Trong Huyễn Thần Giới, tốt xấu gì hắn cũng còn một phân thân hoàn mỹ, tới giờ khắc quan trọng, ở nhân tầng này hắn còn có thể được coi là vô địch. Còn ở Linh Giới, chỉ cần một tên Kim Đan xuất hiện cũng đủ khiến hắn công lao đổ bể, thậm chí còn mất cả sinh mạng.
- Đi thôi, chúng ta tìm nơi khác đi!
Sau khi đã quyết định rồi, Sở Mặc thấy toàn thân nhẹ nhõm. Đồngthời, hắn cũng nghĩ sẽ làm như thế nào mới giữ được sự an toàn khi Trúc Cơ.
Phân thân hoàn mỹ!
Thời gian tiếp theo, Sở Mặc bắt đầu tiến bước tu luyện!
Hắn xâm nhập vào cấm địa của nhân tầng, không ngừng tiến về phía trước, đem theo cả Đại Công Kê. Mỗi lần gặp phải sinh linh ngang tàng, Sở Mặc liền gọi phân thân hoàn mỹ ra. Cho dù chỉ có thân thể Chân Tiên, nhưng cũng đủ đẩy lùi những sinh linh mà hắn gặp phải.
- Khốn thật Tiểu tử này, trên người ngươi còn có thứ tốt như vậy sao, quả là đánh đâu thắng đấy mà! Đăng tiếc Trúc Cơ của người không cần quá lâu, nếu không thì Kê gia thậm chí có thể lập tức luyện hóa Chân Hoàng huyết tại đây rồi! Đại Công Kê có chút ngưỡng mộ nói.
Hắn đã nhìn ra được dụng ý của Sở Mặc, chính là không ngừng xâm nhập sâu vào cấm địa, thông qua phân thân này để khiến cho đám sinh linh sợ hãi không dám đến gần. Sau đó, đi sâu vào nơi ở ngoài trăm vạn dặm. Như thế, những sinh linh hùng mạnh ở bên ngoài sẽ trở thành hộ vệ của Sở Mặc.Bọn chúng không dám động tới Sở Mặc, không có nghĩa chúng sẽ kiêng dè kẻ khác.
Sở Mặc ở đây, mỗi ngày tiến thêm được khoảng mười mấy dặm, sau mười ngày, cuối cùng hắn mới dừng bước. Nhìn ngắm ngọn núi lớn mênh mang trước mắt, hắn tỏ vẻ vui mừng.
Lúc này, Cẩm Tú thành đang bị bao trùm bởi sự đau thương tang tóc.
Lúc này, tam đại gia tộc tổn thất trầm trọng. Lực lượng tinh nhuệtrong gia tộc gần như bị tổn hại.
Gia chủ của tam đại gia tộc mặc dù vẫn còn sống, nhưng đã bị người ta phế mất nội lực, trở thành một phế nhân!
Trong Cẩm Tú Thành đang có những lời đồn thổi mập mờ, nếu không phải vì thực lực của tam đại gia tộc vẫn còn đó, nếu không phải vì lần này những gia tộc khác và các tu sỹ của Cẩm Tú thành đều thảm thương nghiêm trọng, e là hiện giờ bao trùm Cẩm Tú thành đã không chỉ là vẻ đau thương này.
Thành Tây.Kim gia.
Kim Đông Nam nằm trên giường, dáng vẻ tiều tụy, hốc mắt hõm sâu, nhìn qua như người mắc bệnh nặng vậy.
Kim Đan của hắn đã bị đánh nát, điều này so với trọng bệnh còn nghiêm trọng hơn rất nhiều!
Nó có nghĩa gia chủ Kim gia từ nay đã không còn là một tu sỹ, từ một cao thủ Kim Đan ngang tàng trở thành một người thường Thậm chí chỉ còn là một tên bệnh hoạn mà ngay cả một người thường cũng không bằng. Hơn nữa tính mạng chả còn bao lâu.Ngoài ra hai tu sỹ Kim Đan của Kim gia, họ đều là những cường nhân cấp lão tổ của Kim gia, mặc dù gần như không có hy vọng tiến vào cảnh giới Nguyên Anh, nhưng họ lại là của cải lớn nhất của Kim gia, ngày nay cũng đều đã ngã gục.
Lần này, Kim gia dù ở trong di chỉ của Thanh Hư Môn đạt được thu hoạch lớn tới đâu, nhưng những tổn thất này cũng không có giá trị nào để cân bằng được.
