một cái truyền tống trận cỡ lớn có thể đi đến biên giới của Cửu Huyền thánh cung từ đó tiến vào Âm Dương thánh cung.
Lâm Phong rời Vạn Bảo các đi về phía truyền tống trận, nếu có thể tìm được u linh ma thảo thì không cần phải đến Ma Lĩnh sơn mạch làm gì.
- Nhất định là do đám Ma giáo chơi dơ.
Không chỉ u linh ma thảo mà một số linh dược quan trọng luyện chế giải dược hắc phong tán linh đều không có.
Trước khi rời đi Lâm Phong được thánh cung ban thưởng 1000 vạn điểm cống hiến vì đã giải được hắc phong tán linh, hắn chỉ lấy 500 vạn điểm cống hiến số còn lại đổi thành 5 vạn trung phẩm linh thạch làm lộ phí.
- Không ngờ linh thạch cũng có lúc trở nên vô dụng.
Truyền tống trận bên trong Thất Tinh thành có thể tống thẳng đến Vô Phong thành nhưng Lâm Phong lại chọn cách đi qua mười mấy cái thành nhỏ với hi vọng tìm được u linh ma thảo.
- Đúng là một tên ngu ngốc.
Linh Mộng nhìn tình báo huyết y nhân đưa về gương mặt xinh đẹp mỉm cười, u linh ma thảo dễ tìm như vậy thì nàng đâu cần hắn đi tìm.
Đúng lúc này có hai tên huyết y nhân tiến vào trên tay còn mang theo một chiếc hộp ngọc.
- Tham kiến thánh nữ.
- Xong rồi sao ?
- Đan dược đã được luyện thành.
Linh Mộng cầm lấy hộp ngọc kiểm tra, bên trong đúng là giải dược của hắc phong tán linh, nàng mang theo hộp ngọc lướt ra bên ngoài căn phòng.
Bên trong một căn phòng của Đan cung, Lãnh Phi Dao đang luyện chế đan dược, từ Thương Vân thành trở về Phi Dao đã hoàn toàn thay đổi, thời gian tu luyện của nàng đã vượt qua thời gian ngủ.
Lãnh Hàn Băng nằm trên giường nghĩ ngơi, từ lúc mất đi linh lực thân thể của nàng suy yếu rất nhiều gần như chỉ mạnh hơn phàm nhân một chút, bình thường nàng sẽ ở bên cạnh giám sát tiểu muội, thỉnh thoảng lại lấy ra một viên hắc đan ngắm nhìn.
- Không biết lưu manh đã đi tới đâu.
Tuy nàng đã nhờ phụ thân phái người âm thầm bảo vệ lưu manh nhưng trong lòng vẫn không yên tâm, bây giờ nàng lại cảm giác có chút hối hận vì lúc đó đã không ngăn hắn lại.
Bên cạnh, Lãnh Phi Dao đang bước vào quá trình thành đan thì cửa phòng mở ra khiến nàng phân tâm, kết quả là hỏng hết hai viên đan dược.
- Là tên khốn nào…
Nàng vừa nhìn thấy người tiến vào phòng thì hoàn toàn câm nín, vẻ mặt ủy khuất nhìn đối phương.
- Linh Mộng tỷ tỷ sao tỷ không rõ cửa trước khi vào phòng của muội.
- Cho muội.
Linh Mộng ném cho Phi Dao hai bình đan dược xem như bồi thường, nàng đi lại bên cạnh Hàn Băng.
- Hàn Băng đoán xem ta mang gì cho muội ?
- Không biết.
- Đúng là không có chút thú vị.
Linh Mộng lấy ra hộp ngọc đặt lên giường.
-Bên trong là giải dược của hắc phong tán linh, ta nhờ trưởng lão Đan cung luyện giúp chắc chắn không có vấn đề.
Lãnh Hàn Băng nghe đến giải dược vẻ mặt thoáng thay đổi.
- Đã tìm được u linh ma thảo rồi sao ?
- Ta đã cho người nghiên cứu hắc phong tán linh từ mấy năm trước, tuy chưa biết được chính xác cách điều chế nhưng dược liệu quan trọng thì có đủ.
- Vậy sao ngươi còn bắt hắn đi tìm ?
- Vì ta không ưa hắn.
Linh Mộng đắt ý nhìn Hàn Băng, mỗi lần nhìn thấy vị tỷ muội này quan tâm Lâm Phong là nàng lại kéo hắn đến hành cho hả giận.
- Ta đã thông báo với các thánh cung còn lại về chuyện tìm được giải dược của hắc phong tán linh hơn nữa còn dùng cách giải độc trao đổi với bọn họ.
- Ngươi có ý gì ?
- Muội đoán xem nếu Ma giáo biết được thánh cung có giải dược thì bọn họ sẽ làm gì ?
Lãnh Hàn Băng nghe đến đây vẻ mặt hiện rõ sự tức giận, Ma giáo khi biết tin nhất định sẽ phục kích, u linh ma thảo chỉ xuất hiện bên trong Ma Lĩnh Sơn mạch nhất định Ma giáo sẽ cho người tới đó phục kích.
- Ngươi… dù sao hắn cũng là đồng môn với ngươi, sao ngươi có thể ra tay tàn độc như vậy ?
- Sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ có một trận chiến với Ma giáo, nếu hắn không thể trở về thì một tên vô dụng như vậy không xứng để muội quan tâm.
- Chuyện của ta không cần ngươi lo.
Linh Mộng mỉm cười nhìn đối phương.
- Hay là thế này, chỉ cần hắn có thể thành công mang linh dược trở về thì sao này ta sẽ không ngăn cản muội và hắn ở bên nhau, được không ?
- Chuyện giữa ta và hắn tự ta sẽ giải quyết.
- Trước khi hắn trở về muội không được rời khỏi thánh cung nếu không ta sẽ nổi giận.
Lãnh Phi Dao trốn trong gốc phòng nhìn thấy toàn cảnh băng hỏa lưỡng trọng thiên thật sự vô cùng hấp dẫn, chỉ là bên trong căn phòng lúc nóng lúc lạnh làm cho nàng cảm thấy khó chịu.
- Lần này tiểu Phong tử nguy to rồi.