Keng, “nữ” ký chủ còn chưa chọn màu sắc của bộ đồ bikini tình thú co dãn siêu phẩm trong suốt. Xin hỏi ký chủ thích cái gì màu sắc.
“Hệ thống ngươi ngứa đòn sao? Lặp lại lần nữa, lão tử là nam nhân.” Diệp Thần cảm thấy muốn điên lên giường như muốn hét lên nói.
Keng, “nữ” ký chủ ngươi không có tiểu jj cũng đòi làm nam nhân. Nếu ký chủ muốn làm cú có gai, hệ thống có thể giúp đỡ ngươi.
“Ta…không biến thái. Cứ để yên cái này hiện trạng cho ta.” Diệp Thần liền gằn từng chữ nói. Cái này khốn khiếp hệ thống, không cẩn thận có thể đem hắn cho đùa chết nha. Hiện tại, còn có cái giới tính nữ, đợi cái này hệ thống ra tay, ngay cả nữ cũng không được làm đó chứ.
Keng, bổn hệ thống vốn định khôi phục cho ngươi nam bản vì thấy ký chủ tội nghiệp, không nghĩ ký chủ đương nhiên yêu thích cái này hình dạng nữ. Đã xác nhận thành công. Ký chủ ngươi không nên hối hận.
“Ta… ta… ngươi rõ ràng vừa rồi không có nói như vậy. Mau lập tức cho ta đổi cái nam bản mau.” Diệp Thần lập tức muốn điên nói. Đây cố tình chơi khăm hắn nha. Rõ ràng vừa rồi.
Keng, bổn hệ thống không thích bố thí ăn xin. Ký chủ đã nghèo còn ra vẻ, bổn hệ thống đương nhiên phải ra vẻ còn muốn kiêu sa.
“Ngươi… hệ thống đại ca, ngươi xem nha. Ta nhưng rất là đáng thương mà.” Diệp Thần liền sử dụng sát chiêu bán manh thần chưởng. Khuôn mặt lập tức moe khó tả mở miệng khó khăn chồng chất khó khăn nói.
Keng, “nữ” ký chủ xin xác nhận màu sắc. Với lại ký chủ không phải chưa từng chơi qua nam sao? Đây là ký chủ cơ hội, cố gắng lên.
“Đậu má ngươi. Ta cóc quan tâm.” Diệp Thần chửi thề một tiếng nói. Cái này hệ thống rõ ràng hắc hắn. Tốn công một lần bán manh vẻ mặt còn như thế nịnh hót lời nói. Cuối cùng hệ thống cả cái mặt mũi cũng không cho.
Keng, ký chủ không quan tâm, vậy bổn hệ thống thay ngươi quan tâm, đã xác nhận xong, màu hồng bộ đồ bikini tình thú co dãn siêu phẩm trong suốt đã được đưa vào trong hệ thống kho đồ.
“Ta…” Diệp Thần có chút không nói lên lời thì từ hệ thống liền phát ra tiếp theo báo hiệu.
Keng, phát hiện ký chủ nữ tính hóa, trở nên yêu màu hồng ghét sự giả dối. Bổn hệ thống trịnh trọng tuyên bố, ngươi làm mất mặt đàn ông trên thế giới.
“Ngươi… rõ ràng ta không có chọn. Ngươi mới yêu màu hồng, ghét sự giả dối. Hệ thống ngươi đi ra, ta đảm bảo không đánh chết ngươi.” Diệp Thần liền muốn gào lên nói.
Keng, bổn ký chủ ngươi muốn đánh chết hệ thống? Xin tuyên bố ký chủ tuổi lol nhé. Bổn hệ thống chỉ cần tuyên bố nhiệm vụ có thể khiến ngươi sống không bằng chết.
“Sao? Ta là ngươi chủ nhân, ngươi dám làm gì lão tử? Thử một chút.” Diệp Thần không sợ nói.
Keng, hệ thống cũng chẳng thể làm gì ký chủ nha. Chẳng qua có một số nhiệm vụ như là đam Hư Trúc lần đầu tiên phá sắc giới dành lấy cho mình. Không thì nhiệm vụ đem Kiều Phong, Mộ Dung Phục khiến chúng trở thành yêu nữ nhân không yêu giang sơn nha. Cái này bổn hệ thống nhưng làm được.
“Ha ha, ngươi muốn chơi căng với ta hả? Ta không nhận nhiệm vụ. Cái phá hệ thống nhà ngươi… ta cùng ngươi… liều...” Diệp Thần muốn gây hấn nói. Móa dám đối với chủ nhân lấn quyền, ta xem ngươi ai chết trước.
Keng, hệ thống có thể cưỡng ép ký chủ đi làm nha. Yên tâm sau khi ngươi làm xong, từng chi tiết một đều sẽ tại trên cơ thể ngươi nhớ rõ.
“Ngươi… không hệ thống đại ca, ta sai rồi không được sao? Ta vẫn là ngoan ngoãn nha.” Diệp Thần liền lập tức ngoan ngoãn nịnh nọt nói. Chó má cái hệ thống, nhất định sống lâu thành tinh rồi.
