- Càng về sau, ngày ta bước vào cảnh giới Đại Thánh, ta cảm nhận được trên đời này... dường như còn có người giống ta đang tồn tại! Ta rất sợ hãi, rất không yên, cũng rất phẫn nộ. Ta muốn hỏi ông trời... vì sao? Vì sao lại xuất hiện tình huống này? Vì sao trên đời này lại có người giống như ta tồn tại? Nhưng ông trời sẽ không cho ta đáp án. Giống như người tu hành nói vậy. Nói cần không ham lợi ích mới có thể có được kết quả tốt một chút! Không có ai sẽ tự nhiên cho ngươi lợi ích miễn phí cả.
- Về sau, ta bước chân vào Tổ cảnh, ta có thể cảm giác được người kia cũng đã bước chân vào Tổ cảnh. Điều đó quả thực... các cô biết ta thống khổ thế nào không? Còn có người giống ta cũng sẽ đau đớn vàkhốn khổ y như thế. Loại mạnh mẽ này giống như từ một người chia thành hai người vậy. Khác hoàn toàn với việc hai người các cô tự nguyện từ một phân thành hai. Khi đó ta bắt đầu tìm kiếm đáp án cho chuyện này. Vì thế ta trước một bước tiến vào Thông đạo. Không nghĩ tới thần cách chết tiệt lại khống chế ta!
Linh Thông Thượng Nhân ngồi ở đó yếu ớt nói, giọng nói rất nhạt, dường như đang nói chuyện của người khác.
Nhưng Thủy Y Y và Kỳ Tiêu Vũ, cũng nghe rất nghiêm túc. Bởi vì trong lời nói của Linh Thông Thượng Nhân bao hàm bí mật rất lớn!
- Chuyện như này làm sao có thể nhẫn nhịn được! Vì vậy, ta nghĩ hết cách muốn chém thần cách. Nhưng bất đắc dĩ là ta phát hiện toàn bộ Thông đạo vậy mà không ai có thể giải quyết vấn đề đó! Đây quả thực làm người khác phải chấn kinh! Nơi này là Thông đạo! Là nơi hội tụ tất cả những tu sĩ tinh nhuệ nhất của các đại vũ trụ. Vì sao không ai có thể giải quyết vấn đề này? Nếu không ai có thể giải quyết, như vậy, Phong Thần Bảng làm sao lại tới được? Ai chế ra? Vì sao ở trong tay mấy cổ tộc lớn đều có số lượng lớn Phong Thần Bảng?
Hai nàng ngồi đó vẫn lẳng lặng nghe, không nói chen vào. Nhưng vẻ chấn động trong mắt cũng càng ngày càng mạnh. Nhìn nhau một cái đều thầm nghĩ: Chẳng nhẽ trước đó lão nói không giải thích được đều làthật? Là đang nói phu quân? Cái gì mà chuyển thế, cái gì mà chém thần cách... vốn là có liên quan đến điều này?
Linh Thông Thượng Nhân thở dài một tiếng:
- Ta đã lẳng lặng điều tra chuyện này rất nhiều năm cho đến khi cảnh giới của ta lên một bậc thang mới, trước đó nói rồi, ta là một thiên tài tu luyện chân chính! Ta bước chân vào Thái thượng. Lúc này lại nghe nói trong vương tộc Sở thị có một thiên kiêu tuyệt đỉnh, hắn mới có thể giải quyết vấn đề của ta. Bởi vì hắn đang đặc biệt nghiên cứu làm sao để chém được thần cách, vì vậy ta phải đi tìm hắn. Kết quả là không lâu lắm đã nhận được tin hắn đã bị buộc tới nơi sơn cùng thủy thận... người hạ độc thủ phía sau màn ngay cả Thái Thượng nhìn thấy cũng phải runrẩy. Khi đó, ta mới biết được, dòng nước ngầm trong Thông đạo lại sâu tới mức này. Vì thế ta đề nghị hắn luân hồi chuyển thế, đồng thời chỉ cho hắn một con đường sáng. Hai tiểu nha đầu các cô lúc đó vẫn là một người, lựa chọn tách từ một thành hai cùng đi với hắn. Đao Thần khí của hắn còn chưa hoàn toàn nghiên cứu chế tạo xong... tất cả đều đi cùng hắn! Sau đó, ta tìm cơ hội hại chết người giữ lệnh bài Phong Thần để khống chế người của ta. Đồng thời ta còn không ngừng dùng ý niệm để câu thông với người đó, ta báo cho hắn biết sự thật. Muốn hắn đi chết. Bởi vì hắn sẽ hoàn toàn có năng lực bước vào chiến trường Viễn cổ đồng thời trở thành thần. Một ngày hắn làm được như vậy, chúng ta tất nhiên sẽ gặp mặt, trong truyền thuyết... cuộc gặp này gọi là Song Song Yên Diệt*! *Đôi bên cùng chết.
