Hai cái thiếu niên Chung Huấn, Chung Thiên khi nhìn thấy phụ thân của chúng bị phản phệ lại bởi Câu Hồn Đại Pháp của gia tộc thì liền nhìn Vân Phí bằng một ánh mắt sợ hãi
Vân Phí lúc này đứng dậy, chậm rãi từng bước đi đến hai tên đó rồi lạnh nhạt nói
-Chung Thư kia là do lão tử giết, cha của các ngươi cũng là do lão tử giết. Có muốn báo thù không?
Hai cái thiếu niên này tuy tuổi tác lớn hơn Chung Thư nhưng về kinh nghiệm lịch duyệt lẫn dũng khí thì lại không bằng, hai tên này hiện tại không dám hé lời nào. Ngay cả nhìn thẳng vào mặt hắn cũng không dám nhìn, Vân Phí thấy vậy thì liền chán ghét nói
-Cút, đồng thời đem người của các ngươi nhanh chóng rời khỏi đây trong thời gian một nén nhang. Tộc nhân của các ngươi nếu muốn trả thù thì cứ tới đây tìm lão tử
....
Đoàn người của Chung gia lúc đầu hùng hổ tới, bây giờ khi thấy thi thể của gia chủ thì lại liền một cái rắm cũng không dám thả. Sau đó cùng hai tên Chung Huấn, Chung Thừa nhanh chóng trở về gia tộc
Hoa Chu nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì cũng phải bật cười rồi nói
-Không nghĩ đến Chung gia hiện tại lại không còn lá gan như xưa, thế hệ sau của Chung gia chỉ được có mỗi tiểu tử Chung Thư mà cũng đã bị ma đầu ngươi giết rồi
Vân Phí gật đầu, hắn lúc này lại chống tay nằm ngả lưng xuống giường đá rồi lại nhắm mắt tựa hồ như muốn ngủ. Bỗng nhiên lúc này Hoa Mộc lại đi đến nhìn thấy Vân Phí và gia gia Hoa Chu thì lại lên tiếng nói
-Hai người vừa làm gì vậy? Ta nghe tin còn được biết là Chung lão gia chủ lại bị sát hại, thật sự là không ngờ đến nha
Hoa Chu thấy cháu gái của mình cũng mỉm cười yêu thương vỗ vỗ cái đầu của nàng, lão cũng thở dài nói
-Sau chuyện này thì Chung gia cùng chúng ta sẽ không chết không ngừng rồi, thôi thì kẻ thù của Xích Tinh tông vốn không ít. Thêm một cái nhị lưu gia tộc vẫn không tính là gì
Vân Phí lại bất ngờ lên tiếng hỏi
-Lão đầu, lão tử không hiểu một chuyện là Chung Thư kia tu luyện theo hỏa hệ. Vậy mà gia tộc của y lại chuyên về thuật câu hồn là sao đây?
Hoa Chu vốn mở miệng định giải thích thì Hoa Mộc lại nói
-Chung sư đệ có linh căn hỏa hệ vô cùng tinh khiết, Chung gia không muốn lãng phí tài năng nên đã giao hắn cho Viêm sư thúc truyền dạy
Nói đến đây nàng lại ngừng một chút rồi tiếp tục nói
-Là người mà lúc đó triệu hồi phi kiếm muốn giết ngươi đấy, Vân huynh
Hoa Mộc kể từ sau khi thỉnh giáo Vân Phí xong thì nàng liền triệt để thay đổi thái độ với hắn, nàng cảm thấy cái nam nhân này thật đúng là có dư khả năng để phách lối. Hơn nữa nghĩ lại lúc trước nàng cho rằng hắn là một kẻ ăn nhờ ở đậu trong tông thì cũng không đúng, bởi vì từ lúc đến đây thì hắn một mực tại trên đỉnh Xích Tinh Sơn này ngày ngày uống rượu
Vân Phí liền ân một cái rồi tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, Hoa Mộc thấy vậy thì cũng tươi cười. Nàng khẽ liếc nhìn gương mặt tuấn mỹ của hắn rồi tươi cười rời đi
Hoa Chu đây là lần đầu nhìn thấy tôn nữ của mình chịu nói chuyện với một nam nhân khác ngoại trừ lão ra thì cảm thấy bất ngờ, lão nhớ lại vẻ mặt vui vẻ của nàng khi nói chuyện với hắn thì bất giác rùng mình một cái rồi nói với Vân Phí
-Vân tiểu tử, ngươi đã dùng bùa mê gì với Mộc nhi. Nàng trước giờ chưa từng vui vẻ nói chuyện với nam nhân nào khác đâu
Vân Phí vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe như vậy thì buồn bực nói
-Làm sao mà lão tử biết, lão già nên nhớ số lần ta bước chân vào Xích Tinh Tông không quá 5. Làm sao có thể mê hoặc tôn nữ của ngươi?
