Nửa tháng sau, tại cửa đại thành cổ xưa - thành Diễn Long thuộc cực tây của đại lục Long Luyện, thành Diễn Long vốn một thời huy hoàng bậc nhất Dung Luyện giới lúc này đã trở nên điêu tàn, vách tường đổ vỡ, cửa lớn hư hại, nếu không phải là nhờ có hình dáng hùng vĩ thì chẳng còn ai nhận ra được thành Diễn Long một thời huy hoàng nữa rồi.
Lôi Cương chính là đang đứng ở cửa thành Diễn Long, khuôn mặt hắn đầy vẻ cảm thán chú mục nhìn ba chữ Thành Diễn Long như rồng bay phượng múa, tang kình hữu lực trên cổng thành, lòng thầm thở dài, từ bút tích này cho thấy, ý cảnh của người viết ra ba chữ này đã đạt đến trình độ đăng phong tạo cực, khi hắn tỉ mỉ xem xét nơi này thì cảm nhận được sự tự tin, cuồng ngạo của người viết ba chữ này khi xưa.
Thành Diễn Long, tòa thành này đương nhiên có lịch sử huy hoàng riêng của nó, chỉ tiếc rằng năm tháng đã phủi sạch sự huy hoàng đó rồi.
Lôi Cương mặc dù đã giết hết toàn bộ ba người bọn Vẫn Phác nhưng vẫn gặp phải phiền phức nhất định, đó chính là khi truy sát Vũ Xích, lão cảm nhận được khí tức của Lôi Cương nên đợi đến khi Lôi Cương đuổi đến gần định công kích lão thì lão liền tự bạo cương anh, cương thánh thiên giai tự bạo cương anh, uy lực thế nào chẳng cần nghĩ cũn biết, Lôi Cương mặc dù cường đại nhưng cũng phải mất một thời gian mới hồi phục lại được như trước, lần này đấu với bốn người Hỏa Huyền khiến Lôi Cương thu hoạch cực kì phong phú. Chưa cần nói đến giới chỉ trữ vật của bốn người bọn họ, chỉ riêng việc cắn nuốt được cương anh của Hỏa Huyền, Vẫn Phác và Diêm Chính ba người cũng đủ để Lôi Cương thấy thỏa mãn rồi.
Nhìn thành Diễn Long, Lôi Cương nhẹ thở dài, trong lòng sắp xếp lại dự định của chính hắn. Trong thành Diễn Long không hề có khí tức của bọn Ngu Đao, Tiểu Phần, có lẽ bọn họ đã bỏ đi rồi. Trước đây ở trong Khí tháp, Luyện Hư nói bọn Tiểu Phần đang ở đây, cho nên Lôi Cương mới đi đại lục Long Luyện, bây giờ không cảm nhận được khí tức của bọn họ, Lôi Cương cũng không cưỡng cầu, mà bắt đầu sắp xếp lại chuyện sau này.
Mặc dù chưa đi vào trong kiểm tra nhưng Lôi Cương tự tin, bất cứ khí tức của sinh linh nào trong thành Diễn Long đều không thoát khỏi được thần thức của hắn.
- Hỏa hành phân thân đang tự mình tu luyện trong Khí tháp, không cần lo lắng vấn đề an nguy, hơn nữa, có kiến lửa và Luyện hư ở đó cũng không cần phải lo lắng nhiều, bây giờ có lẽ nên tiếp tục luyện chế phân thân khác rồi, theo như kí tải trong "Ngũ Hành thể tu" thì sau khi luyện chế ra ngũ hành phân thân thì mới được xem như đã đạt đến tầng thứ năm, lúc trước sư tôn Thái Huyền mới chỉ luyện chế ra được ba cỗ phân thân, hơn nữa bản tôn thì bị cường giả thần bí nọ luyện hóa, e rằng phân thân cũng không thoát nổi kết cục đó, bây giờ ta đã lĩnh ngộ được hỏa, thổ, mộc, lôi tứ hành, phân thân hỏa hành đã luyện chế xong, còn có đại địa chi nguyên trong nội thê, chắc cũng có thể thử luyện chế phân thân thổ hành, về phần mộc hành thì ta phải đi Mộc Thần giới một chuyến, đoạt lấy hỗn mộc chi nguyên để luyện chế phân thân mộc hành. Sau đó lại đi lĩnh ngộ kim, thủy lưỡng hành, luyện chế phân thân kim, thủy hành, về phần lôi hành thì không biết có thể luyện chế được không, trên "Ngũ Hành thể tu" chỉ có ngũ hành không hề bao gồm lôi hành trong đó. Text được lấy tại http://thegioitruyen.com
Nghĩ đến đây, Lôi Cương không khỏi thầm thở dài một tiếng, mặc dù hắn đã lên kế hoạch hết cho những ngày sau này, mặc dù chỉ là mấy câu ngắn ngủi nhưng khó khăn gian khổ trong đó thì chẳng khác gì tìm đường lên trời, chưa nói đến chuyện luyện chế thổ, mộc phân thân có thành công được hay không, chỉ riêng việc lĩnh ngộ kim, thủy lưỡng hành đã như ngọn núi cả đè chặt lên người Lôi Cương rồi, bây giờ Lôi Cương đã lĩnh ngộ được tứ hành, muốn tiếp tục lĩnh ngộ những hành khác thật sự là quá khó quá khó.
