Nàng không muốn chạy như một kẻ hèn nhát, nếu mọi người chiến đấu thì nàng cũng sẽ ở đây chiến đấu đến cùng. Vệ Quân và Vệ Thanh thật sự không thể địch lại nổi sức trâu bò của nàng nên đành phải để nàng đi. Chắc thời gian sau bọn họ phải rời khỏi Tụ Hiền Thi Văn Các đến chỗ Xà Vương lãnh nạn mất.
Thấy nàng, Nạp Lan Vấn không vui vẻ gì nhưng thiết nghĩ nếu nàng muốn giúp đỡ thì cứ để nàng giúp. Nàng tạo ra nhiều con băng hồ nhỏ xông đến tấn công. Từng con băng hồ đều điên cuồng lao lên chém giết.
Chớp lấy thời cơ, Nạp Lan Vấn và Vệ Bắc Hàn hợp tác với nhau, dùng máu tạo ra một trận pháp lớn. Trận pháp này lấy máu làm vật dẫn, hút hết sinh lực của những con quái vật, khiến chúng chết trong đau đớn. Chúng muốn phản kháng nhưng bị những con băng hồ tấn công dồn dập rồi cũng phải bại trận.
Kết thúc, cả hai mệt mỏi ngã xuống, Nạp Lan Diễm Y và Vệ Thanh nhanh chóng chạy đến đỡ lấy cả hai. Quay sang Xà Vương thì cũng đã giải quyết xong hết. Tuy là mệt mỏi nhưng loại bỏ được hiểm họa cũng đáng.
Mùng 15 tháng 11, Bách Yến Môn trong một đêm bị Tụ Hiền Thi Văn Các, Thanh Dương Nguyệt Lâu, Xà tộc diệt môn. Hơn hai ngàn đệ tử còn sống chạy trốn tán loạn khắp nơi. Sau đó Thiên Quang Tông cũng không thoát khỏi số phận, Xà Vương Hoằng Chấn bắt sống được ngũ thánh nữ Hòa Yến Nhi của Thiên Quang Tông đem về tộc.
_ _ _ _ _
Hoàng cung, Thiên Uy Điện.
Tin nóng Bách Yến Môn một đêm diệt môn, Thiên Quang Tông hai canh giờ diệt môn khiến cho hoàng thượng và các đại thần hoảng loạn không thôi. Bọn họ còn định dựa vào hai môn phái này để chống đỡ nhưng không ngờ kết quả lại thế này. Gần năm ngàn đệ tử hai phải chạy trốn vào nhân gian, tỏa ra cả tứ đại cường quốc. Sau chuyện đó giờ chỉ có thánh nữ Hòa Yến Nhi bị Xà Vương bắt về tộc.
Còn phải nói đến mảnh đất mà hai môn phái đó cho Xà tộc. Đó là một nơi gần hai môn phái để sau này còn giao lưu, giúp đỡ nhau. Bọn họ giờ muốn đánh Xà tộc thì cũng phải nhìn xem nét mặt của hai môn phái kia mà sống. Đã thế thì thôi đi, không biết sau đó kẻ nào phóng tin môn chủ (Vệ Bắc Hàn đã đổi cách gọi) cứu cháu gái mình là quận chúa bị ép đi hòa thân về phái.
"Bệ hạ, hiện giờ chúng ta không thể chống đỡ lâu được nữa. Đông Giang hiện đang có dấu hiệu rục rịch, giờ lại thêm nạn đói ở Dung Sơn chưa giải quyết..." Một đại thần đứng ra nói thì bị quát một tiếng.
"Hừ, chuyện đó ai chả biết chứ! Mục gia, Chu gia, các ngươi hay lắm! Lũ hèn hạ các ngươi đầu hàng làm chó săn cho hai môn phái đó thì ta nhất định sẽ khiến các ngươi phải trả giá!" Hoàng thượng tức giận quát: "Tần tướng, khanh nói xe, giờ nên làm sao đây? Không có câu trả lời thì tru di cửu tộc Tần gia!"
Lời này vừa dứt, cả Thiên Uy Điện cảm thấy hoàng thượng thật sự bị áp lực công việc ép đến phát điên. Xem ra lần này Tần gia thật sự không thoát khỏi kiếp nạn này rồi.
_ _ _ _ _
Đầm lầy Hắc Chử Tư, Trường Khang Môn.
Bọn họ đứng trước một cái khu rừng lớn, kế bên là một tảng đá lớn khắc rõ ba chữ Trường Khang Môn. Nhìn là giống một khu rừng lớn thế thôi nhưng mà bên trong thực chất là toàn đầm lầy. Nơi nhiều đầm lầy thường là nơi sinh sống yêu thích của yêu trùng hình nhện, ong, bướm, v.v...
Mâu Thành Vũ nhìn nơi âm u chẳng có lấy nổi một ánh nắng mặt trời liền muốn đánh bài chuồn nhưng bị Ba Ngải Tư giữ lại. Sống với tên nhóc này mấy tháng thì làm sao y không biết tên này mỗi khi đứng trước khó khăn đều đánh bài chuồn chứ.
"Hừ, đừng hòng có cái ý nghĩ chuồn khỏi nơi này. Ngươi thân là nam tử hán, phải mạnh mẽ lên! Nhìn tỷ muội Nguyên gia và A Mẫn xem, đều là nữ nhân chân yếu tay mềm mà không chút sợ hãi nào hết. Thân là nam tử làm vậy có thấy nhục không?" Ba Ngải Tư dùng giáo lý của ông bà hay dạy con trai nói.
Mâu Thành Vũ hoang mang-ing: " . " Cái gì? Chân yếu tay mềm đâu ra? Một mình bọn họ có thể triệt sản nam nhân khác mà huynh thật sự cho rằng hai yêu nữ này chân yếu tay mềm?
Tống Mao Bàng đứng kế bên nhịn cười không nổi. Nói thật thì gọi tỷ muội Nguyên gia chân yếu tay mềm có chút coi thường hai thiếu nữ e thẹn nhưng vẫn có thể đá chết người ta khiến hắn nghe có chút ngượng ngượng.
Không nhiều lời thêm, bằng trái tim không nhân từ của mình, Ba Ngải Tư đã đít Mâu Thành Vũ đi tiên phong trước. Nếu có chuyện không hay gì xảy ra thì nên trách tiểu tử này chứ y hoàn toàn không có tội.
Vừa bước vào thì bọn họ cảm nhận được chướng khí mịt mù. Nơi này trước kia dường như là một bãi chiến trường nên chướng khi mới nhiều như vậy. Ở nơi này chẳng có mấy con yêu trùng sinh sống vì dù sao cũng chỉ có Huyết Liệp Ma Chu, Mộc Đằng La Điệp và mấy co yêu trùng nhờ vào chướng khí tu luyện thì chắc cũng chẳng có bao nhiêu.