An Bộ tự chuẩn bị cho mình một tấm bản đồ đặc biệt, đem cục cảnh sát, bệnh viện, đội phòng cháy chữa cháy, viện nghiên cứu khoa học, Bộ Vũ Trang, trụ sở quân đội, trạm phòng dịch tất cả đều đánh dấu trên bản đồ, về sau nếu đi làm bán thời gian thì ưu tiên những khu vực xung quanh, nằm vùng chờ đợi.
Mặc dù mỗi ngày đều có rất nhiều người ngoài ý muốn bỏ mình, nhưng trong sinh hoạt bình thường lại không dễ dàng đụng phải như vậy. An Bộ cũng không hi vọng quá lớn, chỉ là đem khả năng cứu người từ 1% đề cao đến 10% mà thôi. Đương nhiên, nếu như An Bộ có loại khả năng "Đi đến đâu là có người chết" giống như Conan, vậy liền coi là chuyện khác.
"Câu lạc bộ manh sủng?" Ngày này, An Bộ nhận được điện thoại từ sủng vật Quần Quần, mời cô hỗ trợ chiêu đãi khách ở câu lạc bộ.
Câu lạc bộ Manh sủng hàng năm đều sẽ tổ chức một cuộc thi thú cưng, lấy khả năng biểu diễn của cưng là điểm, tiếp theo còn có các cuộc tranh tài về sắc đẹp, trí lực, khỏe mạnh. Tham gia hoạt động ngoài thành viên của câu lạc bộ sẽ còn mời bạn bè cả nước có cùng sở thích, trong đó cũng không thiếu bạn bè ngoại quốc. An Bộ tinh thông bạ loại ngôn ngữ, nhan sắc và năng lực giao tiếp đều rất xuất chúng, cho nên Quần Chủ ngay lập tức nghĩ đến cô.
An Bộ chỉ do dự một hồi, liền đồng ý lời mời, nguyên nhân rất đơn giản, câu lạc bộ manh sủng ở ngoại ô phía bắc, cách Bộ Vũ Trang vẻn vẹn 1 cây số.
"Có công việc?" Giản Ninh Huyên thấy An Bộ xem xét tư liệu, đoán chừng cô lại không chịu ngồi yên.
"Ừm, ngày mốt tôi muốn đi ngoại ô phía bắc tham gia một hoạt động.." Câu chuyện bỗng nhiên ngừng lại, An Bộ ngẩng đầu nhìn về phía Giản Ninh Huyên, trong mắt lập loè tỏa sáng, hỏi nói, "Anh có muốn cùng đi hay không?" Mèo chủ tử nhà cô không phải manh sủng sao? Tư cách dự thi hoàn toàn phù hợp a!
".. Ân." Nhìn cô chờ mong như thế, Giản tiên sinh "Không làm khó" đáp ứng, hỏi cũng không hỏi gì.
"Quá tốt rồi, tôi sẽ chuẩn bị cho anh một bộ quần áo siêu đẹp." An Bộ vào trang wed mua sắm, bắt đầu lựa lựa chọn chọn.
Giản Ninh Huyên ngồi ở bên người cô, nói ra: "Không cần phiền, tôi có rất nhiều lễ phục, thực sự không được liền mặc đồ được may sẵn.."
Thanh âm ngừng lại, hắn nhìn thấy hình ảnh An Bộ xem tất cả đều là trang phục trưởng thành bản "Phim hoạt hình".
Giản Ninh Huyên hỏi: "Em nói hoạt động là hoạt động gì?"
An Bộ không ngẩng đầu: "Manh sủng thời thượng giải trí."
Giản Ninh Huyên: "Người đi tham dự đều mặc loại quần áo này sao?" Áo thun in hình phim hoạt hình hắn chịu, nhưng khăn trùm đầu gấu trúc, lỗ tai thỏ, đuôi cáo, giày con nai là cái quỷ gì?
"Giản tiên sinh." An Bộ ngồi thẳng người, khuôn mặt nghiêm túc nhìn hắn, "Anh có phát hiện hay không anh có một cái khuyết điểm rất lớn."
Giản Ninh Huyên không khỏi khẩn trương: ".. Cái gì?"
"Đó chính là.." An Bộ chọc chọc mi tâm của hắn, "Quá, cứng rắn!"
Giản Ninh Huyên: "..."
"Biểu cảm cứng rắn, thân thể cứng rắn, tính cách cứng rắn, ánh mắt cứng rắn, ngay cả khí chất cũng cứng rắn."
Giản Ninh Huyên: Em còn nói thiếu một cái trọng điểm, kia mới là thật cứng rắn.
"Hoạt động lần này có rất nhiều tiểu bằng hữu cùng sủng vật tham gia, như anh vậy là không được. Tôi nghĩ hơi thay đổi hình tượng của anh một chút để anh mềm một chút, manh một chút, đáng yêu một chút. Huống hồ," An Bộ nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, "Nhãn hiệu thời trang nam anh mặc đã vài thập niên, chẳng lẽ không cảm thấy chút cũ kĩ sao?"
Giản Ninh Huyên: Tuyệt không.
