Sau khi nghe lời đó từ miệng bác sĩ, không ai có thể diễn tả được niềm hạnh phúc của Bách Hứa Phong và Tang Truân lúc này
Anh mỉm cười hạnh phúc mà ôm lấy Tang Truân, mọi người ở đó cũng vỗ tay mà chúc phúc cho hai người
" Chúc mừng hai người nhé "
Sau khi biết tin mang thai, Tang Truân cũng đi đứng nhẹ nhàng hơn, hai người vẫn chưa đi đến bệnh viện để khám do Bách Hứa Phong dính chút công việc
Sau khi hoàn thành công việc sẽ lập tức đưa cô đến bệnh viện lớn để khám, Bách Hứa Phong bây giờ lại càng nấu nhiều món ăn bổ dưỡng cho Tang Truân hơn để cô bồi bổ cho em bé bên trong được khỏe mạnh
" Hai mẹ con ăn nhiều vào nhé, bố phải đi làm đây "
" Anh đi cẩn thận nhé "
Tang Truân đi đến tận cửa để tiễn chồng đi làm, cảnh tượng giống như ngày cô tiễn anh ra về sau khi dạy học cho mình vào 10 năm về trước
Cô lại quay vào nhà ngồi trên ghế sofa cùng với chú cún Lucky của mình, tay còn vuốt ve chiếc bụng nhỏ của mình
Có lẽ hạnh phúc đã thất sự chào đón Tang Truân rồi
Một tuần sau khi Bách Hứa Phong đã xử lý xong công việc của mình, anh dẫn Tang Truân đến bệnh viện để khám thai
Cô ngồi bên trong, đối mặt với bác sĩ mà nghe một tin động trời
" Cô đã mang thai ngoài tử cung, chúng ta phải tiến hành phẫu thuật gấp "
Tang Truân như không thể tin vào tai mình được nữa, cô quay sang nhìn Bách Hứa Phong đang căng thẳng đến mức đổ mồ hôi khắp trán đang nhìn vị bác sĩ ở trước mặt
" Chúng ta phải phẫu thuật sớm, nếu không sẽ rất nguy hiểm "
" Tôi biết rồi "
Bách Hứa Phong dìu Tang Truân đi học ngoài, cô bây giờ rất tuyệt vọng không thể nào nói nên được một lời nào nữa. Tại sao cô lại mang thai ngoài tử cung cơ chứ? Tại sao ông trời cho cô và anh một đứa trẻ rồi lại chẳng để nó được ra đời
Cô xoa xoa lấy chiếc bụng của mình mà rơi nước mắt, Bách Hứa Phong nhìn Tang Truân như vậy cũng rất đồng cảm
Trên đời này làm gì có cái đau nào bằng cái đau mất con của một người mẹ cơ chứ, Bách Hứa Phong vào lúc này cũng rất tuyệt vọng nhưng anh phải cố gắng bình tĩnh vững vàng để chăm sóc và an ủi cho cô
Ngày hôm đó hai người về nhà, Tang Truân không thiết ăn uống bất cứ thứ gì, chỉ uống một cốc sữa
Anh cũng đã nấu cháo để cho cô ăn lấy sức
" Tang Tang ngoan, chúng ta rồi sẽ có một em bé khác mà "
Cô không nói gì mà nhìn anh bằng một đôi mắt vô hồn, cuộc sống này đúng là chưa bao giờ thật sự để cho cô được hạnh phúc. Rốt cuộc kiếp trước cô đã phạm lỗi tài trời gì thế này?
