Triều Cát đứng nhâm nhi cầm tách trà, mắt ngắm nhìn khung cảnh bình minh của ánh mặt trời bên cánh cửa kính. Ở trên giường tay của Nam Cung Họa Yến cử động đưa tay đặt qua bên cạnh không có hắn, nàng mở mắt nhìn không thấy Triều Cát, bậc người dậy nhìn hắn đứng cạnh cửa sổ, tay Triều Cát cầm tách trà đưa lên miệng nhâm nhi, mắt hắn nhìn qua tấm cửa kính, nàng mỉm cười rời cái giường mà đêm qua nàng và hắn giao hoan cuồng say, đi từng bước tới hắn vòng bàn tay của nàng vòng qua ôm, vếu chạm lưng hắn, nói:
“chồng đang suy tư gì mà ngắm ngoài kia vậy hả!”
Triều Cát đang uống trà, cảm nhận vòng tay ôm cùng đôi gò bồng đảo của Nam Cung Họa Yến chạm lưng hắn, mỉm cười vui vẻ nói:
“ngắm khung cảnh buổi sớm thật đẹp a! em à chẳng có nghỉ ngợi gì cả hi”
Nam Cung Họa Yến ôm hắn, cười hỏi: “xe Volkswagen đậu ở dưới nhà là của chồng mới mua hả!?”.
Nam Cung Họa Yến hỏi về chiếc xe lạ ở dưới, uống tiếp hóp trà hắn nói: “không! Xe đó không phải xe của anh, xe đó của một nữ nhân đưa anh mượn, nữ nhân đó em cũng biết mặt luôn đấy!”
Triều Cát nói chiếc xe Volkswagen đang đậu ở dưới là của một nữ nhân mà nàng biết, không lẽ là Lâm Uyên Uyên đưa xe cho Triều Cát nhưng cái suy nghĩ này liền dập tắt trong đầu Nam Cung Họa Yến, nàng nhíu mày buông tay không ôm hắn nữa, nói:
“có phải là của nữ nhân mà vợ đã gặp trong khách sạn hôm trước đúng không?”
Triều Cát đi lại đặt tách trà trên bàn, ngồi xuống nhìn Nam Cung Họa Yến gật đầu nói: “anh không muốn giấu em, anh và nữ nhân em gặp trong khách sạn nảy sinh quan hệ, hoàn cảnh cô ấy buộc phải đi làm cái nghề mà ai cũng khinh rẻ, anh tin tưởng cô ấy sẽ bỏ nghề dơ bẩn đó”
Nam Cung Họa Yến có hơi hơi buồn, biết hắn không phải người thường, rồi sẽ có lúc hắn rời xa địa cầu, rời xa nàng, nhìn hắn thật lâu, nàng nói:
“trước kia chồng nói vợ trên thiên giới gì đó chồng có nhiều nữ nhân bên cạnh, lúc đó vợ cũng chấp nhận rồi, giờ ở địa cầu này có thêm nhiều nữ nhân nữa thì vợ chẳng sao cả sẽ mãi bên chồng! Hihi”
Nam Cung Họa Yến nói vậy làm hắn hết sức vui vẻ hạnh phúc, hắn nói hết chuyện đã xảy ra hôm qua như tên Kiều An Tuấn vũ nhục hắn trước mặt Liễu Quỳnh Trang, chuyện hắn xảy ra quan hệ với Thượng Quan Thục Nữ như thế nào đều kể cho nàng nghe. Nam Cung Họa Yến vừa kinh ngạc, vừa giận dữ nói:
“Thượng Quan Thục Nữ là tiểu thư của Thượng Quan gia cũng rơi vào ma trảo của chồng luôn! Ôi chỉ một ngày mà chồng kiếm cho vợ nhiều tỷ tỷ vậy!!..còn tên Kiều An Tuấn đó chồng đánh phải lắm!”
Nhìn Nam Cung Họa Yến thái độ rất ư là thỏa mãn khi nghe người nam nhân trước kia của nàng bị hắn đánh chảy máu, Triều Cát vui vẻ hỏi nàng:
“Thục nhi nói với anh nếu có gặp lại tên Kiều An Tuấn làm khó dễ, nói hắn coi chừng Thượng Quan gia tới thăm là ý gì vậy!?”
