Mật thất Kha Gia, một tòa mật thất rắn chắc, thậm chí có cả trận pháp che đậy, cực kỳ nghiêm ngặt. Dù là có cả Võ Tôn cường giả xuất động cũng không thể công phá. Bất quá, nếu như ở trong tầm mắt Hư Không Ẩn Sát thuật của Phi Dương đâu, căn bản chính là trò hề đi.
Trong mật thất lúc này, mấy tên thuộc hạ, tộc nhân nhìn nhau ngây người hồi lâu. Có người liền buột miệng nói lên ý kiến: " Gia chủ đi quá lâu đi, ta thấy không ổn, cảm giác như sắp có đại sự xảy ra".
Một bên, Thục Hiền phu nhân thét lớn: "Ngươi nghĩ gì, chỉ là một tiểu tử Võ Tôn thôi a, gia chủ người đông thế mạnh làm sao sẽ thua".
Hiền Thục phu nhân, chính là con gái của Thục gia, một trong tam đại gia tộc ở Trúc Nhật Thành, kết hôn với Kha Hủ chính là để kết nối thông gia hai bên.
Tên võ giả này hoảng hồn, vội vội vàng vàng cúi đầu, không dám cãi, hắn chỉ là hạ nhân thôi: "Phu nhân a, tiểu chỉ là lo sợ.....".
Kha Nguyệt lúc này nhảy ra chỉ thằng tên này: "Hừ, ngươi dám nói xấu cha ta, không biết thân biết phận".
Thiên Văn một bên cũng thêm mắm muối: "Kha Nguyệt a, nàng bình tĩnh đi, nhạc phụ làm sao có thể xảy ra chuyện được". Tên này vừa nói xong, hiện thực liền đã đánh mặt hắn.
Răng rắc, răng rắc, Ầm
Cánh cửa cái hầm đột nhiên bị đá bay, thân ảnh Phi Dương nhàn nhã bước vào trong, phong thái hắn lạnh lùng, tràn đầy vô cảm quét mắt cái hành lang bên trong tràn đầy Võ Hoàng tấp nập. Hắn liếm đi liếm lại cái môi, kinh nghiệm a, tất cả đều là kinh nghiệm hết a.
Lúc này, cả đám liền đã ngoảnh mặt nhìn về phía Phi Dương, bọn họ nhận ra, đây chính là tên kia, là kẻ đắc tội tiểu thư đây mà. Lập tức, một loạt tiếng chấn kinh liên tục kêu lên, đàn người liên tiếp lùi về sau:
"Là hắn, chính là hắn a, hắn ở đây, ở đây có nghĩa là gia chủ bọn họ...".
"Không thể nào, sao hắn có thể vào được đây, chẳng nhẽ trận pháp bị hỏng rồi".
"Đây là chuyện gì xảy ra, hãy nói với ta là ta nhìn nhầm đi, đây không phải là thật a".
Đám người này bên trong, chấn kinh nhất là Nha Nguyệt tiểu thư, nàng có vạn tính vạn nghĩ cũng không nghĩ đến một tiểu bạch kiểm lại hung như vậy, trong lòng nàng liên tục lo sợ, lo sợ cái chết.
Một bên Thiên Văn cũng chấn kinh, cưới một đứa con gái mà hắn dây vào cái vận cứt chó gì đây. Hắn liên tục cười khổ, Kha gia cũng yếu quá đi.
...
Phi Dương vỗ tay: "Bốp bốp, các ngươi chấn kinh xong chưa vậy".
"Nếu đã xong, thì lên đường khỏe mạnh nhé".
Tiếng nói kết thúc, Phi Dương nhe răng, nhấc lên cây tử phủ thân yêu của mình lên, một rìu chém ngang.
Nhát chém nhìn thường thường, nhưng lại mang đầy tử khí đánh ra, tuy Phi Dương lúc này chỉ còn 4,000 thiên lực, nhưng ít ra 4,000 thiên lực tương đương với 40,000 nội lực a, con số không nhỏ chút nào.
"Khai Địa".
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
"A!", "A!", "A!", "A!",......
Cây rìu chém ngang, bất kì tên Võ giả nào nằm thẳng trên đường đi của nó lập tức bị chẻ đôi ra. Không chỉ vậy, sóng khí bắn đến, bốn phía võ giả lập tức tan tác, người bị chém thành thịt vụn, người thì bị chấn thành cặn bã, máu me lênh láng đại địa.
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng hậu kỳ, kinh nghiệm thu được 250,000 điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng sơ kỳ, kinh nghiệm thu được 150,000 điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng hậu kỳ, kinh nghiệm thu được 200,000 điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng hậu kỳ, kinh nghiệm thu được 250,000 điểm."
....
