“Vốn nể mặt mẹ em, không vạch trần, tôi là bác sĩ không lẽ dễ lừa thế. À Linh, tới thăm anh à? Đi với cậu ta, anh ghen đấy!”
Tôi cười hì hì chạy đến nắm tay Trí. Còn cố tình đứng sát lại gần anh cho Gia Vy tức chơi.
“Cho cô mượn tạm bạn trai tôi 10 năm rồi, giờ thì hết hạn sử dụng”
“Cô!!”
Gia Vy tức giận định đưa tay tát tôi nhưng bị Long phía sau nắm lại.
“Ê ê cãi hông lại chơi tát ta hả?”
Gia Vy vùng tay ra khỏi tay của Long. Sau đó tặng tôi một cái liếc ghê người rồi giận đùng đùng bỏ đi.
“Haiz, ai biểu làm bạn gái của người đẹp trai quá chi mà giờ khổ vậy nè”
Tôi quay qua nhìn Trí, giọng uỷ khuất. Nhưng Trí bỗng chốc đứng hình, tôi kêu mãi không nghe. Sau đó hai má anh đỏ ửng hồng. Miệng thì lắp bắp.
“Bạn trai? Bạn gái? Em thừa nhận rồi à?”
Trí ôm tôi vào lòng, anh cuốn quýt cả lên. Tôi chỉ biết gật đầu. Còn Long đứng kế bên thì sắp xỉu đến nơi.
“Oẹeee! Hai người cứ thể hiện tình cảm đi nhé, tôi đi ói đây”
[...]
Thế là chúng tôi đã trở thành một cặp như thế đấy. Mọi người biết khi yêu một bác sĩ là như thế nào không? Giống như Tiểu Hy và Giang Thần đấy thôi. Họ rất bận, nên là không bận tâm tới ai khác được, chỉ mình bạn thôi.
“Để anh bóc tôm cho nhé?"
“Em ăn nhiều một chút”
“Đừng kén ăn”
Trí cứ gắp cái này, cái kia cho tôi. Tôi sắp lăn mất rồi.
“Đừng gắp nữa, em mập ૮ɦếƭ đi được!”
“Mập mới không chạy trốn khỏi anh nữa.”
Trí vừa nói vừa gắp nhiều hơn thế nữa. Cứ có thời gian là sẽ cùng ăn với tôi, lâu lâu lại càm ràm đủ thứ. Nhưng được cái anh khá vô sỉ và không chút giá nào.
Chẳng hạn như:
Có lúc tôi đến sớm, biết được tin anh đang phẫu thuật thì liền mò đến chỗ phòng phẫu thuật mà ngồi chờ phía trước. Khi vừa bước ra thì bắt gặp tôi đang chờ. Anh mặc kệ người nhà đang ở đó mà chạy đến ôm tôi nũng nịu.
“Người ta vừa phẫu thuật xong, căng thẳng ૮ɦếƭ mất! Thưởng anh một nụ hôn nào”
“Trí, người nhà... khụ khụ...”
Trí thu lại đuôi mèo, thả tôi ra và nghiêm túc lại nói chuyện với người nhà bệnh nhân.
“Bệnh nhân đã phẫu thuật thành công.”
Gia đình ấy cười tủm tỉm. Sau đó nhìn sang phía tôi đang đứng.
“Nhìn anh là tôi biết thành công cỡ nào”
Hay những lúc..
“Long, cậu ra ngoài đi”
Lúc tôi bước vào đưa cơm thì hai người đang hăng hái làm việc cho đến khi Trí nhìn thấy tôi.
“Tại sao chứ?”
“Ra ngoài nhanh”
Long lủi thủi bước ra ngoài, nhìn tôi như hiểu ý, cậu ta ỉu xìu.
Long vừa đi thì tên dở nào đó đã ép tôi vào tường, không cho tôi trốn thoát.
“Dấu môi hôm qua là của em đúng không?”
