Dương Quá sau khi bị hành hạ lập tức bị đưa về cho Quách Tĩnh cùng với mọi người chỗ ở đi à. Hắn không khỏi có chút nhổ nước bọt đi a. Quả nhiên độc nhất lòng dạ đàn bà đi à, còn chưa tình nữ nhân càng đẹp thì càng dã man đi a. Như phụ thân hắn đẹp như vậy cũng thật là rắn độc đi à.
Hoàng Dung cái bà cô nãi nãi này vậy àm hành hạ hắn những chỗ nào đau nhất đánh vào không để lại dấu hiệu vết thương bả đều biết. Hắn thật có cái suy nghĩ có khi nào cái bà cô nghiên cứu từ trước hay không à. Ở trên giường thính bạo d... Âm a. Có lẽ nào đi à.
“Tý nữa về đến nơi ngươi liệu mà ngoan ngoãn lấy nếu không đừng trách ta ra tay ác độc đi a. Còn nữa, tý gặp đại sư phụ hắn vốn không thích ngươi nhịn một chút liền tốt rồi.” Hoàng Dung liền mở miệng nói.
“Yên tâm đi, ta sẽ không đối với người của hội khuyết tật ra tay. Người không đụng ta, ta tuyệt đối không đụng người.” Dương Quá lập tức mở miệng nói.
“Trước mặt hắn đừng nói mấy cái này lời không tiện đâu. Rõ chưa hả?” Hoàng Dung lập tức nhắc nhở. Đại sư phụ Kha Trấn Ác ghét nhất người khác đối với hắn mang lên hắn không nhìn thấy truyện đi à.
“Được rồi a, Quách Sư Mẫu ta liền biết rõ.” Dương Quá không khỏi trêu trọc nhấn mạnh từ Quách Sư Mẫu chữ. Hắn làm sao không biết được Hoàng Dung với cả Quách Tĩnh ở giữa câu chuyện đâu. Chính là một cái quan hệ hợp tác cùng phát triển mà thôi. Vợ chồng cũng đều không phải, mọi chuyện trong giang hồ xem ra đều không thể nghe mà tin đi a.
“Ngươi trêu trọc ta, không cho phép BIMQ9gqT gọi ta Quách Sư Mẫu, ta hiện tại thế nào ngươi không phải là không rõ ràng sao. Còn nữa đừng để Phù Nhi biết nàng không phải là ta nữ nhi nếu không người liền ăn đủ.” Hoàng Dung lập tức mở miệng nói.
“Ân, bá mẫu vậy là không được đi a. Ta không gọi ngươi Quách Bá Mẫu liền gọi là gì a. Chẳng lẽ ta liền gọi ngươi là Diệp phu nhân hay là Nương đi a. Dù sao phụ thân ta đối với ngươi...” Dương Quá liền mở miệng trêu trọc ngay lập tức ăn vào mặt một cái đạp.
“Có vẻ như bài học vừa rồi ngươi là muốn ta nhắc lại cho ngươi nhớ lần nữa đúng không à. Cơm có thể ăn bậy nói không thể nói bậy được. Ta và hắn còn chưa có cái gì đây.” Hoàng Dung lập tức mặt đỏ ửng nói đi à.
“Không dám không dám ta nhớ kỹ a. Phụ nữ thật là loại động vật cảm tính mà.” Dương Quá không khỏi ôm mặt khẽ đau đớn thì thào nói. Hỏng mợ cái này khuôn mặt sau này sao tán gái a. Đánh người đánh chưa mặt đi a. Chẳng lẽ ngươi không biết sao à.
“Ngươi nói cái gì dám khinh thường chúng ta nữ nhi sao.” Hoàng Dung ngứa mắt lườm lấy Dương Quá nói. Cha ngươi ta bắt nạt không được ta liền bắt nạt ngươi a.
“Không có a, ta cũng không có nói cái gì hì hì.” Dương Quá gãi đầu ngây ngốc cười hì hì nói.
“Vậy ngươi biết nên gọi ta là cái gì rồi chứ.” Hoàng Dung lập tức mở miệng hỏi.
“Ân là Dung bá mẫu a.” Dương Quá lập tức mở miệng nói.
“Ta bộ già đến thế sao à.” Hoàng Dung không khỏi nhướng mày đi à.
“Ân, không đúng là sư phụ, liền gọi sư phụ tốt đi a.” Dương Quá lập tức mở miệng nói.
“Tốt cứ như vậy gọi giờ đi theo ta về nhà, nếu ngươi làm ồn ta nhất định muốn đem ngươi đánh một trận.” Hoàng Dung liền mở miệng cảnh cáo nói.
“Ta biết rồi, liền đi a.” Dương Quá liền cười nói nhưng trong lòng không khỏi chửi lên đi à. Cái này bà cô già khó tính thật không biết phụ thân thích nàng điểm nào a. Thật không bằng mấy cô nương tại kỹ viện hôm đó hiền lành bao nhiêu a.
Hai người đi trở về đến nhà trọ, Quách Tĩnh cùng đại sư phụ đã tại đi à.
“Quá Nhi ngươi không sao chứ, người vừa rồi bắt đi ngươi là ai a?” Quách Tĩnh lập tức quan tâm hỏi.
