Chớp mắt thì V.Anh đã ở cùng Hải cũng đc 2 tuần rồi. Cuộc sống hằng ngày của V.Anh đều trải qua khá êm đềm bỗng đến 1 hôm.
Tầm 7 giờ tối, khi V.Anh đang ở trong phòng chơi game thì Hải ở bên ngoài gõ cửa.
V.Anh :dạ cửa ko khóa thầy vào đi ạ.
Hải mở cửa bước vào trên tay đang cầm 1 bài kiểm tra, sắc mặt thì ko tốt lắm.
Hải : này em xem đi.
Vừa nói Hải vừa đưa cho V.Anh bài kiểm tra mà cậu đang cầm trên tay.
V.Anh : 5...5,5 điểm.
V.Anh có vẻ hoảng hốt.
Hải : em coi đi em học hành thế là sao hả?
V.Anh : em...em...em xin lỗi.
Hải : em nghĩ câu xin lỗi là xong hết sao em nên biết em là lớp trưởng còn là nằm trong đội tuyển học sinh giỏi môn Sinh của trường mà em xem đi bài kiểm tra Sinh trên lớp mà em làm có 5,5 điểm thử hỏi xem 1 tháng nữa sao em có thể đi thi học sinh giỏi được đây.
V.Anh : dạ...dạ..dạ tại em.
Hải : có phải ở nhà chán quá nên lười biếng học hành suốt ngày cứ đâm đầu vào máy tính chơi game phải ko hả?
V.Anh : dạ em xin lỗi.
Hải : ko cần xin lỗi tôi, em nên mà lựa lời mà xin lỗi với ba em đi kìa
Nói xong Hải ra khỏi phòng. Còn V.Anh thì hốt hoảng liền chạy theo Hải về phòng anh. Ngồi xuống bàn làm việc Hải lấy điện thoại ra định điện cho ba của V.Anh thì cô liền chạy vào.
V.Anh : thầy..thầy ơi thầy đừng nói cho ba em biết mà
Hải : ko nói, chẳng lẽ việc này cho qua vậy thôi sao để em tiếp tục học hành sa sút vậy hả.
V.Anh :thầy ...thầy ơi thầy đừng điện mà thầy bảo gì em cũng nghe mà thầy đừng có điện nha thầy.
Hải :có phải tôi bảo gì em cũng nghe ko?
V.Anh gật đầu.
Hải : vậy thôi phạt em, em có chịu ko.
V.Anh hơi lưỡng lự.
V.Anh : dạ..
Hải : được, vậy em về phòng lấy cuốn tập Sinh qua đây.
Nghe vậy V.Anh cũng về phòng lấy tập rồi qua phòng Hải.
Hải : được em quỳ xuống đó học thuộc hết những gì tôi ôn hôm bữa khi nào thuộc thì mới đc đứng lên.
V.Anh có vẻ ko vui nhưng cũng đành làm theo.
1 tiếng......2 tiếng.....V.Anh dường như đã quỳ ko nổi nữa rồi nhưng cô vẫn chưa học thuộc tất cả vì bài ôn quá nhiều đây mà. Thấy vậy Hải lại dìu cô lên giường ngồi xuống.
Hải : mới có thế đấy mà đã ko chịu nổi rồi à.
V.Anh : tại thầy ko quỳ sao có thể hiểu chứ
Mặc dù cô nói nhỏ nhưng Hải vẫn nghe được.
Hải : ko hiểu, hồi đó tôi còn quỳ lâu hơn em như vậy mà ko hiểu sao.
V.Anh có vẻ ngạc nhiên tròn mắt nhìn.
Hải : ngạc nhiên lắm à.
V.Anh :thầy dữ như vậy thầy cô nào dám bắt thầy phải quỳ chứ.
Hải : chính ba em chứ ai.
V.Anh : ba em....
Hải :ừ, hồi đó tôi sống chung với ba em hễ mỗi lần mà phạm lỗi là bị phạt có khi còn ăn đòn, nhớ lại hình như là tôi bị phạt như ăn cơm bữa luôn ấy.
V.Anh : thì chắc tại thầy quậy quá thôi.
Hải : em biết vậy là tốt nên đừng có mà bày trò trả thù tôi, mấy chiêu trò vặt vảnh làm sao qua mắt tôi đc
V.Anh :em còn sợ thầy có vì ba em mà trả thù em hay ko nữa mà ở đó trả thù thầy.
Hải : tôi mà muốn trả thù em thì còn đợi đến bây giờ sao.
V.Anh : còn...còn bài kiểm tra.
Hải : biết lo rồi sao.... Tôi sẽ ko bắt cả lớp đọc điểm đâu mà em sợ \( Tác giả : thầy thiên vị ghê luôn á\)
V.Anh : dạ em cảm ơn.
Cô vừa nói vừa nở 1 nụ cười rất tươi.
Hải : tôi chỉ giúp em lần này thôi đó cố mà học hành nếu ko tôi ko có giúp em nữa đâu.
V.Anh :dạ em biết rồi.
Hải : thôi về phòng ngủ đi đừng có ở đây làm phiền tôi nữa.
V.Anh : chúc thầy ngủ ngon.
Cũng từ đây V.Anh dẫn cố gắng học hành hơn.
Vào 1 buổi chiều Trang gọi cho V.Anh.
Trang: này đi trà sữa ko, có thêm mấy đứa bạn cũ của mk nữa như Long, Duy, Yến nè.
V.Anh:ừ ừ tao đi mày gửi địa chỉ qua ik.
