Ngày hôm sau là ngày quay phim ngoại cảnh, vốn Đường Ninh phải quay phim chung với mấy người mẫu khác nhưng mà… nhiếp ảnh gia cảm thấy khí chất của Đường Ninh quá mạnh mẽ, nhiều người lại hóa thành làm nền cho cô cho nên chỉ để lại một người mẫu nam.
Sáng sớm chị Long gõ cửa phòng Đường Ninh nhưng mà… lúc Đường Ninh mở cửa rõ ràng che giấu không muốn để cô vào, chị Long đột nhiên trừng mắt chất vấn Đường Ninh: “Phòng em có người hả?”
“Em…”
“Đường Ninh, sao em lại như vậy chứ? Tuy em và tên cặn bã kia chia tay nhưng em vừa mới kết hôn với Mặc tổng đấy, sao em có thể xằng bậy ở bên ngoài cơ chứ? Để chị vào, để cho chị vào trong để chị xem tên nào gan bép lại dám quyến rũ Đường Ninh nhà chị.” Chị Long có hơi kích động, sức lực cũng rất lớn, mắt thấy cửa phòng sắp bị đẩy ra thì lúc này Mặc Đình duỗi tay đỡ cửa, thân hình cao lớn phủ xuống.
“Lão đại, là anh hả..?”
Chị Long ngây ngốc cười như tên ngố.
Mặc Đình nhìn chị Long, trong mắt đầy khen ngợi, bởi vì có cô ở đây Mặc Đình cũng tương đối yên tâm không có người đàn ông nào có cơ hội tiếp cận Đường Ninh, cho nên anh không nói gì mà vào phòng tắm rửa mặt.
Chị Long thấy người đi rồi lúc này mới nhích lại gần Đường Ninh: “Sao em không nói sớm cho chị? Làm hại chị mất mặt như thế.”
“Không phải tối qua em mới phát hiện hay sao?” Đường Ninh vô tội nhún vai.
“Trời ạ, quá lãng mạn rồi, Mặc tổng bận rộn như vậy lại trực tiếp bay tới nơi này cùng em, Đường Ninh, em thật sự đổi vận rồi. Nghĩ lại em và tên cặn bã kia ở bên nhau nhiều năm khi nào thì anh ta đi thăm em lúc em làm việc hả?” Cả người chị Long hưng phấn hẳn lên: “Qủa nhiên giữa người với người vẫn có sự khác biệt.”
“Có chịu đi quay ngoại cảnh nữa không hả?” Đường Ninh nhắc nhở chị Long, tuy đêm cô biểu hiện của cô chẳng khác gì chị Long lúc này.
“Vậy Mặc tổng có đi không?”
“Có lẽ anh ấy sẽ đi.” Đường Ninh nhỏ giọng nói.
Người đã tới sao không tới xem Đường Ninh biểu hiện chứ? Cô trình diễn thời trang anh đã thấy, thấy rồi sẽ không quên, không biết lúc cô quay phim ngoại cảnh sẽ như thế nào? Anh rất chờ mong biểu hiện của cô.
30ph sau, ba người đi tới tổ quay phim, bởi vì không thể bại lộ thân phận cho nên Mặc Đình chỉ đậu xe đứng từ xa nhìn cô, cô thay bộ quần áo trên người thành bộ váy dài ren màu xanh nhạt, làn váy phập phòng càng phô thêm dáng người quyến rũ của cô, mà nổi bật nhất không thể nghi ngờ chính là đôi chân dài hoàn mỹ của cô, giống như kiệt tác điêu khắc vậy.
Hôm nay chủ đề quay phim là cô dâu đuổi theo chú rể bỏ trốn, mà quá trình đó cô dâu bị thương ở chân, chú rể không phát hiện ra, cuối cùng là chiếc lắc tay lóe mắt trong tay cô dâu tỏa ra ánh sáng lấp lánh kích thích chú rể hứa hẹn cho cô dâu, cuối cùng chú rể quay về, hai người lại hòa hảo như ban đầu.
“Đường Ninh, hôm nay cảm xúc có hơi khác, cô có làm được không?” Nhiếp ảnh gia hôm qua biến thành đạo diễn ngày hôm nay, lúc này ông ta đang hỏi hand n.
“Không thành vấn đề.” Đường Ninh gật đầu.
Đạo diễn đưa thủ thế ok với cô sau đó nhắc nhở cô vào chỗ.
“Cô có muốn thử một chút hay không?”
“Không cần đâu.” Đường Ninh trực tiếp từ chối lời đề nghị của đạo diễn. Nếu hôm qua chưa tiếp xúc với Đường Ninh có lẽ đạo diện còn hoài nghi về năng lực của cô nhưng nhìn thấy sự chuyên nghiệp của cô ngày hôm qua rồi cho nên đạo diễn hoàn toàn tin tưởng cô, cô nói không cần vậy thì bắt đầu luôn.
