“Ngọc Lan ngươi có sao không? Ngươi đang ở đâu? Có chuyện gì xảy ra vậy đâu.” Mộ Dung Thiên lập tức lo lắng gọi. Cái này cô nàng quả nhiên không khiến nàng bớt lo một chút nào đi à.
“Thiên Thiên ta cũng không biết ta đang ở đâu nữa. Nơi này thật đáng sợ, có rất nhiều đàn ông đang nhìn ta.” Ngọc Lan liền sợ hãi nói.
“Thỏ, ta lập tức tới ngươi cố gắng cầm cự tốt.” Mộ Dung Thiên liền mở miệng nói. Cái này sẽ không phải đi lạc vào cái nào hộp đêm chứ. Hay lạc vào nhà chứa đâu. Cũng may điện thoại có phần mềm tìm kiếm đi.
“Ân, hai người là cái hoa bách hợp sao à? Còn nữa gọi thỏ a. Biệt danh sao, vậy ngươi là cáo” Diệp Thần liền không khỏi cười nói.
“Ngươi mới là hoa bách hợp. Cả nhà ngươi mới bách hợp. Chúng ta đơn giản là bạn tốt hiểu không? Còn gọi nàng là thỏ khi gặp ngươi sẽ hiểu.” Mộ Dung Thiên đang tăng tốc lái xe liền có chút lệch tay nói.
“Ấy, chú ý đường không chết cả lũ bây giờ.” Diệp Thần lập tức nói. Cô gái này có biết chậm một giây là tong cái mạng già không hả trời.
“Được không cùng ngươi nói. Mau giúp ta coi thử xem nàng đang ở đâu.” Mộ Dung Thiên ném điện thoại cho Diệp Thần nói. Dù sao nàng cũng đang lái xe đi, hắn là nàng trợ lý thì lên làm đúng công việc của trợ lý đi à.
“Tốt. Ngươi liền đi thẳng rẽ trái rồi lại đi thẳng.” Diệp Thần ném điện thoại sang một bên nói.
“Ta nói ngươi không xem đường thì đừng có mà nói bừa đi.” Mộ Dung Thiên liền nói.
“Tin tưởng ta. Ta không có lừa ngươi.” Diệp Thần liền tự tin nói.
“Ngươi dựa vào cái gì mà bắt ta tin ngươi.” Mộ Dung Thiên liền nói.
“Trực giác đàn ông.” Diệp Thần miệng phun ra bốn từ đầy tự tin nói.
“Đồ thần kinh.” Mộ Dung Thiên không kìm được lòng mắng hắn.
“Ngươi không biết đàn ông rất giỏi đánh hơi phụ nữ sao à? Còn nữa chẳng phải tối hôm qua ta còn tìm thấy ngươi đâu.” Diệp Thần u oán nói. Thực chất là hắn dùng Thần Thị Chi Nhãn tìm kiếm đi, không biết tại sao. Con mắt hắn hiện tại lại có thể nhìn thấy được tên tuổi thọ cùng với tung tích của con người đi. Có lẽ tức giận cũng có thể kích phát tiền năng à. Bây giờ có death note thì hắn bá đạo thật.
“Đợi đã, vậy tối hôm qua chúng ta có... Ờ thì... Ở cùng nhau.” Mộ Dung Thiên nhớ lại một chàng cảnh mình khoả thân trước mặt hắn, sau đó liền ôm hôn. Chỗ thầm kín cũng bị hắn sờ, mặt liền đỏ lên như trái cà chua.
“Ai biết được chứ. Ngươi đoán xem?” Diệp Thần cũng không có ngu mà khai đâu à. Nàng đang lái xe bộ muốn xảy ra tai nạn giao thông chắc.
“Ngươi... Được, nếu ngươi lừa ta... Ta liền cho ngươi ăn đủ.” Mộ Dung Thiên liền gật đầu nói.
“Vậy thì quá tốt, tối đó ta còn chưa có ăn đủ.” Diệp Thần liền lẩm bẩm nói.
“Ngươi nói cái gì?” Mộ Dung Thiên đầu liền lập tức muốn nổ lớn nói.
“Không có gì, tập trung lái xe. Ta không nói nữa.” Diệp Thần liền mở miệng nói.
“Hừ, coi như ngươi biết điều.” Mộ Dung Thiên liền nói.
http://truyencuatui.net “À mà, áo ngực với quần lót ngươi mặc lại nó chưa vậy?” Diệp Thần không khỏi lỡ miệng hỏi. Đây là người ta quan tâm người ta mới hỏi được không. Con lạy bố quan tâm quá cơ.
“Ngươi muốn chết?” Mộ Dung Thiên liền lập tức giận đến tóc đều dựng lên. Quả nhiên là có a, hôm đó hắn vậy mà dám lợi dụng nàng.
