Lôi Cương vừa rời khỏi, thành Kim Tiên xuất hiện bốn gã cường giả giả thân của Truyện Tống trận. Chưa được bao lâu, ba gã đuổi theo Lôi Cương cũng mò vào trong thành. Lôi Cương sử dụng thuật ẩn tức dừng lại quanh thành Kim Tiên. Hắn muốn biết rốt cuộc có bao nhiêu cường giả đang đuổi theo mình.
Nửa canh giờ sau, Lôi Cương thoáng kinh hãi. Cộng cả người đã bị hắn hạ gục, tổng cộng có tất cả hai mươi cường giả, hầu hết đều ở cảnh giới giả thần, chỉ có một tên là cường giả cương thần. Tất cả bọn họ chắc hẳn là mười chín vị đầu lĩnh. Tìm được đáp án rồi, Lôi Cương liền bay về phía Tiên Đạo tông ở phía bắc. Hắn thầm nghĩ, tốt nhất hiện thời phải tìm ra vị trí của Hỗn Kim Chi Nguyên, lĩnh ngộ hành kim. Chỉ cần hắn sử dụng thuật ẩn tức, bọn họ sẽ không thể làm được gì hắn. Đối mặt với mười tám tên ở cảnh giới giả thần, một cường giả cương thần, Lôi Cương quyết định sẽ từng bước giải quyết từng tên một. Nếu cùng đối đầu với tất cả bọn chúng một lúc, Lôi Cương không nắm chắc phần thắng.
Lúc này, Lôi Cương liền tăng tốc bay về phía Tiên Đạo Tông.
Một lúc thành Kim Tiên tập trung nhiều cường giả như vậy khiến tất cả các tu luyện giả ở thành Kim Tiên đều kinh ngạc. Bọn họ tuy không hiểu tại sao, nhưng luồng áp lực vô hình trên trời khiến bọn họ khó có thể chịu đựng nổi. Không ít tu luyện giả rời khỏi thành Kim Tiên, cũng có tu luyện giả đoán ra trong thành có cường giả.
Chưa được bao lâu sau, mười chín tên cường giả rời khỏi thành Kim Tiên, bay về bốn phương tám hướng.
Lôi Cương đang ở bên ngoài cách thành Kim Tiên được khoảng một trăm dặm, đột nhiên dừng lại. Hắn ngước mắt nhìn, cảm nhận có một gã cường giả vừa bay vụt qua.
-Có nên nhân cơ hội này hạ gục người này hay không?
Lôi Cương thầm nghĩ, thoáng trầm ngâm, rồi quyết định thôi. Lúc này nếu hắn hạ gục kẻ kia, nhất định toàn bộ đám cường giả còn lại kia sẽ tập trung ở phía bắc Tiên Đạo giới, lúc đó, chỉ sợ hắn càng khó có thể đến Tiên Đạo tông tìm hiểu tin tức, lại càng có thể sẽ làm liên luỵ đến Tiên Đạo tông. Thực lực của đám cường giả này đủ sức xoá sổ Tiên Đạo tông trong một đêm.
Chờ cho tên cường giả bỏ đi rồi, Lôi Cương liền tăng tốc hơn nữa tiến tới Tiên Đạo tông.
Gần một ngày đêm qua, Lôi Cương mới tới được Tiên Đạo tông. Trên đường đi hắn không dám dừng lại chút nào, không để phát ra chút khí tức nào. Mười chín tên cường giả này tựa như một đạo võng bao vây Tiên Đạo giới. Chỉ cần hắn phát ra khí tức, bọn họ nhất định sẽ tập trung lại, hắn nhất định sẽ thành cá nằm trong lưới không sai. Dọc đường đi, Lôi Cương hết sức cẩn thận. Đến chân núi lớn của Tiên Đạo tông, Lôi Cương tiến thẳng vào Tiên Đạo tông ngay.
Vừa vào Tiên Đạo tông, thần thức của Lôi Cương lan ra, tìm vị trí của Tiên Vân đạo thánh, rồi bay đi.
Lúc này, Tiên Vân đạo thánh đang triệu tập các vị trưởng lão của Tiên Đạo tông, bàn luận chuyện đại sự trong tông môn. Chuyện các cao thủ truy sát Lôi Cương, Tiên Vân đạo thánh đã nghe qua, nhưng điều lão không hiểu được là tại sao lại có nhiều cao thủ như vậy đột nhiên xuất hiện ở Tiên Đạo giới. Thân là đệ nhất tông phái ở Tiên Đạo giới, Tiên Đạo tông phải để mắt đến chuyện này.
