Hải : đây là cô và chú của anh là ba mẹ của cô Trâm. !!!
V.Anh : dạ con chào mọi người, con tên Vân Anh ạ. !!!
Ông Phong : thôi hai đứa ngồi xuống đi !!!
Hải kéo cô ngồi xuống ghế .!!!
Bà Tuyết : này con là bạn gái của thằng Minh thiệt hả ???
V.Anh : Minh ???
Lúc này cô ngẫn người rồi mới sực nhớ ra là tên thật của anh là Minh.
V.Anh : v...vâng..ạ !!!
Trâm : nhân đây con xin thưa với mọi người luôn là anh Khánh là bạn trai của con. Ba mẹ thấy sao???
Khánh : kìa em !!!
Ông Phong : còn ngại gì nữa, con Trâm nó ko ngại thì cháu ngại cái gì !!!
Hải : đúng đấy !!! Xem ra tôi sắp có em rể rồi nhỉ ???
Khánh cười lắc đầu !!!
Trâm : anh nên đi lo cô bạn gái của anh đi kìa!!!
Bà Tuyết : này Vân Anh, sao Minh chọn con làm bạn gái vậy??? Cả nhà cô cứ tưởng nó là không biết đến tình cảm nam nữ luôn đó !!!
Cô chỉ cười cười tỏ chút e thẹn.
Hải : kìa cô, cô đang tra khảo bạn gái con đó sao???
Ông Phong : thằng nhóc này !!! Coi bộ bảo vệ bạn gái dữ ha !!!
Trâm : ba ko biết đâu !!! Mỗi lần mà Vân Anh có chuyện thì anh ấy đều nhốn nháo cả lên, bỏ mặc tất cả !!!
Hải : em.nói hơi nhiều rồi đấy !!!
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Tất cả mọi người cùng ăn uống với nhau rất vui vẻ. Trò chuyện đủ điều, nhiều lần Vân Anh bị chọc cho đỏ cả mặt. Ăn được một lúc thì ba mẹ của cô Trâm nhận được cuộc gọi rồi nhanh chóng ra về trước. Hiện tại bây giờ chỉ còn 2 đôi uyên ương đang ăn uống tán dốc với nhau thôi.
Hải : tôi nói cho cậu biết, cậu mà dám ức hiếp em gái tôi là cậu chết chắc. !!!
Khánh : cô ấy ko ăn hiếp tôi thì thôi chứ tôi nào dám ức hiếp cô ấy chứ, ông cũng thừa biết tính khí của Trâm sao rồi đó !!!
Trâm : hứ...Anh đừng có mà mách lẻo, coi chừng em đấy !!!
Khánh : anh thấy em nên học hỏi Vân Anh đi kìa, vừa ngoan ngoãn vừa dễ thương lại rất dễ bảo ai đâu như em chứ !!!
Trâm : anh dám đem em đi so sánh với người khác sao??? Anh đừng có mà lộng hành chết với em !!!
Khánh : đó ông xem đi, dữ như cọp !!!
Hải : tôi không biết, hai người tự giải quyết với nhau đi!!! Đúng ko Vân Anh ?!?!
Anh bỗng nhiên quay sang nhìn cô.
V.Anh : ơ..dạ ....
Hải : tâm trí em để đâu vậy ???
V.Anh : ko...ko có !!!
Hải : ăn nói lắp bắp vậy mà còn nói ko có !!!
V.Anh : thì...thì tại anh đó, tự nhiên dẫn em đi gặp người nhà anh mà ko chịu nói với em một tiếng gì hết !!!!
À..thì ra là cô nhóc này căng thẳng. Anh khẽ cười cho sự ngốc nghếch của cô.
Hải : em ngại gì chứ !!! Chỉ là đi gặp ăn cơm bình thường thôi mà !!!
V.Anh : nhưng sợ người nhà anh ko thích em thì sao đây ???
Trâm : ko có chuyện đó đâu !!! Em đừng lo !!! Bạn gái của anh Hải chắc chắn là tốt rồi, ko có ai là ko thích em cả !!!
Hải : đúng đấy nhóc !!! Chỉ là ra mắt thôi, họ đồng ý hay không thì em cũng ko có chạy thoát khỏi anh đâu Tiểu quỷ à !!!!
