Khoảnh khắc Huyết Thần Hy cởi mũ xuống, nhan sắc thần tiên giáng thế được phơi bày. Mấy đồng học hiếu kì lén nhìn thử, đồng thời cả lầu bất động như bị thôi miên mà không ngừng được hành động nhìn ngắm nhan sắc đẹp đến mê hoặc của Huyết Thần Hy.
"Một mắt một màu thế kia. Thật hiếm lạ mà! Lại thêm tóc màu bạch kim nữa, sao giống lão bà bà quá vậy!."
Chu Nhược Vũ bất ngờ nghĩ thầm bất quá ngoài mặt vẫn nhàn nhạt nhìn Huyết Thần Hy.
- Sư phụ có phải bị nhan sắc tuyệt mỹ của đồ nhi làm đến thần hồn điên đảo rồi không?.
Huyết Thần Hy nở nụ cười mê hoặc chúng sinh, tự luyến mà hỏi Chu Nhược Vũ.
Cũng kể từ giây phút này, bao đồng học đã bị Huyết Thần Hy cướp mất trái tim bé bỏng.
- Đồ nhi có thật là 20 tuổi không vậy?.
Câu hỏi của Chu Nhược Vũ nằm ngoài dự liệu của Huyết Thần Hy và cả Âu Dương Giai Tuệ... ??? ...
Tự nhiên nhắc đến chuyện này làm cho Âu Dương Giai Tuệ nhớ ra một chuyện quan trọng, Huyết Thần Hy chẳng phải người ở Tân Đại Lục, vậy tuổi thật của cô là bao nhiêu?.
Dù biết, người Tu Chân có tuổi thọ rất cao, nhưng nếu mãi không đột phá lên cấp mới thì đến một ngày nào đó họ cũng phải đối mặt với sinh lão bệnh tử thôi, sẽ phải chết đi như người thường.
- Chuyện này à... ta nói rồi hai người đừng có xỉu đấy nhé!.
Huyết Thần Hy che miệng hướng Chu Nhược Vũ và Âu Dương Giai Tuệ thần bí nói nhỏ.
Cả hai vô thức gật đầu, lúc này Huyết Thần Hy chậm rãi chống cằm lại dùng một ngón tay quấn quanh lọn tóc, tư thế có hơi lười biếng, sau đó dùng khẩu hình miệng nói.
- 5000 tuổi.
Có phải cả Âu Dương Giai Tuệ và Chu Nhược Vũ đều nhìn lầm đúng không. Nhan sắc này mà 5000 tuổi á!. Có nên tin hay không đây?.
Nếu Huyết Thần Hy nói ra tuổi đó là tuổi ở Thần Giới chắc hai người họ xỉu thật. Tại vì thời gian ở Thần Giới chênh lệch rất nhiều so với Tân Đại Lục và Tiên Giới, 1 ngày ở Thần Giới bằng 1000 năm ở hành tinh khác lận.
Đúng lúc này tiểu nhị dọn món lên, một bàn đầy món ngon, dồi dào linh khí được bày biện trước mặt. Nguyên liệu chế biến ở Lầu Sao đều được nuôi trồng ở vùng đất dồi dào linh khí cho nên thức ăn cũng chứa linh khí rất hữu ích cho việc bồi bổ.
- Muội sao vậy, chê tỷ già sao hửm?.
Huyết Thần Hy cố ý trêu chọc Âu Dương Giai Tuệ khi thấy nàng vẫn chưa hồi thần.
Lúc này Âu Dương Giai Tuệ mới thu hồi suy nghĩ vu vơ.
- Không có, chỉ là muội không nghĩ đến tỷ lại lớn tuổi đến mức đó.
Nhìn đến gương mặt đang giận dỗi Huyết Thần Hy, nàng khẽ cười nói.
- Tỷ biết mà, muội ăn thử xem.
Huyết Thần Hy quên mất ở đây còn có Chu Nhược Vũ, rất tự nhiên cầm đũa gắp miếng cá đút cho Âu Dương Giai Tuệ ăn.
- Khụ.
Chu Nhược Vũ nhìn một màn phát cơm từ thiện ở trước mặt, có chút xấu hổ giùm hai đồ đệ vì thế liền ho một tiếng nhắc nhở nàng vẫn còn sống.
Âu Dương Giai Tuệ ngại ngùng không cho Huyết Thần Hy bồi nàng nữa. Một bữa ăn như vậy cứ thế trôi qua.
*
Nam Thần Quốc
Thủ đô Hoàng Thiên
Trời đã về tối, thế nhưng trong một căn phòng xa hoa vẫn còn sáng trưng. Chủ nhân nơi đây vẫn chưa lên giường yên giấc bởi còn bận lo âu.
- Người họ Huyết đó dạo này không có đến Đấu Giá Hội chi nhánh 7 của ông để bán đan dược nữa sao?.
Âm thanh cường ngạnh của một nữ cường nhân hay đúng hơn là của một lão bản thực thụ. Nắm trong tay cơ nghiệp lớn mạnh rải rác khắp bốn đế quốc.
- Dạ bẩm, không ạ. Tôi không có phương thức liên lạc với ngài ấy.
Quản lí Bính Quan một mực cung kính cúi thấp đầu thành thật trả lời, không hề dám hé mắt nhìn đến diện mạo của lão bản dù chỉ là một chút.
Vị lão bản này rất thần bí, mỗi lần gặp mặt các quản lí của mỗi chi nhánh đều giấu người sau lớp rèm cả. Không những thế trên mặt còn đeo một cái mặt nạ tinh xảo nữa, vô phương nhìn ra dung mạo.
Số đan dược mà Huyết Thần Hy cung cấp cho Đấu Giá Hội đã bán hết từ lâu, cháy hàng luôn rồi!.
Các Dược Sư của Đấu Giá Hội đã cố tìm cách luyện cho ra sản phẩm độ tinh khiết hoàn hảo như vậy nhưng không tài nào luyện thành công.
Vả lại dạo gần đây, Hoả Luyện Hội ở Đông Chiến Quốc bắt đầu cạnh tranh trong thị trường đan dược, xuất ra Phục Hồi Đan độ tinh khiết 90%, mặc dù không bằng đan dược của ngài Huyết thế nhưng giá lại rẻ hơn nhiều, cho nên khách hàng phần lớn kéo qua bên đó mua. Đây cũng là một vấn đề lớn làm cho lão bản phải bận lòng tìm ra đối sách.
Lão bản nhíu nhíu mày suy tư, ngón tay thanh mảnh xoa mi tâm, không lâu sau ra lệnh cho Bính Quan lui xuống.
- Khuyết Tử, ngày mai ngươi thông báo xuống phía dưới bắt đầu chào hàng sản phẩm mới đồng thời áp dụng chương trình khuyến mãi mua ba tặng một. Những khách hàng nào mua Kháng Độc Đan kèm theo một sản phẩm bất kì có giá trị trên 50 kim tệ sẽ được nhận một vé tham gia bốc thăm trúng thưởng, phần thưởng sẽ là 1 viên Linh Thạch cấp 9 giá trị 40 kim tệ.
Kháng Độc Đan vừa mới được Đấu Giá Hội chế ra theo ý tưởng của lão bản. Là một loại đan dược kháng được mười mấy loại độc thông dụng. Chỉ cần một viên liền có thể đi lại thoải mái trong rừng sâu đầy chướng khí trong vòng 3 canh giờ. Đảm bảo sẽ làm nên cơn sốt trong giới đan dược.
Lão bản là một người túc trí đa mưu, chẳng mấy chốc đã tìm ra phương pháp hữu ích, liền lên tiếng phân phó cho cánh tay đắc lực và cũng là người đảm nhiệm vị trí tổng quản.
Tổng quản là người đứng đầu kiểm kê sổ sách của mấy quản lí trình lên sau đó tóm lược lại cho lão bản cũng như thay lão bản quản lí tạm thời Đấu Giá Hội nếu lão bản vắng mặt.
- Xin chủ tử hãy đặt một cái giá cho Kháng Độc Đan.
Khuyết Tử vốn được lão bản cứu trong một lần bị trọng thương nặng, thập tử nhất sinh từ đó thề một lòng trung thành tận lực phò tá vị lão bản rất biết cách thu phục lòng người này.
- Theo giá thị trường đi, đan cấp 3 giá 9.999 ngân tệ.
Lão bản có chút mệt mỏi nói sau đó phất tay cho Khuyết Tử lui.
Mắt phượng khẽ đảo đến lọ ngọc đựng viên Phục Hồi Đan của ngài Huyết, lão bản khẽ thở ra một hơi dài, biến mất trong căn phòng xa hoa cùng lọ dược.