\-Làm ơn hãy tự trọng lại!
Tiểu Y khẽ nhăn mặt với thể loại ba hoa thế này. Cô cực kì ghét những người trêu hoa ghẹo bướm như thế.
Anh chàng kia trông nét mặt khá giống Húc Dương nên cô nghĩ ngay đây là anh em của anh.
\-Tôi nhắc lại. Dương Tổng mà anh cần tìm không có ở đây. Phiền anh quay về.
Tiểu Y lạnh giọng nói.
\-Lý Âu Hoàn! Mày xứng để vào công ty của tao à?
Từ xa, giọng nói đanh thép cùng chút quyến rũ người nghe vang lên.
Là Lý Húc Dương.
\-Ủa? Tưởng anh trai tài năng của tôi đang bay ở chốn phương nào nên để mỹ nữ ra đây đón tiếp tôi.
Lý Âu Hoàn mặt dày khịa Húc Dương và Tiểu Y.
\-Cút về Lý Gia của mày ngay. Tao không rảnh để giải quyết chuyện của mày đâu.
Húc Dương tiến lại chỗ Âu Hoàn đang đứng, nhăn mặt ra lệnh.
\-Hehe. Nếu anh không về vào lúc này thì tối phải về đấy. Ông nội chỉ gọi được tên anh trong 2 ngày nữa thôi. Không về thì đừng hối hận.
—————
Sau khi đuổi được Âu Hoàn ra khỏi công ty, Húc Dương trở lại văn phòng của mình.
\-Hắn là ai vậy? \- Tiểu Y thắc mắc
\-Thằng em cùng cha khác mẹ của tôi. Nó là tên nghiện. Đừng lại gần nó.
Húc Dương day day thái dương. Anh quá mệt mỏi với công việc và cuộc sống rồi. Chẳng lẽ gia đình cũng không cho anh một chút yên bình?
Hôm nay. Nếu anh không về gặp mặt người ông đáng kính, đã nương tay cứu giúp anh khi bị bố vứt bỏ mẹ ra đi thì có lẽ anh hối hận cũng chẳng hối đủ. Nhưng nếu về thì thực sự rất nguy hiểm cho anh và Hoàng Nhi, cô em gái cũng cùng cha khác mẹ của anh...
Suy nghĩ hồi lâu, anh nói với cô:
\-Tối nay cô về nhà Lý gia với tôi một chuyến.
\-Hể? Tại sao?
Tiểu Y khó hiểu hỏi lại. Tự dưng phải về nhà Lý gia với anh. Trong hợp đồng nói rõ cô là tình nhân bí mật của anh mà? Chứ rồi đưa về đó với thân phận gì? Có điên mới nói là thư ký ấy!
\- Cứ trang diện cho đoan trang là được. Với thân phận là bạn gái của tôi.
\-Anh... không phải muốn giấu tôi đi sao?
\-Tôi thích thế nào thì là thế. Nên nhớ hợp đồng có thể thay đổi... từ miệng tôi.
Tiểu Y lầm nữa cứng họng không thể nói lại Húc Dương. Bởi anh là người có quyền lực hơn cô, là ông chủ của cô. Cô phải nghe lời anh...
Haizzzz! Nghĩ mà nó chán!
Thôi kệ! Đầu tiên là thư giãn vào giờ nghỉ trưa đã.
Và đầu tiên nữa là phải lấy lại acc wechat đã! Còn Gmail, Facebook, và một số diễn đàn khác nữa...
Không phải cô là người câu cá trong hồ lớn, mà là vì cô muốn kết bạn với các bạn bè quốc tế như Nhật, Anh, Pháp....
Đơn giản thôi! Vì cô thích ?!
—————
Phía bên Lý Gia
Lý Hoàng Nhi đang nghỉ trưa. Dạo này cô rất buồn vì người bạn bên Mỹ của mình không còn nhắn tin với nhỏ nữa. Hoàng Nhi thường xuyên gọi điện cho người yêu của mình và Húc Dương.
Dù nói là sinh viên rất vất vả, cứ phải lao đầu vào đống tài liệu học tập nhưng nòi giống của cô thì rất easy! Với cả cô cũng không phải dạng chăm học nên thích thì cúp!
Đang tính gọi cho ca ca của mình thì
\#Ting\#
Siri lên tiếng: “Laly gửi tin nhắn cho bạn”
Nụ cười nở tươi trên khuôn mặt xinh xắn của ai kia.
Cô cầm lấy điện thoại, mở lên thật nhanh.
—————
\-Mèo con, tới giờ rồi đấy!
Hồi trưa, Tiểu Y lấy lại được cái nick của mình nên cô thức trưa để nhắn tin với các bạn... thành ra bây giờ là 5 giờ chiều, cô rất buồn ngủ nhưng vẫn còn 5 kế hoạch cần phê duyệt.
\-Hay thôi, tôi không đi đâu! Buồn ngủ lắm.
Lý Húc Dương phì cười, anh tiến lại bàn làm việc của cô và trêu:
\-Vậy hay hai chúng mình không cần đi nữa. Ở nhà “ngủ” nhé?
\-Cái đầu của anh....! Đi! Để đó mai duyệt!
Tiểu Y đỏ mặt. Cô đứng dậy ngay lập tức.
\-Đầm, trang sức và trang điểm anh đã để trong phòng tắm bên phòng làmvk
Húc Dương ngày càng rất thích tính cách của mèo nhỏ của anh. Gợi cảm, dễ thương, nghiêm túc, quán xuyến mọi việc... đều rất đẹp...
\-Dừng lại suy nghĩ đó đi thằng khốn! Mình không được phép có tình cảm với cô gái khác trừ cô ấy. Mèo hoang này chỉ là để vui đùa thôi...
\-Anh sao vậy? Sao thất thần thế?
\-Không! Đi thôi.