Diệp Thần xoa xoa tay đi đến gần đầu giường của mình. Nhìn kỹ thê tử mình hắn có chút ngẩn người, đây cũng quá đẹp đi chứ, lúc nãy không nhìn kỹ giờ mới thấy lão bà mình đẹp như tiên tử a.
Đôi môi đỏ mọng, làn da trắng ẩn hiện sau bộ áo cưới, đôi lông mày thanh tú, đôi mắt đẹp vẫn còn vương chút lệ buồn, máo tóc dài thướt tha, đôi má hồng hồng. Cha mẹ hắn bảo vợ hắn mua về có 16 tuổi a, nhưng bộ ngực này đúng là chỉ có ngự tỷ sở hữu có được không.
“Lão bà, lão công đến rồi!”
“Ai là lão bà ngươi, ngươi mau mau thả ta ra a, ba mẹ ta nhất định sẽ không truy cứu con hậu tạ ngươi nữa” cô gái nhỏ non nớt cầu xin
“Ngươi thấy ta ngu sao?” Cô gái nhỏ lắc đầu.
“Vậy sao còn nói, ta chắc chắn không thả ngươi thậm chí còn ăn sạch ngươi nữa kìa.”
Cô gái lại rưng rưng nước mắt, nàng hối hận a, sao lúc đầu lại tỏ ra ngỗ nghịch bỏ nhà ra đi để rồi bị lừa bán. Nếu không cãi lôn với gia gia thì có lẽ giờ nàng cũng không có kết cục như hôm nay.
“Ngươi tên gì?” Diệp Thần hỏi. Tuy cha mẹ có nhắc hắn nhưng lúc đó hắn cũng không co quan tâm được không, ai ngờ vợ hắn lại đẹp vkl thế.
“Ta... Ta tên Mộ Dung Tiên, nếu... Ngươi đụng ta ba mẹ... Và gia gia sẽ không tha cho... Nhà ngươi” Mộ Dung Tiên run sợ uy hiếp.
“Ta là Diệp Thần, từ bay giờ ta sẽ gọi ngươi Tiên Nhi Lão bà đi” Diệp Thần đi lại ngày càng gần vói lão bà mình.
“Ngươi đừng đến đây, nếu không ta liền kêu lên”
“Ngươi kêu a, kêu rách họng cũng không ai cứu được ngươi”. Diệp Thần bắt đầu cởi quần áo mình thì thấy nàng khóc rống lên.
“Đừng khóc nữa, ta sợ con gái khóc.” Nàng càng khóc to hơn.
“Ta nói không khóc nữa, khóc nữa ta liền ăn ngươi” Nàng nín, nước mắt cũng không giám rơi nữa, nàng thực sự sợ a, từ nhỏ đến lớn không ai giám to tiếng hay ức hiếp nàng như vậy.
Nhìn bản mặt khóc không được của lão bà mình hắn suýt bật cười, cái này khuôn mặt thực sự quá moe đi, thực sự khiêu khích người nhìn a.
“Tha cho ta được không, ta có 16 tuổi” cố nín khóc nàng năn nỉ.
“Ta biết, nhưng ta không có ngại” Hắn lại tiếp tục cởi.
Tên này đúng là cực phẩm a, không phải hắn ngại mà là nàng ngại a. Thực sự mặt quá dày rồi.
“Từ từ cho ta... Chuẩn bị tâm lý... A... Nó dài quá” nàng mới nói đươccj nửa thì Diệp Thần đã cởi hết, lộ ra con quái vật của mình.
“Không dài mới có 25 phân thôi à” Diệp thần cười nói.
“Lưu manh” Tên này thực không phải người a, nhìn gầy vậy mà cái đó đã thế lại còn không biết xấu hổ “mới có”. Ngươi đừng tỏ ra khiêm tốn vl như thế được không. Cũng để người khăc sống với chứ@@.
“Đêm xuân một khắc giá ngàn vàng, ta đến đấy” Sói đến.
“Đừng... A...” Sau đó chỉ còn tiếng thở dốc của hai người vang vọng trong căn phòng suốt đêm khuya. Nhưng họ không để ý bên ngoài của có hai người vẫn đứng. (Bố mẹ chồng vkl)
Ngươi đàn ông thì lẩm bẩm.
“Đúng là con hơn cha... Mình xong chuyện rồi mà bọn trẻ vẫn... Đúng là già rồi”
Người đàn bà thi nghĩ.
“Bế cháu... Trai tốt hay gái tốt..”
Bố mẹ của năm có lẽ... Là đây.