“Cách thì có đấy nhưng trước tiên cứ đánh thức hắn dậy trước đã.” Không đợi Đường Yên Nhi đồng ý, Trác Phàm liền nhấc chưởng đánh một chưởng vào ngực của Đường Thiên Tiếu làm hắn lập tức phun ra một ngụm máu đen. Đường Yên Nhi cách đó không xa thấy thế liền biến sắc vội vào lao tới định liều mạng với Trác phàm thì bị bàn tay của Đường Thiên Tiếu ngăn cản.
“Yên Nhi, đừng có làm bậy” Nói rồi hắn nhướng mắt nhìn Trác Phàm ho khan vài tiếng rồi nói: “Đa ta tiểu hữu dùng nguyên thần lực giúp lão phu ngăn cản ma vật ăn mòn. Xin hỏi tiểu hữu cao danh là gì?”
Trác Phàm một mặt không để ý lên tiếng: “Chuyện đó để sau đi, Đường môn chủ ta có cách để giúp ngươi loại bỏ ma vật ra khỏi cơ thể nhưng không biết ngươi sẽ đền đáp được gì cho ta?”
“Không biết tiểu hữu muốn ta đền đáp như thế nào? Chỉ cần làm được ta sẽ cố hết sức.” Đường Thiên Tiếu nghe nói có cách chữa trị lập tức kích động nói ra.
“Thật không giấu gì Đường môn chủ, nửa năm trước ta bất đắc dĩ giết một trưởng lão của Hắc Phong Điện làm bọn chúng phát động Hắc Minh Truy Sát lệnh không biết Đường môn chủ có thể cho ta một nơi để lánh nạn hay không?”
Nghe Trác Phàm nói tới đây, Đường Thiên Tiếu lập tức lên tiếng: “Chỉ là một tên trưởng lão mà thôi, Hắc Phong Điện cố tình phát động Hắc Phong truy sát lệnh chắc chắn là có ý đồ khác”
“Người ta giết chính là Hắc Quỷ Hành, người đời gọi hắn là Quỷ Linh Lung.” Trác Phàm chậm rãi mở miệng nói
“Ngươi giết Hắc Quỷ Hành một trong tam đại trí giả? Thảo nào bọn chúng lại làm lớn đến như vậy. Tốt lắm! Ha ha! Dù sao Đường Môn chúng ta cũng không ưa gì lũ ma đạo tu giả của Hắc Phong Điện kia. Ta nhất định sẽ che chở cho tiểu hữu chỉ cần tiểu hữu có thể loại bỏ ma vật này ra khỏi người ta.”
“Nếu như Đường môn chủ đã nói như vậy thì phiền ngài nằm xuống để ta giúp ngài loại bỏ ma vật. Chỉ là lúc ta chữa trị chắc chắn sẽ cực kì đau đớn, ta không muốn bị làm phiền trong lúc chữa trị.”
Dường như hiểu ý của Trác Phàm, Đường Thiên Tiếu nói: “Yên Nhi, con ra ngoài cửa động canh giữ đi. Việc trong này cứ để tiểu hữu này làm là được rồi.”
Đường Yên Nhi nhìn Trác Phàm khẽ lườm một cái, bĩu bĩu môi mềm quay đầu đi ra khỏi hang động.
“Tiểu hữu có thể bắt đầu rồi” Đường Thiên Tiếu không đợi được lên tiếng.
Trác Phàm khẽ gật đầu bắt đầu cởi áo của Đường Thiên Tiếu ra, sau lưng hắn hiện đầy ắp những đường gân đen chằn chịt. Trác Phàm đưa bàn tay phải tạo thành chỉ đưa lên lưng hắn. Khẽ động nguyên lực, trên bàn tay Trác Phàm lập tức xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ cháy rực. Đây chính là Phần Thiên Hỏa sau khi luyện chế được hắn tùy ý thao túng. Tay trái Trác Phàm vung lên rạch vài đường trên tứ chi của Đường Thiên Tiếu. Tay phải của hắn biến chỉ thành chưởng, Phần Thiên Hỏa cũng mắt đầu cháy trên tay của Trác Phàm. Sau đó, Trác Phàm chắp hai tay lại lập tức tay kia cũng bốc cháy lên ròi đưa chưởng phóng thẳng vào lưng của Đường Thiên Tiếu.
Khẽ run run thân người, trên trán Đường Thiên Tiếu bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Hắn cảm nhận cơ thể nóng ran lên như bị hỏa ngục thiêu đốt, từng cơn đau nhứt thoáng chốc lan tràn khắp cơ thể của hắn. Theo bản năng, hắn liền vận nguyên lực chống đỡ nhưng lại nghe Trác Phàm lên tiếng: “Đừng vận nguyên lực cản lại, để nó tiếp tục xâm nhập đi.” Nghe vậy, Đường Thiên Tiếu liền ngưng lại tùy ý để nguyên lực của Trác Phàm mang theo Phần Thiên Hỏa chạy khắp cơ thể.
Vết thương bị Trác Phàm cắt tên tứ chi hắn dần dần co giật. Trên miệng vết thương, từng con tằm nhỏ chui ra liền bị Trác Phàm thu vào trong Lôi linh thánh giới.
Trong cơn đau nhức, Đường Thiên Tiếu cảm nhận được độc tố cùng ma vật đang không ngừng bị loại bỏ làm nội tâm hắn không khỏi kinh hỉ.
