==>P)<==
Tôi Äẩy cá»a phòng nhóc Thiên, hùng dÅ©ng tiến và o, sau Äó Äá» thân thá» rÆ¡i tá»± do xuá»ng giÆ°á»ng nó. Nó á» Äâu ká» nó, tôi bây giá» rất cần má»t chá» Äá» nghá» ngÆ¡i. Công nháºn, giÆ°á»ng nó êm tháºt, cÅ©ng công nháºn, không có mấy cái miá»ng lèo nhèo bên tai yên tÄ©nh tháºt.
Bây giá» má»i hiá»u thế nà o là có nhà mà không thá» vá».
– Bá» bà không có phòng hay sao mà ám qua bên nà y mãi váºy?
Nó bÆ°á»c ra từ phòng tắm, cá» vẫn còn quấn khÄn.
– Cái Äám phi tần của mà y là m loạn bên Äó rá»i, tao không chạy nạn qua Äây thì còn biết Äi Äâu.
Nhắc Äến lại thấy Äau Äầu, mấy nhá» con gái ấy không Äá» cho tôi yên Äược giá» phút nà o, lải nhải bên tai Äủ Äiá»u. Tôi lại là má»t con ngÆ°á»i lá»ch sá»±, có vÄn hóa, không thá» nà o mà mắng thẳng mặt rá»i Äuá»i thẳng thừng thế Äược. Bá»i váºy, tá»t nhất là chui và o cái xó nà o Äấy mà mấy nhá» không thá» tá»i Äược và nó Äây – phòng nhóc Thiên. Con gái, dù có thÃch Äá»i phÆ°Æ¡ng Äến thế nà o cÅ©ng không thá» tá»± tiá»n mò và o phòng con trai Äược, huá»ng há» tôi dám chắc mấy cô bé Äó vẫn chÆ°a Äủ gan Äá» là m Äiá»u nà y.
à thêm má»t Äiá»u nữa, thằng nhóc nà y, nó chắc chắn sẽ không-bao-giá»-thÃch!
Nó nhìn tôi hừ lạnh nhÆ°ng cÅ©ng không nói gì, ngá»i xuá»ng ghế cạnh bà n há»c lấy khÄn lau tóc.
Tôi nhìn nó. Khuôn mặt nghiêng nghiêng, tóc thấm nÆ°á»c rÅ© xuá»ng. MÅ©i cao, môi má»ng, cÅ©ng tạm á»n. Da trắng, má há»ng, cứ nhÆ° sắp búng ra sữa Äến nÆ¡i. Nhìn Äi nhìn lại, thế quái nà o cÅ©ng giá»ng má»t Äứa em trai rất Äáng yêu. Äôi khi còn xinh xinh y há»t con gái.
– Thiên, nếu tao không phải chá» mà y chắc tao cÅ©ng Äá» trÆ°á»c mà y rá»i Äấy.
Tôi chá»ng cằm, trÆ¡ tráo ÄÆ°a mắt nhìn nó. Ngoại trừ vẻ ngoà i trông giá»ng má»t tên nhóc Äáng yêu thì tÃnh tình cÅ©ng không tá», hiá»u chuyá»n, miá»ng tuy xấu nhÆ°ng lòng thì tá»t. Bảo là m sao mấy em cùng tuá»i cùng mấy chá» lá»n tuá»i không thÃch cho Äược.
Nó cầm lấy Äiá»n thoại, nhấn sá», giây tiếp theo tôi bá» nó là m cho nghẹn cả há»ng.
– Äược thôi, Äá» tui báo ông Tuấn má»t tiếng rá»i tui vá»i bà Äến vá»i nhau. Tui không ngại là m ngÆ°á»i thứ ba Äâu.
Cho tôi rút lại toà n bá» lá»i khen lúc nãy, nó chá» Äáng-yêu khi nó không nói, lúc nó má» miá»ng toà n là m ngÆ°á»i ta má»t cứng há»ng, hai nói không nên lá»i.
Tôi ôm cái gá»i ôm của nó lÄn qua lÄn lại trên giÆ°á»ng, má» miá»ng liá»n Äá»i Äá» tà i.