- Đê tiện!
Thủy Y Y lẩm bẩm một câu.
- Ngươi thì biết cái gì?
Linh Thông Thượng Nhân hơi tức giận nói:
- Ta và hắn đều là ta! Giống như phân thân vậy. Nếu hắn ở vị trí này của ta, ta cũng sẽ chọn tự sát! Bởi vì muốn thành toàn... chính mình! Trước khi hắn chết sẽ bày ra một kết cục cực lớn, gài bẫy Cự Đầu của La Thiên Đại Vũ Trụ. Các người biết là tại sao không? Linh Thông Thượng Nhân lạnh lùng nói:
- Bởi vì đám người La Thiên Đại Vũ trụ bị hãm hại đó đều là bằng hữu của ta!
Linh Thông Thượng Nhân thở dài:
- Đại khái các người không nghĩ ra được, người âm mưu giống như ta cũng sẽ có bằng hữu, đúng không? Ai mà chưa từng trẻ người non dạ? Ai mà lúc còn trẻ không có mấy bằng hữu chứ?
Thủy Y Y lạnh lùng nói:
- Ông không phải là muốn giết bọn ta hay sao?
- Không, sẽ không, tuyệt đối sẽ không.
Linh Thông Thượng Nhân thở dài nói:
- Ta biết, các cô nghe ta nói nhiều bí mật như vậy nhất định sẽ nghĩtại sao ta lại muốn nói nhiều như vậy với các cô, vì sao... lại muốn nói với các cô nhiều bí mật mà ngay cả đa số sinh linh trong Thông đạo cũng không biết. Có phải nói xong rồi sẽ diệt khẩu các người hay không? Thực sự không đâu. Bởi vì...
Linh Thông Thượng Nhân xoay người, nhìn hai nàng nói:
- Bởi vì các cô... Quên đi, nói các cô cũng sẽ không tin. Nói như thế này đi, ta với các người... là tình bạn cố tri. Ta hại ai... Cũng sẽ không hại các cô.
- Nói thật dễ nghe! Có bản lĩnh thì thả chúng ta đi.
Thủy Y Y liếc mắt. Linh Thông Thượng Nhân lúc này, bỗng nhiên xoay người, nhàn nhạt nói:
- Ta đã từng nhốt các người sao?
Hai nàng nhìn nhau một cái, toàn bộ đều hơi ngẩn người.
Linh Thông Thượng Nhân nói tiếp:
- Các cô suy nghĩ cho kỹ chút, từ khi tới nơi này, các người đã phải chịu khổ sở bao giờ chưa?
Hai nàng theo bản năng lắc đầu. Đích thật là không có. Người bên trong Tú Thủy sơn trang này không nhiều lắm, hầu như chỉ có một vài hạ nhân và người hầu, còn có mấy thủ vệ nữa. Nhưng ngay cả thị nữ yếu nhất cũng có tu vi Đại Thánh. Đối với hai người bọn họ rất khách khí, thậm chí còn kính nể. Nhưng vấn đề là cho dù là Kỳ Tiêu Vũ hay Thủy Y Y đều là người thông minh tuyệt đỉnh, rất rõ là có trốn cũng không thoát. Cho nên cho tới bây giờ chưa hề muốn chạy trốn.
- Vậy sao không suy nghĩ đi? Không ai bắt các người, không ai phong ấn tu vi của các người, các người muốn đi đâu, có ai nói chữ không hay sao?
Con ngươi thâm thúy của Linh Thông Thượng Nhân nhìn hai nàng, nhàn nhạt nói:
- Ngay cả muốn rời khỏi Tú Thủy Sơn trang cũng sẽ không có ai ngăn cản các người.
- Ông nói thật à?
Thủy Y Y nhìn Linh Thông Thượng Nhân, đột nhiên cảm giác được hơi không hiểu lão già này.