Từ xa, Điền Khách nhìn thấy cảnh này không khỏi lắc đầu ngao ngán. Hắn sống lâu như vậy rồi đây là lần đầu tiên thấy được kẻ khác nghi ngờ lòng tốt của hắn. Hắn cảm thấy bản thân mình rất tốt mà, có keo kiệt bủn xỉn hay hút máu người gì đâu mà lại bị nghi ngờ như thế? Hơn nữa hắn xây dựng Vương Giả Chi Thành này làm ăn đàng hoàng, đâu có giống mấy tên gian thương thích lừa lọc người khác.
"Aida, ta thật sự có ấn tượng xấu vậy sao? Chẳng phải ai cũng nói ta tuy hơi keo kiệt nhưng mà vẫn là người tốt. Vậy tại sao lại nói ta là tên xấu xa?" Điền Khách dùng giọng thiếu đòn nói khiến hai thuộc hạ đứng phía sau cảm thấy buồn nôn.
Khương Thiết Quản cảm thấy chủ nhân mình thật sự giống như là một tên thiếu đòn và rất đáng ghét. Phải nói thể nào ta? Ấn tượng của hắn đầu tiên về chủ nhân mình là một tên lăng nhăng và khốn nạn nhưng tiếp xúc dần thì liền thay đổi nhận định và chấp nhận làm thuộc hạ hắn. Lục Đình Kiêu thì khác, lần đầu gặp chủ nhân mình thì hắn cũng chỉ xem như là một tên thích lừa tiền nhưng có tâm chứ không giống Khương Thiết Quản. Đến khi nhìn thấy Điền Khách cứu Thanh Trúc khi còn là một đóa sen, không tiếc tính mạnh liền thay đổi nhận định. Cứ như thế mà hợp lực xây dựng nên Vương Giả Chi Thành, tiến hành nuôi linh thú, tổ chức trận đấu để chuẩn bị cho một tương lai tốt hơn của tam giới.
_ _ _ _ _
Tụ Hiền Thi Văn Các, Dương Hoa Điện.
Sau chuyện khách quý của Tụ Hiền Thi Văn Các và Thanh Dương Nguyệt Lâu bị bắt cóc, truy ra tung tích liền tiến hành trừng phạt. Tên chủ mưu Trần Bửu sau khi nhận một chưởng công kích của Nguyên Ngọc không biết may mắn thế nào mà vẫn còn sống nhờ Tống Mao Bàng dùng Phúc căn duy trì cho gã cái mạng để chịu tội. Toàn bộ nữ nhân đều được giải thoát ra, ngoài trừ việc bị bạo hành thì những tổn thương khác đều không có.
Chuyện này gây chấn động rất nhiều đến những người sống gần các môn phái. Tinh La Thương Hội Mục gia quyết định cùng Chu gia liên kết, bồi thường cho những gia đình có nữ nhi bị bắt cóc, lấy lại một chút mặt mũi cho môn phái của mình. Mục đích hai gia tộc liên kết cũng vì muốn trong tối ngoài sáng thay phiên nhau điều tra những hành động bất chính để không có trường hợp tương tự lập lại.
Nạp Lan Vấn ngồi trên cao, sắc mặt biến hóa không ngừng nhìn hai tỷ muội Nguyên gia đang nhàn nhã ngồi hưởng trà. Trán toát một tầng mồ hôi, trong lòng sợ hãi vô cùng khi nghĩ đến cảnh Tụ Hiền Thi Văn Các này diệt môn dưới tay hai nữ nhân tu vi của một đại cường giả này. Lão không muốn a!
"Hì hì, Nạp Lan các chủ không cần phải căng thẳng quá đâu. Tỷ muội bọn ta chỉ là muốn xin các chủ ba ngọn núi để bế quan một thời gian. Bọn ta sợ sau khi bế quan sẽ làm kinh động đến các vị nên mới muốn tại nơi hoang vắng bộc phát thực lực để tránh có người bị thương." Nguyên Ly cười nói.
Bỏ được tảng đá trong lòng, Nạp Lan Vấn nhẹ nhỏm vô cùng: "Hahah, chút chuyện nhỏ đó chẳng đáng là gì cả đâu. Hiện tại Tụ Hiền Thi Văn Các có bốn ngọn núi bỏ hoang chưa ai khai phá, lập tức cho các vị ba cái, xem như Tụ Hiền Thi Văn Các đền bù cho Tinh La Thương Hội quản người không nghiêm, xảy ra cớ sự như vậy. Vẫn mong là hai vị rộng lượng bỏ qua."
Nguyên Ngọc đặt chén trà xuống, ánh mắt hưởng đến A Mẫn đang đùa nghịch trong lòng muội muội: "Không biết Nạp Lan các chủ có ngọn núi nào nhiều yêu thú không? Thời gian bọn ta bế quan e là sẽ rất lâu nên mong có thể tìm được người chiếu cổ tiểu hùng nghịch ngợm này và cung hai ma chu của Tống huynh."
Loại đề nghị này không phải quá đáng gì nhưng theo như Nạp Lan Vấn biết thì nếu cho một ngọn núi đầy yêu thú thì đám sủng vật này sẽ từ từ bào mòn hết yêu thú, đệ tử của hai môn phái cũng không thể bước vào săn yêu thú lấy tinh hạch. Lão tuy rất tiếc nhưng vẫn phải nhìn đến cái lợi trước mắt đối với của môn phái. Để phòng hộ cho hai phái thì cả bốn người đều tạo ra những trận pháp bảo hộ cao cấp và cũng để lại cho Nạp Lan Vấn và Vệ Bắc Hàn nhiều đồ tốt. Với những món đồ tốt nhất đại lục thì nàng không tin là hai môn phái này sẽ dễ dàng thất thủ. À thêm Lạc Hoa Kiếm Môn nữa, phải tận dụng triệt để mới được.
Chuyện Nguyên Ly bị bắt cóc liên quan rất nhiều tới Pháp Hoa phái, bằng chứng vô cùng rõ ràng khiến nhiều người bất mãn với môn phái này đều đứng lên đòi lại công bằng. Nhưng như thế thì sao? Chưởng môn Pháp Hoa phái không nhận, khăng khăng cho rằng hai đại môn phái đang muốn hại gã, mọi trách nhiệm đều đổ lên đầu tên Trần Bửu đang ngồi trong ngục giam. Nhiều lần chuyện này khiến Nạp Lan Vấn và Vệ Bắc Hàn đau đầu, muốn dứt khoát xử lý luôn môn phái đó liền bị Nạp Lan Diễm Y cùng Vệ Tú Uyên ngăn cản. Hai thánh nữ này muốn tự tay đè bẹp Pháp Hoa phái để lấy lại bản thân thanh danh, cũng không muốn liên lụy nhiều người. Hai nữ nhân này nhìn bề ngoài nết na vậy thôi chứ bên trong thì ngược lại. Là những kẻ sẵn sàng giết người để đảm bảo tương lai cho bản thân và môn phái của mình. Pháp Hoa phái dù lớn hay nhỏ vẫn là kẻ thù mạnh nhất hiện tại của hai nữ nhân này sau Bắc Hầu quốc.