“Không nói nữa.” Diệp Thần liền che miệng nói. Tỷ tỷ so với muội muội thật là dữ a, Mộ Dung Tiên chính là cái hiền khô à. Còn tỷ tỷ nàng Mộ Dung Thiên tức giận thật đáng sợ đi.
Cuối cùng Diệp Thần cũng im hơi lặng tiếng đi. Hai người cuối cùng cũng đến nơi.
“Đến rồi, xuống xe đi.” Diệp Thần liền chỉ cái khách sạn nói.
“Ngươi có chắc là nơi đây không.” Mộ Dung Thiên nhìn lên nói. Nhiều đàn ông chắc không phải là cái hộp đêm sao. Chẳng lẽ Ngọc Lan liền bị bắt đến đây thịt đi.
Diệp Thần cười thần bí kéo đi Mộ Dung Thiên vào khách sạn đến tầng một nhà vệ sinh nam đi vào bên trong liền thấy mọi người liền bu một đám vào đi.
“Tất cả tránh ra.” Mộ Dung Thiên lập tức liền đẩy mọi người tản ra hai bên nói.
“Có lẽ nàng ở bên trong đi.” Diệp Thần chỉ nhà vệ sinh một cửa nói.
“Ngọc Lan, ngươi không sao chứ. Ta đến rồi.” Mộ Dung Thiên liền lập tức gõ cửa nói.
“Thiên Thiên là ngươi sao?” Ngọc Lan lập tức vui mừng nói.
“Là ta a, Thỏ ngươi mau mở cửa ra. Ta liền giúp ngươi.” Mộ Dung Thiên liền nói. Ngọc Lan cái này chính là một cái net otaku chính hiệu đi à. Sợ cùng thế giới thực đối mặt a.
“Ta không ra, ngươi mau bảo mọi người đi hết đi.” Ngọc Lan liền sợ hãi nói. Đã gần mười năm nàng không có bước chân ra ngoài thế giới đi à. Không va chạm qua xã hội thật đáng sợ đi.
“Các người đều cút hết cho ta.” Mộ Dung Thiên lập tức hét lên. Nàng lâu lắm rồi mới thấy Ngọc Lan bị như vậy đi à. Tại tổ chức, nàng cũng chỉ có giao tiếp với mọi người qua màn hình a.
“Cô gái ngươi làm sao lại bắt chúng ta rời khỏi đâu?” Mấy người làm sao có thể bỏ qua cái chuyện thú vị này đâu.
“Các ngươi có đi hay không hả?” Mộ Dung Thiên lập tức giận nói.
“Này cô gái ngươi đừng quá đáng quá.” Mọi người đều không phục nói.
“Ta nói các ngươi cút hay mỗi đứa ăn một phát kẹo.” Diệp Thần liền dùng Phi Thiên biến ra thành một khẩu súng chĩa thẳng vào mọi người nói.
“Chúng ta... Đi.. Đi.” Đám người xung quanh thấy vậy liền đua nhau chạy ra ngoài.
“Cảm ơn.” Mộ Dung Thiên nhìn thấy cái này tràng cảnh có chút giật giật mắt. Tên này thực sự quá bá đạo đi à.
“Không có gì.” Diệp Thần liền nói xong liền đi tới mở ra phòng vệ sịnh. Phía bên trong liền có một cái tiểu cô gái chính hiệu. Cao không đến 1 mét 5, mặc một cái áo khoác liền cả áo từ đầu tới chân, có cái mũ tai thỏ trên đầu màu trắng. Trông quả thực đáng yêu đi, chưa tính đến khuôn mặt đeo kính ngốc manh của nàng, mắt liền có chút nước. Đây là manh manh thế giới đại giáng lâm sao à. Đã thế tay nàng còn nắm chặt ôm cái hatsune miku nhồi bông trong tay đi.
Tuy nhiêm mắt Diệp Thần có chút giật một chút, cái này cô gái qua Thần Thị Chi Nhãn liền là một cái 19 tuổi cô gái. Chẳng lẽ loli 19 tuổi trong anime đã xâm chiếm đến ngoài đời sao. Hiện tại hắn liền biết tại sao nàng có biệt danh gọi là thỏ đi.
“Ngươi là ai?” Ngọc Lan ánh mắt liền tràn đầy mơ mộng nhìn người thanh niên mặc đồ đên tay cầm khẩu súng đầy đẹp trai trước mặt mê ly nói.
“Ân, ta là nàng trợ lý, chân giúp việc.” Diệp Thần liền chỉ Mộ Dung Thiên nói.
“Thiên Thiên, ngươi đây rồi. May quá cuối cùng cũn tìm thấy ngươi.” Ngọc Lan liền ôm chặt lấy Mộ Dung Thiên nói.
