Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn

Chương 166: Đệ tử tương lai



Thời gian Ba Ngải Tư hôn mê gần nửa tháng, trong thời gian này Nguyên Thủy Tinh Kiểm như ngồi trên đống lửa. Hắn làm gì cũng đều lo lắng bất an, không tập trung nổi, thường xuyên khiến người khác phải lo lắng cho hắn. Điền Khách cũng không đứng ra nói gì mà chỉ mỉm cười đứng một bên xem kịch. Chuyện này đối với lão hồ ly như hắn chẳng có gì quan trọng để đếm xỉa cả. Chuyện này cũng bình thường thôi, Ba Ngải Tư tỉnh lại cũng chỉ là chuyện sớm muộn, không cần lo lắng.

Hắn đã hỏi Nguyên Thủy Tinh Kiếm khảo hạch tiếp theo của y ở đâu thì nhận được câu trả lời là ở Huyền Nguyên Cung, sau đó đến Thủy Giáp Vực khiến hắn bất ngờ không thôi. Thủy Giáp Vực nếu là khảo hạch thứ ba thì hắn cũng chẳng cần lo lắng. Huyền Nguyên Cung có đủ thứ để giúp y tiến bộ trước khi đến đó.

Ngồi trong thư phòng, Điền Khách ánh mắt không đặt lên đống tấu thư mà chỉ chăm chăm nhìn về bức họa trước mặt. Bức họa ấy họa một thiếu nữ thanh xuân tươi trẻ, mái tóc xanh đen huyền dài qua eo, con người xanh thẳm, vận thanh y đậm giống như biển cả, đầu đội một cái vương miện lớn, tay cầm phương trượng, ngồi trên một con mãng xà hai đầu, xung quanh là các thủy tộc bao quanh nàng. Hắn không biết vì sao lại có chút cảm xúc với nữ nhân trong bức tranh.

Bức tranh này không phải của hắn tự vẽ mà là do chính Thanh Nhàn tiên cô mang đến, nói đây chính là đồ đệ hắn trong tương lai. Hắn biết bản thân mấy vạn năm nữa sẽ thu một đệ tử cũng không có khó chịu hay phản ứng gì khác mà chỉ nghĩ đó cũng là một chuyện tốt. Nhưng bức họa này nhìn thế nào thì cũng chẳng khác gì Hải Sa Kình Ngư cả. Đùa hắn đấy à?! Khoan, hình như tên nữ nhân này là Phong Nhàn Đăng...

CMN! Thanh Nhàn, làm gì có nữ nhân nào mà tên khó hiểu vậy?! "Nhàn" nghĩa là "rảnh rỗi", "Đăng" nghĩa là "đăng cơ". Ghép lại "Nhàn Đăng" chẳng khác nào nói ngồi một chỗ cũng có thể trở thành vua? Lão tử không chấp nhận! Làm gì có chuyện đồ đệ của bổn vương có thể nhàn nhã như vậy?! Thôi biết sao giờ, tên đó cũng không phải do ta đặt thì chẳng thể nói được gì.

Thanh Trúc mang một khay đồ ăn vào phòng, ánh mắt đầy lo lắng: "Chủ nhân, chừng nào Ba đại nhân sẽ tỉnh lại vậy? Nếu đại nhân không tỉnh lại vậy chẳng lẽ sẽ chết sao?"

Điền Khách vội chỉnh lại: "Không, không phải! Không phải không tỉnh lại là chết mà là giống như kiểu tịnh dưỡng thần hồn của mình, tránh cho bị tổn hại. Nếu thần hồn không còn thì cũng xem như là chẳng còn gì cả."

Một hồi giải thích cuối cùng Thanh Trúc cũng ngừng hỏi mà tiếp tục làm việc của mình. Điền Khách thở phào nhẹ nhõm, hắn chưa từng nghĩ có một nha đầu ngày thơ bên cạnh lại khó khăn như thế. Thanh Trúc đứng trước mặt kẻ khác lại bày ra một dạng nữ nhân thông minh, sắc sảo nhưng khi ở trước mặt hắn hay hai tên kia lại bày ra bộ dạng đúng ngây thơ thuần túy. Nói trắng ra Thanh Trúc có hai nhân cách một gian xảo, hai ngây thơ. Không biết vì sao lại vậy nhưng hắn cũng không để ý nhiều, nếu không có hại cho cơ thể thì thôi, không cần quan tâm.



Không gian xung quanh bỗng nhiên nặng nề hơn, Điền Khách khó chịu nhướn mày nhìn lên bức tranh. Sau đó một làn khói đen từ sau bức tranh bay ra, lần này hình như hiện ra một chút hình dạng, là nữ nhân.

"Hahah, lần này ngươi cũng khó khăn phết. Ngươi nhận ra Tinh La Quang Minh Thánh Hoàng Đức Mẫu nương nương ở đây không? Người đã đến đây rất lâu rồi."

"Tất nhiên là bổn vương biết nhưng không muốn xen vào. Miễn Thánh Hoàng Đức Mẫu nương nương không gây tổn hại cho Vương Giả Chi Thành này thì ta cũng không có lý do nào để tấn công người cả." Điền Khách chán nản nói rồi lại nhìn làn khói trước mặt, cười nhạt: "Ngươi mới phục dụng Phá Tiên Linh Cô à? Tác dụng cũng tốt đấy, ra chút hình dạng này cũng không tồi."

Hắn có thể nhận ra nữ nhân trước mặt đang khó chịu với hắn dù nàng chỉ là một làn khói đen khó nhìn ra được. Làn khói đen này chính là Minh Linh Thánh Quân Tố Lăng, bài danh thứ mười một trong các thánh quân. Tuy nói là nàng không quá mạnh nhưng nếu lấy sức mạnh hiện tại của nàng ra so sánh với Nhân tộc đang suy thoái bây giờ không chừng còn đủ làm bá chủ một phương.

"Ngươi tốt nhất là đừng làm chuyện gì ngu ngốc với chủ thượng và thiếu chủ. Thời gian sắp tới sẽ không yên bình nữa đâu. Ta thám thính được Triệu Đức Hành đã bắt đầu hành động rồi. Sau chuyện của Hồng Y tiên tử đó ta hi vọng ngươi rút ra được bài học để tránh phạm phải sai lầm." Tố Lăng nhắc nhở.

"Vậy ta hiểu. À khoan, thế còn Khang Tuyết tiên tử thì sao? Nàng đầu thai chuyển thế chưa? Ba Ngải Tư rất thích nàng, y xem nàng như con gái mà nuôi dưỡng. Ngươi và Minh Vương có sắp xếp gì cho nàng chưa?" Điền Khách hơi lo lắng hỏi.

"Fufufufuh, đừng lo lắng quá. Ta và Minh Vương đều đã thống nhất. Khang Tuyết tiên tử đó bị tên tra nam kia lừa gạt sẽ đầu thai chuyển kiếp. Thiên đạo dùng các tiểu hài tử để kiềm chế Thất Đại Họa Thú, hi vọng bọn họ sẽ không gây ra tai họa." Tố Lăng bật cười.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv