Dù là đêm xuống, hay mưa rơi thì mọi chuyện cũng đã trở về đúng với vị trí của nó mà thôi a. Gia Luật Sở Tài có chết đi chăng nữa, cũng không ai quan tâm đến, đâu có ảnh hưởng đến kinh tế nhà họ đâu.
Chết thì đem chôn thôi, tổ chức cái đám tang là được rồi. Diệp Thần cũng tính là tốt bụng, mấy cái người quan lại quen biết đến viếng, trước cửa có dòng chữ chính do Diệp Thần viếng đến. “Gia Luật Sở Tài yếu sinh lý mà chết trên bụng nữ nhân đừng cười.”
Gia Luật Tề chính là nhìn cũng không nhìn cái phụ thân này một mắt, trực tiếp đem chôn. Sau đó, hắn được thừa hưởng cái chức tướng quân này a. Dù sao cha truyền con nối có gì lạ đâu. Quan trọng là người đứng sau lưng là ai, người thực sự cầm quyền là ai.
“Phụ thân người đi xa quá, đi xa nơi con quá. Chắc người sẽ không quay về đâu. Chắc người sẽ không quay về đâu. Ngồi trong đêm bơ vơ, con thấy vui à không con thấy buồn người biết không.” Gia Luật Tề lên đọc bài văn tế nghe da diết gầy hao.
“Gia Luật Sở Tài người đã ra đi tìm đường cứu nước tại bến cảng Rồng Lộn nay đã ra đi, chúng ta hay nên bi thương đừng cười. Thằng nào cười về nhà hẵng cười. Hôm qua mới ăn bát cháo gà hôm nay Sở Tài ngươi đã từ trần ra đi. Hiện tại sẽ là phần quan trọng nhât là mọi người đến lúc quyên tiền tang lễ a. Người nào có tâm thì quyên nhiều. Thằng nào không có thì đi cửa sau bán thận rồi vào hiến tiếp.” Diệp Thần liền rất thương tâm mở miệng nói. Cảm giác như người ta chỉ muốn đánh vào mặt hắn một trận vậy.
“Nè, hắn là ai? Tuổi con cóc hay sao mà nói dóc kinh vậy mà phát biểu kinh vậy chứ?” Mấy người ngồi phía dưới liền mở miệng hỏi.
“Hắn cưa được con gái tướng quân về làm vợ, nê là hiến tế thôi. Nghe nói con gái hắn còn bật bài đưa nhau đi trốn khiến Gia Luật Sở Tài lên cơn đau tim, đứa con trai thì thất tình lục dục lên tự cung chứng đạo, bởi vì người hắn thích coi hắn như là Anh Trai Mưa vậy. Tướng quân vì đó mà chết nhăn răng. Ngươi nhìn xem răng hắn đều không có đóng.” Mấ người bàn tán nói.
“Các ngươi không biết thì đừng có nói. Nghe nói hắn ta tên Diệp Thần, là vị hôn phu của Yến Nhi tiểu thư. Nghe nói hắn đi du lịch bên ngoài nên giờ mới về nơi đây.” Mấy người khác cũng nói.
“Các ngươi biết hắn đi duy lịch châu Á hay châu Âu, Hay là châu Mỹ vậy?” Có người hỏi.
“Ta nghe nói là đi châu Đốc đó.” Có tên phát biểu liều.
“Vậy mà ta còn là tưởng rằng nàng còn là chưa có chủ đâu. Còn định cho nhi tử ta kết thông giao a. Tuy tướng quân ngày này năm sau mộ cũng xanh nhưng thế lực trung thành với hắn cũng nhiều. Với lại bây giờ Gia Luật Tề giới tính bất minh để nhi tử ta vào đó khác gì vào động bàn gay a.” Có người cũng thở dài.
“Ngươi không biết chứ, ta nghe nói tên Diệp Thần này rất ghê gớm a. Các ngươi biết không Yến Nhi tiểu thư còn chưa có mười tám a. Nghe nói mới có mười bảy tuổi lẻ năm tháng đâu. Chưa kể là nữ nhân bên cạnh hắn cũng không chỉ có một mình tiểu thư a. Ngươi nhìn hai cái kia nữ đều là sắc đẹp tuyệt trần đều bị hắn ủng a.” Mấy người liền mở miệng nói.