V.Anh : đồ dẻo miệng !!!
Hải : dẻo miệng thế mới giữ được em chứ!!!
Hai người họ nhìn nhau mà say đắm. Khiến cho Trâm và Khánh cũng phải ngượng ngùng theo.
Khánh : thế giới này ko chỉ có hai người đâu nhé !!!
Họ quay sang nhìn chỗ khác. Bỗng cô gắp thức ăn cho anh.
V.Anh : anh ăn thử món này đi !!! Cái này cực kì cay luôn á !!! Ăn vào là phê luôn !!!
Anh cười rồi cũng ăn một miếng.
V.Anh : thế nào ??? Có ngon không ???
Anh cười, gật đầu ...
Hải : ngon lắm !!! Nhưng đường ruột em không tốt đừng nên ăn nhiều !!!
V.Anh : em biết rồi !!! Anh cứ quá lo !!! Mà mọi người dùng bữa đi, em đi vệ sinh cái nha !!!
Sau khi cô đi khỏi Trâm mới lên tiếng.
Trâm : anh !!! Chẳng phải anh ko ăn được đồ cay sao ??
Hải : cô ấy thích nên anh cũng thích luôn !!!
Trâm : xem ra anh đã thay đổi nhiều rồi đấy nhỉ ???
Anh chỉ cười nhàn nhạt.
Khánh : này không phải là ông nói là sẽ tìm một cô gái thú vị, hợp với tính cách của ông sao. Nhưng Vân Anh thì hoàn toàn trái ngược lại, quá cách xa với yêu cầu của ông mà !!!
Hải : tôi không biết nữa, tôi vốn ko thích những món cay nhưng cô ấy thấy ngon thì tôi cũng thấy ngon, tôi vốn thích con gái mạnh mẽ nhưng cô ấy lại cứ như con nít có điều vẫn rất đáng yêu. Tôi vốn không thích phim ngôn tình nhưng từ khi quen cô ấy thì thấy phim ngôn tình cũng hay ho lắm đấy chứ !!! Trước khi gặp cô ấy đối với tôi thì một nửa lí tưởng của mình chỉ là một khái niệm nhưng từ khi cô ấy xuất hiện chẳng sợ trái ngược với hình mẫu lí tưởng tôi vẫn kiên quyết chính là cô ấy.
Cả Trâm và Khánh đều rất bất ngờ trước lời chia sẻ của Hải. Quả đúng là vậy, Vân Anh đúng là trái ngược hoàn toàn với hình mẫu lí tưởng của anh nhưng anh lại rất yêu cô gái này, cũng chẳng hiểu tại sao nhưng trái tim anh đã trao trọn cho Tiểu quỷ này rồi. !!!!
Cô bước ra thấy mọi người nói chuyện vui vẻ, cô hỏi.
V.Anh : mọi người nói gì mà vui thế??? Kể em nghe với !!!
Hải : nói xấu em đấy !!!
Cô quay sang nhìn anh rồi bỗng tự dưng lại cười.
Hải : cười gì vậy cô.???
Anh vừa nói vừa lấy ngón tay lướt trên sống mũi của cô.
V.Anh : không có..!!!
Khánh : anh thấy nãy giờ hai tụi mình hơi bị lưu mờ rồi đấy Trâm à !!!!
Trâm : chỉ tại anh ko biết bày tỏ tình cảm thôi !!! Anh đúng là đồ vô tâm
Khánh : hazzz...lại nữa rồi !!!! Khổ em ghê !!! Có mấy chuyện nhỏ nhặt đó mà cũng nói hoài. !!!
Hải : hai cô cậu đây lại có chuyện gì nữa vậy ???
Trâm : anh ko biết đâu !!! Anh ấy đúng là kẻ vô tâm nhất thế gian em nói cái gì anh ta cũng quên, kỉ niệm quen nhau cũng chẳng nhớ !!!
Khánh : chỉ tại anh bận quá thôi !!! Với lại anh cũng sắp trở thành bác sĩ chính rồi nên thủ tục này kia cũng nhiều lắm em nên biết thông cảm cho anh chứ !!!
