năm phút sau tại cổng lâu đài một chiếc siêu xe Ferrari rầm ga chờ hai cánh cổng mở ra..một người đàn ông cao ráo điển trai với mái tóc vàng đôi mắt xanh ngọc cuốn hút phóng thẳng vào sân lâu đài căng thẳng....
- "cậu Will cậu mới đến"
- "lão ma vương đâu??"
- "ông chủ đang ở trên phòng bên tay phải ạ"
mau chóng chạy lên tìm anh...sững người trước cửa phòng nhìn vào bên trong căn phòng tan nát.
nhìn anh đang mải miết ngắm nhìn bức tranh Will liền hiểu ra vấn đề..
- "Tuấn Phương cậu nói đi tôi sẽ làm thứ"
- "xem đi"
theo mắt anh nhìn chiếc máy tính dưới sàn..ngó qua thấy đoạn clip đang xem dở dừng lại trên màn hình là cô gái đang khóc cùng với những nốt đỏ cháy ghê dợn..
nhấp nút tua lại từ đầu đoạn clip mỗi giây mỗi phút trôi qua sắc mặt Will cũng đen sầm lại chẳng kém anh..
< - "chào con trai yêu quý của ta...chắc hẳn khi con xem clip này con sẽ giống như một con thú nổi điên vì thấy con mồi của mình bị kẻ khác cướp lấy rồi đùa dỡn...ta đã từng xuống nước với con rồi nhưng con lại không biết ý đăm ra cô con dâu của ta phải chịu cực thay con.."
- "đừng mà tôi xin bà đừng làm vậy đừng mà dừng lại đi"
- "ta sẽ làm con trở lên xinh đẹp hơn con yêu à"
- "aaaaaaaaaaaa"
- "sẽ nhẹ thôi con yêu không hề đau đớn một chút nào cả đâu con dâu xinh đẹp của ta"
từng giọt, từng giọt axit chảy từ ống hút thuỷ tinh rơi xuống gò má hồng hào căng mịn của cô...sự đối cháy da thịt từ axit như thấm cả vào tim gan cô đau rát khủng khiếp...những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống va chạm với những mảng cháy bỏng càng khiến cơn đau tăng lên gấp bội.
- "ta nói con sẽ xinh đẹp hơn mà đúng không?? Tuấn Phương con xem vợ con bây giờ rất đẹp đúng không?? mẹ nói con nghe này....nếu con muốn giải cứu khuôn mặt xinh đẹp đang bị tàn phá kia thì hãy chuẩn bị 200 tỷ và khôi phục lại tập đoàn của Vũ gia trở lại như ban đầu....ta cho nói cho con biết mỗi giây mỗi phút mỗi ngày con chậm ngày nào ta sẽ biến khuôn mặt trở lên xinh đẹp hơn nữa và con sẽ là người được thấy cảnh vợ mình đau đớn như thế nào....và chúc con sớm tìm được đến đây"
nụ cười man dợ vang lên bên trong căn nhà hoang một người khóc một người cười hai âm thanh hoà trộn thật ghê tai... >
kết thúc đoạn clip thần kinh Will như đang treo lơ lửng trêm mây...bản thân cậu cũng không thể tin nỗi chuyện mình vừa chứng kiến trong đoạn clip.
ngước lên nhìn anh với đôi mắt giận dữ cậu lúc này cũng mơ hồ không biết anh sẽ giải quyết như thế nào...và anh sẽ tìm ra cô bằng cách nào...
- "chết tiệt....bà ta to gan thật...thật muốn chết rồi mà"
bàn tay anh cuộn chặt đặt bức tranh xuống thở một hơi dài rồi nhìn Will khó chịu...
- "xác định vị trí được cập nhật của USB"
ngơ ngơ nhìn anh rồi nhìn chiếc USB cậu mới hiểu việc mình phải làm lúc này...
mầm mò chắm chú lao đầu vào máy tinh mười ngón tay cậu di chuyển linh hoạt...các thông số hiện lên chằng chịt hoa mắt...
không khí trong căn phòng căng thẳng hồi hộp chờ đợi kết quả..
- "mẹ kiếp"
tiếng chửi thề của Will vang lên chứng tỏ cậu đang tức giận, bản thân cậu là người lịch sự lễ phép...tuy hai mươi mấy năm nay nhưng để nói đến chửi thề thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay vì cậu là người cực kỳ thận trọng việc ăn nói từng câu từng chữ nên hay không nên nói ra.
- "muốn ăn tao hả...không có cửa đâu"
- "chuyện gì??"
- "có một tên hacker khác"
- "thế nào??"
- "không tồi nhưng chưa là gì với tôi"
- "làm nhanh gọn"
trong khi tại lâu đài đang căng thẳng lục lọi máy tính thì ở căn nhà hoang cô đang phải vặt lộn với nỗi đau thấu xương đau tận tim gan tất cả trong cô như ngọn núi lửa bên trong là nham thạch đang chờ bùng nổ.
một bên má cô đã bị 4 giọt axit tàn phá bỏng loang lổ tạo thành mảng to đỏ đỏ máu rỉ cùng với nhiều vết da mỏng bong chóc đáng sợ.
- "chà con dâu của mẹ xinh quá...nghỉ ngơi chút đi nát mẹ quay lại thăm con nhé...ừmmm cưng lắm đấy nhé"
- "đồ độc ác, đồ khốn kiếp, đồ chết tiệt bà đi chết đi mụ phù thuỷ..tôi hận bà"
- "muốn chơi nữa hả con ranh"
*bốp* cái tát đau điếng giáng xuống mặt cô...một bên má còn lại sưng lên hần rõ bàn tay người đàn bà độc ác...đã cạn nước mắt cô hề rơi...đôi mắt khô cằn đuôi mắt vẫn lấp lánh giọt nước mắt cuối cùng...cả mặt sưng vù đỏ chót.
thoáng chốc màn đêm buông xuống cô không thể nào chợp mắt nổi vì lo sợ và nhớ anh. một mình ở trong căn nhà hoang đơn độc lạnh lẽo gió đêm.
__còn___