“Đủ không ồn ào nữa. Mau lên quyên tiền a. Bộ các ngươi không biết thời gian là vàng hả?” Diệp Thần liền mở miệng ngắt quãng nói.
“Gia Luật tướng quân rất thích đọc phật pháp lên ta đem đến cho ngươi một quyển từ thiếu lâm tự đến mong người nhà nhận lấy.” Một người đi lên nói.
“Đến là tốt rồi, còn quá cáp làm gì chứ? Đem vô đi, đợi thằng này về. Đen vứt vô thùng rác cho ta.” Diệp Thần liền đưa cho người hầu nói.
“Còn nữa, ngươi đưa cái tên này xuống bếp cho hắn tô hủ tiếu, ăn xong thì đuổi hắn về đi.” Diệp Thần liền căn rặn nói.
“Sao kỳ vậy chứ?” Người kia không khỏi nhíu mày.
“Của ít mà đòi thịt thơm hả trời. Được rồi ta hào phóng một chút, cho thêm vài cọng hành lá nhé.” Diệp Thần liền mở miệng nói.
“Ngươi cho rằng ta không dám ăn hiếp ngươi hả? Gia Luật phủ mất đi Gia Luật tướng quân còn có thể hưng thịnh sao. Cho mặt còn không biết điều.” Cái này người liền tức giận nói. Bọn hắn là quan lớn a. Hiện tại Gia Luật Phu xuống dốc, tên con trai thì ái nam ái nữ, con gái chạy theo trai, đã sớm không có hi vọng rồi.
“Còn nữa bán thận đi bên trai, cúc còn thâm chưa bóc team đi bên phải. Yên tâm anh em ta gay nhiều lắm. Về ngươi thì nói năng cho cẩn thận, nếu không ta cho chúng nó bâu lại hiếp ngược lại ngươi bây giờ. Còn bọn bây thì im xì xào đim không biết mà cứ thích phán như đúng rồi. Ai nói Gia Luật phủ chết đi tên ăn bám này thì xong đứng lên một bước coi. Tui bây cũng chỉ giống chó thấy người lạ thì sủa. Sao không câm họng lại ta nhờ. Còn nữa, thằng nào mà đi tang lễ ít hơn một trăm vạn lượng thì chuẩn bị xa rời con chim đi.” Diệp Thần liền tức giận mở miệng nói.
“Tiểu tử hỗn láo. Ngươi là con cái nhà ai dậy ra hả? Có tin hay không ta...” Mấy người tức giận đứng lên bãi bình lập tức có người nằm xuống dưới đất a. Những người khác lập tức hét lên sợ hãi a.
“Hỗn láo, con cái nhà ai? Đời thật lắm trò hay, loay hoay toàn gặp chó. Trước khi phán xát ta, hãy đảm bảo ngươi hoàn hảo. ĐỪng có nghi ngờ ta, nếu như mày không đủ tiêu chuẩn. Ta đủ thông minh để làm việc mình muốn làm. Nếu có thằng nào đó quỵt tiền tang lễ, tức là trộm tiền của ta. Ta sẽ giết nó, hiếp vợ nó, con nó, thậm chí mẹ nó nếu xinh đẹp. Còn không giết nốt. Thậm chí còn cả bà mụ giúp gia đình nó sinh ra thứ ôn vật như nó. Bởi vì đồng tiền này là tiền của người chết mà có, nó còn là linh hồn nữa nên đứa nào muốn sống thì đừng có kêu nữa lên nộp tiền đi. Dù sao cũng là đám tang, cho một người hay hai người đều như nhau.” Diệp Thần nhìn xung quanh lườm một cái nhắc nhở nói.
Mọi người lập tức sợ hãi liền thì nhau chung tiền a. Đám tang có người chết a. Và họ không muốn cái xác thứ ba là họ a.
“Còn nữa, vừa rồi xảy ra chuyện gì sao?” Diệp Thần nhìn xung quanh một lượt lớn tiếng nói.
“Không có việc gì a.” Đám người đều sợ hãi, bọn họ đều là quan văn, đối với cái chết sợ a.