Hải : ông nói vậy là không đúng rồi !!! Đừng nói là ngày kỉ niệm ngay đến cả chiều cao, cân nặng, size giày, quần áo của Vân Anh tôi đều nhớ cả, làm bạn trai thì tất yếu phải nhớ mấy thứ đó chứ !!! Ông phải nên chú ý chứ !!!
Trâm : đó anh thấy chưa !!! Cùng là bạn trai nhưng anh Hải tốt biết bao chả bù cho anh !!! Vân Anh em hạnh phúc thật đấy !!!
Khánh : anh biết rồi mà !!! Đợi công việc anh ổn định thig anh sẽ đền bù cho em nha !!!
Trâm : thế thì còn nghe được !!! Mà này hôm nào chúng ta đi xem phim đi !!!
Khánh : thế thì em không biết rồi !!! Hải với Vân Anh tuần nào mà chả đi xem !!! Còn đợi em rủ sao ???
Trâm : chà...chà..Hai người có nhiều thời gian vậy à ??? Tuần nào cũng đi xem sao???
V.Anh : không...không có đâu cô, chỉ thỉnh thoảng thôi, chủ yếu là xem ở nhà thôi !!!
Trâm : mà này anh, bộ phim đầu tiên hai người xem là gì vậy ???
Đến lúc này dường như Hải bị hỏi khó nên cứ ấp úng. Vân Anh liền giải vây.
V.Anh: anh ấy hả ??? Hôm xem phim toàn nhìn lén em thôi, anh ấy làm gì nhớ nội dụng là gì chứ ??? Ngay cả em cũng quên rồi. !!!
Hải : sao em biết hôm đó anh nhìn lén em !!!
Lúc này thì Vân Anh lại vào thế bị động.
Hải : có phải em cũng để ý đến anh phải ko???
Cô bị anh nói trúng tim đen nên đỏ cả mặt, không khí lại thêm phần ngượng ngụng.
Khánh : anh thấy hôm nay mình ăn cẩu lương còn nhiều hơn ăn cơm nữa !!! Em thấy đúng ko ????
Trâm : đúng đó !!! Kiểu này em với anh phải làm cái gì đó thật hoành tráng cho họ ngạc nhiên chơi !!!
Vừa dứt lời thì Khánh liền ngã người về phía trước phủ lên đôi môi đỏ mộng của Trâm một nụ hôn thật ngọt ngào. Không chỉ Vân Anh và Hải ngạc nhiên mà mấy vị khách ở đó cũng há hốc mồn kinh ngạc. Đúng là hôm nay tràn ngập không khí ngượng ngùng mà, cẩu lương ăn hoài không hết.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Sau khi dùng bữa thì anh Khánh đưa cô Trâm về. Thấy vẫn còn sớm nên Hải quyết định chở cô đi dạo. Ở trên xe, hai con người nói chuyện ríu rít. Một lát anh chở cô đến trung tâm mua sắm, hai người họ nắm tay nhau đi khắp trung tâm. Đến gian hàng gấu bông, cô đứng lại nhìn ngắm mãi cái con gấu to đang được đặt trên kệ kia.
V.Anh : mua cái này nha !!!
Hải : mua đi !!!
Cô kinh ngạc.
V.Anh : mua thiệt nha !!!
Hải : ừ, nhưng anh không cầm đâu nhé, em tự cầm nhé !!!
V.Anh : ko dám tin, mua thật à ??!?
Hải : mua đi !!! Nhưng em tự vác về nhà nha !!!
Cô thích thú ôm trọn luôn con gấu bông mà chạy đi mất bỏ anh bơ vơ một mình ...
Đi được một lúc anh hỏi cô.
Hải : mệt không nhóc !!!!
Cô giả vờ tủi thân, gật gật cái đầu nhỏ !!!
Hải : có muốn anh cầm hộ không ???
Cô cười tươi đưa cho anh rồi chạy tót đi lại đằng kia xem những thứ khác. Anh cười hạnh phúc, đi xung quanh kiếm một chiếc xe đẩy rồi đi lại chỗ của cô.
Hải : em đang làm gì đó !!!???
Cô cười lấy tay chỉ chỉ vào tủ bánh.
V.Anh : mua bánh ngọt !!!
Hải : không mua !!!
