Đám nhà báo dụi đôi mắt nhập nhèng, dưới ánh đèn đường không rõ có gắng nhận biết. Nhiều năm trong nghề nhà báo khiến khả năng nhận biết của bọn họ rất tốt, chỉ cần hai giây là đã xác nhận người lộ diện vào tối nay chính là nhân vật chính mà bọn họ muốn chụp được – Cố Nhược Hy.
Lập tức bừng sức sống, như ong vỡ tổ, giơ máy ảnh nhắm thẳng vào Cố Nhược Hy, chụp điên cuồng.
Ánh đèn flash nhức mắt khiến Cố Nhược Hy không mở nỗi mắt.
Cô vẫn cố gằng cười, mở lớn mắt, dùng trạng thái vô cùng tỉnh táo đối diện với việc đang xảy ra.
“Xin chào các vị, tôi là Cố Nhược Hy Ánh đèn flash càng nhức mắt hơn, chiếu sáng cô, khiến cô trở thành một viên ngọc sáng giữa màn đêm tối… có điều sau khi phát sáng thì sẽ đây mình xuống vực càng sâu hơn.
Đây là việc cuối cùng cô có thể làm. Dùng cách hủy hoại chính mình để duy trì sự chút tôn nghiêm còn lại.
“Cố tiểu thư, xuất hiện vào nửa đêm, là muốn nói gì với chúng tôi sao?”
“Xin hỏi Cố tiểu thư, bây giờ đối diện với nhà báo là có mục đích gì? Là đã cân nhắc kỹ hay là định thanh minh cho mình?”
“Xin hỏi Cố tiểu thư, với thân phận và diện mạo của cô, sao có thể làm quen với người giàu? Bọn họ có phải ép cô chụp những tắm hình kia không?”
“Cố tiểu thư, có từng nghĩ đến việc bảo vệ quyền lợi của mình”
Với một đơn kiện, kiện lên tòa, Cố tiểu thư sẽ nhận được rất nhiều tiền bồi thường.”
“Cố tiểu thư, có phải bọn họ đã uy hiếp cô? Dù cô chụp ảnh khỏa thân, cô vẫn là người bị hại.”
Cố Nhược Hy đột nhiên do dự, bây giờ chỉ cần cô thừa nhận mình bị ép thì cô sẽ từ việc bị mắng tơi tả thành một người bị hại đáng thương. Ngẳng đầu lên, nhìn lên vầng trăng khuyết sáng mờ trên bầu trời đêm. Lời của Tô Nhã nói vang vằng bên tai.
“Anh ấy là một người ưa sạch sẽ, cũng rất hà khắc với nhân cách và tinh thần của mình. Chưa bao giờ thích thứ gì có lỗi.”
“Thần vào lúc mắt đi lý trí đã làm ra những chuyện không nên làm. Tôi có thể hiểu cho anh ấy.”
Cô là lầm lỗi khi anh mắt đi lý trí, càng là vết nhơ làm tổn hại danh tiếng… nếu không có Tô Nhã nhắc nhở thì cô còn tưởng anh thật sự tốt với cô.
“Cố tiểu thư từ thân thế đến diện mạo đều không bằng Tô tiểu thư. Nhưng Lục thiếu lại tung tin thị phi ảnh khỏa thân với cô trước lễ đính hôn của Tô tiểu thư và Kỳ thiếu là vì đả kích Tô tiểu thư sao?”
“Cố tiểu thư, tình cảm của Tô tiểu thư và Lục thiếu vẫn luôn rất tốt, là vì sự xuất hiện của cô nên mới chia tay sao?”
“Xin hỏi Cố tiểu thư, cô là người thứ ba chen chân vào sao?”
Đối diện với một loạt câu hỏi liên hồi, Có Nhược Hy thật sự khó mà tiếp nhận. Người ngoài cuộc chính là thích tự suy diễn, giờ cô lại biến thành người thứ ba rồi. Nắm chặt tay lại mới không khiến mình yếu ớt mà bỏ chạy. Trong hàng loạt lời bàn tán xôn xao, dùng lực hét lên lời mình muốn nói.
