Thân thể Lôi Cương nhanh chóng to lên, chỉ trong nháy mắt đã biến từ sáu xích lên đến ba trăm trượng. Toàn thân hắn phát ra ánh sáng sáu màu, từng thớ gân của giao long lộ ra trên người hắn như ẩn chứa sức mạnh phá thiên. Luồng khí tức mạnh mẽ ngưng tụ lại, tựa như sóng nhiệt ẩn hiện sau lưng Lôi Cương. Hơi thở Chiến Long trở lên gấp rút, đôi mắt loé lên sáng rực. Y hết sức mong chờ xem liệu Lôi Cương có thể mang đến cho y sự kinh hỉ cỡ nào. Y thầm xác định chính nhờ có bộ hài cốt kia mà đòn tấn công của Lôi Cương mới càng lúc càng mạnh. Chính vì vậy, y vô cùng mừng rỡ, tin rằng bộ hài cốt này chắc chắn đã là vật nằm trong lòng bàn tay mình.
Lôi Cương dần mất hết sự tỉnh táo. Tu vi của hắn hiện thời vẫn chưa thể chịu được sức mạnh đáng sợ của trận pháp Lục Hoàng ngưng tụ lại. Sức mạnh của trận pháp này có quan hệ trực tiếp với Lục Hoàng thành. Lục Hoàng càng mạnh, thì trận pháp sẽ càng mạnh. Lục Hoàng đang ngồi xếp bằng tu luyện trên đỉnh tháp tinh cầu của Lộ gia mở bừng mắt, nhưng vẫn chưa nhúc nhích. Một lát sau, hắn lại lần nữa nhắm mắt, dường như không lo lắng chút nào.
-Dung hợp sáu hành? Dù hắn vẫn chưa đạt được toàn bộ hỗn độn long lực, nhưng làm sao có thể được?
Đôi mắt Chiến Long sáng rực, nhìn chằm chằm Lôi Cương. Trận pháp bố trí trong cơ thể hắn lúc này rõ ràng là do dung hoà sáu hành mà thành. Dung hợp sáu hành là chuyện mà bất cứ một vị tu luyện giả nào cũng không dám mơ tới. Nói chung, ngay cả người có thiên tư cực kỳ xuất chúng cũng chỉ có thể dung hợp tứ hạnh tứ hạnh. Bởi dung hợp ngũ hành vốn dĩ đã là chuyện không tưởng, tu luyện giả cần phải có ngộ tính cực cao và phải tu luyện trong khoảng thời gian vô tận mới có thể đạt được. Dung hợp ngũ hành không giống với lĩnh ngộ ngũ hành. Mức độ khó giữa lĩnh ngộ ngũ hành và dung hợp ngũ hành không giống nhau, không thể so sánh nổi. Cho dù lĩnh ngộ tứ hạnh tứ hạnh có thể nói là giới hạn của một phần nhỏ tu luyện giả, thì đại đa số tu luyện giả cũng không lĩnh ngộ nổi hành thứ năm, mà chỉ dựa vào dung hợp tứ hạnh tứ hạnh để gia tăng khả năng lĩnh ngộ mà thôi. Dù sao, cho dù có lĩnh ngộ được hành thứ năm, tu luyện giả cũng không thể dung hợp nổi.
Chỉ có những người tu vi đã đạt đến mức cao thủ hỗn độn thiên giai cương thần mới nghĩ đến chuyện lĩnh ngộ hành thứ năm. Ví như Vân lão, lão là cương thần hỗn độn thiên giai, muốn lĩnh ngộ hành thứ năm cũng không phải là chuyện dễ, bởi muốn được như vậy, lão phải lĩnh ngộ được mới nghĩ đến chuyện dung hợp, mới có thể hy vọng tiến đến đại tôn. Nhưng do chuyện này quá khó, có thể nói là không thể đạt nổi, nên Thánh giới Hồng hoang dù lớn như vậy, nhưng cường giả đại tôn lại rất ít, nhưng cương thần hỗn độn thiên giai lại đã xấp xỉ trăm người, cũng chính là vì những nguyên nhân này.
Dung hợp ngũ hành khó như vậy, thì đừng nói là lục hành, ngay đến cường giả cấp bậc đại tôn cũng không thể tưởng nổi. Dung hợp long lực và dung hợp hỗn độn long lực thật ra đều khó như nhau. Lúc này, trận pháp của Lôi Cương khiến Chiến Long hoàn toàn tin rằng bộ cốt hài này đã dung hợp lục hành, khiến y càng thêm động tâm.
-Thảo nào lúc trước hắn có thể phát ra khí tức mạnh đến như vậy.