– Mà y lần sau có dắt vá» cÅ©ng dắt má»t Äứa thôi, Äừng có Äem theo cái dà n háºu cung Äó vá» nữa. Tao khá» lắm.
Không thá» Än cÅ©ng không thá» ngủ, còn gì Äau lòng hÆ¡n.
– Bà cÅ©ng ngá»i Äó rá»i ngÆ°á»i ta dâng tá»i miá»ng chứ có Äá»ng và o Äâu mà rên. – Nó nhìn tôi khinh bá».
Tôi sán tá»i, cÆ°á»i cÆ°á»i há»i:
– Mà y, không lo à ?
– Có. Lo cái nhà bếp vá»i mấy cái ná»i, còn có cả bát ÄÄ©a nữa.
– Tháºt à ?
-… – Không thèm Äáp.
– Nhóc Nhi vừa má»i là m vỡ cái ÄÄ©a, bá» Äứt tay nhÆ°ng chắc không sao Äâu.
Tôi nằm váºt ra giÆ°á»ng, liếc mắt xem biá»u hiá»n trên mặt nó thế nà o. Mặt thì kiá»u “ta Äây không quan tâm” thế mà ngá»i không yên lại chạy xuá»ng dÆ°á»i.
– Tui xuá»ng uá»ng nÆ°á»c.
– Ngoan ha, giá» Äi còn báo cáo cụ thá» nữa.Tên nà o Äấy liếc mắt lÆ°á»m tôi má»t cái rá»i ra ngoà i. Tôi tót xuá»ng giÆ°á»ng, khóa luôn cá»a phòng lại. Nó mà biết tôi lừa nó thì thế nà o cÅ©ng xá» Äẹp tôi.
â¢
â¢
Tôi ngá»i ngay ngắn trên bà n Än, á» Äây tôi là lá»n nhất nên ÄÆ°Æ¡ng nhiên ghế chủ xá» phải dà nh cho tôi. Từng món Än Äược bà y ra, xem nà o, có cá, có thá»t, có canh, có trứng. Không biết Än và o thế nà o nhÆ°ng nhìn chung có vẻ tạm á»n, chắc cÅ©ng nuá»t xuá»ng Äược.
– Nà o, má»i má»i ngÆ°á»i Än cÆ¡m!
Tôi gắp miếng cá, nuá»t xuá»ng.
Gắp miếng trứng, nuá»t xuá»ng.
Gắp miếng thá»t, chấm vá»i mắm, nhấm nhấm rá»i Äá» luôn trong chén.
Lấy muá»ng, múc miếng canh, Äánh cái “á»±c” xuá»ng thẳng dÆ°á»i bụng.
Trong bà n Än, má»i ngÆ°á»i vẫn cá» tá» vẻ tá»± nhiên nhất nhÆ°ng nhìn qua cÅ©ng biết chẳng ai Äủ can Äảm gắp thêm ÄÅ©a thức Än nà o nữa, trừ kẻ nà o Äó.
Tôi Äá Äá chân nó dÆ°á»i bà n, nói khẽ:
– Mà y bá» mất vá» giác rá»i à ?
Cá mặn, trứng mặn, nÆ°á»c mắm lại quá cay, canh thì chẳng khác nà o nÆ°á»c lã. Tôi mặc dù Äã cá» nhÆ°ng không thá» Än Äến miếng thứ hai, nghÄ© lại cái vá» Äó tá»± dÆ°ng thấy gì Äó trà o trà o lên cá».
– Không.
Tôi còn Äá»nh há»i thế sao còn Än thì nhóc Nhi bá»ng dÆ°ng Äứng dáºy. Cô nhóc cúi Äầu xin lá»i.
– Xin lá»i, là m má»i ngÆ°á»i thất vá»ng rá»i. Mình sẽ dá»n ngay bây giá».