Bởi vì quay phim lần nầy không có lời kịch, hơn nữa còn muốn ngắn ngủi 30s phải hoàn thành cho nên yêu cầu người mẫu phải nhập tâm nhanh chóng. Nội dung lần quay phim này là Đường Ninh đuổi theo chú rể cho nên toàn bộ biểu tình của cô phải là vô cùng lo lắng, hơn nữa còn có cả hy vọng từ từ biến thành tuyệt vọng vì không đuổi kịp…
Bắt đầu quay phim rồi mà Đường Ninh không cần ai nhắc nhở, nhanh chóng tìm đúng vị trí… theo tiếng phách action, bóng dáng của Đường Ninh đã không thấy đâu mà thay vào đó là cô dâu bị bỏ rơi, chỉ thấy cô tìm kiếm khắp nơi, hốc mắt ửng hồng nhưng không hề rơi một giọt, càng quan trọng hơn là lúc chạy còn thở không ra hơi….
Mà cảm xúc của cô giống như thay đổi theo thời gian không ngừng bành trướng ra ngoài, cái loại cảm xúc nôn nóng đó như đẩy cô lâm vào tuyệt vọng.
Mặc Đình từ xa nhìn Đường Ninh phát hiện cô như khối ngọc thô bị bụi bặm phủ đầy, khó trách ba năm trước… cô có thể dành được vị trí số 1, nếu lúc đó cô không ở ẩn thì hiện tại sẽ rạng rỡ đến mức nào?
“Mặc tổng, Đường Ninh của chúng ta không tệ đúng không?” Trong mắt chị Long không thể che giấu được sự tự hào: “Nếu không phải là tên cặn bã kia làm chậm trễ…”
“Sau này sẽ không có ai có thể làm chậm trễ cô ấy.” Mặc Đình lạnh giọng nói sau đó ngồi vào xe.
Chị Long hiểu ý cười cười, cô đương nhiên biết, bởi vì Đường Ninh sẽ không để cho người khác có cơ hội bắt nạt cô nữa.
Nhưng mà cô càng tin tưởng người đàn ông ngồi trong xe kia bởi vì anh là vua của làng giải trí.
Bởi vì sự chuyên nghiệp của Đường Ninh cho nên quá trình quay phim cực kì thuận lợi, đạo diễn tiết kiệm được nửa thời gian cho nên vô cùng xem trọng Đường Ninh, ông ta tung cành oliu với cô: “Tôi nghe nói công ty quản lý của cô hoàn toàn không biết sắp xếp, hoạch định sự nghiệp của cô, cô có hứng thú hướng tới sân khấu lớn hơn hay không?”
Đường Ninh nhận lấy danh thiếp nhưng vẫn phải xin lỗi đạo diễn: “Hiện tại tôi đang rất tốt.”
Đối phương không miễn cưỡng cô, chỉ cười cười: “Tuy là thế nhưng lúc nào cũng hoan nghênh cô.”
Đường Ninh cảm ơn, vừa muốn đi về phía Mặc Đình thì chị Long cầm di động chạy như bay tới: “Vừa nãy có người đàn bà tên Lâm Vi gọi tới,tự xưng là người đại diện mới của em do Hàn Vũ Phàm sắp xếp. Cô ta còn nói vì Hàn Vũ Phàm định thay em tiếp nhận hoạt động truyền bá sản phẩm, thời gian chính là 3 ngày sau, chị vừa xem, tuy không phải là nhãn hiệu vô danh gì nhưng.. Nhiều năm qua luôn bị người tiêu dùng khiếu nại.”
“Đây là Hàn Vũ Phàm muốn phá hủy em.”
Đường Ninh nhận lấy di động, vừa nhìn, sắc mặt cô vô cùng bình tĩnh: “Về rồi lại nói.”
“Đây là danh tiếng em vất vả lắm mới có thể tích lũy, nếu em tiếp nhận hoạt động này như vậy tất cả những vất vả trước kia của em đều uổng phí.” Chị Long đau lòng cho Đường Ninh.
“Chị Long, chị cho là… em chưa làm tốt chuẩn bị sao?” Đường Ninh cười lạnh, chỉ là cô không nghĩ tới Hàn Vũ Phàm sẽ từ bỏ Đường gia mà chọn Mặc Vũ Nhu: “Em nói rồi, ưu thế và yếu thế chỉ kém nhau một bước, cũng chỉ có một con đường.”
“Em sẽ không làm cho ván bài của mình chịu thua…”
Cách đó không xa, Mặc Đình ngồi trong xe, tầm mắt hai người giao nhau, như tâm linh tương thông mà cười, chỉ chờ Đường Ninh lên xe, Mặc Đình đưa di động cho cô xem: “Anh để Lục Triệt điều tra người tên Lâm Vi này rồi, sơ yếu lý lịch và tiểu sử xấu của cô ta đều ở trong.”