Chiến Long kích động, lẩm bẩm nói. Nhìn nắm đấm sáu màu khổng lồ đánh đến, y không hề có ý định đỡ lại. Y hết sức tin tưởng rằng đòn tấn công của y đủ sức phá huỷ bộ cốt hài cường đại này dù không phải toàn bộ. Y nhìn Lôi Cương, đột nhiên cảm thấy ghen tỵ. Người này cơ duyên hẳn phải thật sâu nặng mới có thể có được bộ cốt hài nghịch thiên này. Tuy rằng hắn chưa hoàn toàn dung hợp được nhưng quá trình dung hợp cũng đã bắt đầu. Tu vi của người này một khi đã dung hợp với cốt hài không hiểu sẽ còn đáng sợ đến đâu nữa.
Một quyền ẩn chứa sức mạnh dung hợp sáu hành cơ hồ nghiền nát cả không gian, chẳng thua gì một đòn của cương thần hỗn độn địa giai. Chiến Long không còn dám giễu cợt Lôi Cương nữa. Nếu như Lôi Cương đã hoàn toàn dung hợp với bộ cốt hài, hiển nhiên sẽ không chỉ đánh ra chút thực lực ấy, từ đó có thể thấy căn bản hắn vẫn chưa thể dung hợp với cốt hài trọn vẹn. Chiến Long nhận định, bộ cốt hài này rõ ràng còn đáng sợ hơn cả bộ cốt hài của những cường giả đáng sợ trên cấp đại tôn.
Trong hư không, một lão giả áo trắng đứng lơ lửng. Mắt lão không ngừng đảo quanh bốn phía tìm kiếm. Cuối cùng, ánh mắt lão dừng lại, nhìn một điểm tiểu tinh phía trước, cảm nhận linh khí. Lão nhanh chóng bay về nơi đó. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Chiến Long không có ý định ngăn cản đòn tấn công của Lôi Cương, bởi đòn tấn công của hắn tuy mạnh, nhưng Chiến Long thân là cường giả đại tôn, dù chỉ đang ở trạng thái thần hồn thì Lôi Cương cũng không thể uy hiếp chút nào đến y được. Thực lực hai người chênh lệch nhau quá lớn, nhưng Chiến Long vẫn liên tục thoái lui, trong khi đòn tấn công của Lôi Cương đã bao phủ khắp bầu trời. Trận pháp lần này Lôi Cương bố trí có sử dụng thần thạch, có thể duy trì liên tục trong thời gian dài.
Lôi Cương lúc này đã không còn tỉnh táo nữa, chỉ biết tấn công Chiến Long, bất chấp y có bị thương hay không. Chiến Long cuối cùng cũng ngừng lại, không thối lui nữa. Hiển nhiên y càng lúc càng thèm khát bộ cốt hài này của Lôi Cương.
-Vù vù…
Một tiếng động vang lên từ trên trời. Chiến Long đang nhìn chằm chằm Lôi Cương chợt thất kinh, ngẩng đầu nhìn chằm chằm về phía kết giới đang rung lên mãnh liệt. Y biến sắc kinh hãi nhận ra lão giả đang tấn công kết giới chính là Minh Lôi.
Nếu có người nào đang đứng bên ngoài khối tinh cầu này, chắc chắn sẽ kinh ngạc đến ngây người bởi vô số tia thiên lôi đang bao vây toàn bộ tiểu tinh này, điên cuồng tấn công kết giới bao quanh tiểu tinh.
-Phá!
Minh Lôi khẽ quát lên, kết giới bao quanh tiểu tinh đột nhiên bị nghiền nát vụn. Lão đảo mắt nhìn xung quanh, biến mất.
Lôi Cương đứng yên, liên tục đảo mắt tìm kiếm xung quanh. Mục tiêu của hắn đã biến mất. Chiến Long biến mất ngay trước mặt hắn. Cùng lúc đó, Minh Lôi xuất hiện trên không, ngay trên Lôi Cương. Lão nhìn xung quanh, lạnh lùng nói:
-Ra đây!
Giọng lão vang lên khắp tinh cầu, vang đến tận trời.
Lôi Cương nghe được giọng nói liền ngẩng đầu nhìn lên trước. Bàn tay khổng lồ của hắn chộp tới Phá Không Minh Lôi nhưng chỉ chụp được khoảng không. Minh Lôi chẳng khác nào ảo ảnh, không thể bắt được. Bàn tay Lôi Cương vừa vụt qua, lão đã lại xuất hiện tại chỗ đó, tựa như chưa từng biến mất. Tuy gương mặt của Minh Lôi không lộ rõ, nhưng vẫn có thể thấy được đôi mắt lão đang nhìn chằm chằm vào Lôi Cương, hết sức kinh ngạc.
Lúc này, Lôi Cương đã coi Minh Lôi làm mục tiêu tấn công, bắt đầu tấn công lão.
Minh Lôi vẫn không thèm để ý đến sự tấn công của Lôi Cương. Đôi mắt lão không ngừng quét qua bốn phía xung quanh, tìm kiếm Chiến Long, cuối cùng lão lại nhìn Lôi Cương.