“Hôm nay tôi thừa nhận với mọi người, tôi là vì tiền mà dùng cơ thể để câu dẫn…” Âm thanh cô nắc nghẹn, cô vẫn cố cười: “Mấy vị công tử nhà giàu đó!”
Đèn flash càng điên cuồng hơn, tiếng tách tách giếng như không bao giờ dừng lại.
Mọi người càng xôn xao.
“Cố tiểu thư, có tiện tiết lộ một chút, cô nhận được bao nhiêu tiền không?”
“Kiều thiếu và Kỳ thiếu chưa từng thể hiện thái độ. Lục thiếu cũng chưa từng đính chính, cuối cùng tại sao một người yếu thế như cô lại đứng ra? Trong này có ẩn tình gì? Có phải là họ thầm uy hiếp cô?”
“Cố tiểu thư! Các cô có phải đã giải quyết riêng việc này? Bọn họ đưa cho cô bao nhiêu tiền để cô đứng ra gánh hết trách nhiệm?”
“Có tiểu thư, có tiện tiết lộ một chút, nội dung đàm phán của các cô không? Còn có quá trình cô bị ép chụp ảnh khỏa thân!”
“Có tiểu thư, Cố tiểu thư, Có tiểu thư…”
Cố Nhược Hy bị bọn họ hỏi đến mức không trụ nỗi, chỉ có thể nghe thấy tiếng bọn họ hét “Có tiểu thư.” Tin tức cô đứng ra thừa nhận trách nhiệm làm sao có sức bùng nổ hơn tin các công tử nhà giàu ép thiếu nữ chụp ảnh khỏa thân được. Bọn họ chỉ quan tâm tới suy nghĩ của mình, sự việc có điểm nào hấp dẫn thì liền suy diễn theo chiều đó, hoàn toàn không bận tâm tới sự thật.
“Căn bản không như những gì các người nghĩ! Không ai uy hiếp tôi cả! Cũng không đưa tiền cho tôi! Là lỗi của tôi, tôi phải tự mình đứng ra chịu trách nhiệm! Bọn họ đều không biết gì cả, là tự tôi câu dẫn bọn họ…” Tiếng hét của cô cuối cùng cũng khiến đám nhà báo yên lặng lại.
Âm thanh của cô từ từ dừng lại, nhìn từng khuôn mặt lạ lẫm, vô cùng chán ghét.
“Bọn họ không ép tôi, ảnh khỏa thân cũng là tôi tự chụp. Giống như những gì mọi người nghĩ, hoàn toàn đều là vì tiền. Ảnh khỏa thân cũng là tôi đăng, tất cả đều do tôi làm! Không có liên quan gì tới bọn họ! Bọn họ mới là…” Tiếng của cô dừng lại: “Người bị hại.”
“Cố tiểu thư, ảnh khỏa thân đăng lên mạng đã gây ra chấn động lớn như vậy, mục đích là vì tiền. Vậy tại sao lại đột nhiên đứng ra thừa nhận là do cô làm? Nếu nói không có ẩn tình gì thì chúng tôi không thể tin được.” Một nhà báo đột nhiên hỏi, khiến cho đám nhà báo lại bắt đầu tắn công bằng một câu hỏi.
“Từ clip và ảnh đã làm chắn động trên mạng một thời gian mà thấy thì Kỳ thiếu và Kiều thiếu đều vì Cố tiểu thư mà đánh nhau, sau đó Cố tiểu thư lại đều có quan hệ ám muội với hai người họ. Xin hỏi giữa các cô rốt cuộc là quan hệ gì?”
“Đầu tiên Lục thiếu tuyên bố Cố tiểu thư là bạn gái mới của ngài ấy. Có tiểu thư sau đó lại đi khách sạn với người đàn ông khác, đăng ảnh lên mạng, mục đích thật sự rốt cuộc là gì?”
“Nghe nói mẹ của Có tiểu thư nằm ở bệnh viện Khang Thọ. Cố tiểu thư vẫn là sinh viên, không hề có nguồn thu nhập. Là ai đã trả tiền viện phí cao ngất như vậy cho mẹ cô?”