Thể Tôn

Chương 901: Phát hiện



Một bầu không khí lặng như tờ ở không gian hệ Hư, Lôi Cương thong thả bay bổng trên không gian, còn Tượng cũng ngồi xuống, cùng đợi Thần Vân hồi phục. Nhưng hình như Thần Vân vẫn còn đang thận trọng cảm nhận một điều gì đó ở không gian Chí Bảo. Lôi Cương và Tượng im lặng dõi theo và chờ đợi Thần Vân hồi phục lại.

Ngày hôm đó, Thần Vân bỗng mở hai mắt, gã ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trong mắt đầy vẻ suy tư, mà dường như đang lóe lên màu đỏ, mặt gã hơi cau lại.

Ánh mắt Thần Vân lấp lánh, gã từ từ đứng lên, quay đầu nhìn về phía Tượng, nói:

- Ta đã cảm nhận được vị trí của hắn rồi.

- Ở đâu?

Mặt Tượng thoáng hiện lên vẻ ngạc ngiên mừng rỡ, thấp giọng nói.

- Ở một không gian khác, nhưng ta không có cách nào xác định rõ được vị trí cụ thể.

Thần Vân bình thản nói.

- Một không gian khác, chí bảo thật sự có một không gian khác sao?

Tượng ngạc nhiên nói. Đối với chí bảo, y hiểu rất rõ. Y đã từng nghe nói tới không gian bảy tầng, vậy mà lúc này lại có một tầng thứ tám sao? Sau khi Tượng trầm ngâm một hồi, liền thấp giọng nói:

- Nếu không có cách nào nhận biết được vị trí của không gian ấy, thì làm sao có thể đạt được phân thân hệ Hư?

- Ta đã cố gắng hết sức để nhận biết rồi, nhưng đều vô dụng.

Thần Vân lắc đầu, nói.

Khuôn mặt Tượng hơi giật giật, y lạnh lùng nhìn Thần Vân, rồi lại ngồi xuống, bình tĩnh cảm thụ không gian khác kia, còn Thần Vân thì ngồi bên cạnh, nhìn bộ dạng Tượng có vẻ như đang chờ đợi gã. Lôi Cương đang ở trên không, cũng lẳng lặng cảm thụ không gian khác.

Bây giờ điều cần thiết với Lôi Cương là tập hợp bảy phân thân. Hắn cố gắng không chuyển động để hai người Tượng và Thần Vân không nhận ra hắn, tất nhiên, sau này khi tìm được không gian khác rồi thì lại là vấn đề khác.

Thần thức Tượng hướng về bốn phía để tìm kiếm, y cực kỳ không cam lòng. Giờ chỉ còn thiếu hệ Hư, nếu không tìm được, thì y căn bản không có cách nào khôi phục lại được sức mạnh và ký ức. Tượng với bản thân y là ai, rốt cuộc y cũng không rõ, thậm chí có thể nói, trước đây khi y chưa hề gặp Thần Vân. Y cũng không biết, có đúng là hai âm thanh trong trái tim Thần Vân đánh thức ký ức của y không, nhưng ký ức này cũng không hoàn chỉnh. Tượng lờ mờ cảm nhận, y cần một cái gì đó, cho nên y vẫn bám theo Thần Vân. Y cũng biết địa vị của Thần Vân, vậy mà Lôi Cương lại xuất hiện khiến y cảm nhận được một mối nguy hiểm. Y lại muốn đánh chết Thần Vân để giữ bí mật, nhưng Lôi Cương lại bảo vệ gã, khiến y không có dám làm quá, đành phải bỏ ý định đó đi. Cuối cùng, khi đi vào chỗ phân thân hệ Mộc và để đạt được càng nhiều phân thân, y đã phải hợp tác với phân thân Hệ Mộc.

Chiếm được ba phân thân, ký ức của Tượng ngày càng trở nên rõ ràng, và y cũng ngày càng hiểu kỳ hơn, y nôn nóng muốn biết toàn bộ ký ức của mình!! Y cảm giác được rằng mình siêu phàm, điều mà trước đây ở Vô Thượng giới y không có chút cảm giác nào. Lúc này, xem ra, y đúng là cực kỳ đần độn, rất đáng xấu hổ, ký ức của y sẽ lại khiến y không có cách nào đối xử ngang bằng với Vạn, sẽ lại không có cách nào bên cạnh Vạn. Y là Tương, thống trị Vạn Tượng các, và thân phận của y là thân phận mà vô số người không có được, điều này không chỉ có giới hạn ở Thất giới!

Tượng vốn không mảy may nhận ra chút kỳ lạ nào, thần thức y tuy mạnh, nhưng chí bảo này cực kỳ mạnh mẽ. Sau một lát, sự không cam lòng trong lòng Tượng càng ngày càng lớn, trong lòng y xuất hiện cảm giác tức giận. Y mở hai mắt nhìn Thần Vân, màu đỏ tươi trong mắt y chợ lóe lên, rồi lập tức, y trầm giọng nói:

- Nếu chúng ta dung hợp lại, thì rất có thể sẽ đi vào được không gian kia.