-Ngao…
Một tiếng nộ long rít lên. Đòn tấn công của Lôi Cương chợt trở nên hung mãnh hơn. Một quyền lúc này mạnh hơn trước cả trăm lần. Tiếng long ngâm ẩn chứa cả tiếng gió rít bức thẳng tới Minh Lôi. Lão chăm chú nhìn hắn, chợt cười nhạt, đôi mắt ngưng thần, xuất ra một đòn tấn công tựa như thiên lôi giáng xuống người Lôi Cương.
-Ngươi đừng tưởng rằng trốn trong cơ thể hắn, ta sẽ không thể bức ngươi ra được?!
Minh Lôi cười nhạt. Lão vừa nói xong, thiên lôi từ trên trời bắt đầu giáng xuống. Minh Lôi nhìn thiên lôi do lão khống chế, thầm suy nghĩ, thiên lôi của lão và thiên lôi trong không trung thực chẳng khác gì nhau. Đây chính là thiên lôi do năng lực của lão mà thành.
Thiên lôi trên trời liên tục tấn công lên người Lôi Cương. Chiến Long đau đớn, hét lên. Y quả thật đang ở trong cơ thể Lôi Cương, chẳng qua bên ngoài vẫn là cơ thể của Lôi Cương mà thôi. Biết Minh Lôi đến, Chiến Long định chạy trốn, nhưng nếu y chạy trốn, chắc hẳn Lôi Cương sẽ đuổi theo. Như vậy trận chiến đã khó càng thêm khó. Chiến Long làm sao có thể cam lòng nổi? Y gần như đã coi Lôi Cương như vật trong lòng bàn tay vậy. Giờ lại thêm Minh Lôi nhúng tay vào, khiến y không những không cam lòng mà còn hết sức phẫn nộ. Y quyết định nhập vào trong cơ thể Lôi Cương, điên cuồng tấn công kết giới của cốt hài, cùng lúc mượn đòn tấn công của Lôi Cương để dung hòa với đòn tấn công của hắn. Thiên lôi của Minh Lôi hiện giờ tuy đang tấn công lên người Lôi Cương, nhưng hầu hết đều đã bị thần hồn của hắn hấp thụ.
Đòn tấn công của thiên lôi ẩn chứa sức mạnh tấn công thần hồn. Chiến Long cắn răng nhẫn nhịn, điên cuồng tấn công kết giới. Một khi tấn công kết giới đủ để nuốt nổi thần hồn của Lôi Cương, y sẽ có đủ sức mạnh để nghênh chiến với Minh Lôi. Nhưng khả năng phòng ngự của kết giới cốt hài quá mức cường đại, nên dù Chiến Long có điên cuồng tấn công cũng không thể công phá nổi. Mà Minh Lôi lại tấn công liên tiếp, khiến Chiến Long càng sốt ruột, chẳng khác nào đang ngồi trên đống lửa. Y hiểu rất rõ Minh Lôi nhất định phải bức y ra khỏi cơ thể Lôi Cương cho bằng được.
-Hừ. Lão gia hỏa này, bản tôn thật muốn xem lão định làm như thế nào để khó dễ được ta đây? Tấn công như vậy dù bản tôn khó ngăn cản được, nhưng lão đừng mơ làm khó được bản tôn.
Chiến Long cười nhạt, cất tiếng nói.
Ánh mắt của Minh Lôi ngưng thần. Đúng như Chiến Long suy đoán, lão không muốn đả thương Lôi Cương nên thiên lôi uy lực dù lớn nhưng vẫn không đủ làm Lôi Cương bị thương nặng. Có điều, lúc này, lão đánh giá Lôi Cương rất cao, nói chính xác hơn là bộ cốt hài bên trong Lôi Cương. Khi còn ở Thiên Lộc tinh, Minh Lôi chưa để ý đến bộ cốt hài, nhưng giờ, lão đã nhận ra chỗ đáng sợ của bộ cốt hài này.
Bộ cốt hài này đến lão cũng không thể công phá nổi? Minh Lôi trầm tư.
Minh Lôi và Chiến Long đều không biết rằng thần hồn của Lôi Cương hiện đã phủ đầy màu đen. Thứ dịch thể màu đen dần dần chiếm lấy thần hồn của hắn. Cùng lúc này, thần thạch trong đan điền cũng dần biến mất, thu nhỏ lại, cuối cùng, ánh sáng sáu màu biến mất, sát khí nồng nặc tỏa ra.
Một luồng sáng màu xám từ trong cơ thể Lôi Cương tỏa ra. Chiến Long kinh ngạc nhìn Lôi Cương. Minh Lôi cũng ngưng thần, chăm chú nhìn chằm chằm vào Lôi Cương cũng đang nhìn lại lão. Lão cũng đã cảm nhận được Lôi Cương đang thay đổi bất thường.