-Theo như đệ tử ở thành Kim Tiên báo lại, có đến hơn mười cường giả ở đấy, không hiểu vì sao…
Đại trưởng lão Tiên Đạo tông Vân Tiên thấp giọng nói, vẻ mặt lo lắng. Nhiều cường giả như vậy đủ để hoành hành cả Ngũ hành giới. Nếu bọn họ có âm mưu gì đó, chỉ sợ lần này Ngũ hành giới sẽ gặp đại nạn. Từ thời Ngũ đế thượng cổ cho đến nay, Ngũ hành giới vẫn đang trong giai đoạn khôi phục thực lực.
-Có biết được mục đích của bọn họ hay không?
Tông chủ Tiên Đạo tông Vân Phong hỏi.
-Dựa vào hành động của bọn họ, lão phu suy đoán chắc hẳn là đến tìm kiếm người ở đâu đó.
Đại trưởng lão chậm rãi nói.
Các vị trưởng lão trong đại điện mặt mày u ám. Các cao thủ này chắc chắn đến từ Vô Thương giới nhất định phải có động cơ gì đó. Nếu như bọn họ muốn tiêu diệt Ngũ hành giới, chỉ sợ các tông phái ở Ngũ hành giới đều không thể thoát khỏi kiếp nạn này. Ngũ đế thượng cổ thảo phạt Vô Thượng giới, khiến sức mạnh của Ngũ hành giới giảm mạnh. Những năm gần đây, dù rằng Ngũ hành giới đã khôi phục, nhưng vẫn chưa bằng một phần mười lúc trước a.
-Các ngươi không cần lo lắng, mục đích của bọn họ không phải là các ngươi.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, khiến tất cả các trưởng lão đều giật mình, đứng lên. Bọn họ nhìn chằm chằm người nam tử cao lớn đột nhiên xuất hiện, đứng giữa đại điện.
-Lôi Cương?
Tiên Vân đạo thánh thấy Lôi Cương, cất giọng nói.
Lôi Cương gật đầu, nhìn chằm chằm Tiên Vân đạo thánh, nói:
-Lần này ta tới Tiên Đạo tông là có một việc muốn hỏi, Hỗn Kim Chi Nguyên ở nơi nào trong Tiên Đạo tông?
Lôi Cương vào thẳng vấn đề, không chút lo ngại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
-Hỗn Kim Chi Nguyên?
Các trưởng lão trong đại điện ào ào bàn tán. Tiên Vân đạo thánh nhíu mày nhìn Lôi Cương, thoáng suy tư. Trong lòng lão vô cùng phức tạp, Lôi Cương chỉ là đệ đệ của đồ đệ của lão, lẽ ra hắn nên cung kính với lão mới đúng. Chỉ vì thực lực chênh lệch, nên Tiên Vân đạo thánh mới có vài phần kính nể Lôi Cương, chuyện này khiến lão chẳng biết làm sao khác được. Tiên Vân đạo thánh thở dài, nói:
-Hỗn Kim Chi Nguyên ở phía đông của Tiên Đạo giới, trong cốc Kim Liệt.
-Cốc Kim Liệt?
Lôi Cương nhướng mày, rồi nhìn Tiên Vân đạo thánh, nói:
-Xin thỉnh tiền bối cùng ta vào đó một phen.
-Lôi Cương, Tiên Đạo giới đột nhiên xuất hiện hơn mười cường giả cấp cao nhất, ngươi hẳn cũng biết.
Tiên Vân đạo thánh nghiêm mặt, thấp giọng nói.
Lôi Cương gật đầu. Tiên Vân đạo thánh lại nói tiếp:
-Hiện thời vẫn chưa điều tra được mục đích của bọn họ, ngươi nói lão phu có thể rời khỏi Tiên Đạo tông sao? Ta sẽ phái một đệ tử đưa ngươi đến cốc Kim Liệt. Thế nào?
Lôi Cương nghe vậy chưa trả lời ngay. Để Tiên Vân đạo thánh đưa hắn đi là để tìm ra vị trí của cốc Kim Liệt, giờ lão lại muốn cử một đệ tử khác biết đường đưa hắn đi, khiến Lôi Cương hơi do dự. Không gian Hỗn Kim Chi Nguyên với hắn có lẽ không thành vấn đề, nếu có Tiên Vân đạo thánh đi cùng không chừng cũng chẳng có tác dụng gì nhiều, không khéo còn vướng chân tay. Nếu đã vậy, chẳng bằng để một đệ tử đưa hắn đến cốc là hơn. Lôi Cương liền gật đầu, nói:
-Vậy thì rất tốt.
