- Cuồng Phong sậu vũ là chiến kỹ của gia tộc nhà ta, dùng công kích cơ bản nhất, phối hợp với tốc độ và sức bật mà thành. - Trọng Luyện nhìn Lôi Cương mà nói một cách nghiêm túc. Vì để nâng cao thực lực, y quyết định luận bàn với Lôi Cương. Thể tu không thể nào đầu cơ trục lợi, nhiều lắm chỉ có thể sử dụng đan dược nâng cao, còn đâu chỉ có thể dựa vào khổ tu. Vì vậy mà có lần người ta gọi Thể Tu là khổ tu cũng vì nguyên nhân này.
Về phần cổ tu của thánh giới Hồng Hoang được lưu truyền từ thời xa xưa, so với Cương Tu, Tu Đạo lại còn lâu hơn. Ngay từ thủa trời đất sơ khai, khi con người mới được sinh ra bọn họ đã bắt đầu, tôn trọng công kích để bộc phát lực lượng thân thể, cho nên gọi là cổ tu. Cho tới hôm nay, cổ tu đã sát nhập vào nội kình cho nên sức bật lại càng mạnh hơn.
Lôi Cương gật đầu. Lần trước trận chiến với Trọng Luyện, hắn cũng cảm nhận được chiến kỹ là do những công kích bình thường kết hợp với nhau. Nhưng chỉ với những công kích bình thường được phát ra cực nhanh khiến cho Lôi Cương không thể phản kích. Mặc dù bản thân hắn cũng có thể liên hợp công kích bình thường lại nhưng nhất thời không đạt tới hiệu quả đó. Chỉ có cùng người đối luyện, mới có thể nâng cao. Mà Trọng Luyện là đối tượng lựa chọn tốt nhất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
- Nhìn ngươi cơ bản không biết tới những điểm yếu trên cơ thể người. Thân thể có mạnh tới mấy cũng có những nhược điểm. Chẳng hạn như phần cổ. Đó là chỗ dễ bị phá nhất. Mà bả vai bị thương nặng sẽ khiến hai tay không phát huy được hết sức. Bị một đòn vào bụng sẽ bị mất mạng. Tất nhiên, điều kiện đầu tiên là phải phá được sự phòng ngự của đối phương. Nhưng nói chung trong Chiến kỹ dung nhập sự công kích vào những điểm yếu mà công kích vào ngực và lưng là chủ yếu, có thể đánh bay đối thủ. Một khi bị đánh bay thì tiếp theo phải xem tốc độ công kích của ngươi. Tốc độ công kích càng nhanh thì lực lượng của chiến kỹ sẽ càng cao. Khi đánh bay đối thủ, khiến cho y không thể phản ứng cũng là để chuẩn bị cho một chiêu cuối cùng của chiến kỹ. một khi công phá được sự phòng ngự thì vận dụng chiêu chiến kỹ cuối cùng sẽ nâng hiệu quả tới mức cao nhất. Nhẹ thì thân thể bị thương nặng mà nặng thì hồn bay phách lạc. - Trọng Luyện giảng giải yếu điểm cho chiến kỹ.
Sắc mặt của Lôi Cương hết sức nghiêm túc, nhưng trong lòng vô cùng kinh hãi. Nghe Trọng luyện giảng giải, hắn mới thấy bản thân hết sức non nớt. Nhưng không thể trách được Lôi Cương bởi hắn tu luyện rất nhiều thứ mà không tinh cho nên cũng không tìm hiểu công kích thân thể.
- Nhớ kỹ, nếu không tới mức bất đắc dĩ, không phá được phòng ngự của đối phương thì không cần phải phát ra chiến kỹ kết thúc. Chỉ khi phòng ngự bị phá mới sử dụng chiến kỹ kết thúc. Mà công phá phòng ngự của đối phương chẳng hạn như lúc đánh bay đối thủ cũng cần phải có kỹ xảo, sử dụng trọng kính của ngươi. Chẳng hạn như lúc ấy ta đánh ngươi liền sử dụng trọng kình, đánh vào ngực của ngươi. Trong lúc ngươi vừa mới bị đánh bay liền tấn công vào lưng của ngươi. Cứ như vậy, trong hai chiêu ẩn chứa trọng kính có thể nhanh chóng phá hủy phòng ngự của ngươi.