Trong giá»ng nói cô nhóc có cái gì Äó buá»n lắm. Thùy Nhi liên tục cúi Äầu nên tôi không biết Äược vẻ mặt của em ấy lúc nà y. Và i câu nói châm chá»c của tụi con gái vang lên, cô nhóc không phản kháng, chá» lặng lẽ thu dá»n từng ÄÄ©a thức Än.
Lúc Thùy Nhi Äến chá» nhóc Thiên vá»i tôi, nhóc Thiên cÅ©ng buông ÄÅ©a xuá»ng không Än nữa.
Nó ra lá»nh:
– Ngẩng Äầu lên!
Con bé vẫn tiếp tục thu dá»n bát ÄÄ©a.
– Tui nói là NGẨNG ÄẦU LÃN! Bà không là m gì sai thì viá»c gì phải cúi Äầu chứ.
Nó bất ngá» lá»n giá»ng là m tôi cÅ©ng giáºt mình theo.
– NhÆ°ng mà … – Nhóc Nhi giÆ°Æ¡ng mắt nhìn nó, giá»ng con bé nghèn nghẹn uất ức thấy rõ.
– Không nhÆ°ng nhá» gì hết. Không sai thì không viá»c gì phải cúi Äầu cho ngÆ°á»i ta cÆ°á»i nhạo mình.
Tôi nhìn mấy nhá» con gái, quả nhiên là im re không hé má»t lá»i.
– NhÆ°ng Äúng là Äá» tui nấu không thá» Än Äược.
– Lần nà y không Äược thì nấu lại lần nữa.
– NhÆ°ng…
– Em yên tâm, nhóc Thiên sẽ giúp em. Nó nhìn váºy thôi chứ nấu Än ngon lắm. – Tôi xen và o.
Nhìn mặt nó, không nói gì có nghÄ©a là Äá»ng ý. TrÆ°á»c khi và o nhà bếp nó còn không quên bá» lại má»t câu:
– Ai không thá» chá» hay không thá» nuá»t ná»i Äá»ng thức Än nà y thì có thá» vá». Cá»a Äằng kia, không tiá»
n! Hẹn chiá»u gặp lại.
Äược lắm nhóc con! Tôi nhìn nó búng tay cái tách. Nhìn mặt mấy mấy nhá» con gái Äúng tá»i, nhÆ°ng mà cÅ©ng ngoan ngoãn ngá»i im trên bà n Än. Tôi nhón nhón Äi và o trong bếp.Thùy Nhi mặt á»u xìu Äứng bên cạnh nó, nó thì Äang cá» “cứu vá»t” lại các món Än.– Vá» sau không biết là m thì Äừng có nháºn bừa, là m khá» ngÆ°á»i khác. – Nó nói.
– Tui bảo tui biết sÆ¡ sÆ¡ chứ có phải giá»i Äâu. Vá»i lại, ông giá»i thì sao ngay từ Äầu không là m?
– Không thÃch.
Thùy Nhi bÄ©u môi, ánh mắt khinh khá»nh nhìn nó.
– Tui nói má»t thì bà cãi 10, thế sao khi ngÆ°á»i khác nói bà lại im re váºy?
Cô nhóc cúi Äầu.
– Thì Äúng là thức Än dá» tá» tháºt, bắt tui cãi thế nà o chứ?!
Nhóc Thiên dừng Äá»ng tác lại, lấy tay nhéo mÅ©i Thùy Nhi kéo lên.
– Äã bảo là không sai thì không Äược cúi Äầu, nhìn ghét lắm!Cô nhóc nhÄn mặt, nó khẽ cÆ°á»i:
– Chá» Äược cái “khôn nhà dại chợ”.
Tôi lấy cái bát, ấm nÆ°á»c, gói mỳ tôm rá»i chuá»n êm lên phòng. Chuyá»n tụi nó ká» tụi nó, tôi giá» phải lo cho cái bụng mình trÆ°á»c Äã.