Một canh giờ sau, Trác Phàm thu hồi Phần Thiên Hỏa, trên trán hắn đã xuất hiện vài giọt mồ hôi bèn vội vàng lấy trong linh giới ra một viên đan dược nuốt vào. Hắn quay mặt nhìn Đường Thiên Tiếu nói: “Đường môn chủ, độc tố cùng ma vật trong cơ thể ngươi đều đã được ta loại bỏ. Tuy nhiên kinh mạch của ngươi bị tổn thương nghiêm trọng, không có nửa năm cũng ba tháng ngươi mới có thể hoàn toàn khôi phục a. Ta khuyên ngươi nên ở lại đây dưỡng thương đi. Bên ngoài kia còn có bốn gã Thiên huyền cảnh còn đang truy sát ngươi đấy.”
Nghe Trác Phàm nói như vậy, Đường Thiên Tiếu khẽ thở dài nói: “Bọn chúng chắc hẳn là người của Dược Thải Đường. Lần trước ta ra tay giết chết một tên hắc y nhân trong số chúng liền bỏ chạy thực chất là mang theo Yên Nhi trốn ở cách đó không xa. Đường một ta có một công pháp dùng để ẩn hoàn toàn khí tức, chỉ cần không phải Thần chiếu cảnh thì không thể tìm ra được chúng ta.”
Nghe thế Trác Phàm không khỏi động tâm, hắn muốn che giấu khí tức phải dùng đến ẩn tức đan, không ngờ trên đời này lại có công pháp tương tự ẩn tức đan như vậy. Nhưng hắn vẫn không có biểu cảm gì nhiều, tiếp tục nghe Đường Thiên Tiếu nói: “lúc bọn chúng đi xa, ta đi theo hướng ngược lại tình cờ nhìn thấy trước ngực của tên hắc y nhân kia có ghi một chữ “thập” kèm theo đó là ấn kí của Dược Thải Đường. Theo ta đoán đó chắc hẳn là thập trưởng lão của Dược Thải đường.”
“Nhưng sao bọn chúng lại muốn giết ngươi?” Trác Phàm khó hiểu lên tiếng.
“Thật không giấu gì tiểu hữu, Đường môn, Dược Thải Đường cùng Minh Nguyệt Lâu mỗi nhà đều có một bộ huyền giai cao cấp vũ kỹ chỉ truyền cho người đứng đầu. Bọn người của Dược Thải Đường đã hăm he nó suốt bao nhiêu năm nay. E là tình của Minh Nguyệt Lâu còn khá khăn hơn.” Đường Thiên Tiếu thở dài lên tiếng.
Trác Phàm trầm ngâm một chút đưa cho Đường Thiên Tiếu một viên ngũ phẩm đan dược nói: “Đây là Đoán Tủy đan do ta luyện ra, có tác dụng làm trán xương dãn cốt bổ sung kinh mạch. Ngươi dùng nó có thể giảm bớt thời gian hồi phục.”
“Do ngươi luyện ra? Ngươi là ngũ phẩm luyện đan sư? Không ngờ tuổi còn nhỏ mà đã có thiên phú như thế. Chả bù cho con gái của ta” Nói đến đây Đường Thiên Vũ khẽ nhìn Trác Phàm một chút khẽ gật đầu nói tiếp
“Tiểu hữu ngươi còn chưa cho ta biết tên của ngươi a.”
“A, ngài cứ gọi ta làm Trác Phàm là được.” Hơi ngập ngừng một chút, Trác Phàm định cho đại một cái tên nào khác Nhưng hiện tại hắn đã lấy nguyên bản khuôn mặt hành sự công với việc hắn nói hắn là người giết Quỷ Linh Lung, khi trở về Đường Môn chắc chắc Đường Thiên Tiếu sẽ biết hắn nói dối nếu dùng tên khác. Chi bằng không cần giấu diếm nói ra.
Đường Thiên Tiếu một mặt ủ rũ, thở dài nói. “Thì ra là Trác tiểu hữu. Nếu ngươi đã là ngũ phẩm luyện đan sư không biết có thể xem một chút tình trạng của Yên Nhi hay không. Nàng từ nhỏ kinh mạch đã rất nhỏ bé, ta đã cho nàng ăn không ít đang dược cải tạo gân cốt nhưng vẫn không tiến triển gì. Tuy thiên phú của nàng không tồi nhưng vì cơ thể như vậy e là ngay cả thiên huyền cảnh cũng không đột phá được. Lần này ta ra ngoài cũng là vì muốn mời một vị cao cấp luyện đang sư giúp đỡ không ngờ bị tập kích phải chạy lên Huyết Vân Sơn trốn.”
“Để ta xem thương thế của nàng trước đã.” Trác Phàm nói.
Nghe vậy, Đường Thiên Tiếu có chút hi vọng liền gọi Đường Yên Nhi đi vào kể với nàng thương thế của mình một chút rồi bảo muốn nàng để Trác Phàm xem xét cơ thể. Nghe Trác Phàm là một ngũ cấp luyện đan sư, Yên Nhi không khỏi sợ ngây người nhìn ra cái ngũ cấp đại trận bên ngoài. Ánh mắt nàng sáng rực nhìn về phía Trác Phàm như muốn nhìn xuyên thấu hết con người của hắn vậy. Thật sự là quá toàn tài! Mười bốn mười lăm tuổi tu vi đoạn cốt cảnh nhị trọng lại là ngũ phẩm luyện đan sư cùng ngũ cấp trận sư cho dù thiên kiêu của bát thế gia cũng không thể nào bằng Trác Phàm được. Từ nhỏ Đường Yên Nhi luôn mong muốn kiếm được một trượng phu tài cán vô song mà Trác Phàm đây lại hơn cả mong đợi của nàng. Nhưng mà tuổi còn nhỏ quá a!