Nam Cung Họa Yến nhìn hắn tinh mắt nói: “Hoa hạ này nắm quyền lực nhất nằm trong 2 gia tộc hiện nay là Gia Cát gia nắm về quân đội, còn Thượng Quan gia nắm về An ninh chính trị, đụng tới một trong hai gia tộc này Kiều gia không dám đâu vì Kiều Liêm Chánh gia chủ chỉ là Phó chủ tịch thành phố Hải Đông thôi chồng, chức quan nhỏ sao dám đụng quan to trong triều!”
Nam Cung Họa Yến suy nghĩ về cái gì, vui vẻ nói: “Thục Nữ tỷ là nữ nhân của chồng, lại làm ngành cảnh sát chồng nhờ tỷ ấy làm thẻ căn cước được đó.”
Triều Cát gật đầu nói: “anh cũng nói cho Thục nhi về chuyện này, hẹn sáng lại đồn cảnh sát dẫn anh đi làm thẻ căn cước”
Nhìn đồng hồ treo tường cùng gần 8h, Triều Cát nhìn Nam Cung Họa Yến nói: “em mặc đồ đi anh chở ăn sáng rồi chở em đi làm!”
Nam Cung Họa Yến nhìn bộ đồ hôm qua nằm bừa bãi phì cười nói: “đồ này dơ rồi vợ mặt vào về nhà tắm rửa thay bộ mới chồng đợi vợ xíu nha”.
Đang ngắm Nam Cung Họa Yến mặc đồ thì tiếng chuông cửa vang lên, Triều Cát nhíu mày ai đến vào lúc sáng sớm? hắn xuống lầu đi đến cửa nhìn vào màn hình hiển thị trong nhà chiếu người bấm chuông là Lâm Uyên Uyên. Triều Cát ra mở cửa nhìn Lâm Uyên Uyên mặc bộ đồ áo liền váy có hình caro trắng đen trong rất dễ thương, nhìn bên cạnh nữ nhân này là một cái vali. Triều Cát nhớ lại cái hợp đồng hôn nhân đã ký với nữ nhân xinh đẹp này có điều khoản ở nhà hắn một năm, Lâm Uyên Uyên nói:
“trong hợp đồng anh ký có ghi tôi sẽ ở nhà anh một năm nên hôm nay tôi đem vali hành lý đến ở có phiền anh lúc này không?”
Triều Cát mỉm cười nói: “tôi nhớ rồi! Cô vào nhà tôi rồi tôi sắp xếp phòng của cô ở.”
Triều Cát dẫn Lâm Uyên Uyên lên lầu đi ngang thì cửa phòng Triều Cát mở, nhìn người đi ra là Nam Cung Họa Yến đang mặc bộ đồ ngày hôm qua, Lam Uyên Uyên kinh ngạc hỏi: “Tối qua chị và tên này ngủ chung hả!?”
Nam Cung Họa Yến nhìn Lâm Yên Yên phì cười nói: “chúng tôi yêu nhau đơn nhiên là ngủ chung rồi không lẽ bạn trai tôi phải ngủ với cô sao?”
Lâm Uyên Uyên mặt đỏ bừng, liếc mắt e thẹn nhìn Triều Cát, nói: “tôi sẽ không...không bao giờ ngủ với anh ta..!!”
Nam Cung Họa Yến nhìn nữ nhân trước mặt nói không bao giờ ngủ với Triều Cát nữa!, cười hì hì nhìn qua Triều Cát nháy mắt nói:
“kể từ hôm nay tối tôi sẽ ngủ với bạn trai tôi ở phòng này! Phòng bên kia sẽ là chỗ của cô.”
Lâm Uyên Uyên hơi bối rối về lúc tối Nam Cung Họa Yến sẽ ngủ với tên nam nhân này bên cạnh phòng cô, lúng túng nói:
“cô cũng có nhà sao nhất thiết tối phải qua đây ngủ với hắn chứ! Cô không sợ truyền thông biết chuyện này hả!”
Nam Cung Họa Yến nhìn nữ nhân này, vài giây sau nàng nói: “cô không nói thì họ sẽ không biết! À...trước sau gì Triều Cát cũng là chồng tôi nên nhà tôi sẽ bán nó đi dọn qua đây ở chung với bạn trai tôi!”