Từng đám từng đám đứng vòng ngoài cùng trực tiếp ôm đầu gào thét, có kẻ ngất tại chỗ, có người thất khiếu chảy máu ôm đầu ngã xuống. Một vài kẻ thức thời thì liên tục quỳ lạy kêu rên:
"Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng a".
"Bọn ta đều đồng ý làm chân chó cho ngài xin đừng giết bọn ta".
Bọn họ bây giờ chỉ muốn sống sót, nô ấn gì giờ không quan trọng, gia chủ đã chết. Nhưng là Phi Dương sẽ bỏ qua sao, không có gì là không đảm bảo trong đám này có kẻ trung thành cả, nhiều khi những kẻ quá trung thành có thể sẵn sàng hi sinh bản thân dù nô ấn phản phệ, vì vậy tốt nhất là giết.
"Chết"!
Một tiếng quát to, thân ảnh Phi Dương như quỷ mị, tạp thẳng vô đám đông cuồng hống chém giết, máu chảy đầy đất. Hàng ngàn người nhộn nhạo toán loạn lên nhau, người dẫm người, máu me phủ kín, có lẽ làm được hẳn cái hồ máu nhỏ cũng nên.
Còn cửa ra, chỉ có một lỗ, tuy nhiên không dễ ra, cứ kẻ nào định trốn, Phi Dương lại phát động Hư Không Ẩn Sát trấn chết tươi. Hắn không có nhiều thời gian, bảy tên Võ Tôn rất nhanh sẽ tìm đến, phải lên cấp gấp.
"A, không muốn".
"Xin ngài, ta van cầu ngài, a...".
"Ta không muốn chết, ta không muốn chết".
"A!", "A!", "A!", "A!", "A!", "A!",........
Chỉ trong vòng 5 phút, ngàn tiếng rú thảm thê lương đau khổ tràn ngập, oán giận vang vọng bốn phía vách tường (tiếc là tường cách âm a). Từng người, từng người đầu rơi máu chảy nằm đầy đất.
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng hậu kỳ, kinh nghiệm thu được 250,000 điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng sơ kỳ, kinh nghiệm thu được 150,000 điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng hậu kỳ, kinh nghiệm thu được 250,000 điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng đỉnh phong, kinh nghiệm thu được 300,000 điểm."
...
"Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm đã đầy, thăng một cấp Võ Tôn Hậu Kỳ."
"Keng, thăng một cấp, cơ thể trở lại trạng thái đỉnh phong. Điểm kinh nghiệm tiếp theo cấp là 0/135,000,000."
Phi Dương tại chỗ thét gào: "Vãi, tận 135 triệu. Hệ thống a, ngươi đang hố người".
Đằng trong cùng, mẹ con Nha Nguyệt, hoàng tử Thiên Văn ngây người, toàn thân run rẩy: "Chết, Chết,...tất cả, tất cả.... chết gần hết rồi".
"Hắn, hắn rốt cuộc là ai, ta, ta đường đường là hoàng tử mà chưa nghe danh hắn bao giờ".
....
"A!", "A!", "A!", "A!",....
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng sơ kỳ, kinh nghiệm thu được 150,000 điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng hậu kỳ, kinh nghiệm thu được 250,000 điểm."
....
Hồi chuông cuối bản nhạc dừng lại, Phi Dương thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về đoàn người còn lại. Bị ánh mắt kia nhìn chúng, Thiên Văn vội vàng tiến lên: "Thiếu, thiếu hiệp a, ta không có quan hệ với cái gia đình này, ngài, ngài bỏ ta một chân".
Phanh!
"Aaaaaaaaa..".
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng hậu kỳ, kinh nghiệm thu được 250,000 điểm."
Phi Dương không cần biết, để một kẻ lọt ra, thân phận hắn tất sẽ bị lộ diện mà thôi. Thấy Thiên Văn đã chết biết không thể còn sống tốt, cả đám liền nhao nhao bay ra liều mạng: "A, aaa, chúng ta liều mạng với ngươi".
Phanh! Phanh! Phanh!
"A!", "A!", "A!", "A!",.......
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng đỉnh phong, kinh nghiệm thu được 300,000 điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết phân thân Võ Hoàng hậu kỳ, kinh nghiệm thu được 250,000 điểm."
Đằng sau cùng, mẹ con Kha Nguyệt thì lại chơi bài khác hoàn toàn lũ hộ vệ, đến ngay cả Phi Dương cũng còn mẹ nó chưa nghĩ tới cái điều này bao giờ a.
Hai người này liền lập tức tiến lại gần Phi Dương, tốc độ cởi quần áo còn nhanh hơn cả diễn viên, từng lớp, từng lớp, từng vị trí bị lột bỏ xuống, chẳng mấy chốc xuân quang bay sạch, trần chuồng lộ hết chỗ hiểm ra. Mang đầy vẻ quyến rũ, ủy mị như vưu vật.
P/s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.