À thì hôm qua tôi đã hôn vào vai áo blouse của anh để đánh dấu chủ quyền. Trí sẽ thật sự vì điều này mà giận sao..? Vậy là tôi sẽ lấy cớ dỗi!
“Ò...”
“Em hư thật, biết làm vậy anh vui lắm không? Phạt em mới được!”
Trí ấn tôi vào tường, tay anh đỡ lấy gáy tôi, từ từ tiến lại gần..
“Anh Trí ơi em quên đồ”
Long tự nhiên xuất hiện. Tôi giật mình xô Trí ra. 3 chúng tôi ngượng nghịu nhìn nhau. Long vừa khó xử phút trước, phút sau đã vẫy tay tạm biệt bằng câu..
“Hai người sớm sinh quý tử”
[...]
Mạch Cao Tường vừa được thả ra đã có người trịnh trọng đón tiếp. Ông cứ ngỡ là con trai mình, cho đến khi gặp một người.
“Chào ông, tôi là Trần Gia Vy.”
Và... một cô gái văn phòng
“Con trai của ông đang bị một con thư ký quèn khống chế”
Mạch Cao Tường khẽ cười. Không ngờ lại có nhiều người đến tìm mình như thế..
[...]
Hôm nay là cuối tuần, Trí đưa tôi về nhà anh chơi. Cô Thu và thầy Minh niềm nỡ đón tiếp lắm. Cả hai chị Ngọc và Trâm nữa.
“Khi nào cưới?”
Thầy Minh vui vẻ nhìn tôi nhưng bị chị Ngọc ngăn lại.
“Có bầu chưa? Aaa”
Chị Ngọc vừa nói ra đã bị chị Trâm cau có kéo vành tai đau điếng. Mong là con mình sẽ không vô duyên giống chồng mình.
Cô Thu bật cười trước thái độ con gái mình bị ăn ђเếק bởi vì cô luôn theo chủ nghĩa nhà là phải có nóc. Cô Thu hiền từ hỏi thăm tôi khá nhiều, còn tên nào đó cứ chốc chốc lại thò tay xuống bàn nghịch lấy tay tôi.
“Cô rất mừng vì hai con quay lại. Khi nào nó ức ђเếק con thì cứ nói cô nhé! Cô không đánh nó thì thầy Minh đánh”
“Mẹ!!! Sao mẹ bên con dâu quá?”
“Nín, lo mà ăn hết dĩa hàu này đi!”
Thầy Minh nhét một đống hàu vào miệng Trí. Mọi lần, Trí không thích ăn hàu mà? Tôi cảm thấy khó hiểu.
Do ăn xong trời cũng đổ mưa khá to nên cô Thu quyết giữ tôi lại. Cô bảo tôi ngủ phòng của Trí đi còn anh ấy thì xuống sofa nằm. Biện pháp quá tốt rồi.
Chúng tôi cùng nhau xem phim. Cho đến khi chị Trâm gọi tôi lên phòng chị ấy. Do lúc nãy tôi bảo không có đồ thay nên là chị đã đưa tôi một bộ đồ ngủ... có vẻ... hơi mát mẻ. Nhưng không sao, tôi ngủ một mình mà.
Còn Trí ở dưới lầu, thầy Minh đưa cho anh một ly sữa. Còn dặn là uống hết không được bỏ uổng. Tự nhiên anh cũng cảm thấy ba mình hôm nay tốt thế nhỉ?
“À Trí, con lên phòng xem Linh có cần gì không? Sợ con bé lạ chỗ ấy”
“Con lên liền đây mẹ”
Hôm nay sao mọi người có vẻ khác thường thế nhỉ? Trí cũng không nghĩ nhiều bèn lên phòng theo chỉ thị.
Anh bước vào trong phòng của mình thì bỗng nghe tiếng khoá cửa.
“Ba mẹ, cửa khoá rồi!!”
“Con trai của ta, đã đến lúc phát huy tinh tuý mà ba đã truyền lại cho con rồi”