Bộ tưởng hắn rảnh lắm sao hả? Tiền viếng thì ít còn đòi hắn miễn phí. Bộ tưởng nhà người ta mở từ thiện à. Là mở tang lễ a. Ta cần kinh doanh không cần kinh thư được chứ. Có phải đường tăng đâu mà đi cầu kinh thử hả trời.
Vài ngày sau đó, dưới sự huấn luyện của Diệp Thần, không ai không dám không phục hắn a. Quân lệnh như trời, không nghe lời thiến, cãi lệnh thiến, phản bội thiến, đi kỹ viện không sao, đi rình coi gái nhà lành tắm không sao nhưng không rủ thiến. Đây gọi là biết mà không báo nên có tội a. Còn Gia Luật Tề không sai chính là một cái hình thức quảng cáo và cũng được coi là nạn nhân a. Hắn hiện tại có thể nói là cuồng thiến không nghi ngờ, nhìn thấy cái nam nhân nào cũng muốn hắn trở thành như mình hiện tại a.
Đội quân của Diệp Thần sợ chẳng mấy chốc liền trở thành một cái Đông Xưởng quá đi à. Nghe mà cảm thấy đáng con mẹ nó sợ rồi. Cứ thử tưởng tượng một chút trong cái đông xưởng tự nhiên xuất hiện một cái ngon giai chỉ huy Diệp Thần. Ôi sợ quá, bọn nó mà không chịu được cúc cũng giữ được quá.
Còn DIệp Thần thì hắn mấy ngày nay chính là bận bịu bồi chúng nữ vui vẻ, đưa các nàng đi dạo phố đi a. Và tất nhiên việc nam nhân vào tiệm quần áo ở thời đại này có vẻ như là không phù hợp cho lắm a. Nữ nhân xung quanh đều nhìn chằm chằm hắn đi à. Sợ không thể bắt lấy về nhà nuôi đi.
“Diệp ca ca, ngươi xem cái áo này thật đẹp a.” Lục Vô Song liền nhìn khắp nơi cái gì đều muốn mua nói.
“Nếu ngươi thích thì đem hết về, mỗi ngày mặc một bộ có gì đâu.” Diệp Thần liền nhún vai nói. Hắn cũng không phải là không có cấm các nàng tiêu tiền a. Mà dù có mắc đến mấy, không mua được thì cướp a. Hắn là ác nhân, cần gì giả tiền khi mua đồ.
Nữ nhân xung quanh đều nhìn đến Diệp Thần chúng nữ mà hâm mộ a. Đúng là có con trai sợ nghèo khó, con gái sợ gả nhầm người a. Nếu như lấy được nam nhân như hắn, dù hắn có chăng hoa một chút cũng không thành vấn đề gì cả.
“Ta đâu có mua cho ta. Đồ của Yến Nhi đều nhiều hơn, ta đều không có mặc hết.” Lục Vô Song phồng mồm đáng yêu nói.
“Nhiều như vậy? Không sao, có thể lấy nội y tình thú a. Mỗi ngày xuyên một bộ. Ông chủ cho nội y tình thú mỗi cái ba bộ mang đến phủ Gia Luật.” Diệp Thần không khỏi ánh mắt dâm dê nói. Nữ nhân khắp nơi lập tức đều chuyển ánh mắt nhìn sang hắn một bộ mặt nghi hoặc còn có đỏ ửng không nói lên lời a. Có mấy người còn lập tức chạy a.
“Diệp ca ca ngươi là cái đồ ngốc hả? Vô Song tỷ rõ ràng là muốn ngươi mặc y phục nữ nhi a.” Gia Luật Yến liền trêu trọc nói.
“Các ngươi xem một cái nam nhân mặc nữ phục còn không buồn nôn chết. Có cái gì hay đâu a. Bình Nhi ngươi nói thử xem a.” Diệp Thần lắc đầu mở miệng nói. Hắn là thẳng đâu phải cong a. Tuy không ghét cái dáng kiểu bạch kiểm còn có chút thích dáng vẻ này nhưng quá giống nữ nhân hắn không thích.