Hoa Chu nghe như vậy thì cũng thấy có lí, bất quá hiện tại ngoài mặt đôi mắt lão nhìn Vân Phí như nhìn đống bùn.
-Năm xưa ngươi hành sự thế nào lão phu sao lại không biết? Một cái thiên tiên kim nữ của Đào Hoa Cung, Nam Cung Dương Sa. Lại bị tiểu tử ngươi dụ dỗ, lại còn cả Băng Tích Phu Nhân vốn là một lòng thủ tiết thờ chồng chẳng phải cũng điên cuồng vì ngươi sao? Còn cả các nữ nhân khác như Lăng Dị thánh nữ, Tịnh Thanh sư thái... năm xưa cũng đều tương tư nhớ nhung ngươi
Vân Phí nghe thấy lão kể ra từng cái nữ nhân thì lại gật gù cái đầu, Hoa Chu lúc này cuối cùng lại nói
-Vậy mà đến cuối cùng nữ nhân mà ngươi lại nhất kiến chung tình lại là Lục Trân
Vân Phí nghe lão nói đến đây thì mới thở dài buồn bã nói
-Đều là quá khứ rồi, kể cả...Trân nhi.
Nói xong hắn mở đôi mắt ra mơ hồ nhìn về hướng xa săm, hắn cuối cùng trảm tình đi trở thành một kẻ lạnh nhạt, vô tình bất cần chẳng phải vì để quên đi đoạn tình duyên với Lục Trân sao?
Hoa Chu nhìn thấy hắn như vậy cũng biết lão có hơi thất thố khi nhắc quá khứ của hắn ra nên cuối cùng chỉ có thể nói
-Đúng là chuyện quá khứ rồi, lão phu cũng không nên nhắc lại.
Vừa nói xong lão lại từ nhẫn trữ vật lấy ra thêm 30 vò tiên tửu rồi cười hà hà nói
-Vài ngày trước lão phu đã vô tình tìm mua được 30 vò tiên tửu này, có muốn thử không
Vân Phí bỉa môi nhìn 30 vò rượu này rồi nói
-Tiên tửu của lão già ngươi uống nhạt vô cùng, rượu không ra rượu nước không ra nước.
Hoa Chu nghe vậy thì hai mắt liền cười híp lại, lão khẽ từ từ mở ra vò rượu ra. Một cái mùi vị trộn lẫn giữa hương thơm của Tiên Dược và mùi tanh của Tinh Huyết của Tiên Thú xộc vào mũi hai người Vân Phí và Hoa Chu
Một lúc sau hắn cười cười nói với Hoa Chu
-Lão già ngươi thật lợi hại, thứ rượu pha bậc này mà ngươi lại có thể mua đến 30 vò a
Hoa Chu cũng vuốt râu cười hài lòng, thứ rượu này trong tu chân giới tuy không phải thuộc dạng bậc nhất tiên tửu nhưng lại vô cùng quý hiếm không phải ai cũng có cơ duyên uống được một lần
-Vân tiểu tử, 30 vò tiên tửu này trân quý nên lão phu không cho phép ngươi uống vô tội vạ như trước nữa. Hiện tại chúng ta uống một vò đi
Vân Phí không từ chối và cũng không muốn từ chối nên liền ngồi đợi Hoa Chu rót ra chén và bắt đầu "nhập tiệc"
......
Chưa đến nửa vò thì Hoa Chu cũng đã say nên liền chẳng nói chẳng rằng mà nằm lăn ra giường đá. Vân Phí nhìn thấy cảnh này thì cũng phải lắc đầu thầm than, thứ rượu này quả nhiên vô cùng mạnh. Hắn hiện tại cũng cảm thấy cơ thể có một chút lắc lư không khống chế được nữa rồi
Chẳng qua sau khi uống thêm vài chén nữa thì bên trong cơ thể hắn xảy ra một loại cảm giác vô cùng vi diệu, tựa hồ như lúc này toàn bộ kinh mạch của hắn được nới rộng ra. Linh khí cũng vì vậy mà hấp thụ vào nhiều hơn, tinh huyết của tiên thú cũng khiến cho máu huyết bên của hắn chuyển động tuần hoàn như thác đổ
Lúc này hắn không thể chịu được nữa mà nằm xuống, cuối cùng lại buông ra hai chữ
-Rượu ngon