“Thỏ, Ngươi tại sao lại ở đây a.” Mộ Dung Thiên liền hỏi.
“Ta... Ta buồn đi vệ sinh.. Liền chạy vào đây. Ai ngờ liền bọn họ liền nhìn ta ác như vậy.” Ngọc Lan liền nói.
Mộ Dung Thiên mắt có chút giật. Ngọc Lan ngươi cũng không chịu chú ý đây là nhà vệ sinh nam đi à.
“Oái.” Ngọc Lan đột nhiên kêu lên rồi chốn ra sau lưng của Mộ Dung Thiên.
“Đồ biến thái ngươi làm cái gì nàng vậy?” Mộ Dung Thiên không khỏi tức giận nói.
“Ta chỉ xem cái đuôi thỏ có phải là thật hay không a. Vừa may đàn hồi vừa đủ. Ân, còn cái tai ta cũng muốn xem.” Diệp Thần đưa hai tay đến đôi tai thỏ của Ngọc Lan nói.
“Ngươi đừng có doạ nàng chứ.” Mộ Dung Thiên gạt ra hắn nói.
“Không... Sao nếu... Vị ca ca này... Muốn sờ cũng không sao.” Ngọc Lan mặt không khỏi đỏ lên nói. Chĩa mình cái tai thỏ cho Diệp Thần sờ.
“Vậy liền không khách khí đi.” Diệp Thần liền xoa xoa đôi tai nhỏ rồi nhẹ nhàng vỗ nàng đầu. Ngọc Lan liền không có phản kháng còn có chút hưởng thụ đi à.
Mộ Dung Thiên hoàn toàn điên đi. Cái đó tai thỏ nàng hai người chơi với nhau không biết bao lâu liền nàng còn chưa được đụng đi à.
“Ngọc Lan ngươi sẽ không thích hắn đấy chứ. Đây là lần đầu gặp mặt a.” Mộ Dung Thiên liền nói.
“Ta... Ta... Ta không... Có... Chỉ... Là...” Ngọc Lan liền quay mặt đi nhìn sang một bên đỏ chót chối.
“Nói dối, ngươi xem mỗi lần nói dỗi ngươi đều đem kính ra lau đi.” Mộ Dung Thiên chỉ tay nàng nói.
“Chỉ là hắn... Có chút giống với... Một nhân vật trong... Anime ta... Xem... Thôi.” Ngọc Lan liền mở miệng nói lắp, tay liên tục xoa cặp kính đỏ.
“Thật sao.” Diệp Thần liền cúi sát mặt đến gần nàng nói.
“Thỏ ngươi sao vậy. Oái, máu mũi, Ngọc Lan ngươi chảy máu mũi.” Mộ Dung Thiên liền nói.
“Ta... Không phải... Tại hắn... Chảy máu mũi.” Ngọc Lan liền say nắng, tay liên tục cầm khăn lau kính, máu mũi liên tục chảy nói. Nàng đây là bị soái ca hút hồn đi. Lần đầu gặp người do với anime bên trong soái ca còn soái a.
“Được rồi ta biết.” Mộ Dung Thiên không khỏi ôm mặt nói. Đây là không đánh tự khai sao à.
“Ngươi hiện tại cũng nên kể lại mọi chuyện cho chúng ta nghe đi.” Mộ Dung Tiên đỡ lấy cái này mê trai Ngọc Lan liền nói.
“Ân, trước tiên cứ chuyển địa điểm đã đi a. Dù sao nơi đây cũng không tiện. Sau đó ta liền để các ngươi biết được chuyện ta đã làm với Thiên Thiên từ A đến Z.” Diệp Thần cười nói liền xoay người đi.
“Ngươi... Lên lưng ta...” Mộ Dung Thiên liền muốn nói gì.
“Ân, soái đại ca... Có thể hay... Không... Cõng ta à.” Ngọc Lan đeo lại kính kiếm giấy lâu trong túi thỏ con của mình lau mũi xong liền dựt dựt áo Diệp Thần nói.
“Tất nhiên là được rồi. Tiểu bạch thỏ.” Diệp Thần liền đồng ý cỗng lên nàng, dù sao nhìn nàng rất là manh đi. Ngọc Lan liền kéo xuống mình cái mũ thỏ. Giờ này Diệp Thần giống như đang bế một bé thỏ trắng tựa như đi.
“Đại ca ca có thể gọi ta là thỏ a. Tổ chức mọi người cũng quen gọi như vậy.” Ngọc Lan liền mê trai nói.
“Con thỏ trắng chết tiệt.” Mộ Dung Thiên liền không nhịn được nhổ nước bọt nói. Thấy sắc quên bạn hiền liền được. Còn như vậy bám dính lấy hắn nữa chứ à.