———
TrÆ°á»c ngà y lên ÄÆ°á»ng Äi thi má»t ngà y, tất cả các Äá»i tuyá»n Äược nhà trÆ°á»ng Äãi Än liên hoan. Ba món Än bất hủ của trÆ°á»ng gá»m: bá»t lá»c vá»i chả, sữa Äáºu nà nh. Theo thầy cô thì, bá»t lá»c Än và o Äá» dÃnh kiến thức, uá»ng sữa Äáºu Äá» Äáºu. Mấy Äứa lá»p tôi thì nhìn cái thá»±c ÄÆ¡n Äến méo cả mặt.TrÆ°á»c ngà y thi mà Än mấy thứ nà y là thấy xui rá»i.
Än chả + uá»ng sữa Äáºu = chả + Äáºu = chả Äáºu. =.=”
Trong ngà y nà y tôi cÅ©ng “hân hạnh” gặp lại Uyá»n Nhi. Cô nà ng nói chung vẫn váºy, tá»± tin và luôn là tâm Äiá»m của sá»± chú ý. Cô nà ng có Äến chúc hắn thi tá»t nhÆ°ng tôi Äứng bên cạnh thì nháºn Äược cái liếc mắt. Hoa khôi có nói nhá» vá»i tôi má»t câu: “Tôi không bá» cuá»c, nhất Äá»nh sẽ cÆ°a Äược cáºu ấy.”
– Uyá»n Nhi nói gì váºy?– Nói ông chuẩn bá» tâm lý, bạn ấy sẽ theo Äuá»i ông. – Tôi hút sữa, nhà n nhã trả lá»i.
– Váºy nói giùm bạn ấy, tháºt ngại quá, cháºu nà y có hoa rá»i.– Tá»± Äi mà nói!
TÆ°á»ng Äùa ai dè hắn Äi tháºt. Tôi phải kéo hắn lại.
– Äiên à ?– Bà bảo tui Äi mà . – Ngây thÆ¡.
Tôi lÆ°á»m hắn, hắn cÆ°á»i.
– Thôi, uá»ng sữa Äi nà o. Lấy sức mai thi cho tá»t!
.
.
Chiá»u hôm Äó, cả lá»p tôi kéo lên chùa cầu may mắn. Äừng há»i vì sao trÆ°á»c khi thi mà chả có Äứa nà o cặm cụi ôn bà i hay là m bà i nà y ná», cái Äó là luáºt bất thà nh vÄn rá»i, trÆ°á»c khi thi má»t ngà y chá» có chÆ¡i và chÆ¡i, không bà n vá» chuyá»n há»c.
Äi xa má»t thì má»t nhÆ°ng có cái vui Æ¡i là vui. Hát hò, Äáºp phá, nhảy múa nà y ná» loạn xạ cả lên. Nhá» Thảo vẫn chÆ°a là m là nh vá»i ông Huy và ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nó vẫn chÆ°a chá»u nói chuyá»n vá»i tôi. Trong khi Äó, tình cảm giữa hắn vá»i tên Huy có vẻ tá»t hÆ¡n sau ngà y hôm Äó, vẫn là m bạn và Äiên khùng vá»i nhau nhÆ° má»i ngà y.
Má»i chuyá»n sẽ chẳng có gì Äáng nói nếu không có sá»± cá» xảy ra trên ÄÆ°á»ng vá». Xe hắn bá» Äứt xÃch. Xui xẻo hÆ¡n là chẳng có quán sá»a xe nà o trên ÄÆ°á»ng. Suá»t ÄÆ°á»ng vá», tụi nó phải lần lượt thay nhau kéo tôi vá»i hắn. Vá» Äược Äến khu phá» nhà tôi thì tay trái tôi Äã không còn cảm giác gì rá»i. Äúng là chẳng có cái xui nà o giá»ng cái xui nà y.
Tôi vá»i hắn Äà nh dắt bá» quãng ÄÆ°á»ng vá» nhà còn lại. Tôi lÆ°á»i, tay thì má»i, không muá»n xuá»ng Äi bá» nên ngá»i yên sau Äá» hắn dắt. Hắn nhìn tôi chẳng khác gì má»t Äứa con nÃt lá»n Äầu thÃch là m nÅ©ng.
Äi Äược má»t quãng…
– Nà y, xuá»ng Äi, biết nặng lắm không?
