Hắn ta cũng thật sốt sắng quá, chưa gì đã đề cập đến chuyện tiền nong, khiến cho Cố Dĩ Hiên cảm thấy bản thân mình như một món hàng đang bị rao bán vậy.
Bạch Nhất Đồng ban đầu dự định sính lễ sẽ không quá cao lắm, bởi vì nhà gái cũng không phải có điều kiện quá tốt. Nhưng sau khi nhìn thấy Cố Dĩ Hiên, hắn ta rất nóng lòng muốn cưới được cô về nhà, cho nên không ngần ngại mà đưa ra một khoản tiền sính lễ cao hơn. Có được người con gái xinh đẹp như thế này, làm sao mà hắn phải luyến tiếc số tiền nhỏ nhoi kia nữa cơ chứ.
Chú Cố nghe đến tám mươi vạn tiền sính lễ thì hai mắt đã sáng lên, ai mà ngờ tên tiểu tử này lại có thể hào phóng được như vậy cơ chứ. Tám mươi vạn là một con số quá lớn, ngay cả ông cũng chẳng ngờ được cô cháu gái nhà mình lại có giá trị như vậy. Cho nên chú Cố liền nhanh chóng vui vẻ đồng ý, nói rằng ông rất vừa ý người cháu rể này, vừa tốt bụng lại hào phóng, tương lai của Cố Dĩ Hiên đành gửi gắm vào cậu ta hết.
Cố Dĩ Hiên nghe thấy chú mình dứt khoát đồng ý như vậy thì tỏ ra vô cùng bối rối. Cô bèn nói với chú mình rằng có thể suy nghĩ thêm được không, đây là chuyện quan trọng của cả cuộc đời cô, làm sao lại có thể dễ dàng đồng ý như vậy được chứ.
Chú Cố không cho là phải, gạt phăng lời nói của cô, ra sức thuyết phục cô. Bảo Cố Dĩ Hiên nên ngoan ngoãn mà chuẩn bị được rước về nhà người ta. Không cần lo lắng quá nhiều, người đàn ông có điều kiện tốt như vậy, cô đi đâu để kiếm ra được người nào hơn vậy nữa chứ. Hơn nữa bố cậu ta cùng với ông lại là bạn bè, cho nên con trai của ông ấy, cũng là người rất đáng tin cậy, cô không cần phải lo lắng rằng sau này sẽ bị đối xử không tốt.
Cố Dĩ Hiên bất lực trước những lời nói của chú Cố, cô định phản bác thêm một chút nữa nhưng chú Cố lúc này đã nổi nóng, quát nạt cô trước mặt Bạch Nhất Đồng. Bạch Nhất Đồng thấy thế thì vội đứng ra hòa giải, nói rằng không cần vội vàng, hai người từ từ tìm hiểu, nhất định sẽ nảy sinh tình cảm tốt đẹp.
Một lát sau ra về, Bạch Nhất Đồng muốn ngỏ ý đưa hai người trở về, chú Cố từ chối bảo mình còn có việc bận, sẽ ra về trước, bảo Bạch Nhất Đồng chở Cố Dĩ Hiên về là được rồi. Cố Dĩ Hiên mặc dù muốn từ chối khéo léo nhưng rồi cũng không còn cách nào khác, sau đó buộc phải lên xe của Bạch Nhất Đồng.
Tống Giang Thần ngồi ở bàn ăn sát cửa sổ trong nhà hàng, nhìn ra bên ngoài cũng đã chứng kiến hết thảy cảnh giằng co của mấy người bọn họ. Cảm thấy cô gái kia cũng thật là xui xẻo, cứ như vậy mà bị bán đi cho một tên béo. Mà dù sao việc này cũng chẳng liên quan tới anh. Chỉ là cảm thấy tên béo kia có chút buồn cười mà thôi.
Hắn ta trước đây từng là nhân viên trong một công ty đối tác của anh, lúc làm việc thì rất biết cách nịnh nọt luồn cúi kẻ khác. Trong bữa tiệc xã giao thì cũng tỏ ra khá là háo sắc mà sờ soạng lên đùi của mấy cô gái, bây giờ lại ngồi tán dóc như vậy, cũng thực quá lố bịch mà.
Sau khi đã lên xe của Bạch Nhất Đồng, Cố Dĩ Hiên lúng túng căng thẳng đến nỗi quên cả thắt dây an toàn. Bạch Nhất Đồng vươn người sang kéo thắt dây an toàn cho cô, cái tay như cố ý vô tình mà khẽ lướt qua đùi của cô, khiến cho Cố Dĩ Hiên không khỏi kinh hãi.
Bạch Nhất Đồng mới vội vàng nói xin lỗi, nói rằng là do mình không chú ý, bảo cô đừng quá sợ hãi căng thẳng, dù sao hắn ta cũng không có ý gì.
Đi trên đường được một lát, Cố Dĩ Hiên mới phát hiện ra đường này không phải đường về nhà mình. Cô quay sang hỏi Bạch Nhất Đồng thì hắn ta mới nói rằng bởi vì không quen đường đến nhà cô nên hắn ta đã đi nhầm đường rồi. Hắn ta nói với Cố Dĩ Hiên là dù sao thì cũng rất ít có thời gian ở bên ngoài, muốn hẹn cô cùng đi chơi một lát.
Cố Dĩ Hiên nghe đến đây thì càng cảm thấy bất an lo sợ hơn. Người đàn ông này khiến cho cô cảm thấy không an toàn chút nào, lúc chỉ có cô và hắn, cô thực sự cảm thấy rất khó chịu.
Tuy nhiên hắn ta đã nhanh chóng trấn định Cố Dĩ Hiên, hắn ta biết cô không hứng thú với cuộc hôn nhân này lắm, cho nên hắn ta rất muốn được nghe cô nói chuyện nghiêm túc về vấn đề này. Hắn cũng không thể cố ép buộc người khác kết hôn với mình nếu người ta không đồng ý được.
Cố Dĩ Hiên nghe đến đây thì trong lòng mới thả lỏng một chút, cô cũng rất muốn cùng hắn nói rõ ràng chuyện hôn sự. Nếu Bạch Nhất Đồng có thể tôn trọng mà lắng nghe ý kiến của cô, thì cô cũng rất sẵn lòng ngồi nói chuyện nghiêm túc với hắn.
Lát sau Bạch Nhất Đồng chở cô đến một quầy bar trong thành phố. Nhìn bên trong thì có vẻ quán bar này cũng không quá ồn ào hỗn tạp, nên Cố Dĩ Hiên phần nào bớt lo lắng hơn. Không gian tối trong bar được chiếu bởi các loại đèn màu xanh đỏ khác nhau, khiến cho người ta có cảm giác rất mờ ảo. Bạch Nhất Đồng kéo cô qua một góc bàn không có người ngồi, mời cô ngồi xuống rồi gọi nước uống ra.