Trên khuôn mặt Thần Vân không có một chút ngạc nhiên nào, gã chăm chú nhìn Tượng, nói:

- Phải dung hợp như thế nào? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Hoặc là ngươi thôn phệ ta, hoặc là ta thôn phệ ngươi, dung hợp như vậy dù sao vẫn tốt hơn một người chúng ta, đúng không?

Tượng bình thản nói. Còn Thần Vân vẫn không có vẻ gì ngạc nhiên, gã gật đầu, nói:

- Ừ, đã đợi ngày này rất lâu. Ta chỉ muốn phân thân trong cơ thể ngươi, chứ không muốn làm thương tổn tính mệnh ngươi.

Tượng trùng xuống, y lạnh lùng nhìn Thần Vân, thấp giọng nói:

- Thế thì chúng ta hãy đánh một trận, được không?

- Được, tuy nhiên, trước tiên, người ở phía trên, ngươi có thể hiện thân được không?

Trên khuôn mặt Thần Vân chợt hiện ra vẻ tươi cười, gã chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, nói.

Trong lòng Lôi Cương chợt chộn rộn, phân thân hành mộc này lại có thể nhận biết được mình sao? Hắn hít một hơi thật sâu, nhưng không để lộ ra bất cứ sai sót nào, mà vẫn như trước, như thể không tồn tại, hắn vẫn nổi lơ lửng. Ở phía dưới, Tượng ngẩng đầu lên, ánh sáng màu đỏ trong mắt y bắn ra bốn phía, chăm chú nhìn chằm chằm vào không trung, cẩn thận tìm kiếm. Nhưng sau đó một lúc lâu, y vẫn không tìm được cái gì.

- Ra đi, ta khẳng định ngươi có ở trên đó, trong cơ thể ngươi có khí tức của sinh mệnh chi nguyên. Ta có thể nhận biết được.

Khóe miệng Thần Vân khẽ mỉm cười vẻ ngạc nhiên. Tuy gã nhận biết được khí tức của sinh mệnh chi nguyên, nhưng điều đó lại làm gã khiếp sợ.

Ở phía trên, Lôi Cương hít một hơi thật sâu, trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, Thần Vân nói là cảm nhận được khí tức của sinh mệnh chi nguyên trong cơ thể mình sao? Lôi Cương biết điều gã nói chính là sinh mệnh thụ, nhưng điều làm hắn khó hiểu chính là sinh mệnh thụ trong cơ thể hắn, không phải đã theo cơ thể bị vỡ vụn của hắn ở tháp tạo hóa bảy tầng mà biến mất rồi sao? Vì sao còn có thể có khí tức của sinh mệnh thụ? Chẳng lẽ, sinh mệnh thụ không biến mất mà đã dung nhập vào trong thần hồn của Lôi Cương sao? Hắn hít một hơi thật sâu, trong lòng vô cùng khiếp sợ. Kìm nén những ý nghĩ trong lòng, Lôi Cương từ từ ngưng tụ cơ thể, đạp không trung, nhìn kỹ Tượng và Thần Vân.

Khuôn mặt Tượng toát lên vẻ u ám, y thấp giọng quát:

- Là ngươi sao, Lôi Cương?

Trong lòng Tượng đã dấy lên sợ hãi, chính mình cũng không phát hiện ra hắn sao? Mặc dù cảm nhận được, nhưng cảm nhận một cách tỷ mỉ thì lại không có cách nào. Nói cách khác, giờ Lôi Cương đã là một người vô cùng mạnh rồi, khiến Tương không thể cảm giác được, mấy vạn năm có thể khiến một người đạt tới mức mạnh như vậy sao? Trước đây Tượng đã từng nghi ngờ Lôi Cương, nhưng y cho rằng, mặc dù Lôi Cương đã mạnh hơn, nhưng sẽ rất khó để khiến y không cảm nhận được. Giờ thấy Lôi Cương hiện thân, sự sợ hãi trong lòng Tượng còn lớn hơn nữa, đây cũng có nghĩa là, kẻ thù của y giờ đã có hai người.

- Ta thật không hiểu vì sao loài người lại có thể được sự chấp nhận của sinh mênh chi nguyên. Mặc dù còn chưa trưởng thành, nhưng cực kỳ khó tin.

Thần Vân nhìn Lôi Cương, đánh giá cẩn thận, nói.

Lôi Cương vẫn chưa nói lời nào, mà nhìn Thần Vân chăm chú, trong lòng hắn âm thầm suy nghĩ. Nếu giờ mà còn cho rằng Thần Vân căn bản không có đe dọa nào, thì Lôi Cương cũng không có tư cách sống đến giờ.

- Ha ha, ba người, mà phân thân hệ Hư lại chỉ có một, như vậy trong ba người chúng ta chỉ có một người có thể đạt được tất cả. Nhưng ai có thể đạt được chứ?

Thần Vân cười nhạt, nhìn Tượng và Lôi Cương, nói.

Tượng lo lắng nhìn Thần Vân, rồi lại nhìn Lôi Cương, cũng không nói gì thêm. Trong phút chốc bầu không khí chìm vào căng thẳng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv