Mã Thu cùng đám bạn cúp tiết,chạy đến nhà kho phía sau trường,còn kéo theo một tên nhát cấy đeo kính trong lớp đi theo;người đó đang quỳ gối trước họ,nước mắt đã giàn giụa từ lâu,phòng bị theo bản năng của con mồi.Nghiêu Trình ngồi xuống đối chất cùng tên nhát gan ấy,cười đểu người kia bây giờ như một con chuột cống,sao lúc mách lẻo hắn hút thuốc cho giám thị lại rất khí phách.
-Nghe nói mày báo giám thị tao hút thuốc,còn nói tao bắt mày làm bài tập;nực cười,bố mày từ khi nào cần một ôn con tham dự vào cuộc sống của tao.
-Tôi,tôi chỉ là....muốn cậu tốt hơn,ở đây là trường học không thể hút thuốc,tôi cảm thấy thuốc lá không tốt;còn việc làm bài tập thật sự là tôi không nói.
Nghiêu Trình cười khẩy một tiếng,dụi tàn thuốc trên tay xuống đất,cạnh nơi tên nam sinh ấy;Mã Thu đến cạnh Nghiêu Trình,nhẹ đẩy đẩy vai,nhận được tín hiệu đứng lên dành chỗ đứng cho Mã Thu.
-Một tên nhát gan nhưng lại có khí phách thật,tao không cần biết chuyện bài tập là như thế nào nhưng thuốc lá nó có hại hay không tao không quan tâm,tao chỉ muốn cảnh cáo đừng xía vào chuyện của người khác,yên ổn làm học sinh ngoan của mày đi.
Tên học sinh đó run sợ,gật đầu như gà mổ thóc,Mã Thu ra hiệu cậu ta đứng lên;tiếp sau đó liền có âm vang của một nam sinh và thầy giám thị đi đến.Là học sinh mới của lớp Mã Thu,cậu nhóc này tên Thế Duy,đây cũng được xem là mối tình đầu của Mã Thu ở kiếp trước.Bây giờ gặp lại Mã Thu cũng có chút rung động tuổi trẻ nhưng nó cũng chỉ chớp nhoáng,không lâu dài.
-Các cậu là gì ở đây hả,lại hút thuốc ức hiếp bạn học đúng không;Tiệp Mã Thu có tin tôi gọi phụ huynh của em không hả.
Mã Thu gãi gãi đầu nói mình chỉ cúp tiết chứ không làm những chuyện như thầy nói;tàn thuốc trước đó đã được dọn dẹp sạch sẽ,còn tên đeo kính thì chỉ biết bao che,không dám nói thật.
Thế Duy ấy vậy mà lại có chứng cứ bọn người Mã Thu hút thuốc,đe dọa bạn học,bây giờ có đến trăm cái miệng cũng không cãi lại được;thầy giám thị tức giận bắt bọn họ chạy mười vòng sân,gọi điện phụ huynh lên nói chuyện.Đi qua Thế Duy đang hống hách đứng một bên,Nghiêu Trình liền ghim bạn học mới này,phải cho cậu ta một bài học thích đáng.
Biết rõ suy nghĩ trong đầu Nghiêu Trình,Mã Thu liền nói đừng có suy nghĩ đó,suy nghĩ lại trước kia hai người là một đôi,nhưng kiếp trước do hắn nên hai người mới không thành nhưng kiếp này hắn sẽ giúp người anh em này của mình có được người đấy.
Cả bọn Mã Thu có 9 người,tất cả đều cao to,sức dài vai rộng nhưng mới chạy có 4 vòng liền nói không được;thà rằng bắt viết bản kiểm điểm chứ như thế này là muốn lấy mạng họ.Riêng Mã Thu vẫn cật lực chạy lên phía trước,chuẩn bị đến vòng thứ 7 thì tiếng chuông reo lên;thế mà lại ra chơi đúng lúc như vậy,từ cửa ào ra đám nữ sinh hò hét ngắm nhìn Mã Thu đang chạy quanh sân trường,cả đám mê trai.
Hình Thiên lúc nãy thấy hắn chạy dưới sân,đoán được bảy tám phần là bị phạt,lo lắng cho sức khỏe của Mã Thu;bây giờ nắng rất gắt,không tốt cho thân thể.Nghe tiếng chuông ra chơi,Hình Thiên là người nhanh nhất chạy ra khỏi lớp,xuống canteen mua một chai nước mát,rồi mới chạy ra trước sân chen chúc với đám người;đứng phía trước hàng người mà nắm chặt chai nước trong tay;thấy người thương đã chạy xong,Hình Thiên chạy lên phía trước đưa nước cho Mã Thu.
Mã Thu mỉm cười nhận lấy chai nước,mở nắp uống tay không quên ôm lấy eo cậu trước chống đông người;Hình Thiên muốn gỡ tay Mã Thu ra nhưng lại không được,chịu thua để mặc hắn muốn như thế nào thì như thế đó,bản thân cũng không quên lau đi vệt mồ hôi trên trán và thái dương của Mã Thu.Thế Duy từ trong đám đông bước nhanh về phía hai người con trai đang ôm ấp nhau,miệng không ngừng khen ngợi vẻ đẹp của Hình Thiên;thấy Thế Duy bước đến,Mã Thu liền đứng lên trước chắc cho bé con của hắn.
-Không ngờ một người như cậu lại có thể có một omega xinh đẹp như vậy;xin chào,tớ là Thế Duy,bạn cùng lớp của Tiệp Mã Thu nhà cậu.
Hình Thiên đánh giá một lượt người trước mắt,cũng không cao hơn cậu bao nhiêu,môi hồng da trắng,thập phần kiều diễm khiến cậu có đôi chút tự ti;thấy ánh mắt Hình Thiên không ổn,Mã Thu ôm chặt lấy con người phía sau vào ngực mình,trừng mắt nhìn Thế Duy.
-Quản cho tốt bản thân đi đã,chuyện người khác đừng có xía vô;chuyện lúc nãy tôi sẽ bỏ qua không nhắc đến nữa,nhưng nếu có lần sau thì liệu hồn đấy.
Nghe Mã Thu đe dọa như vậy,Hình Thiên liền biết người trước mắt là kẻ đã khiến Mã Thu bị phạt;đứng lên trước chất vấn Thế Duy còn đang cười cợt không một chút sợ hãi.
-Tôi không cần biết gia thế cậu như thế nào,nhưng nếu cậu dám động vào anh ấy tôi liền khiến cậu chẳng thể cười nổi đâu,nhớ lấy.
Hình Thiên kéo Mã Thu rời đi,để lại cả đám Nghiêu Trình cùng Thế Duy ngơ ngác chẳng kịp tiêu hóa nổi;Mã Thu thấy thỏ xù lông vì mình bất giác cười tươi như hoa,mặc sức để cậu kéo đi.Nghiêu Trình ngồi dưới đất vỗ vỗ tay,gương mặt tỏ vẻ sùng bái nhìn nhỏ kéo lớn bước đi.
-Đại tẩu đúng là có khi phách,rất hợp với đại ca chúng ta.
Cả đám ngồi phía sau vuốt cằm cảm thán lời nói của Nghiêu Trình,Thế Duy đứng bên cạnh tỏ vẻ thích thú;bước đi lên lớp không quên quay lại nháy một bên mắt với Nghiêu Trình,theo phản xạ Nghiêu Trình liền đỏ mặt,nhưng rồi lại rùng mình mà quay đi.
-Hắn đây là có ý gì chứ,điên thật rồi;lúc nãy còn đối đầu bây giờ lại câu dẫn.