Lôi Cương xuất hiện khiến cuộc thảo luận của bọn họ càng thêm căng thẳng. Hắn liếc mắt nhìn chằm chằm các trưởng lão Tiên Đạo tông cũng đang đổ dồn mắt nhìn hắn, chậm rãi nói:
-Các ngươi cứ yên tâm đi. Mục tiêu của các cường giả này không phải là các ngươi. Mà tốt nhất các ngươi cũng không nên tuỳ tiện điều tra, nếu không, chọc giận bọn họ thì Tiên Đạo tông các ngươi cũng không thể chống đỡ được đâu.
Các trưởng lão biến sắc, nhìn Lôi Cương nghi hoặc. Bọn họ không hiểu được vì sao điều bọn họ nghi hoặc hắn lại biết được?
-Làm sao ngươi biết mục tiêu của bọn họ không phải là Tiên Đạo tông ta?
Tiên Vân đạo thánh nhìn Lôi Cương, hỏi. Càng ngày lão càng không thể nhìn thấu được đệ đệ của đồ nhi. Chỉ trong một vạn năm đã đạt được đến thực lực như vậy, vô số năm qua, Lôi Cương là người đầu tiên.
-Ha ha, mục tiêu của bọn họ là ta. Được rồi, mau gọi một gã đệ tử đưa ta tới cốc Kim Liệt đi. Nếu để bọn họ biết ta tới Tiên Đạo tông, sợ rằng lúc đó Tiên Đạo tông của các ngươi sẽ gặp tai ương lớn đấy.
Lôi Cương thản nhiên cười, nói, khiến mọi người trong đại điện cùng biến sắc. Tông chủ Tiên Đạo tông Vân Phong cùng các vị trưởng lão đều đứng bật dậy, khiếp sợ nhìn hắn. Tiên Vân đạo thánh cũng kinh hãi, thấp giọng nói:
-Phái một đệ tử tới đưa Lôi Cương đến cốc Kim Liệt.
Biết được mục tiêu của các cường giả kia là Lôi Cương, hắn nháy mắt trở thành củ khoai nóng làm phỏng tay người. Bọn họ chỉ hận không thể đẩy Lôi Cương ra khỏi Tiên Đạo tông càng sớm càng tốt.
Lôi Cương thản nhiên nhìn vẻ lo lắng của các trưởng lão Tiên Đạo tông, đợi đệ tử bọn họ phái đi. Chưa đến nửa canh giờ sau, một trưởng lão đưa một tên đệ tử trẻ tuổi tới đại điện, nói với Lôi Cương:
-Hắn sẽ đưa ngươi vào cốc Kim Liệt. Chân Vân Tử, ngươi đưa vị tiền bối này đến cốc Kim Liệt. Mau!
Lôi Cương nhếch miệng cười nhạt, tóm lấy tên thanh niên tên Chân Vân Tử này rời khỏi Tiên Đạo tông.
Cốc Kim Liệt nằm ở phía đông, là cấm địa nổi tiếng khắp Tiên Đạo giới. Hầu hết các tu luyện giả Tiên Đạo giới đều biết trong cốc Kim Liệt là khởi nguồn của Hỗn Kim Chi Nguyên. Vô số người đã xông vào đó, nhưng số người có thể thuận lợi đi ra có lẽ chỉ có mấy người. Lâu ngày, các tu luyện giả cũng dần từ bỏ ý định, hơn nữa nơi này vào dễ ra khó, lâu dần trở thành cấm địa.
Chân Vân Tử dẫn đến cốc Kim Liệt xong, Lôi Cương liền tặng cho gã một thanh tiên khí thất giai rồi để gã quay về Tiên Đạo tông. Hắn đứng lơ lửng phía trên cốc, chăm chú nhìn xuống dưới. Cốc Kim Liệt phát ra ánh sáng màu vàng rực rỡ, không rõ cốc sâu đến bao nhiêu, nhưng bề rộng của cốc rất lớn. Lôi Cương nhìn mãi không thấy được giới hạn của cốc ở đâu. Hắn quan sát bốn phía, thần thức chậm rãi xâm nhập cốc, nhưng thần thức tựa như hoà vào trong biển khơi khiến hắn hết sức kinh ngạc. Thoáng trầm ngâm, Lôi Cương chậm rãi bay xuống thấp.