Rốt cuộc là được lời hay mất mát, cho dù từ góc độ người ngoài, hầu như đều cho là lợi bất cập hại, chứ đừng nói là nội bộ Kim gia.Kim Minh và mấy vị trưởng bối ca ca tỷ tỷ tụ tập trong phòng, bên ngoài còn có những cao tầng trong nội tộc, lúc này vẻ mặt mọi người đều u ám buồn rầu.
Khóe mắt Kim Minh đọc sọc, nghẹn ngào:
- Cha, hài nhi xem được trong điển tịch nói tình hình này của người, có hy vọng phục hồi như xưa Hài nhi hài nhi nhất định
Kim Đông Nam nằm trên giường bất lực khua tay, sau đó cười gượng:
- Minh Nhi, không cần bao nhiêu nữa Đừng an ủi ta, cha tự mình hiểu rõ.Hu hu
Mấy nữ nhi của Kim Đông Nam không kìm được, nức nở khóc òa.
- Các con không được khóc!
Kim Đông Nam dù đã mất hết nội lực nhưng uy tín hãy còn. Hắn trừng mắt, tất cả các con đều run rẩy. Hắn liếc mắt nhìn mọi người, bình thản nói:
- Sống chết có số, con đường tu hành chính là như vậy. Kim gia chúng ta, tổ tông cũng từng xuất hiện Đại Năng cảnh giới Nguyên Anh, đáng tiếc ngày nay suy yếu Sau này, khi nào trong những hậu nhân các người, nếu xuất hiện một tu sỹ Nguyên Anh, hãy nhớ nói với hắn,không được báo thù cho ta. Cố gắng tu luyện, phi thăng Tiên Giới mới là chính đạo.
Nói xong, Kim Đông Nam lại nhìn Kim Minh:
- Con trai, xin lỗi cha không thể tự mình tới xin cưới cho con rồi, hãy nói với Phương Lan, ta rất muốn nó trở thành con dâu của ta
- Cha!
Kim Minh quỳ trên đất, nước mặt rơi lã chã.
- Lão đại sau khi ta chết, Kim gia đành trông cậy vào người, nhớ kỹ không được huynh đệ tương tàn!Kim Đông Nam đưa mắt nhìn sang một người trung niên tuổi chừng bốn mươi.
- Cha, cha sẽ không chết đâu!
Ánh mắt người trung niên ướt lệ, nhưng hắn rõ ràng chín chắn và điềm tĩnh hơn Kim Minh rất nhiều.
- Kim gia chúng ta sẽ không có những chuyện vớ vẩn như vậy đâu, huynh đệ tỷ muội các con phải đoàn kết. Đối với người ngoài tộc phải đối xử tử tế!
Kim Đông Nam nói nhiều quá, xem chừng có phần mệt mỏi.Hắn nằm trên giường, cuối cùng dặn dò:
- Việc cuối cùng, các con không được oán hận Sở tiên sinh! Việc này có liên quan tới người hay không, rất khó nói. Cho dù thật sự có liên quan với Sở tiên sinh, nhưng sai lầm cũng không tự người! Nếu có một ngày, các con gặp người, nhất định phải tôn trọng người, cố gắng giao hảo, không được đắc tội. Thù của Kim gia chúng ta, nếu báo được ắt phải nhờ vào người đó, các con nghe rõ cả chưa?
Tất cả con cháu của Kim gia sắc mặt đau thương gật đầu đồng ý.
Kim Đông Nam lúc này mới mãn nguyện khẽ nhắm mắt:
- Ta mệt rồi. Các con mau ra ngoài đi.Ba ngày sau, gia chủ Kim gia của Cẩm Tú thành Kim Đông Nam qua đời.
Cẩm Tú thành Tây vang lên khúc nhạc buồn, màn trời một màu tang tóc.
Cùng một ngày, Cẩm Tú thành Đông, gia chủ Hồng gia Hồng Cường cũng qua đời, Triệu tiên sinh người được Hồng gia cung phung thì không biết tung tích ở đâu, cả Hồng gia nhuốm màu tang thương.
Mười ngày sau, Cẩm Tú thành Nam, gia chủ Lục gia Lục Chính cũng ra đi. Hai vị tiên tổ Kim Đan trong gia tộc cũng cùng một ngày quy tiên.
Khắp Cẩm Tú Thành, tam đại gia tộc cùng với tất cả những gia tộc lớn nhỏ đều gặp phải thiệt hại nghiêm trọng trước nay chưa từng có, một thời đại với phương thức không ai có thể lường trước được để tuyên bốtrước thiên hạ tấm màn đã buông xuống.
Sở Mặc, cái tên này trở thành điều cấm kỵ trong tam đại gia tộc của Cẩm Tú thành.