Phương Hinh nhìn anh với dáng vẻ chưa từng thấy, cô không rõ cảm xúc của anh hiện tại như thế nào, nhưng cô có lẽ đã ngầm đoán ra một vài điều.
Phương Hinh bước lên vài bước, chưa kịp mở miệng giải thích đã bị Hoàng Tống Hiên ôm lấy vào lòng, chặt cứng không buông, điều anh muốn ngay lúc này là có thể dính chặt Phương Hinh vào cơ thể mình ngay lập tức.
- Tống Hiên, em sẽ ở cạnh anh mà.
Phương Hinh nhỏ giọng an ủi, cảm xúc anh không dễ điều khiển lại kích động vào ngay lúc này, rõ ràng là do vở kịch lúc sáng của cô ảnh hưởng.
Mãi đến một lúc sau Hoàng Tống Hiên mới buông cô ra, tuy chỉ là nới lỏng nhưng vẫn giữ một sức lực nhất định.
- Lại muốn lừa anh rồi.
- Không có, tất nhiên là hoàn toàn không có, em đang tính nói với anh đây.
Hoàng Tống Hiên nghe có vẻ nghiêm trọng liền ngẩng đầu, hai khuôn mặt đối diện sát gần nhau.
- Em nói đi.
- Em hỏi thật, anh có tin chuyện em nói ngay bây giờ là thật không?
Thấy có vẻ mờ ám, Hoàng Tống Hiên hơi nhăn đôi lông mày lại, giọng điệu trầm thấp.
- Em cứ nói, nếu chuyện đáng tin thì anh sẽ tin.
Phương Hinh nghe vậy liền không muốn nói nhưng trước sau gì cũng phải lấy chuyện đó làm điểm bắt đầu. Cô biết Đinh Khải Thành sẽ quay trở lại kí túc vì vừa nãy cô thấy chiếc ví màu nâu tây của anh ta đã đánh rơi ở đây.
Nên Phương Hinh cũng không muốn nhiều lời đôi co làm gì, trái lại Hoàng Tống Hiên vô cùng thong thả.
- Em... em là người đến từ tương lai đó.
Nói xong câu đầu tiên Phương Hinh khẽ đưa mắt nhìn biểu cảm của Hoàng Tống Hiên, rõ ràng là không tin ra mặt nhưng lời nói thì khiến con gái người ta xiêu lòng.
- Tất nhiên anh tin em.
- Anh nên đi đăng kí làm diễn viên điện ảnh đi.
- Thôi được, được rồi, anh tin em mà... cứ nói đi.
Phương Hinh vào thẳng vấn đề trong vòng một nốt nhạc.
- Thật ra em là người đến từ tương lai, trong tương lai em và Đinh Khải Thành hoàn toàn không dính líu đến nhau nữa, khi đó em đã là người phụ nữ 27 tuổi rồi. Mà nguyên nhân khiến em và Đinh Khải Thành đổ vỡ trong mối quan hệ chính là anh ta ngoại tình, mà con nhỏ tiểu tam không ai xa lạ chính là Hoắc Lệ.
- Cũng chính là chị đại mà mọi người hay gọi đó sao?
Nhìn vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Phương Hinh, Hoàng Tống Hiên vô cùng phối hợp, tuy không biết là thật hay không nhưng nghe có vẻ khá thuyết phục.
- Đúng vậy, hiện tại hai người bọn họ chưa cùng một phe, nên chia rẽ từ bây giờ chính là một ý tưởng không tồi đấy. Ở tương lai sau khi hai người bọn họ ngoại tình thì dính líu nửa năm rồi tan vỡ, còn trả thù nhau đủ thứ, nhân cơ hội Đinh Khải Thành còn tình cảm với em, lợi dụng anh ta một chút.
Hoàng Tống Hiên cảm thấy ý tưởng của cô không tồi nhưng như vậy thì quả là sơ sài rồi. Anh nhếch nhẹ khóe môi, đưa bàn tay ấm áp xoa đầu cô.
- Hinh Hinh, em thực sự nghĩ Đinh Khải Thành từ đầu đến cuối có tình cảm với em à? Em lợi dụng cậu ta, thì cậu ta sẽ lợi dụng em, một người như Đinh Khải Thành, hắn ta sẽ tìm mọi cách để cái lợi về tay mình.
Phân tích của anh nghe vô cùng có lí, Phương Hinh nghệch mặt ra một chút rồi gật đầu lia lịa.
- Vậy em muốn làm gì? Kế hoạch cụ thể là thế nào?
- Ban đầu thì em sẽ lợi dụng Đinh Khải Thành khiến Hoắc Lệ lẫn Hoắc gia sớm lụi tàn, vì vốn dĩ Hoắc gia là đối thủ nhà em. Sau khi đá Hoắc gia, bằng một thực lực lớn của gia đình em, chắc chắn dùng một chân cũng có thể đạp đổ Đinh Khải Thành trong tích tắc.
- Cô nhóc nhỏ nhà anh mưu mô thật.
Được Hoàng Tống Hiên khen ngợi, Phương Hinh vô cùng đắc ý cười tươi ôm lấy cổ anh, sẵn tiện đưa hai chân vắt lên eo của anh.
Được thế, Hoàng Tống Hiên ôm cô ngồi lên bàn, cả cơ thể dần dần sát lại nhau.
Trong hơi thở hơi dồn dập kia, Hoàng Tống Hiên nhỏ giọng ấm áp có pha chút gian manh khó cưỡng.
- Bảo bối, em nói xem chứng minh nhân dân có thể thay đổi năm sinh không? Bởi vì trẻ vị thành niên cấm quan hệ tình dục.
Phương Hinh trừng mắt ngỡ ngàng nhìn anh, cơ thể hơi lùi ra sau, cuối cùng vẫn là anh nhanh tay đỡ lưng cô kéo sát vào cơ thể mình.
- Nói thử xem, chẳng phải em từng muốn sinh con cho anh à?
- Tống Hiên... đừng vì tên khốn kia mà muốn giữ em lại chứ?
Kế hoạch thế nào thì kế hoạch nhưng cứ mặc kệ cho bạn gái mình thân thiết với một người khác giới rồi không thể làm được gì, đó là điều mà Hoàng Tống Hiên thực sự khó có thể làm được.
- Chi bằng sinh một đứa, kế hoạch kia coi như bỏ, chúng ta lập kế hoạch khác.
- Là kế hoạch gì?
- Kế hoạch hóa gia đình.
Hơi thở của anh hòa quyện sát vào khuôn mặt cô khiến Phương Hinh mê muội, Hoàng Tống Hiên nâng cằm lên, chuẩn bị chạm môi cô thì bên ngoài có tiếng gõ cửa.