]
Keng, ký chủ nhát chết, bổn hệ thống đùa một chút liền vỗ mông ta. Ngươi là ký chủ ta làm sao có thể ép buộc ngươi đâu. Cưỡng ép nhiệm vụ là hành vi cấm, hệ thống làm không được.
“Hệ thống, ngươi đùa nhiều ta đau tim.” Diệp Thần có chút cười khổ nói. Xem ra về thời hiện đại đi khám một chút tim mạch, hay mua chút thuốc an thần.
Keng, ký chủ ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút. Bổn hệ thống đã trải qua mười đời ký chủ, loại người nào còn chưa gặp qua chứ.
“Mười đời ký chủ? Không phải ta là người đầu tiên sao, khi đó Linh Nhi có nói… ta rõ ràng là người đầu tiên mà… chuyện này...” Diệp Thần có chút không rõ ràng thắc mắc, chuyện này rốt cuộc là sao?
Keng, ký chủ quyền hạn không đủ. Tốt nhất không muốn hỏi nhiều.
“Ngươi...” Diệp Thần có chút nóng nảy. Dạo này mọi chuyện diễn ra càng lúc càng ly kỳ mà. Còn có các đời trước ký chủ sao. Hắn là đời thứ mười vậy… chín đời còn lại đâu rồi? Điều kiện kích hoạt hệ thống trong chiếc nhẫn đó… không phải là huyết mạch cấm kỵ của hắn sao? Lúc đó rõ ràng nói hắn là người đầu tiên…
Keng, ký chủ ngươi không nên suy nghĩ quá nhiều. Bây giờ chẳng phải ký chủ đang là của ta chủ nhân hay sao?
“Cái này tuy đúng… nhưng mà... ” Diệp Thần muốn thắc mắc. Người mặc đồ trắng xuất hiện khi đó, cùng hệ thống có hay không qua hệ.
Keng, ký chủ ngươi không nên hỏi nhiều. Điều ngươi cần biết, không muốn biết cũng phải biết, điều ngươi không cần biết, thì biết cũng phải làm như không biết. Ký chủ ngươi hiểu chứ.
“Được, vậy ta hỏi ngươi câu cuối, nếu trong phạm vi ta được biết thì hãy trả lời ta… chín cái ký chủ trước đây… họ thế nào rồi?” Diệp Thần có chút suy tư sau đó liền đặt ra cái này câu hỏi.
Keng, ký chủ thực muốn biết?
“Thực sự muốn biết.” Diệp Thần không do dự nói.
Keng, chín vị ký chủ trước đều chết cả rồi. Nhưng cũng có thể nói là còn sống. Đó là những thứ ký chủ có thể biết, không muốn hỏi thêm. Chín vị ký chủ đó, sau này, ngươi chỉ cần đủ mạnh mẽ là có thể sẽ gặp được. Vậy nên không cần lo lắng
“Hả? Đều chết… nhưng cũng có thể nói còn sống? Còn có thể gặp?” Diệp Thần có chút ngờ vực. Cái này rốt cuộc là sao?
“Diệp tỷ tỷ ngươi làm gì dưới đó lâu như vậy, còn không mau đi ra nha.” Chung Linh tiếng gọi làm cho Diệp Thần mạch suy nghĩ lập tức bị cắt đứt.
“...” Diệp Thần không lên tiếng, hắn đang giả câm nha. Chỉnh lại chút quần áo liền rời đi lên trên nhà. Lúc này Chung Linh cùng với Mộc Uyển Thanh đang ngồi trâm một cái chén trà đâu. Diệp Thần cũng lập tức đi vào ngồi tại giữ hai người. Đây là Chung Linh cố tình tạo ra khoảng trống cho hắn tiếp cận nha.
“Diệp cô nương, vừa rồi, có chút không phải. Ta không biết ngươi bị như vậy, thật sự xin lỗi.” Mộc Uyển Thanh châm chén trà đặt đến trước mặt Diệp Thần ngại ngùng nói.
“...” Diệp Thần không có nói gì, chỉ gật một cái đầu, cầm chén nên uống vào. Trong lòng không khỏi có chút hỏa. Không nói được, quả thực là rất chi khó chịu mà.
“Uyển Thanh tỷ, ngươi có thể hay không muốn bỏ cái này mũ ra nha. Nếu không thế nào uống trà đâu. Dù sao sư phụ ngươi cũng không có tại.” Chung Linh liền mở miệng nói. Uyển Thanh tỷ tỷ trừ hồi nhỏ đã rất lâu rồi nàng chưa nhìn thấy khuôn mặt nha.
“Chung Linh ngươi không phải không biết năm đó ta đã thề cái gì. Sư phụ có công ơn nuôi dưỡng ta. Dù người không tại, ta cũng sẽ không phản bội lời thề đối với người.” Mộc Uyển Thanh kiên trì nói.
“Uyển Thanh tỷ tỷ… ngươi xinh đẹp như vậy, tại sao cứ muốn che mặt nạ đâu. Quả thực phung phí của trời.” Chung Linh có chút buồn chán nói.