- Còn về phần công kích thì thân thể có thể phát ra công kích mạnh nhất từ nắm tay, đầu gối, khuỷu tay, chân. Chỉ cần có chiến kỹ thỏa đáng, phòng ngự của bản thân đủ mạnh là ngươi hoàn toàn có thể đối mặt với cường giả ngang cấp. - Trọng Luyện trầm giong nói.
Lôi Cương nghe Trọng luyện nói vậy liền nghĩ tới một quyền của Minh Lôi đánh bay một cường giả cấp bậc Đại tôn. Có điều đó chỉ là một quyền đơn giản, vậy mà lực lượng bùng nổ đủ đánh bay Đại tôn. Cho dù Đại Tôn có mạnh nhưng đối mặt với cường giả thể tu ngang cấp cũng phải chịu thiệt. Có điều, Lôi Cương cũng hiểu được, Minh Lôi có thể dùng một quyền đánh bay Vạn Ma chi tổ phần lớn nguyên nhân là do âm mưu, hoặc là chọn thời cơ vô cùng chính xác. có lẽ Vạn Ma chi tổ cũng không ngờ được uy lực một quyền của Minh Lôi lại mạnh như vậy.
- Vậy phá giải Chiến kỹ như thế nào? - Lôi Cương hỏi. Một khi đã rơi vào thế không thể phản kích thì làm thế nào để giải thoát.
- Phản ứng và tốc độ. - Trọng Luyện nhìn Lôi Cương rồi nói:
- Nói nhiều như vậy. Ngươi tự mình cảm nhận đi thì hiểu. Tới đây, mang những gì ta lý giải về chiến kỹ tấn công ta. - Trọng Luyên đứng dậy, một lớp nội kình màu xanh nhạt bao phủ toàn thân. Còn Lôi Cương gật đầu, biến mất sau đó đánh lên trên Kết giới của Trọng luyện khiến cho y bay ngược về phía sau, còn Lôi Cương đột nhiên lại xuất hiện sau lưng Trọng Luyện.
- A? - Lôi Cương phát ra một quyền thì nhận thấy bị hụt. Nhìn Trọng Luyện đứng cách đó mười thước, Lôi Cương nở nụ cười khổ vì tốc độ quá nhanh của đối phương.
- Tốc độ quá chậm. Muốn bộc phát được uy lực của chiến kỹ thì tốc độ gần như quan trọng hơn lực lượng. - Trọng Luyện thấp giọng nói.
- Tới đi.
Oành!
Oành!
Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, Lôi Cương chìm đắm vào trong diễn luyện chiến kỹ. Trọng Luyện cũng cảm thấy thích thú. Mặc dù lúc này công kích của Lôi Cương còn chưa khiến cho Trọng Luyện bị thương nhưng một lúc sau, y bắt đầu cảm thấy nguy hiểm. Sau khi Lôi Cương nắm giữ được tốc độ, uy lực của chiến kỹ từ từ thể hiện ra.
- Người này có thể đạt tới cấp sáu xem ra cũng không phải là may mắn. Ngộ tính có thể nói là khủng bố. Lúc trước ta phải mất gần mười năm mới có thể nắm giữ được lực lượng của Cuồng Phong sậu vũ. Còn bây giờ, hắn chưa tới một năm đã phát ra được bảy thành lực lượng. Có thể nói ngộ tính của người này trên ta. - Trọng Luyện bò dậy khỏi mặt đất, nhìn Lôi Cương trên không trung mà trong lòng dậy sóng. Hắn đánh nhau với Lôi Cương một năm, vốn định để cho Lôi Cương thuần thục nhưng bây giờ đối chiến, ngộ tính của Lôi Cương khiến cho Trọng Luyện khiếp sợ.
Nét mặt Lôi Cương không giấu được sự vui mừng. Thời gian gần một năm hắn chỉ luyện tập Cuồng Phong sậu vũ mà Trọng Luyện chịu làm một cái bia cho hắn. Trong một năm, Lôi Cương đã nắm được tinh túy của chiến kỹ. Chiến kỹ chú ý tới chính là lợi dụng lực lượng vừa đủ đánh bay đối phương sau đó dùng tốc độ cực hạn để sử dụng chiến kỹ. Một khi vận dụng chiến kỹ, nếu không phá được phòng ngự của đối phương thì không chấm dứt.