Nhận được địa chỉ V.Anh liền sửa soạn đồ tươm tất ăn mặc rất đẹp với chiếc váy trắng trễ vai ngang gối trông rất xinh, cô lén lút nhẹ nhàng xuống lầu thầy Hải ko có ở phòng khách nên cô cũng mừng nhưng khi ra gần tới cửa thì tiếng của Hải vang lên.
Hải : này gần giờ cơm rồi còn định đi đâu đấy.
V.Anh :dạ ...dạ em đi chơi với bạn một chút.
Hải:đi chơi ở đâu?
V.Anh : dạ cái quán nước ở gần trường đấy ạ.
Hải : ừ được rồi nhớ về sớm.
V.Anh: 8h nha thầy. \(tỏ vẻ dễ thương\)
Hải : 7h, về trễ bị phạt.
V.Anh : dạ em biết rồi \(phồng má\) thưa thầy em đi.
Nói xong V.Anh liền đi ngay còn Hải thì cứ nhìn cô chắc là do dễ thương quá????.
Tại quán nước.
Yến : này đi karaoke ko?
V.Anh:thôi trễ rồi để bữa khác đc ko?
Duy: trời lâu lâu gặp đc bữa thì cứ đi đi tôi bao.
V.Anh:nhưng về trễ tôi bị la
Long: đi về trễ xíu có sao đâu, bây giờ mới 6 giờ rưỡi thôi mà.
Trang:đúng đó đi xíu rồi về.
V.Anh: được rồi 1 xíu thôi nha.
Tại nhà, đã 7h30 rồi mà vẫn chưa thấy V.Anh về nên Hải cũng lo lắng lấy điện thoại điện cho cô thì ko đc. Nên Hải quyết định chạy xe ra quán nước để tìm thì đc chủ quán cho biết nhóm của V.Anh đã ra khỏi quán lâu rồi. Hải càng lo lắng hơn đang chạy trên đường thì thấy V.Anh đang ở trong 1 quán karaoke bước ra. Sau khi tạm biệt bạn bè xong cô quay lại đi được vài bước thì thấy Hải cô hoảng hốt.
V.Anh: thầy....sao..thầy lại ở đây?
Hải :tôi hỏi em câu đó mới đúng em đi đâu vậy hả?
V.Anh :dạ..dạ tại bạn bè lâu ngày gặp lại nên muốn đi chơi xíu thôi ạ.
Hải : được rồi lên xe tôi chở về.
Về đến nhà.
Hải : này ăn gì chưa?
V.Anh : dạ...dạ chưa.
Hải : ngồi đó đi.
Hải đi xuống bếp làm 1 chút đồ ăn mang cho V.Anh
Hải : này em ăn đi.
V.Anh :dạ.
V.Anh ngồi ăn ngon lành đĩa mỳ xào còn Hải thì cứ nhìn cô, V.Anh liền quay sang nói.
V.Anh : sao..sao thầy nhìn em dữ vậy.
Hải : ko có gì ăn lẹ đi.
V.Anh cũng chẳng quan tâm
Hải : ăn no chưa.
V.Anh:dạ rồi.
Hải :ăn no rồi thì giờ ăn roi.
V.Anh : thôi mà thầy em chỉ về trễ xíu thôi mà thầy tha lỗi cho em đi \(làm nũng\).
Hải : còn biết trễ hả? Tôi nói em đi 7h về mà em đi tới hơn 8h tôi mà ko đi kiếm chắc em tính đi xuyên đêm luôn hả.
V.Anh : dạ đâu có đâu, thầy tha lỗi cho em đi nha em hứa ko có lần sau nữa đâu.
Hải : em mà còn có lần sao là chết với tôi, mà sao tôi điện cho em mà ko liên lạc được.
V.Anh giật mình lấy điện thoại ra thì nó đã hết pin
V.Anh : dạ tại điện thoại em tắt nguồn nên ko nghe đc .
Hải :hay quá ha có cái điện thoại để liên lạc mà cũng để tắt nguồn có cần tôi tịch thu luôn ko.
V.Anh :thôi mà thầy.
Hải : mau lên phòng học bài đi, còn về việc hôm nay tôi phạt em ko được tụ tập đi chơi trong vòng 1 tháng tới nghe rõ chưa.
V.Anh :dạ
Hải :đưa dĩa đây tôi đi rửa.
V.Anh : dạ để em rửa cũng đc.
Hải :để tôi em mau học bài đi ngày mai có bài kiểm tra 15p môn của tôi đó ráng mà học cho đàng hoàng.
V.Anh : dạ, vậy em lên phòng đây.
Vừa lên đến cầu thang V.Anh quay lại nhìn Hải 1 cái.
Hải :nhìn gì vậy?
V.Anh :dạ ko có gì.
Cô ngượng ngùng trở về phòng, cả đêm hôm ấy cô luôn nghĩ đến hình ảnh của Hải rồi tự dưng mà cười chẳng hiểu tại sao. Và cũng từ đây V.Anh bắt đầu cảm thấy thích Hải hơn, cô luôn cố gắng nghe lời Hải. Lâu lâu còn nấu vài món ngon để cả 2 cùng ăn. Còn riêng về phần Hải thì bên ngoài lúc nào cũng lạnh lùng còn bên trong thì luôn quan tâm nhắc nhở cô mọi chuyện.
*Bắt đầu hấp dẫn rồi nha nm mong nm đón xem các tập tiếp theo❤❤❤❤❤❤❤❤❤*