“Chung Linh im miệng… ta so với Diệp cô nương làm sao dám nhận mình xinh đẹp đâu.” Mộc Uyển Thanh nhìn sang Diệp Thần sau đó thành thật nói. Diệp Thần xinh đẹp thực sự, khiến nàng cảm thấy mình tự ty.
“Uyển Thanh tỷ tỷ, ngươi đừng so sánh với hắn à không với nàng. Nàng chính là cái trường hợp đặc biệt, so chỉ có tức chết. Với lại, mặc kệ có đẹp bao nhiêu, so với nữ nhân trong thiên hạ vĩnh viễn không bằng nổi.” Chung Linh có chút cười nghiêng ngả chỉ Diệp Thần nói.
Diệp Thần mặt cũng có chút đen vào, mặt hai má đều đỏ lên vì tức giận. Có chút phần hồng hào, nhìn thực sự rất đáng yêu mê người nha. Nhìn dáng vẻ của hắn bây giờ, thực giống cái tiểu cô nương nũng nịu đáng yêu, thực khiến người ta phiền lòng chết.
“Chung Linh ngươi im miệng. Diệp cô nương đứa trẻ nó còn chưa hiểu chuyện. Đừng trách nó, ngươi tuy rằng có chút thiếu thốn, nhưng ta tin tưởng, ngươi đẹp hơn bất kỳ người nào ta từng gặp qua. Nếu như ta là nam nhân, ta nhất định liền muốn cưới ngươi rồi.” Mộc Uyển Thanh hiểu lầm Chung Linh nói Diệp Thần khuyết tật liền mắng Chung Linh quay ra đối với Diệp Thần an ủi.
“Đúng vậy nha, Uyển Thanh tỷ hay là ngươi với Diệp tỷ tỷ bái đường đi thế nào hả? Diệp tỷ tỷ xinh đẹp dịu dàng như vậy, còn ngươi lại khí khái hiệp khách, đã thế ngươi ghét nam nhân nha. Vừa may Diệp tỷ tỷ là con gái. Hai người nhưng bái đường hợp cách.” Chung Linh lập tức đem Diệp Thần tướng công cho bán cho Mộc Uyển Thanh làm thê tử.
“Tiểu nha đầu, ngươi muốn chết sao?” Mộc Uyển Thanh tức giận đỏ mặt đạo.
“...” Diệp Thần có chút im lặng, ta không có sao nha. Ngươi mới là người khiến ta tức giận đâu, lão tử có chỗ nào xinh đẹp, dịu dàng, ta chính là đẹp trai được không.
“Diệp cô nương mặt của ngươi … thật mịn màng… a xin lỗi, là ta thất thố rồi.” Mộc Uyển Thanh đưa tay lau một chút vết bẩn tại trên má Diệp Thần, có lẽ bị dính khi ở nhà bếp, sau đó không cẩn thận sờ sờ nắn nắn một chút. Lúc nhận ra thì liền có chút cảm xúc tiếc nuối rời đi.
“...” Diệp Thần vẫn tiếp tục đóng vai kịch câm, tuy bị Mộc Uyển Thanh coi đồ chơi véo một chút, nhưng bù lại lúc đó hắn nhìn lén được ngưc nàng lộ ra chút to to, coi như không có lỗ. Khụ khu, đây là có đi có lại mới toại lòng nhau.
“Ồ hai người chưa bái đường đã như vậy tình tứ nha. Ta cũng muốn nữa.” Chung Linh có chút ganh tỵ nói. Nàng cũng muốn véo Diệp Thần cái mặt.
“...” Diệp Thần lập tức nhảy sang một bên né ra Chung Linh trừng mắt nhìn nàng.
“Diệp tỷ tỷ… ngươi không công bằng, đừng tránh…” Chung Linh lập tức đuổi đi theo. Mộc Uyển Thanh liền can lại nàng.
“Uyển Thanh tỷ tỷ tránh đi ra nha.” Chung Linh liền mở miệng phụng phịu.
“Chung Linh ngươi đừng nghịch, còn nghịch ta liền đem ngươi về cốc, cho cha ngươi trị ngươi. Diệp cô nương nàng đã nói không thích rồi.” Mộc Uyển Thanh mở miệng nói.
“Tỷ tỷ ta...” Chung Linh đang muốn nói lập tức từ ngoài có tiếng đạp cửa muốn xông vào bên trong.
“Không tốt, có người tới.” Mộc Uyển Thanh có chút lo lắng nói. Sau lại nhìn sang Diệp Thần, cái này xinh đẹp cô nương rơi vào tay họ không có kết cục tốt. Với lại nàng có vẻ như không biết võ công, Chung Linh nha đầu, tuy ngoài miệng lạnh nhạt, nhưng nàng coi như thân muội muội, không thể bỏ rơi. Vướng bận hai cái nhân, nàng lần này xem ra khó mà chạy thoát.
Diệp Thần bỗng dưng trở nên âm trầm, theo như hắn nhớ kỹ thì hình như trong Thiên Long có cái đoạn này. Nhưng rốt cuộc là cái gì cũng nhớ không có ra, xem ra nói chung là phiền phức đến tận cửa tìm tới nha.