" Ăn một miếng nhé "
Tang Truân mở miệng để cho anh đút cháo, mặc dù cô nuốt chẳng trôi nhưng khi thấy chồng kiên trì như vậy thì vẫn muốn làm anh vui
Ngày hôm sau Tang Truân liền phải tiến hành phẫu thuật, Bách Hứa Phong và gia đình cô đều ở bên ngoài. Anh lo lắng đến mức đứng ngồi chẳng yên, cứ đi tới đi lui trước phòng phẫu thuật
Cuộc phẫu thuật thành công nhưng Tang Truân vẫn phải ở lại bệnh viện vài ngày để theo dõi, những ngày cô ở viện thì viêc trong công ty Bách Hứa Phong đều bỏ hết, anh ở bên cô gần như là 24/24 không nghỉ ngơi
Mọi chuyện đều trôi qua yên bình như vậy, Tang Truân bây giờ cũng đã nguôi ngoai nỗi buồn kia mà đối diện với một cuộc sống mới bên Bách Hứa Phong
Một năm sau Tang Truân lại bắt đầu có dấu hiệu của việc mang thai, Bách Hứa Phong lại dẫn cô đến bệnh viện để kiểm tra
" Chúc mừng hai người, đã mang thai được 2 tháng rồi. Em bé rất khỏe mạnh và có dấu hiệu là thai đôi "
Rời bệnh viện về nhà, Tang Truân và Bách Hứa Phong đã vui mừng biết bao khi nghe tin có thể là mang thai đôi. Có lẽ đứa trẻ lúc trước đã thật sự một lần nữa trở về làm con của hai người rồi
Anh ôm Tang Truân khắp nhà không buông cô ra, mặt còn cạ lên chiếc bụng đang có phần lớn hơn của Tang Truân
" Hai thiên thần của bố, ngoan ngoãn ở trong bụng mẹ nhé "
Ngay hôm sau Bách Hứa Phong đã mở một buổi tiệc lớn, mời gia đình và bạn bè của hai người đến nhà để ăn mừng
Sau khi Tang Truân mang thai được 6 tháng, bụng cũng đã lớn và nặng hơn nhưng cô vẫn cố. Bách Hứa Phong đã đưa cô quay lại ngôi trường cấp ba ngày nào mà hai người quen biết nhau
Các giáo viên ở đó đều chúc mừng cho hạnh phúc của hai người
" Thầy Bách bây giờ hạnh phúc quá "
" Thì ra thầy không dạy nữa là để theo đuổi Tang Truân sao, thật đáng yêu "
" Chúc em bé của hai người khỏe mạnh nhé "
Muôn vàn lời chúc phúc từ các giáo viên và đồng nghiệp cũ, anh nắm tay cô bước vào lớp học năm nào. Bây giờ là kỳ nghỉ hè nên không có học sinh, phòng học này đã hơn 10 năm nhưng không hề bị cũ
Đứng ở trong lớ này, bao nhiêu kỉ niệm lại về, Tang Truân vẫn ngồi ở chiếc bàn năm đó. Bách Hứa Phong thì vẫn đứng ở bục giảng ngày nào nhưng bây giờ anh không mang nét trẻ trung nữa
Thay vào đó là một người đàn ông trưởng thành và đầy trách nhiệm, bây giờ anh cũng chẳng phải thầy giáo của Tang Truân nữa mà là chồng của cô!
Bách Hứa Phong bước tới gần chỗ cô, ánh mắt mang đầy yêu thương ghé vào tai cô
" Vợ, anh yêu em! "
Hai người rời khỏi lớp học, nắm chặt tay nhau đi trên hành lang trường học. Tang Truân ngoáy lại nhìn thì đã thấy hình bóng của cô năm đó đang đứng mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt
Cô mỉm cười mà vô thức tạm biệt lại
Hai tháng sau Tang Truân sinh, cô mang thai đôi nên sinh non. Mọi người đều góp mặt ở ngoài phòng sinh, Bách Hứa Phong lo lắng đến mức nước mắt cũng đã tuông trào
" Con rể, đừng khóc nữa. Con gái ta sinh em bé chứ không phải con "
" Nhưng bố... "
Ông bật cười vỗ vỗ xuống chiếc ghế bên cạnh, lần đầu tiên Bách Hứa Phong cảm thấy ông dịu dàng đến mức này cũng là lần đầu tiên gọi một người là bố nhưng không mang cảm giác kinh tởm
" Ngồi xuống đây "
Cuối cùng cô cũng đã mẹ tròn con vuông thành công sinh ra một hoàng tử và một cô công chúa
Khi tiếng khóc hai đứa trẻ vang lên Tang Truân đã hạnh phúc biết bao nhiêu
Hai đứa trẻ đều khỏe mạnh không hề có bệnh bẩm sinh nào, Tang Truân và Bách Hứa Phong phải mất mấy ngày không ngủ, bàn bạc đủ thứ mới có thể đặt tên được cho hai đứa trẻ
" Công chúa của bố từ nay sẽ tên là Bách Tang Miêu nhé "
" Hoàng tử của mẹ sẽ tên là Bách Tang Phúc nhé, tên rất đẹp đúng không nào?"
Sau khi nghe được tên của mình, hai đứa trẻ đã mỉm cười nhẹ, có lẽ đã hài lòng
Năm tháng trôi đi, Bách Tang Phúc và Bách Tang Miêu đã dần lớn lên. Hai đứa trẻ được thừa hưởng sự xinh đẹp của Tang Truân lẫn Bách Hứa Phong nên gương mặt có thể được gọi là sắc đẹp khó tìm
Bách Tang Phúc lại mang tính cách nghịch ngợm thích khám phá của Tang Truân thay vì là sự trẫm tĩnh của Bách Hứa Phong
Còn Bách Tang Miêu thì lại mang tính trầm tĩnh của Bách Hứa Phong, cô bé thích ngồi uống trà ngắm cảnh nhưng nếu được anh trai rủ cùng chơi thì thật sự là nghịch ngợm số 1
" Lucky, đến đây với tao "
" Anh hai, Lucky sẽ đến với em chứ! "
Thế là gia đình 4 người một cún của họ sống quãng đời còn lại cùng nhau, hạnh phúc đến mức phải ghen tị. Bách Hứa Phong sau khi Tang Truân sinh em bé xong thì cũng chiều theo ý cô mà xây nên một phòng khám nhỏ để cô có thể khám bệnh cho mọi người.