Lâm Uyên Uyên không ngờ Nam Cung Họa Yến sẽ bán nhà đi qua ở cùng Triều Cát, mặt nàng ửng đỏ, bối rối không biết lúc tối hai người này trong phòng du hí phát ra âm thanh ghê rợn kia thì Lâm Uyên Uyên phải làm thế nào?. Đều là nữ nhân với nhau nên Nam Cung Họa Yến đọc được suy nghĩ của Lâm Uyên Uyên nàng nói:
“tối nay, tôi với bạn trai ngủ rất khó kiềm chế cảm xúc, phát ra âm thanh lớn thì cô cố chịu đựng chút xíu nhé! Thôi tôi cũng phải về thay bộ mới đi làm, bái bai nhé!”.
Nhìn Nam Cung Họa Yến đi về nhà thay đồ mới, hắn nhìn qua Lâm Uyên Uyên nói: “đây là chìa khóa phòng và nhà cô cầm lấy, tôi đi tắm còn phải chở Yến nhi đi làm!”.
Triều Cát nhìn Lâm Uyên Uyên cầm chìa khóa bước vào phòng đóng cửa, đắc ý con cừu non vào miệng sói là đây chứ đâu, hắn cười hắc hắc vui vẻ trở lại phòng.
Gần 10 phút tắm, vệ sinh thân thể hắn bước ra khỏi nhà trong một bộ vest sang trọng, ngồi xe mở bản nhạc được phát trên màn hình led kết nối trực tuyến rất hiện đại, mười lăm phút sau trong nhà Nam Cung Họa Yến đi ra. Từ đằng xa hắn nhìn nàng, trên mặt cái áo sơ mi dài tay mỏng như cánh ve bên trong áo là cái áo chip đen rất nổi bậc, dưới là chiếc váy màu đen dài tới gần đầu gối bó chặt vào đùi đeo một cái thắt lưng đen, đôi chân dài được bọc bên trong là vớ da trắng đi trên đôi dài cao gót đen trông rất cuốn hút thị giác nam nhân. Nam Cung Họa Yến đi tới xe Volkswagen mở cửa ra ngồi vào trong, nhìn nàng mặc đồ đẹp hắn khen làm má nàng ửng đỏ, nhìn qua hắn vui vẻ nói:
“vợ quen ăn nhà hàng rồi, nơi đó vào không ai để ý vợ, ăn bên ngoài gặp mấy tên phóng viên mệt lắm chồng!”
Triều Cát nhìn nàng, lái xe chạy ra khỏi khu nhà cao cấp, hắn nói: “em yêu đặt chỗ đi xong rồi chỉ đường anh chạy đến đó!”.
Nam Cung Họa Yến cầm điện thoại lên đặt một chỗ xe chạy hơn 10 phút là tới một nhà hàng phục vụ món ăn sáng cao cấp sang trọng, có hầm để xe hắn lái xe chạy vào trong. Nam Cung Họa Yến nhìn xung quanh vắng, ít xe lại là nơi khuất nhất trong đây, nàng nở nụ cười ma mị, hắn nhìn sang nụ cười đó cảm giác bất an nổi lên, tay cầm cần gạt dây an toàn tháo ra thì Nam Cung Họa Yến chòm tới tai hắn nỉ non:
“trước lên trên đó vợ muốn uống tinh hoa tiên khí vợ ăn mới ngon miệng đó chồng! hihi”
Triều Cát chưa kịp thích ứng lời nói của nàng thì môi nàng hôn môi hắn, bên trong lưỡi nàng đánh qua lại khiêu khích lưỡi hắn đáp trả lại đánh qua lưỡi nàng làm Nam Cung Họa Yến mặt ửng đỏ. Tay nàng bắt đầu tháo ra dây thắt lưng, tháo tiếp nút quần kéo xuống luôn cả khuy quần, mò vào trong sờ cột trụ hắn vẫn chưa lên, buông môi hắn ra mắt phượng nhìn hắn dâm mị. Nam Cung Họa Yến dùng tay kéo quần chíp hắn xuống ngang đùi, tay bắt đầu vuốt lên xuống tạo cảm giác cho cột trụ hắn chào cờ, vài giây sau cột trụ hắn đã lên trong bàn tay ngọc thon thả, nàng cúi lưng xuống dùng lưỡi liếm đầu khuất cho hắn tay vẫn vuốt cột trụ lên xuống, rồi nàng buông tay dùng miệng nuốt mút trụ vào mạnh lại nhả ra, rồi miệng nuốt mút trụ vào hóp hai gò má lại nhả ra nhanh, mắt dâm nhìn lên hắn đang nhắm lại tận hưởng khóai lạc làm cơn dâm tăng lên, Nam Cung Họa Yến dùng thêm lực mút nuốt trụ mạnh vào hóp hai gò má lại nhả ra mút nuốt trụ mạnh vào liên tục tăng lên cơn sướng cho Triều Cát, âm thanh mút cứ vang trong xe khiến tay hắn sờ lên đôi gò bồng đào của nàng trong chiếc áo chip đen bên trong áo sơ mi trắng, hắn dùng thêm lực tay bóp vào vếu tăng cơn dâm làm miệng nàng thêm lực mút nuốt cột trụ vào hóp má lại nhả ra, rồi lại mút cột trụ vào hóp má tăng khoái lạc cho Triều Cát, hơn 30 phút nàng nhìn lên hắn gật đầu, Triều Cát nhìn nàng gật đầu hắn cười hì hì nói:
“mút thêm 10 phút nữa em yêu, anh chưa sướng. Ngoan!!”