Trong ánh mắt Lôi Cương lóe lên một tia kiên định, sau khi thở ra một hơi trọc khí thì Lôi Cương cũng định rời đi, nhưng đung lúc đó thì có một câu nghị luận rơi vào tai hắn.
- Nghe nói tử tôn cuối cùng của Diễn gia là Diễn Phần đã đến Dung Luyện tông rồi, nói là đi tìm gia chủ Diễn gia Diễn Chiến, aizz, Diễn gia một thời giờ lại trầm lạc đến bước này, thật đúng là trời già trêu ngươi mà.
- Aizz, hi vọng bọn họ có thể bình an quay về, nơi đây thuộc về Diễn gia họ, cũng hi vọng có một ngày Diễn gia có thể trùng hiện lại huy hoàng ngày xưa.
Mục quang Lôi Cương lóe lên, Dung Hỏa tông?
Tiếng nghị luận từ trong thành Diễn Long truyền ra, các Lôi Cương khoảng trăm mét về phía trước là hai tán tu đang đi từ khách điếm duy nhất trong thành Diễn Long ra, hai người đang bàn tán không hề ngờ được rằng lời nói của bọn họ do có một số sự xảo hợp mà đã trở thành sự thật.
Đợi đến lúc bọn họ đi đến cửa thành thì một tu luyện giả cước bộ đột nhiên khựng lại, quét mắt nhìn về phía trước, trong ánh mắt đầy vẻ kinh nghi.
- Sao thế Lý Văn Minh.
Tu luyện giả còn lại nghi hoặc hỏi.
- Sao ta vừa thấy một người đứng ở kia cơ mà?
Tu luyện giả nọ chăm chú nhìn nhưng phát hiện chẳng có ai cả, trên mặt đất lá vàng bay bay, sau đó hắn nói:
- Đừng nói là ngươi gặp ma rồi chứ.
Lôi Cương nghe xong lời bàn tán của hai người kia thì tạm gác kế hoạch sẵn có lại một bên, đã nghe được tin tức của bọn Diễn Phần thì Lôi Cương sao có thể làm như không hay biết gì được, thế nên liền cấp tốc bay về phía Hỏa Vực.
Lôi Cương không hề biết rằng, sâu vạn trượng dưới một linh mạch ở Tiên Đạo giới, có một lão giả tóc bạc toàn thân phát ra hồng vụ huyết tinh nồng nặc đang ẩn thân. Hồng vụ này soi sáng cả động huyệt, lão giả lúc này ánh mắt ngập tràn vẻ oán hận vô tận, nhìn về phía trước động huyệt, dường như ở đỏ có thù nhân bất cộng đới thiên của lão vậy, chỉ nghe thấy lão lẩm bẩm:
- Cương Ma!! Ngươi diệt nhất mạch của Hỏa Huyền tông ra, lão phu đời này không giết ngươi thề không làm người, đợi tu vi của ta đột phá được cương thánh lên cương thần rồi thì lão phu sẽ cho ngươi sống không bằng chết! Cho ngươi biết thế nào là hình phạt thảm khốc nhất trong thiên hạ.
Nếu Lôi Cương ở đó lúc này hắn nhất định sẽ cực kì kinh ngạc, diện mục lão gả này có đến tám phần giống với Hỏa Hyền đã bị hắn một kích giết chết, người này chính là bản tôn của Hỏa Huyền. Chuyện Hỏa Huyền có bản tôn cực kì bí mật, e rằn chỉ có trời biết, đất biết và chính bản thân Hỏa Huyền biết mà thôi, ngay đến cả ba người bọn Vẫn Phác cũng không hề hay biết gì cả. Trước đây Hỏa Huyền ở trong chí bảo ngoài lệnh bài quỷ dị ra còn lấy được một cuốn hắc thư cổ, trong cuốn hắc thư đó có ghi tải lại cách luyện chế phân thân, có điều luyện chế phân thân này không giống với "Ngũ Hành thể tu". Nó yêu cầu thu thập thiên tài địa bảo cùng với mười vạn tinh huyết của cương đế, đạo đế kì luyện chế mà thành, Hỏa Huyền sau khi đạt đến cương thánh, để luyện chế phân thân mà đã đi hết Ngũ Hành giới, thu thập không ít thiếu niên.
Tốc độ của Lôi Cương nhanh đến cực điểm, không ít tu luyện giả đang phi hành chỉ thấy một đạo trường hồng quét qua, nhìn kĩ lại thì phát hiện đạo trường hồng đó đã chẳng còn thấy tung tích đâu nữa cả rồi.
Mời ngày sau ở bắc bộ Hỏa Vực, trong một tiểu thành tên gọi là Dung thành.