“Ta cũng thực sự rất tò mò a. Diệp ca ca ngươi không nữ trang đều rất đẹp, hiện tại ngươi còn nữ trang thực sự khiến ta rất tò mò. Có thể hay không là ngươi thử một chút... Nữ... Trang” Hoàn Nhan Bình liền không khỏi ánh mắt sáng lên nói.
“Ngừng a, cái chuyện này không muốn nói lại nói. Các ngươi không sợ ta bị các ngươi chỉnh thành cong. Lúc đó không phải các ngươi đều không phải trở nên bất hạnh sao hả?” Diệp Thần liền không khỏi lau mồ hôi nói.
“Ngươi có thành công chúng ta cũng không có bỏ ngươi a. Không thể làm phu thê còn có thể làm tỷ muội, sáng thức cùng nhau, chiều đi dạo, tối lại ngủ chung giường.” Gia Luật Yến liền vui vẻ nói.
“Đừng nói a. Các ngươi mà còn ép ta có tin hay không ta bạo cúc các ngươi hả? Sợ cúc hoa nó bé quá đi vệ sinh không trơn hả?” Diệp Thần lên tiếng uy hiếp nói khiến họ phải im lặng a.
Lang thang cả buổi, cuối cùng thì Diệp Thần cùng chúng nữ cũng về đến tận nhà a. Thì bỗng nhiên có thư truyền đến đi à.
“Thư ai gửi vậy?” Lục Vô Song tò mò.
“Là Dương Quá hắn tại Độc Cô Mộ học xong Độc Cô Cửu Kiếm tuy chưa tinh thông lắm nhưng cũng rất mạnh mẽ đem theo ta cho hắn Huyền Thiết Trọng Kiếm đi giang hồ tìm kiếm tung tích của Bình Nhi. Nhắn đến muốn cho ta biết tình hình của hắn. Còn nói đại hội võ lâm muốn về chỗ Hoàng Dung để cho Độc Cô Cửu Kiếm tái xuất giang hồ nữa. Còn bảo sẽ qua chào hỏi ta nữa.” Diệp Thần nhìn qua thư mở miệng nói.
“Sao mực này hình như còn mới thì phải?” Gia Luật Yến sờ sờ bức thư nói.
“Đúng là vừa viết thật a. Có vẻ như không hay rồi.” Diệp Thần không khỏi nhìn bức thư nói.
“Diệp thiếu gia hình như có người tìm ngươi a. Đậm chất đàn ông a.” Gia Luật Tề liền không khỏi ghen tỵ nói.
“Đừng xa ra a. Lây cái bệnh ẻo lả của ngươi sang ta bây giờ. Mau đi xem nào.” Diệp Thần vừa mới nói.
Hai người Diệp Thần cùng Gia Luật Tề đi mở cửa thì thấy được Dương Quá đã ngồi chềm hễm ở trên ghế ăn uống như chưa bao giờ được ăn a. Bên cạnh còn có con chim ăn như chết đói vậy.
“Móa, ngươi đến đây làm cái gì? Thư vừa mới viết ngươi đã đến.” Diệp Thần không khỏi mở miệng nói.
“Ân, phụ thân ngươi đến a. Ta nghĩ đến trước hay đến sau. Cũng đều như nhau a. Lá thư này ta vừa mới viết sau đó nhờ người đưa đi a.” Dương Quá mở miệng nói.
“Ngươi bị ngu hay bị điên vậy? Bộ chùi trước rồi đi ỉa có được không hả? Đến rồi còn gửi thư cái mắm. Thôi được rồi, có việc gì mau nói đi. Ngươi nhìn xem ngươi kiểu gì, làm hắn ngu người rồi kìa.” Diệp Thần không khỏi nhướng mày nhìn sang Gia Luật Tề đang ánh mắt bắn ra trái tim đến Dương Quá nói.
“Mặt hắn vui quá trời, có ngu đâu phụ thân.” Dương Quá liền bắn tim lại nói. Hai tên này nhất định có vấn đề a.