Hắn đòi nàng thêm 10 phút nữa nàng nhéo yêu hắn vào hông, miệng tiếp tục mút nuốt cột trụ mút vào lại nhả ra, lại nuốt mút cột trụ hóp má mút vào nhả ra thêm 10 phút trong miệng nàng cột trụ hắn rỉ nước, nàng nhả ra tạo thành sợi chỉ mỏng lại hút nhanh sợi chỉ vào mút nuốt cột trụ hóp má lại nhả ra liên tục, động tác mút của nàng tăng thêm khoảng gần thêm 10 phút thì cột trụ hắn bắt đầu co giật trong miệng. Nàng biết hắn sắp phun tinh hoa, miệng Nam Cung Họa Yến dùng sức mút mạnh cột trụ nuốt vào hóp má lại nhả ra hơn chục lần thì đầu rỉ trên đầu khuất phun tinh hoa ra vào tận cuống họng một thứ có mùi vị ngọt thơm, mắt dâm nhìn hắn uống vào.
Nàng mút thêm vài lần nữa cho cột trụ hắn sạch sẽ không còn tinh hoa, nàng buông cột trụ ra le lưỡi ra liếm vành môi, ngồi dậy nàng nhẹ hôn môi hắn xong lấy từ trong túi xách nhỏ ra khăn giấy chùi đi vết son lem. Tay nàng cầm thỏi son đỏ cùng cái kiến nhỏ đánh thỏi son trên môi một đường, dưới một đường chép chép miệng vài lần cảm thấy thỏa mãn nàng nhìn hắn nói:
“đi lên ăn thôi chồng yêu! Vợ đói rồi hì hì!”
Thang máy đi lên lầu ba, bước ra thang máy là các dãy phòng toàn cao cấp, nàng nắm tay hắn vào một phòng ăn víp số tám, gọi nhanh thực đơn là các món ăn nhẹ của buổi sáng như mỹ nấu sườn heo, cháo loãng nấu với gà,v.v.. Triều Cát và nàng ăn hết 10 món sau ba mươi phút nhâm nhi, gọi nhân viên tính tiền của bữa ăn sáng không đến 20 ngàn tệ, nàng sách ví lên móc thẻ ra để nhân viên cầm quẹt nhưng trên bàn hắn đã kẹp tiền vào cuốn sổ trả cho nhân viên. Nam Cung Họa Yến tinh ý nhìn hắn, cười hì hì nắm tay nhau xuống bãi đậu lái xe chạy đi.
Triều Cát lái xe chở nàng đến chỗ làm, xe chạy gần 20 phút tới nơi, Nam Cung Họa Yến vui vẻ nhìn qua hắn nói chiều nay 5h tới đón nàng về. Chạy xe khỏi nơi làm của Nam Cung Họa Yến thì điện thoại hắn hiện lên dãy số của Liễu Quỳnh Trang, hắn bóc máy nghe tiếng nàng vang trong điện thoại:
“em làm xong thủ tục xuất viện rồi, anh tới đoán mẹ và em về nè!”
Triều Cát vừa lái xe, nói: “đợi anh 20 phút anh tới ngay..!”.
Liễu Quỳnh Trang trả lời: “anh chạy xe cẩn thận nha, trễ chút không sao cả!”
Liễu Quỳnh Trang lo lắng hắn, Triều Cát ấm lòng nói: “anh biết rồi! Anh cúp máy đây. Haha!!”