“Ta không có việc gì a. Người vừa rồi không phải là người xấu hắn là... Nói chúng là không có việc gì đi à.” Dương Quá liền nhớ đến cha hắn nói không nhấc lên hắn liền lập tức chuyển chủ đề.
“Không có việc gì liền tốt rồi. Dung Nhi vất vả ngươi đi a.” Quách Tĩnh liền an tâm hướng Dung Nhi cảm ơn nói.
“Không sao, dù sao cũng là Niệm Từ tỷ tỷ nhi tử ta cũng sẽ cố hết sức chiếu cố hắn đi a.” Hoàng Dung lập tức mở miệng nói.
“Quá Nhi ngươi nói xem mẹ của ngươi rốt cuộc là nàng hiện tại đang ở đâu a.” Quách Tĩnh liền không khỏi quan tâm mở miệng nói đi à. Nếu nói hắn không có tư tưởng Mục Niệm Từ sắc đẹp ngự tỷ là nói dối đi a. Là nam nhân thì đều như vậy trước tiên suy nghĩ vẫn là nửa dưới đi a. Hiện tại Dương huynh đệ đã chết, Niệm Từ cũng lên đón về Đào Hoa Đảo đi a. Tuy hắn không thể cho nàng một danh phận cũng có thể chăm sóc nàng a.
“Nương của ta a, nàng... Ờ đã qua đời từ khi ta còn rất nhỏ a.” Dương Quá làm sao không biết cái này Quách Bá Bá hắn tơ tưởng đến mẹ hắn một chân đâu à. Đều là nam nhân với nhau có những chuyện không nói người khác cũng có thể hiểu được. Huống chi hắn còn được cha dạy dỗ trưởng thành sớm như vậy a.
“Vậy là nàng đã chết a. Quá Nhi ngươi vẫn là theo chúng ta về đào hoa đảo đi. Như vậy ta cũng có thể chiếu cố ngươi đi à. Về sau đừng có lại đi lừa gạt người ta nữa.” Quách Tĩnh không khỏi có một tia thất lạc xong lại nhanh chóng mở miệng nói.
“Ân, lần này ta thực sự là muốn lên đảo đào hoa để học tập đi. Từ nay liền theo Quách bá bá làm người tốt.” Dương Quá bị Hoàng Dung lườm không khỏi không có chút sức lực nào cưỡng ép mở miệng nói. Phụ thân hắn nói người tốt sống không lâu a. Hắn mới không muốn làm người tốt.
“Quá Nhi ngươi đợi đã. Ngươi nói định đưa cái này thằng nhóc về đào hoa đảo sao à. Cái này nhất quyết không được a. Ngươi đừng quên hắn cha là Dương Khang, cha hắn cùng với Hoàng Dung ở giữa không tốt a. Nếu như sau này hắn biết được...” Đại sư phụ Kha Trấn Ác lập tức kéo Quách Tĩnh ra một góc mở miệng phản đối nói.
“Đại sư phụ, Dương Khang là Dương Khang a, Quá Nhi vẫn là Quá Nhi a. Dương đệ đệ vốn là một con người tốt chẳng qua là hắn đi lầm đường mà thôi. Nếu chúng ta để Quá Nhi theo chúng ta từ từ dạy dỗ ắt hẳn sẽ trở thành một cái đại anh hùng đi à.” Quách Tĩnh liền không khỏi mở miệng khuyên can nói.
“Đúng vậy a đại sư phụ chúng ta không thể đánh đồng như vậy huống chi Quá Nhi hắn vẫn chỉ là đứa con nít mà thôi đi à.” Hoàng Dung cũng mở miệng khuyên can nói.
“Đợi đã các ngươi là đang nói về cha của ta sao à.” Dương Quá lập tức mở miệng nói. Trước khi gặp được phụ thân có lẽ hắn sẽ đối với người cha đã chết này chấp nhất nhưng sau khi gặp được hắn thì bây giờ Dương Quá có lẽ đối với cái người cha chưa từng gặp mặt này một chút mong chờ cũng không có đi a.
“Quá Nhi ngươi đi ngủ trước đi a. Ở đây không có chuyện của ngươi. Mọi người cũng mệt rồi đi ngủ trước đi a.” Hoàng Dung liền mở miệng nói.
“Được ta liền đi ngủ trước đi à.” Dương Quá lập tức uể oải muốn rời đi về phòng ngủ đi à. Dù sao hôm nay bộ xương của hắn cũng bị cái này chằn lửa sư phụ hành cho nát ra cám đi a. Phải nghĩ ngơi thật nhiều mới tốt à.
Tại bên trong phòng lúc này, đám người của Hoàng Dung vẫn còn đang thảo luận vấn đề của Dương Quá đi à. Hai người đồng ý một người phản đối nói chung thì đa số thắng tiểu số đi à.
Gần đó bên trong một hang động lúc này đây. Hồng Lăng Ba đang giúp Lục Vô Song tăm rửa đi à, ai nói là nàng cứ giải huyệt mà muốn đến sư phụ đánh lên đâu. Bên cạnh Lý Mạc Sầu đang ngồi thiền không khỏi bắt đầu mở mắt đi à. Nàng trái tim đập càng lúc càng mạnh a, theo bản năng nàng cảm giác có một người rất thân thuộc đang đến đi à.