"Yên tâm, tôi sẽ không không để ý ý nguyện của anh, tự tác chủ trương mua cho anh." An Bộ đem notebook đẩy lên trước mặt hắn, "Đây là tôi giúp anh chọn lựa bảo bối, chính anh từ bên trong tìm mấy món thích a."
Giản Ninh Huyên: Cái này cũng gọi "Sẽ không không để ý ý nguyện của anh"?
Nhìn mấy chục kiện hang trong giỏ, Giản Ninh Huyên lần thứ nhất phát hiện mình có chướng ngại lựa chọn.
Trọn vẹn bỏ ra nửa giờ, khoảng thời gian này, An Bộ đút cho hắn một khối dứa, hai quả anh đào, bốn miếng cam, mấy quả nho, Giản Ninh Huyên rốt cục cũng đưa quyết định, chọn một cái áo thun hình con mèo, một quần thể thao hình đầu mèo, một đôi giày đầu mèo.
An Bộ cười nói: "Tôi biết anh thích nhất là mèo~~"
Giản Ninh Huyên: Đó là bởi vì em thích.
"Tôi chọn cho anh thêm một cái nón nhỏ hình mèo, thêm cái này liền đủ." An Bộ động tác lưu loát đặt đơn trả tiền.
Giản Ninh Huyên bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề: "Ngày đó em mặc cái gì?"
"Cái này." An Bộ đem hình ảnh quần áo Quần Chủ gửi cho mở lên, kia là một bộ quần áo con thỏ màu hồng, áo lông quần đùi giày ống cao, cộng thêm một cái mũ tai thỏ, phía trên còn in chữ câu lạc bộ manh sủng. Giản Ninh Huyên che miệng, trong nháy mắt não bổ ra bộ dáng An Bộ mặc bộ quàn áo này.
Hoạt động ngày đó, An Bộ cùng Giản Ninh Huyên rời giường sớm, rạng sáng sáu giờ liền xuất phát, trước lúc hoạt động bắt đầu đến hội trường
Quần Chủ trước đó đã đem thời gian các hoạt động phát cho An Bộ, An Bộ nhân viên tiếp đãi tự do, chủ yếu phụ trách cùng liên hệ khách, đẩy mạnh giới thiệu sản phẩm, đưa tặng quà tặng vân vân.
Thừa dịp An Bộ đi đổi quần áo, Giản Ninh Huyên đi thăm hội trường hoạt động của câu lạc bộ một chút, chủ yếu chia trong ngoài hai đại khu vực, mỗi khu hoạt động đều có đánh dấu, thuận tiện cho khách lựa chọn tiết mục giải trí mình thích. Không trung kéo lên hoành phi, đứng lên khí trụ, các loại banh vải nhiều màu trôi nổi, bố trí được rất có không khí. Nhìn quy mô hội trường, đại khái có thể tiếp nhận hơn ngàn khách cùng số lượng sủng vật tương đương.
"Giản tiên sinh!" Thanh âm An Bộ từ phía sau truyền đến, đánh gãy suy nghĩ của Giản Ninh Huyên.
Hắn quay người nhìn lại, một bóng màu hồng im trong mắt hắn.
"Thế nào?" An Bộ xoay một vòng, váy ngắn ve vẩy, tai thỏ lắc lư, đáng yêu chói sáng, đáng yêu ngập tràn.
Giản Ninh Huyên ánh mắt u ám, lấy điện thoại di động ra, răng rắc răng rắc liên tiếp mấy tấm, sau đó chọn một tấm trong đó làm screensaver.
An Bộ có qua có lại, khen: "Anh cũng rất đáng yêu."
Giản Ninh Huyên hôm nay mặc bộ An Bộ mua cho hắn, từ phía sau nhìn, tuyệt đối là một con siêu cấp đại manh vật, chính là gương mặt kia, luôn luôn cho người ta một loại khí tức áp bách. Chỉ có khi đối mặt An Bộ, loại khí tức sắc bén kia mới có thể thoáng thu liễm.
An Bộ lôi kéo hắn chụp chung mấy bức chụp ảnh, mèo cao lãnh cùng thỏ mềm mại, cp cảm giác mười phần.
Lúc hơn tám giờ, nhân viên công tác đều đã đến đông đủ, nhiệm vụ cũng phân phối hoàn tất, khách mời lần lượt cũng xuất hiện, tại cửa vào xếp hàng đánh dấu, sủng vật của bọn họ cũng muốn được đánh dấu. Các loại chó, mèo chủng loại khác biệt được mang đến, hội trường dần dần náo nhiệt lên.
Buổi sáng chủ yếu là hoạt động làm nóng người, người chủ trì lên đài phát biểu, khuấy động bầu không khí, giới thiệu hoạt động người phụ trách cùng nhà tài trợ, về sau là một tiết mục Audition, ngay sau đó là sàn đấu giá nhỏ, vật đấu giá là một con Husky, một con mèo Ba Tư, một con thỏ Thùy Nhĩ, cùng các loại đồ ăn, đồ chơi của thú cưng.