Tôi lắc Äầu, bám luôn trên xe.
Thêm má»t quãng nữa…
– Xuá»ng Äi, nặng tháºt Äó!
Tôi vẫn ngá»i ì trên xe.
Tôi nhìn hắn im lặng dắt xe mà phát cÆ°á»i, cả cái dáng muá»n cáu mà chẳng thá» nà o cáu Äược. Nắng chiá»u không có gay gắt bằng nắng trÆ°a nhÆ°ng cÅ©ng chói chang lắm. Má» hôi là m Æ°á»t cả áo sÆ¡ mi trắng, Äầu thì Äầu trần. Thấy cÅ©ng thÆ°Æ¡ng thÆ°Æ¡ng!
Tôi nhảy phóc xuá»ng xe, lấy mÅ© Äá»i cho hắn, còn mình trùm mÅ© áo. Tránh Äi cái nhìn của hắn, tôi giả lÆ¡ bÆ°á»c Äi trÆ°á»c.
Tay tôi Äá»t nhiên bá» kéo lại Äằng sau…
– Nà y, tui hát cho bà nghe nhé!
“…Nắng và ng góc phá», hoa nghiêng dà i trong mắt,
Và thu nhẹ trôi rất êm
Chiá»u nay không có mÆ°a bay
Và anh ngủ quên Äã lâu rá»i
Ngủ quên trên phá» má»t mình.
MÆ°a là khúc hát, mÆ°a là nÄm tháng,
Còn em là những nhá» mong của Äá»i anh.
Chiá»u nay ko có mÆ°a bay,
Chá» có những con ÄÆ°á»ng dà i
Cùng anh ngá»i hát vu vÆ¡…”
(Chiá»u nay không có mÆ°a bay – Trung Quân Idol)
Tên nà o Äó rất tá»± nhiên nắm luôn tay của ngÆ°á»i nà o Äó, lại còn hát rất chi là vui vẻ.
– Em nà o mà là m “anh” nhá» mong ghê váºy? – Tôi Äùa.
– Em nà y nà y! – Hắn vung tay lên.
– “Em nà y nà y” á» Äây rá»i còn tìm là m gì nữa?
– Äá» phòng trÆ°á»c, – Hắn cÆ°á»i, hÆ¡i hÆ¡i xiết chặt tay tôi bảo, – NhÆ°ng Äừng biến mất và o ngà y mÆ°a.
– Vì sao?
– MÆ°a lạnh. Khó tìm.
– Äá» khùng.
Má»t buá»i chiá»u, trên ÄÆ°á»ng, có hai cái bóng Äi song song nhau, có má»t Äiá»m ná»i á» giữa. Bên cạnh, bánh xe Äạp vẫn lÄn Äá»u.
——–
Ngà y thi, 15/3.
5.30′ sáng, tôi dáºy là m VSCN.
6h, xách xe qua nhà hắn.
Tôi nhấn chuông, ngÆ°á»i ra má» cá»a cho tôi là mẹ hắn. Mẹ Phan hình nhÆ° chạy ra từ trong bếp, vẫn còn mang nguyên tạp dá». Bà má»t má»±c kéo tôi và o nhà Än sáng, tôi còn muá»n từ chá»i thì hắn từ Äâu xuất hiá»n ra lá»nh:
– Và o nhà Än sáng!
Còn tá»± tiá»n dắt luôn xe Äạp tôi và o cá»ng, tôi giá», có muá»n từ chá»i cÅ©ng chẳng thế Äược.
Và o nhà ngÆ°á»i ta Äã Än chá»±c mà ngá»i không cÅ©ng kì, nên tôi và o bếp phụ mẹ Phan bÆ°ng bát ÄÅ©a ra. Hắn cÅ©ng ngoan ngoãn và o bếp giúp tôi xếp bát ÄÅ©a.
Mẹ Phan Äem má»t tôi phá» lá»n Äẩy vá» phÃa tôi
– Än nhiá»u và o má»i có sức thi, con ạ!
– Dạ, con cảm Æ¡n bác.