- Lôi Cương huynh đệ! Ngươi gần như đã nắm được tinh túy của Cuồng Phong sậu vũ. Lực lượng của ngươi cũng không hề dưới ta. Tới đây. Chúng ta bắt đầu bàn luận thực sự có được không? - Trọng Luyện cười nhạt nói.
Trong một năm qua, Lôi Cương và Trọng Luyện đã chấp nhận mối quan hệ. Trọng Luyện cũng nhìn Lôi Cương với ánh mắt khác trước. Lôi Cương đối với Trọng Luyện lại càng thêm tôn kính, nhờ đó mà hai người có thể kết giao. Đối với tính cách của Trọng Luyện, Lôi Cương rất thích. Nghe Trọng Luyện nói vậy, xương cốt trong người Lôi Cương kêu rắc rắc. Hắn cười nói:
- Được.
Nét mặt của cả hai trở nên nghiêm túc. Đột nhiên, lớp nội kình bao phủ toàn thân rồi cả hai đồng thời cử động lao về phía đối phương.
"Oành!" Hai nắm tay chạm vào nhau vang lên một tiếng nổ. Cả hai lui lại mấy bước. Trọng Luyện đột nhiên biến mất nhưng Lôi Cương vẫn không tìm kiếm chỉ cảnh giác xung quanh. Bên tai vừa mới vang lên tiếng không khí bị xé rách, Lôi Cương nghiêng người, tay phải chộp thẳng về bên cạnh, tay trái nắm lại thành quyền đấm mạnh. Quyền kình quét qua lớp nội kình của Trọng Luyện khiến cho y bay ngược ra phía sau. Chỉ thấy một cái bóng xám thoáng hiện lên, rồi tiếng công kích liên tục phát ra. Trọng Luyện nhanh chóng bay ngược lại nhưng vừa mới bắt đầu, trước mặt y một cái bóng xám lại hiện ra.
Lúc này, Lôi Cương đã thành công phát ra được Cuồng Phong sậu vũ. Lực lượng cực mạnh và tốc độ khiến cho Trọng Luyện không thể nào phản kích chỉ có thể theo từng tiếng công kích của Lôi Cương mà chống đỡ.
Trọng Luyện cảm giác lớp nội kình của mình gần như bị phá nát mà âm thầm bội phục Lôi Cương. Lúc trước, y dồn hết tốc độ xuất hiện ở phía sau Lôi Cương nhưng bị hắn nghiêng người né được. Mà dường như Lôi Cương còn xác định chuẩn xác Trọng Luyện phát quyền nên chộp trúng cổ tay của y. Trong lúc Trọng Luyện đang bị động, mỗi quyền của Lôi Cương ẩn chứa trong đó tam trọng kình, công kích lớp cương khí của đối phương.
Trọng Luyện hơi nheo mắt thu hồi lớp cương khí của mình. Một tiếng rít gió vang lên, Trọng Luyện để cho Lôi Cương đánh một quyền vào bụng còn hai tay như tia chớp chộp lấy hắn, đồng thời đầu gối giáng thẳng vào ngực Lôi Cương. Trọng Luyện đột nhiên thu hồi lớp nội kình đúng là ngoài suy nghĩ của Lôi Cương, chưa kịp để cho hắn phản ứng, đầu gối của Trọng Luyện đã giáng lên lớp cương khí. Lôi Cương thầm kêu không ổn, nhưng còn chưa kịp bay ngược, một đạo lực lượng cực mạnh đánh thẳng vào lưng Lôi Cương.
Trọng Luyện không tiếc lấy thân thể ngăn cản một quyền của Lôi Cương, xoay chuyển tình thế. Có thể nói Trọng Luyện là người cơ trí. Tới lúc này, Lôi Cương trước sau loạng choạng, công kích của Trọng Luyện khiến cho y phải chống đỡ.
Lôi Cương nổi điên, thu lại lớp nội kình, tập trung toàn bộ nội kình màu lục trong cơ thể vào hai nắm đấm đánh thẳng về phía trước. Còn Trọng Luyện dường như sớm cảnh giác Lôi Cương sẽ làm như mình nên khi thấy hắn làm vậy, từ trong cơ thể Trọng Luyện bộc phát ra tứ trọng kình, đánh thẳng về phía Lôi Cương.
"Rầm! Rầm!' hai người va chạm vào nhau làm cho trời long đất lở. Cả hai người nhanh chóng bay ngược lại, rồi rơi mạnh xuống đất. Sau đó cả hai ngồi dậy nhìn nhau, lau máu