Bên ngoài cổng lúc bấy giờ, nhóm Hoàng Nhất Bảo cùng Anna liền đang đứng cạnh nhau đâu.
“Ân, tỷ tỷ đến đây là muốn gặp Diệp Thần Y có việc hay sao à?” Hoàng Nhất Bảo liền cười thân thiện làm quen nói.
“Đúng vậy đi, ngươi cũng đến gặp thiếu gia sao.” Anna lập tức gật đầu đi gần tới định bắt tay làm quen thân thiện nói nói. Thật là lạ đâu, cái cô gái này vậy mà liền cải nam trang đâu. Bên cạnh còn đem theo cái nữ hài à, không phải là bách hợp đấy chứ. Là một ma cà rống nàng dùng mùi máu để phân biệt giới tính đi à.
“Ầy, ngươi làm cái gì vậy. Làm sao lại muốn cầm tay Bảo ca ca à. Ta nói mau tránh xa Bảo ca ca hắn là của ta đâu.” Bên cạnh cô gái liền ôm lấy Hoàng Nhất Bảo cánh tay nói.
“Nhung Nhung đừng làm rộn a.” Hoàng Nhất Bảo có chút khổ sở kéo ra tay nàng nói. Dù sao hai cái nữ nhân cầm tay nhau như vậy quả thực có chút không quen à.
“Bảo ca ca ngươi nói gì vậy? Ta nói bạn gái ngươi a, cầm tay ngươi, bảo vệ ngươi có gì sai a. Tương lai liền còn cho ngươi sinh bảo bảo đâu.” Vương Nhu Nhu liền mở miệng hơi đỏ mặt nói. Đây là nàng cố ý nói cho cái tỷ tỷ trước mặt biết Bảo ca ca nhưng đã có chủ đi à.
“Sinh bảo bảo chết cười ta mất. Cô bé ngươi nên về học lại sinh học đi a. Ôi đau bụng quá, chết cười mất.” Anna lần đầu tiên thấy cái chuyện cười như vậy. Hai cái nữ sinh đòi sinh cái bảo bảo đến, mẹ nó quả nhiên chuyện lạ năm nào cũng có năm nay đặc biệt nhiều.
“Ngươi cười cái gì. Cái này bà già này thật là lạ đi.” Vương Nhung Nhung không khỏi có chút tức giận nói. Hôm nay nếu không phải đi gặp cái giả thần giả quỷ Diệp Thần Y chết tiệt kia nên không được mang theo người, nếu không liền cho cái bà cô này ăn đủ đi.
“Nhu Nhu đừng gây chuyện.” Hoàng Nhất Bảo cười khổ can lại nàng. Hôm nay là đến cầu người đi a. Với lại, có vẻ như cái này tỷ tỷ đã biết bọn họ vấn đề đi à.
“Bảo ca ca, ngươi để ta. Cái này bà già xử nữ rõ ràng là cố tình muốn nói ngươi bất lực a.” Vương Nhu Nhu liền lập tức nổi giận nói.
“Này, nhóc con ngươi nói ai già à. Ta nói không đúng sao, muốn sinh bảo bảo cũng cần phải xuyên được đi a, ngươi xem cái này Bảo ca của ngươi có hay không xuyên được ngươi à.” Anna lập tức muốn chém người ý định nếu không phải chủ nhân nhà, cái này cô nàng là cái xác khô đi. Tổi của nàng đã hơn mấy trăm tuổi đi a, nàng ghét nhất ai gọi nàng là bà già được không, đặc biệt là cái xử nữ khiến nàng càng điên tiết à.
“Ấy, tỷ tỷ và Nhu Nhu hai người đừng nóng a. Ta nói có gì từ từ nói à.” Hoàng Nhất Bảo liền khổ sở can ngăn. Nàng làm gì có mà xuyên đi à. Với lại, cái này Nhung Nhung là hắn sợ nhất một người a, chưa kể nàng còn mắc bệnh công chúa đâu.
“Không được a, Bảo ca ca nếu không chúng ta liền đi thuê phòng ta phải cho nàng biết ngươi được việc đi.” Vương Nhu Nhu liền nóng giận mất khôn nói. Nàng bật đèn xanh cho cái Bảo ca ca không biết là bao nhiêu lần, hắn lại không có một lần động thái đi à.
“Nhu Nhu ngươi nói linh tinh gì vậy?” Hoàng Nhất Bảo mặt liền đỏ ửng nói. Cái này muội muội ở đâu cũng nói được đi a, đợi gia gia của nàng khỏi bệnh nhất định phải thú nhận với hắn a. Bao nhiêu năm làm cái nam giới. Nàng chịu quá đủ đi à.
“Đi a, các ngươi liền đi thuê a. Tốt nhất về nhà học lại Sinh học đi, rốt sinh thôi tha.” Anna lập tức liền khinh bỉ nói. Đi thuê phòng? Các ngươi hai cái nữ sinh đi thuê phòng liền có thể mang thai mới là lạ đâu. Lần này muốn đến tìm chủ nhân để hắn giúp càng nàng mang thai chắc.
“Các ngươi nói đủ chưa. Ồn ào như thác vậy. Ta nói đến gặp người hay đến đánh nhau hả?” Diệp Thần nhanh chóng mở ra trận pháp dùng Phật Môn bên trong Sư Tử Hống phát ra bên ngoài khiến bọn họ trúng chiêu bịt lại tai đâu à.
Ba người chịu ảnh hưởng của âm thanh đi qua liền đứng thẳng lên, đợi Diệp Thần cho phép đi vào. Cái này thật sự đáng sợ đi à.
“Quả nhiên là cái cao nhân đi, ta nói Bảo ca ca cái này lão thần y có phải hay không rất ghét tiếng ồn à.” Vương Nhu Nhu liền lém lỉnh ghé sát đến tai hắn nói.
“Ngươi đừng nói bậy, Diệp Thần y còn rất trẻ. Còn rất soái đâu.” Hoàng Nhất Bảo liền mở miệng nói. Môi còn có chút ý cười.
“Bảo ca ca ngươi vẫn là cẩn thận. Cái này còn trẻ mà rất ác độc a, ta nói hắn chính là một tên biến thái, còn cái gì hứng thú với Bảo ca, ta nói hắn nhất định là gay nặng à. Yên tâm ta sẽ bảo vệ hắn” Vương Nhu Nhu liền đoán già đoán non nói. Lần trước cái ca ca Vương Ngạo liền bị người này chặt đứt tay a. Nàng nhưng là sợ Bảo ca ca bị hại a. Đi theo bảo vệ hắn à. Từ nhỏ nàng đã theo Hoàng gia gia học võ đi a, tuyệt đối không sợ hắn.
“Nực cười, một cái tiểu cô nương cũng muốn ngăn thiếu gia ra tay đùa chết ta. Còn nữa, ngươi tuyệt đối đừng có để thiếu gia nghe thấy ngươi nói xấu hắn nếu không liền chết rất thảm đi à.” Anna liền cười nói. Nàng biết rất rõ Diệp Thần nguy hiểm a, càng biết rõ hắn không quản cái gì nữ nhi mà không ra tay đi.
“Hừ, ngươi đừng có mà dọa đến ta.” Vương Nhu Nhu liền lè lưỡi nói.
Diệp Thần bên trong liền không khỏi mắc cười hắn gay hay không thì cứ để Bảo ca ca của ngươi phán xét đi a. Cái này Vương Nhu Nhu quả nhiên là cái công chúa đi, Còn chưa nhập cảnh giới mà đã như vậy cho mình là vô địch à. Cũng đúng đánh nhau thường còn được chứ đánh với cao thủ thì thôi đi. Với lại có lẽ trước đây Hoàng lão đầu kia toàn nhường cái này tiểu công chúa đi à.
“Các ngươi cùng lúc vào đi.” Diệp Thần liền truyền âm ra nói.
Ba người cùng nhau bước vào đến trong vườn đào để đi vào nhà a.
“Oa, thật là đẹp. Nơi này là do người xây dựng sao à.” Nhìn xung quanh cái này đẹp mê ly vườn đào Vương Nhu Nhu, Hoàng Nhất Bảo lập tức xay mê à.
“Thực sự đẹp a, thật không hổ là thiếu gia nơi ở.” Anna liền thưởng thức nói. Nàng dù sao cũng sống bao nhiêu năm đi, lại còn là cái giết người như nghóe để sinh tồn, cái cảnh đẹp đối với nàng cũng chính là máu đi a, và ghét nhất cũng là máu à. Dù sao uống máu cũng chỉ là sống sót. Ai lại muốn làm một con quỷ trong hình người đâu còn phải gánh chịu lời nguyền khủng khiếp nữa à.
Trong gia tộc ma cà rồng, tất cả các ma cà rồng được sinh ra đã được định sẵn lời nguyền trong dòng máu của họ. Chịu đựng hoặc chết, nếu đến mỗi một cái mười năm họ đều phải chịu những nỗi đau cháy da từ dòng máu sôi sục của họ đi. Sự đau đớn ghê tởm đấy, bốc cháy từ trong máu của họ. Chỉ có ai sống sót mới có thể được sống a.
Đó là vì tội lỗi của họ đã gây ra đi, hút máu người càng nhiều thì đau đớn càng lớn a. Nhưng không uống máu họ liền sẽ đói, liền cũng không thể sống sót đi. Đó là lý do họ rất ít đi săn mồi à. Lần này nàng đến tìm cây sen đỏ là vì lý do này, năm nay nàng có lẽ sẽ không chịu đựng được đau đớn đi. Vì càng sống lâu lượng máu cần càng nhiều và nỗi đau cũng càng lớn. Và tất nhiên mỗi cái ma cà rồng đều có kì hạn khác nhau.
Sen Đỏ sẽ giúp nỗi đau biến mất khi dùng vào lúc kì hạn tới à, giống như thanh lọc máu trong cơ thể vậy. Nó chính là bảo vật đi a. Một cây có thể kéo dài mười năm tính mạng. Nhưng Huyết Linh Đan Diệp Thần cho nàng liền để nàng cảm nhận được sự thoải mái đi. Thậm chí còn thanh lọc sương cốt và máu huyết a. Trong khi Sen Đỏ chỉ có thể làm giảm cơn đói và thèm máu.
“Các ngươi đã đến đi a.” Diệp Thần đứng tại trong sân liền khẽ uống hớp trà nói.
“Diệp thần y lần này ta tới là muốn thực hiện lời hứa. Ngoài ra, còn muốn cầu xin Diệp tiên sinh có thể ra tay cứu giúp ta tên ngu xuẩn đệ đệ.” Hoàng Nhất Bảo liền lẽ phép nói.
“Thiếu gia, ta đến ra mắt ngươi. Thứ lỗi vì không thể bỏ ra áo choàng.” Anna liền nói.
“Không sao, ngươi liền đứng sang bên này đi. Còn Bảo Bảo ngươi liền muốn ta cứu hắn không có cửa. Ta đã nói qua ngươi là của ta, không có quyền sai ta làm thế này thế nọ đi à. Ta không phải nhà từ thiện làm việc không công.” Diệp Thần liền mở miệng nói. Hắn cũng không có nợ nàng cái gì đi à.
“Ta nói tuy ngươi đẹp trai nhưng không có nghĩa được quyền nói xấu Bảo ca ca, còn cái gì Bảo ca ca là của ngươi a. Ta nói có tin hay không bổn tiểu thư đánh ngươi à.” Vương Nhu Nhu liền đứng ra trước mặt nói. Cái này so với Bảo ca ca còn soái đi, không được hắn là gay a, phải bảo vệ Bảo ca ca.
“Nhu Nhu ngươi đừng quậy nữa. Diệp tiên sinh nàng còn nhỏ ngươi đừng tránh nàng.” Hoàng Nhất Bảo liền mở miệng xin lỗi. Rồi kéo lại Nhu Nhu tránh nàng gây họa, nàng nhìn qua Diệp Thần đánh nhau a, thật sự là rất mạnh.
“Không sao, ta sẽ không để ý. Nhưng cái cô nàng này ồn ào quá à.” Diệp Thần cười khẽ liền bắn ra vài đường Nhất Dương Chỉ đến phía người Nhu Nhu khiến nàng đứng yên không thể nhúc nhích cũng như nói. Nhất Dương Chỉ vốn là có thể dùng đến y học a, đây cũng tính là cách không điểm huyệt đi à.
Vương Nhu Nhu bị đứng hình liền lập tức á khẩu nhìn Diệp Thần, bỗng dưng nàng cảm thấy sắp có điều không may xảy ra với nàng đi.