Chương 63: Chứng cứ
"Vì sao em không thể tới nơi này?" Sắc mặt Tô Duyệt Nhiên hơi tái nhợt, cả đầu tóc tai rối bù, quần áo trên người cũng có nhiều chỗ nhăn nhúm, hình như cô ta đã gầy đi không ít.
"Sao tôi lại cảm thấy như Tô Duyệt Nhiên đang rất chật vật nhỉ? Gầy đi nhiều nữa." Khúc Nhiễm vẫn ăn đồ ăn vặt, cô nghĩ trong lòng, ví dụ nếu Tô Duyệt Nhiên tuyên bố bí quyết giảm cân của bản thân ra ngoài thì có lẽ sẽ được rất nhiều người săn đón nhỉ?
"Ừ, do buồn."
Nghe nói sau khi chuyện đó bị truyền ra, nhà họ Tô phải người đi bắt Tô Duyệt Nhiên trở về, sau đó như thế nào thì không biết nhưng cô ta có thể đứng ở đó thì chắc chắn đã phải tốn không ít công sức rồi.
Khúc Nhiễm liếc mắt nhìn Mặc Dịch Minh một cái, nhìn miếng thịt nhỏ trên bụng mình mà phát sầu. Người ta buồn thì gầy đi, cô cũng buồn nhưng lại hói đầu.
"Anh Lục, tình cảm nhiều năm như vậy mà anh nói không cần là không cần sao?"
"Cô Tô, cô phải biết rằng là do cô đã khiêu chiến sự giới hạn cuối cùng của tôi rất nhiều lần, là tôi có lỗi gì với cô à?" Lục Ngạn trầm giọng nói, đối với loại phụ nữ này thì có nói thêm gì đi nữa cũng không còn quan trọng.
"Bảo vệ, đưa cô ta ra bên ngoài." Lục Ngạn không chút khách khí hô bảo vệ đuổi cô ta ra ngoài, không quan tâm gì đến tình cảm trước kia.
Khi Tô Duyệt Nhiên đang hoảng hốt nghe được những lời này thì chuyển sang tức giận: "Ý của anh là tôi không xứng với anh Mặc sao?"
"Chẳng phải thế sao?" Lục Ngạn cười một tiếng, sao trước kia anh ta lại không nhận ra Tô Duyệt Nhiên là người không có đầu óc thế nhỉ, là do ai vậy?
"Tôi nói cho anh biết, đàn ông trên thế giới này không có mù giống anh đâu! Một ngôi sao lớn như tôi mà lại không muốn. Tôi nói cho anh biết, tổng giám đốc Mặc liên tục theo đuổi tôi đấy." Nhớ tới đoạn thời gian Mặc Dịch Minh liên tục tặng đồ cho nhà họ Tô, sức mạnh trong lòng lập tức tăng lên.
Nếu không thích mình thì sao ngày nào Mặc Dịch Minh cũng tặng những thứ mập mờ như vậy chứ? Nhất là hoa hồng kia nữa!
"Ai biết có phải do cô tự biên tự diễn không? Tới đường cùng rồi thì có gì mà không dám nói?" Một giọng nói thì thầm của phóng viên truyền vào lỗ tai Tô Duyệt Nhiên.
"Tôi có chứng cứ."