Sau khi chương trình 《Tuần lễ vui vẻ》 được phát sóng, thì công việc mà Thời Tranh nhận được càng nhiều hơn. Tuy rằng phần lớn đều là quảng cáo bánh ngọt nhưng cũng nhờ những quảng cáo như vậy mà Thời Tranh cũng đã thu hút được một số fans không nhỏ.
"Lịch trình ngày hôm nay của chị đây, chi xem qua đi." Lạc Mộ An vừa vào xe bảo mẫu liễn đưa chiếc máy tính bảng cho Thời Tranh, sau đó như chợt nhớ ra chuyện gì đó Lạc Mộ An liền ghé sát vào cô, thì thầm. "Chị Thời Tranh, hôm qua Trần Tinh Tinh gọi điện cho em. Cô ta nói cô ta muốn hẹn gặp chị, nếu chị không gặp cô ta sẽ đem lịch sử đen của chị ra."
"Ừm… Chị biết rồi. Em cứ nói với cô ta là cô ta thích làm gì thì làm, chị không quản."
Theo lịch trình đặt ra thì buổi sáng Thời Tranh phải đến trường quay quay phim.
Bộ phim lần này Thời Tranh tham gia đóng là bộ phim nói về chuyện tình của hai con người được coi là kẻ địch của nhau. Một người là cảnh sát hình sự còn một người là tôi phạm truy nã. Hai con người gặp nhau và yêu nhau nhưng cuối cùng họ cũng không thể đến được với nhau.
Mặc dù những bộ phim khai thác về chủ đề này có rất nhiều nhưng tỉ suất người xem vẫn không hề thuyên giảm.
Trong bộ phim này, Thời Tranh đảm nhiệm vai nữ phụ thứ hai, một nhân vật có vẻ bề ngoài trông rất hiền lành, vô hại nhưng lại là nhân vật phản diện thúc đẩy toàn bộ quá trình giết người cùng với vai trò khiến cho thân phận tội phạm truy nã của nam chính bị lộ ra trước ánh sáng.
Tuy địa điểm quay phim nằm ở ngay trong thành phố mà Thời Tranh đang sinh sống, hơn nữa cũng chỉ cách khu nhà của Thời Tranh một giờ đồng hồ đi đường. Nhưng Thời Tranh vẫn lựa chọn ở lại trong khách sạn mà đoàn làm phim thuê, một phần là vì để tiết kiệm thời gian, còn lại là vì cô muốn tránh mặt An Minh Triết một thời gian.
Ném bỏ dòng suy nghĩ rối như tơ vò ra sau đầu, Thời Tranh quyết định tập trung vào học thuộc kịch bản. Ngày hôm nay, phân cảnh cô cần phải diễn cũng không có nhiều lắm, nếu như không có gì sai phạm thì chỉ cần trong một buổi chiều là có thể hoàn thành. Như vậy, cô cũng có thể trở về khách sạn nghỉ ngơi thêm một chút.
Nhưng ông trời lại phụ lòng mong mỏi của cô. Ngày hôm đó, nhà đầu tư của bộ phim bất ngờ đến thăm ban, thân là diễn viên của đoàn, Thời Tranh cũng buộc phải ở lại. Cũng chính vì thế mà cô mới biết người bỏ nhiều tiền ra đầu tư cho bộ phim này nhất lại chính là người cô không muốn gặp mặt nhất - Vương Canh Chính.
Sau khi được đạo diễn đưa đi vòng quanh phim trường, Vương Canh Chính đến chỗ quay phim. Mà khi ấy cũng vừa hay là lúc Thời Tranh diễn xong phân cảnh của mình nên cùng Lạc Mộ An thu dọn đồ đạc chuẩn bị về khách sạn nghỉ ngơi.
"Thời Tranh tiểu thư, chúng ta thật có duyên." Vương Canh Chính đi đến trước mặt Thời Tranh nở nụ cười thân thiện. Nhìn Vương Canh Chính, Thời Tranh đột nhiên nhớ đến cảnh nguyên chủ bị hắn hành hạ đến mức muốn sống không được muốn chết không xong. Mà khi ấy hắn cũng nhìn nguyên chủ cười y như vậy. Những cảnh tượng ấy không ngừng hiện lên trong đầu Thời Tranh khiến cho cô khẽ rùng mình, sống lưng lạnh toát. Cô cứng nhắc lùi về sau giữ khoảng cách với Vương Canh Chính gật đầu coi như là đáp lại.
"Thời tiểu thư đây có vẻ không thích tôi cho lắm."
Biết vậy rồi thì mau tránh ra cho tôi.
Thời Tranh nghĩ nghĩ một lát rồi cười đáp lại: "Tôi nào có ghét anh đâu Vương tổng. Anh cũng thấy đấy công việc của tôi rất bận cho nên tôi xin phép đi trước nha."
"Vậy còn bữa cơm cô hứa sẽ mời tôi thì sao?"
Tôi hứa sẽ mời anh ăn bao giờ vậy? Ăn không nói có là không được đâu. Cái đồ điên này mau tránh xa chị đây ra.
Trong lòng Thời Tranh gào thét muốn cào mặt Vương Canh Chính nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ thân thiện.
"Vậy sao? Sao tôi không nhớ là tôi có hứa mời anh một bữa cơm nhỉ?"
"Trí nhớ cô cũng thật kém mà. Bây giờ chắc cô cũng rảnh rỗi nhỉ, hay là bây giờ tôi mời cô đi ăn. Thế nào?"
Mặc cho Vương Canh Chính có mời mọc như thế nào thì Thời Tranh vẫn khéo léo từ chối. Đối với loại người bên ngoài một đằng bên trong một nẻo như Vương Canh Chính, Thời Tranh muốn né còn không kịp. Hơn nữa cô cũng không muốn có bất cứ liên hệ gì với những nhân vật trong truyện. Cô chỉ muốn hoàn thành vai của mình sau đó thì ôm tiền rời đi sau đó thì sống an nhàn qua ngày.
Bị Thời Tranh từ chối, Vương Canh Chính có chút không vui, tuy vậy hắn lại không thể làm gì được cô. Dù sao thì hiện tại cô cũng đang là tình nhân của An Minh Triết, mà An Minh Triết lại là người mà hắn không muốn đụng vào nhất. Cho nên tạm thời tha cho Thời Tranh, chờ khi An Minh Triết chán cô thì hắn nhất định sẽ khiến cho cô biết hậu quả của việc làm lơ hắn.
Sau khi trở về phòng khách sạn, Thời Tranh đột nhiên thấy thèm ăn liền nhifw Lạc Mộ An gọi món giúp mình. Nhưng khi những món ăn nóng hổi, thớm nức được bày ra trước mặt thì Thời Tranh liền có cảm giác khó chịu, cô liền lấy tay che miệng chạy vào trong nhà vệ sinh nôn khan.
"Chị Thời Tranh, chị sao vậy?" Thấy Thời Tranh đi ra, Lạc Mộ An không nhìn được lo lắng hỏi. Nhưng chưa kịp trả lời cô Thời Tranh đã chạy vào trong nhà vệ sinh tiếp tục nôn.
Lạc Mộ An thu dọn mấy món ăn vừa gọi sau đó thì chạy ra ngoài cửa kiểm tra xem có người hay không rồi mới đến bên cạnh Thời Tranh, vội vã nói: "Chị Thời Tranh, tháng này bà dì của chị đến thăm chưa?"