"Ừm, tôi cũng cảm thấy rất may mắn vì cha mẹ của tôi đối xử với tôi rất tốt, rất cưng chiều tôi. Cố Dĩ Hiên sau này nếu như có chuyện gì khó xử, cần giúp đỡ thì cô cứ nói với tôi một câu, nếu giúp được tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức mà giúp cô."
"Cảm ơn cô nhé Kỳ Kỳ, tôi thật không ngờ lại có thể gặp được một người tốt như cô ở nơi này."
"Không có gì đâu, có chuyện gì thì cứ nói với tôi, mặc dù tôi không phải là người có sức ảnh hưởng lớn đến nỗi có thể giúp cô nhanh chóng trở thành ngôi sao nổi tiếng, tuy nhiên nếu có điều gì khó khăn cô có thể chia sẻ với tôi. Dù sao thì ở trong giới này, hiếm có được tình bạn tốt thật sự, mọi người lợi dụng lẫn nhau cũng rất nhiều, tôi cũng rất sợ hãi điều đó."
"Thực ra là tôi cũng có nghe nói đến những điều đó, cũng không hiểu vì sao bọn họ phải làm như vậy, nhưng dù sao thì tôi cũng không muốn bản thân mình trở nên giống như vậy."
"Tôi cảm thấy Cố Dĩ Hiên cô thực sự rất đơn thuần, rất dễ tin người haha."
"Thật vậy sao, cô đã quá khen tôi rồi!"
Đang ngồi ăn uống vui vẻ với Kỳ Kỳ thì điện thoại của Cố Dĩ Hiên lại có cuộc gọi tới, cô bắt máy lên thì nghe thấy giọng của Tống Giang Thần đã vang lên trong điện thoại:
"Cô đang ở đâu vậy?"
"Tôi đang ở quán ăn đi ăn cùng với một người bạn."
"Bạn? Là người bạn nào, nam hay nữ?"
"Anh hỏi cái này làm gì chứ, không có liên quan đến anh."
"Bây giờ cô đang ở đâu?"
"Tôi đang ở nhà hàng AC."
"Cô ngồi đợi đó đi, lát nữa tôi sẽ qua chở cô."
"Cái gì mà chở tôi chứ, alo..."
Chưa kịp nói xong thì đã nghe Tống Giang Thần tắt máy luôn rồi. Con người này sao lại kì cục như vậy chứ, sao đột nhiên lại muốn đến đón cô, thật là khiến cho người ta khó hiểu.
"Là bạn của cô gọi đến sao?" Kỳ Kỳ ở một bên thấy vậy thì liền hỏi.
"Ừm… Là một người bạn của tôi, anh ta nói là lát nữa sẽ đến đón tôi."
"Là bạn trai của cô gọi đến cho cô sao?"
"Không phải đâu, anh ta không phải là bạn trai của tôi, tôi còn chưa có bạn trai đâu!"
"Hoá ra là vậy, chẳng nhẽ là anh ta đang muốn theo đuổi cô hả." Kỳ Kỳ chỉ là thuận miệng đùa giỡn mà nói, cô không hề biết người đàn ông ở đầu dây bên kia là ai, nếu như biết rồi, hẳn sẽ không nói ra mấy lời đó.
"Làm sao có thể chứ, anh ta rất khó tính, chỉ là bạn của tôi thôi, chúng tôi cũng không có khả năng xảy ra chuyện gì cả."
"Hahaha cái này cũng chưa chắc đâu nha, cô xinh đẹp như vậy nhất định là sẽ có rất nhiều người theo đuổi đúng không?"
"Không đâu, thực sự không có đâu. Thôi chúng ta tiếp tục ăn đi, lát nữa chưa biết chừng anh ta lại đến đón tôi bây giờ."
"Ừm vậy thì mau ăn đi."
Sau khi dùng bữa xong, khoảng mười phút sau đã thấy Tống Giang Thần lái xe ô tô qua, dừng trước quán ăn ở ven đường đối diện, anh bèn gọi điện cho Cố Dĩ Hiên.
Cố Dĩ Hiên bắt máy của Tống Giang Thần, nhìn sang bên kia đường nhận ra chiếc xe quen thuộc của Tống Giang Thần thì mới chào tạm biệt Kỳ Kỳ mà ra về.
Kỳ Kỳ vui vẻ chào tạm biệt với Cố Dĩ Hiên, vẫn luôn là dõi theo bóng dáng của cô, cho đến khi nhìn thấy Cố Dĩ Hiên bước chân lên một chiếc xe hơi sang trọng đắt tiền thì mới cảm thấy kinh ngạc không thôi. Bạn của Cố Dĩ Hiên thế nhưng lại là người có tiền như vậy sao? Xem ra Cố Dĩ Hiên này thật là không đơn giản, có chút sắc đẹp thì cũng là một chân đạp mấy thuyền, giao du với mấy người đàn ông có tiền mà thôi. Kỳ Kỳ tự mình cho là đúng mà nghĩ như vậy về Cố Dĩ Hiên. Rõ ràng là một bộ dạng ghen tức đố kỵ chỉ dùng bụng ta suy bụng người.
Cố Dĩ Hiên sau khi bước lên xe của Tống Giang Thần thì mới hỏi anh làm sao lại đến tận nơi này.
"Tôi hôm nay được tan làm sớm nên muốn chở cô đi chơi một lát mà thôi."
"Chở tôi đi chơi ư? Tại sao chứ ? Tôi không biết chơi trò gì cả. Hơn nữa anh cũng đâu có thiếu bạn bè để rủ đi chơi, tại sao lại phải rủ một người như tôi đi cùng?"
"Tôi chính là muốn chở một người như cô đi chơi cùng, chẳng nhẽ cô lại cho rằng tôi có hứng thú với đàn ông sao?"
Câu nói này của Tống Giang Thần rốt cuộc là ý gì chứ, chẳng nhẽ ý anh ta là có hứng thú với cô cho nên mới rủ cô đi chơi cùng. Nhưng mà làm sao lại như vậy được, có lẽ là cô tự mình đa tình mà thôi. Anh ta nhất định không có ý gì khác, nhất định sẽ không phải là có ý gì đó với mình đâu. Cố Dĩ Hiên thầm nghĩ.