Cả nhà hắn, má»t bà n ba ngÆ°á»i ngá»i nói cÆ°á»i vui vẻ, tôi không tiá»n xen và o nên chá» ngá»i Än rá»i Än. Nhìn kÄ© thì hắn trông rất giá»ng ba, nhÆ°ng lại có cái vẻ gì Äấy tá»±a tá»±a mẹ, nhất là Äôi mắt. Ba hắn có vẻ là má»t ngÆ°á»i vui tÃnh, nói câu nà o là khiến cả nhà cÆ°á»i câu nấy, và hình nhÆ° hÆ¡i sợ mẹ hắn. Má»i lần bà liếc mắt má»t cái là ông lại im re. Mẹ Phan thì cá»i má», vui vẻ khá»i phải nói rá»i. Còn tÃnh cách của hắn, chắc do Äá»t biến mà ra.
– Tâm nà y, thằng con bác trên lá»p chắc Äược con gái yêu thÃch lắm nhá»? – Ba Phan há»i tôi.
– Dạ, cÅ©ng nhiá»u bác ạ!
– Thằng nà y, bác biết mà , nó giá»ng bác. Ngoà i cái vẻ Äẹp trai ra thì nó cÅ©ng giá»i nhiá»u thứ lắm, không giá»ng mấy thằng chá» Äược cái mã bây giá» Äâu.
Tôi gáºt Äầu cÆ°á»i trừ.
– Con vá»i nó ngá»i chung bà n, nó có là m phiá»n gì con thì cho bác xin lá»i nhé. Thằng bé Äá»i xá» vá»i con tá»t chứ? – Lần nà y tá»i lượt mẹ Phan.
– Dạ…tá»t ạ!
Trừ những lúc cãi nhau, móc má»a, Äà o bá»i Äiá»m xấu, lên mặt dạy Äá»i, ra lá»nh nà y ná» thì còn lại Äá»u tá»t hết.
– Bác biết mà , thằng Tuấn nhà bác nó chá» xấu á» cái miá»ng thôi chứ ruá»t gan phèo phá»i á» trá»ng Äá»u tá»t hết. Có gì mai sau con lấy nó vá» rá»i con sá»a nó từ từ cÅ©ng Äược.
Tôi nghe Äến Äây thì sặc luôn cả nÆ°á»c. Bác à , bác có lo xa quá không váºy?
Tôi nháºn cá»c nÆ°á»c từ tay hắn, ná»c cạn má»t hÆ¡i. Tá»± dÆ°ng lại thấy mặt mình nóng bừng, không biết nên trả lá»i thế nà o. Thế mà có cái ngÆ°á»i nà o Äó che miá»ng cá» nÃn cÆ°á»i.
Mẹ Phan nhÆ° nháºn ra sá»± khó xá» của tôi, bèn xua tay bảo:
– Äược rá»i, bác chá» Äùa thôi mà ! NhÆ°ng cho bác há»i má»t Äiá»u, con vá»i nó là gì của nhau váºy? Nó chẳng bao giá» dẫn riêng má»t Äứa con gái vá» nhà hết.
Tôi cúi gằm mặt, không biết nói sao bây giá». Len lén ÄÆ°a mắt lên nhìn hắn tìm cứu viá»n thì hắn lại bá» Äi Äâu mất. Tôi ngá»i ấp úng ná»a giá» cÅ©ng không nặn ra Äược má»t chữ.
– Äược rá»i, ba mẹ tha Äi! Tụi con còn phải Äi há»c nữa.
Hắn kéo tôi Äi. Tôi Äứng dáºy không quên chà o ba mẹ Phan.
Tôi Äi trÆ°á»c, hắn theo sau. Tôi còn loáng thoáng nghe Äược Äoạn Äá»i thoại của cái gia Äình nà y.
– Nhóc con, cuá»i cùng con bé là …
– Bạn gái con.
– Ãng thấy chÆ°a? Nà o nà o, chung tiá»n cho tôi! Tôi Äã bảo là nó nhất Äá»nh thÃch con bé mà .
– Bá»t ná»a Äi!