An Bộ du tẩu bốn phía trong hội trường, giải đáp nghi vấn của khách hàng, giới thiệu sản phẩm tương ứng, Giản Ninh Huyên ở sau lưng cô cách không xa, làm một mèo chủ tử yên tĩnh nhu thuận.
Đúng lúc này, trong đám người bỗng nhiên truyền đến một trận bạo động nhỏ, An Bộ theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc xe quân đội hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang mở của hội trường bước vào, năm người lính lập tức từ trên xe nhảy xuống, mỗi người trên tay đều nắm một con quân khuyển.
Người chủ trì cầm microphone, cao hứng giải thích nói: "Mấy vị này là khách quý đặc biệt của hoạt động lần này, Chiến Sĩ quân đội tiểu đội 31 cùng quân khuyển của bọn họ."
Năm con quân khuyển uy mãnh đến, đem không khí của hội trường khuấy động cực điểm, tất cả mèo mèo chó chó đều phát ra tiếng kêu hoặc uy hiếp hoặc khiếp đảm.
Sắc mặt An Bộ biến hóa, vô ý thức hướng trong đám người né tránh, nhưng cô vẫn chậm một bước, trong năm con quân khuyển có ba con xông tới phía cô làm ra vẻ truy kích, đồng thời đưa ra tiếng rống cảnh cáo, dẫn tới một trận ghé mắt.
An Bộ trước đó nhận được tời quá trình hoạt động, hoàn toàn không có nói tới mấy cái quân khuyển này, nếu như sớm biết, cô tuyệt đối sẽ không tiếp nhận phần công việc này!
Làm một cỗ thi thể, cô sợ nhất chính là quân khuyển cùng cảnh khuyển, những con chó này được nghiêm chỉnh huấn luyện, luôn luôn có thể từ trong đám người tìm ra cô. Đã từng có một lần, một chi đặc công mang theo cảnh khuyển ở trong rừng lục soát một đào phạm, kết quả những cảnh khuyển này trực tiếp hướng về phía phụ cận chỗ An Bộ chạy bộ chạy tới. Trên người cô có thi khí, người sống ngửi không thấy, nhưng rất nhiều động vật lại có thể nghe được.
Cũng may đặc công không có hoài nghi, sau khi kiểm tra thân phận của cô, liền để cô mau chóng rời đi. An Bộ tự nhiên là nghe lời rời đi, nhưng bi kịch chính là, phương hướng cô rời đi, chính là phương hướng đào phạm chạy trốn, thế là, nhóm cảnh khuyển vừa chuẩn xác tìm được cô. Ba phen mấy bận về sau, đặc công đều nhanh bạo tẩu, kém chút coi cô là người bị tình nghi hoặc là lấy tội danh ảnh hưởng công vụ bắt vào cục cảnh sát.
An Bộ biểu thị cô cũng rất tuyệt vọng a! Nhưng cô có biện pháp nào!
Từ đó về sau, An Bộ liền quyết định rời xa quân khuyển cảnh khuyển một loại động vật nhận qua huấn luyện chuyên nghiệp.
Nhưng mà ngàn phòng vạn phòng, cuối cùng vẫn không may đụng phải.
"Chuyện gì xảy ra?" Binh sĩ một bên trấn an quân khuyển của mình, một bên hướng phương hướng nó đề phòng nhìn lại, lại chỉ thấy một mảnh đen nghịt đầu người.
"Có thể là ngửi thấy mùi gì khác." Binh sĩ 2 nói nói, "tạm thời không muốn vọng động, nhìn xem tình huống lại nói."
Năm người lính dẫn quân khuyển của mình hướng sân khấu đi đến, ánh mắt cảnh giác bốn phía. Lúc đi qua chỗ An Bộ, năm con quân khuyển đồng thời hướng về phía cô, năm đôi mắt chó, hung thần ác sát.
An Bộ: Nhìn cái gì vậy, không có thấy qua thi thể ư! Thi thể cũng không phải cái gì nguy hiểm, giá trị được các ngươi khẩn trương như vậy?
Năm con quân khuyển nhìn lẫn nhau một chút, giống như đang giao lưu tình báo.
【 bên kia có một cỗ thi thể, muốn báo cáo hay không? 】
【 chung quanh người thường nhiều lắm, chủ nhân không có hạ lệnh trước, vẫn là đừng tự tiện hành động, miễn cho gây hoảng loạn. 】
【 kỳ quái, một cỗ thi thể vì cái gì còn có thể chạy khắp nơi? Quả thực không khoa học a. 】
【 nhìn thấy thi thể, Bảo Bảo liền không nhịn được nghĩ rống hai cái. 】
【 nhịn không được cũng phải nhịn, ngươi là quân khuyển được huấn luyện nghiêm chỉnh, cùng mấy con chó kiều diễm bên ngoài không giống. 】
"Thế nào?" Giản Ninh Huyên thấy An Bộ tránh trong đám người, bỏ mặc công việc, không khỏi quan tâm hỏi.
"Không có gì." An Bộ thở dài một hơi, "Chính là đột nhiên có chút lo lắng."
"Lo lắng cái gì?"
An Bộ nhìn từng cái quân khuyển lên đài, u buồn nói: "Lo lắng bị phân thây."
Giản Ninh Huyên: "..."