Dung thành này mặc dù không lớn nhưng cực kì phồn hoa, nguyên nhân là vì nó là toàn thành gần với Dung Hỏa tông nhất. Lôi Cương đi lại trong Dung thành, nhìn người qua kẻ lại, sắc mặt hắn vô cùng bình đạm, quét mắt nhìn tứ phía, không khác gì một tu luyện giả bình thường cả, Lôi Cương một đường đi thẳng đến trung tâm Dung thành, tiêu kí độc đáo của Vạn Tượng các ở trung tâm Dung thành phất phơ trong không trung.
Mấy ngày trước Lôi Cương phát hiện một viên tinh thạch trong giới chỉ phát ra ba động, tinh thạch này là vật mà Chỉ San trao cho Lôi Cương, lúc đó Chỉ San có dặn dò, nếu tinh thạch ba động thì Lôi Cương hãy đến Vạn Tượng các trong tòa thành gần nhất.
Lôi Cương nhìn ba chữ Vạn Tượng các, đối với sự to lớn của Vạn Tượng các thêm một lần nữa càng có cảm nhận sâu sắc, phân bố khắp nơi trong Dung Luyện giới, bước vào Vạn Tượng các, Lôi Cương quét qua một lượt đại sảnh giao dịch, sau cùng ánh mắt dừng lại trên người một lão giả đang đứng ở quầy tính tiền, hắng giọng một tiếng rồi bước về phía đó.
Lão giả cảm nhận được Lôi Cương, bất giác ngẩng đầu, đánh giá một lượt rồi không đợi Lôi Cương nói gì đã lên tiếng trước:
- Cho hỏi, là Lôi Cương đạo hữu phải không?
Lôi Cương ngẩn ra, suy nghĩ một lát, dường như đoán ra điều gì liền gật gật đầu.
Sắc mặt lão giả đột nhiên trở nên cung kính, bước ra khỏi quầy, nói:
- Lôi CƯơng đạo hữu, lão phu là Vạn Minh Tử, chính là trưởng quầy của Vạn Tượng các ở Dung thành, mời đạo hữu đi theo lão phu, có vật cần giao cho ngươi.
Lôi Cương theo sau lão hưu, đi vào trong một tiểu môn, điều này khiến không ít tu luyện giả xôn xao suy đoán thân phận của Lôi Cương, là người có thể khiến Vạn Minh Tử đích thân dẫn đi, thân phận nhất định bất phàm.
Sau khi bước vào trong tiểu môn, Vạn Minh Tử dẫn Lôi Cương đi vòng vòng, rẽ trái quẹo phải, đến nửa khắc sau thì lại tiến nhập vào trong một đại môn, bên trong có khoảng mười căn phòng, mỗi căn phòng đều có đại hán hắc y tu vi cao thâm thủ hộ, thấy hai người bước vào, mấy đại hán trước mặt ánh mắt trở nên lăng lệ, sau khi nhìn thấy Vạn Minh Tử mới thu liễm lại, có điều mục quang cũng dừng lại một chút trên người Lôi CƯơng, ánh mắt Lôi Cương lóe lên, thoáng liếc mắt nhìn mấy đại hán này, trong lòng hơi kinh ngạc, tu vi của những đại hán này đều đã đạt đến mức đạo tiên, cương tiên, Lôi Cương đoán những đại hán hắc y này e rằng không hề chịu sự khống chế của Vạn Minh Tử. Có điều, tất cả những điều này chẳng có liên quan gì đến Lôi Cương cả.
Vạn Minh Tử mắt nhìn phía trước sau đó quay đầu cung kính nói:
- Đạo hữu, xin đợi ở đây một lát, đây là nơi cơ mật của Vạn Tượng các ta, đạo hữu ............
Vạn Tượng các hắng giọng vài tiếng, sắc mặt hơi cứng lại.
Lôi Cương gật gật đầu, nói:
- Không sao.
Vạn Minh Tử thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thâm nghĩ, thanh niên này là người mà đại tiểu thư đích thân giao phó, không thể tùy tiện được, nếu không thì ......
Vạn Minh Tử đi vào một căn phòng, mất hết một thời thần mới quay trở ra. Sau đó đưa cho Lôi Cương một chiếc giới chỉ trữ vật cũ kĩ, nói:
- Giới chỉ này là vật của Chỉ San tiểu thư, bên trên có ấn kí của nàng, chỉ cần cho thần thức thâm nhập là sẽ phá vỡ được, đạo hữu thử xem có thể phá vỡ được không.
Thần thức của Lôi Cương thâm nhập vào bên trong, sau đó, đuôi mắt thoáng nheo lại rồi liền khôi phục vẻ điềm tĩnh, mục quang Lôi Cương điềm đạm nhìn Vạn Minh Tử nói:
- Đa tạ đạo hữu.
Sau đó Vạn Minh Tử và Lôi Cương rời khỏi đó, trên đường, mặc dù sắc mặt Lôi Cương vẫn bình đạm nhưng trong lòng thì đang cực kì sung sướng.
Bên trong giới chỉ trữ vật này có chứa mười cuốn thiết quyển!!