– Không. ÄÆ°a mau!
-…
Tôi Äến giá», mặc dù Äã yên vá» trên xe nhÆ°ng mặt vẫn còn nóng bừng. Thế nà y thì, cho dù có má»i chắc tôi không dám Äến nhà hắn Än sáng nữa Äâu. Quá, quá là Äau tim!
– Má» ngÄn thứ nhất lấy sữa uá»ng Äi!
Tôi là m theo lá»i hắn. Miá»ng vừa hút sữa vừa nói.
– Ba mẹ Phan có vẻ thÆ°Æ¡ng ông nhá»?
– Tà o lao, ba mẹ không thÆ°Æ¡ng con thì thÆ°Æ¡ng ai?! Thấy thế nà o?
– Nói chung rất vui vẻ, rất có không khà ấm cúng của má»t gia Äình.
– Mẹ bảo, lần sau lại má»i bà tá»i.
– Thôi tui không dám Äâu, hãi rá»i. – Tôi lắc lắc Äầu, nhe rÄng cÆ°á»i.
Äi lên trÆ°á»ng, chÆ°a gì Äã thấy nguyên má»t dà n ô tô Äợi sẵn. Bá»i vì má»i môn sẽ thi á» má»i há»i Äá»ng thi khác nhau nên ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải phân ra nhiá»u xe khác nhau. Äá»i Äá»a tụi tôi Äi chung xe vá»i Äá»i Sá», còn hắn á» Äá»i Toán thì chung xe vá»i Lý, Hóa. Nói chung là má»i Äứa má»t nÆ¡i nên chá» có thá» gặp mặt rá»i chúng nhau lên ÄÆ°á»ng bình an. TrÆ°á»c lúc lên xe, cả lá»p tôi tụ táºp lại má»t chá» chá»ng tay lên nhau thá» hiá»n quyết tâm.
Dù thế nà o thì cÅ©ng phải oanh oanh liá»t liá»t Äi vá».
Tôi nháºn Äược lá»i chúc của rất nhiá»u ngÆ°á»i, trong Äó có cả cáºu bạn Thế Nam và có cả…nhá» Thảo. Mặc dù nó chá» gá»i tin nhắn nhÆ°ng Äá»i vá»i tôi nhÆ° váºy là Äủ.
“Mà y cÅ©ng thi tá»t nha!”
Tôi chuẩn bá» bÆ°á»c lên xe thì hắn từ Äâu ra kéo tôi lại, quÄng cho tôi há»p sữa.
– Uá»ng Äi cho Äầu nó thông minh ra, là m bà i cho tá»t!
– Tui chá» sợ, uá»ng nhiá»u quá nó không có ÄÆ°á»ng ra thì khá».
– Váºy Äi, tui dắt bà Äi thÄm Washington City lấy tinh thần. – Hắn nhÄn nhá» cÆ°á»i.
– Ãng Äi má»t mình Äi! – Gần ra chiến trÆ°á»ng rá»i mà nhìn hắn chẳng chút lo gì cả.
– Nà y, lại Äây bảo!
Hắn Äá»t nhiên kéo tôi lại gần rá»i bẹo má.
– Bình tÄ©nh, tá»± tin, chiến thắng! Không viá»c gì phải sợ, cá» lên, tui tin bà là m Äược mà !
Hắn nói giá»ng chắc ná»ch, khà thế tôi có thá» Äã rất hừng há»±c nếu không có thêm câu sau của hắn.
– Nếu là m không Äược thì bà xác Äá»nh Äà o má» chôn luôn cái hạnh kiá»m của mình Äi.
Hắn nói xong câu Äó liá»n nhẹ nhà ng rá»i Äi.
– Äá»-Äáng-chết, Phan Thiên Tuấn!
Sáng hôm Äó, nÄm chiếc xe chá» các sÄ© tá» hùng dÅ©ng ra chiến trÆ°á»ng.
——–
Äây có thá» xem là chÆ°Æ¡ng cuá»i cùng của nÄm 2014.
Hẹn gặp lại á» nÄm 2015.
Happy Newyear!!!