“Ngươi bị ngu người hay sao vậy? Mặt của hắn giống như đống cức vậy mà vui cái gì? Ngươi đi Độc Cô Cầu Bại nơi đó học kiểu quờ quờ thì nghỉ mợ nó đi. Còn nữa chúng ta không thuộc về nhau muốn vay tiền đi chỗ khác chơi.” Diệp Thần không khỏi nhổ nước bọt nói. Bình Nhi của ngươi còn luyện Quỳ Hoa Bảo Điển khiến bên ngoài như con gái, còn nội thất nó cũng gần như luôn. Còn tên này còn chưa có luyện qua Quỳ Hoa Bảo Điển thì nhìn buồn nôn bỏ xừ ra.
“Chơi cái gì chơi đuổi vậy phụ thân. Ta nào có đến vì tiền long a. Ta thiếu có thể đi cướp mà.” Dương Quá liền mở miệng nói.
“Vậy ngươi đến đây làm cái gì?” Diệp Thần nhìn Dương Quá hỏi.
“Thì ta đến mượn tiền a. Phụ thân biết đó, Kim Nhi cùng với Mai Nhi đều có thai, còn Bình Nhi thì mất tích. Ta làm sao có thể trộm cắp được a, về sau làm hư bọn trẻ a.” Dương Quá liền trưởng thành nói.
“Ý ngươi là ta làm ngươi hư sao? Với lại ngươi là đổ vỏ mà biết được nó là của ai mà hỏi chứ?” Diệp Thần nhướng mày nói.
“Ta không có ý như vậy chẳng qua phụ thân. Nếu không có ta, ai giúp phụ thân đánh người. Với lại đổ vỏ thì đã sao nào. Dù sao thì Kim Nhi và Mai Nhi đều xinh đẹp a.” Dương Quá liền mở miệng nói.
“Ta tự đánh người được mà?” Diệp Thần nhìn Dương Quá mở miệng nói.
“Phụ thân ta nhớ là ngươi còn đang bị truy nã mà đúng không. Đánh người gặp mấy con pikachu hỏi thăm thì sao?” Dương Quá mở miệng nói.
“Thì nhét thôi chứ làm sao. Không nhét được thì giết chứ làm sao nữa.” Diệp Thần nhún vai nói.
“Còn tình cảm của chúng ta thì sao.” Dương Quá liền đáng thương nói.
“Ta không có bê đê nha má.” Diệp Thần nhún vai nói.
“Thì phụ thân cũng phải thông cảm cho ta chứ. Con ta sắp sinh, vợ ta còn bú mà.” Dương Quá liền mở miệng nói.
“Vợ còn bú luôn hả? Mang thai vẫn bú nhiệt tình vậy hả? Ngươi còn chưa đến năm phút thì bú cái gì chứ? Cố gắng lên a. Ngươi bú nó còn được đó. Cố gắng lên kiếm tiền nuôi nha. Ngươi xem các a di của ngươi đều là ta kiếm tiền nuôi a. Giờ thì sẵn tiện ngồi với đống sịt này đi, tiền không có nhưng cú có gai có một con. Hốt được thì hốt.” Diệp Thần liền mở miệng nói rồi đi ra ngoài a.
“Phụ thân ngươi nhớ cho ta mượn tiền đó.” Dương Quá liền nói với theo nói.
“Đừng có mơ, ở đây là ta làm quan chuyên đi thanh lâu không phải là quan chuyên đi thanh liêm. Là trai thẳng không phải trai cong. Đẹp trai nhưng không nhiều tiền, muốn vay tiền cút đi a.” Diệp Thần liền mở miệng nói.
“Xin chào vừa rồi, Diệp thiếu là nói sai về ta a. Ta trước đến giờ không có gay. Một giây trước mới gay.” Gia Luật Tề ngồi xuống tình cảm nói.
“Không sao ta cũng không có gay, chỉ là thích đam mỹ và ăn đồ ăn tạp mà thôi. Miễn là dễ thương là được.” Dương Quá liền mở miệng nói.
“Vậy ta có dễ thương không?” Gia Luật Tề liền hỏi.
“Nếu ai dám nói ngươi không dễ thương thì cứ đánh thẳng mặt nó đi. Sự thật phũ phàng vậy mà nó dám nói ra bộ không sợ làm tổn thương ngươi hay sao?” Dương Quá liền trêu trọc nói.
“Người đâu mà vô duyên.” Gia Luật Tề không khỏi sến súa nói.