V.Anh : mua đi mà !!! - cô mè nheo -
Hải : không mua!! Chẳng phải là em nói là sẽ giảm cân sao???
V.Anh : chỉ một lần này thôi!!! Ăn rồi mới có sức giảm cân chứ !!!
Hải : không mua, ko mua !!! Về nhà !!!
V.Anh : hứ... Mua đi mà...Ông xã mua đi, em ăn vạ ở đây luôn !!!
Anh lâng lâng hạnh phúc, một con người nhỏ bé như anh làm sao có thể cưỡng lại sự đáng yêu này chứ cộng thêm hai chữ "ông xã" kia nữa chứ. Anh bất lực cuối cùng cũng phải chiều theo cô nhóc này thôi.
Hải : lần cuối nha !!!
V.Anh : dạ...Vậy thì hai hộp !!!
Cô nhanh tay lấy hai hộp bánh to đùng bỏ vào xe đẩy rồi chạy đi mất. Đúng là cô nhóc này có tâm hồn ăn uống ghê vậy đó, hôm trước còn nói sẽ giảm cân hôm sau thì lại đi ăn bánh ngọt, đúng là bó tay !!!
Anh chạy theo cô mà mệt ghê luôn, chân ngắn mà chạy nhanh dễ sợ. Bỗng cô quay lại chỗ anh nắm lấy cánh tay anh đung đưa.
Hải : xin xỏ gì nữa !!!
V.Anh : mua kem !!!
Hải : ở nhà còn mà !!!
V.Anh : em ăn hết rồi !!!
Hải : cái gì ??? Hôm qua anh xem còn mà sao hết nhanh vậy??? Em ăn gì mà ghê vậy??? Có ngày viêm họng cho coi !!! Không mua, ko mua !!!
Cô xụ mặt.
V.Anh : người ta chỉ muốn ăn thôi mà !!! Không cho thì thôi !!!
Bộ dạng lúc này của cô đúng là làm anh yêu chết đi được. Thầy Hải làm sao có thể cưỡng lại được chứ !!
Hải : giận hả ???
V.Anh : không có !! - cô phồng má -
Hải : ko phải anh cấm em ăn nhưng ăn nhiều như vậy viêm họng rồi sao??? Đừng có mà tỏ vẻ đáng thương anh ko mua đâu !!! Không thể chiều hư em được !!!
V.Anh : em không có hư nha !!! Anh đừng có mà vu oan cho em !!!
Hải : còn nói không có sao ??? Lâu rồi anh không giáo huấn thì em lại ương bướng đừng nghĩ anh thương em rồi làm gì thì làm, anh không tha cho em đâu !!! Tui quánh cho đi không nổi bây giờ !!!
V.Anh : đồ đáng ghét !!!
Cô nói xong thì lại bỏ chạy còn anh thì lắc đầu, đúng là trẻ con nhõng nhẽo suốt ngày hà.
Mặc dù là bên ngoài cứng rắn nói là không mua nhưng đâu thể làm cho Tiểu quỷ này giận hờn nên anh cũng đành đi mua hộp kem dâu cho cô, sẵn tiện cũng mua luôn vài bịch snack, đồ ăn vặt luôn. Kệ đi !! Cô không sợ mập thì mắc gì anh lại sợ tốn tiền chứ.
Cô đi hết chỗ này đến chỗ khác. Một lát sau cô chạy đến chỗ anh mà trên tay ôm luôn một quả dưa hấu to đùng khiến anh ngỡ ngàng. Dưa hấu chính là thứ trái cây cô thích nhất.
Hải : em...em lấy ở đâu ra dị ?!?!
V.Anh : em mới tìm được ở chỗ kia kìa !!!
Hải : sợ em thiệt!!! Nào bỏ vô đây, ôm vậy nặng lắm !!!
Cô nhẹ nhàng đặt quả dưa hấu vào xe đẩy rồi chạy đi mất. Còn anh thì đi xung quanh đó, mua sữa, mua mỳ, mua nước trái cây, mua trứng,.....đủ thứ các loại thực phẩm thiết yếu hằng ngày.
Nguyên buổi tối hôm đó cô chạy khắp trung tâm, mua tùm lum chủ yếu là đồ ăn vặt và trái cây. Anh đi theo mà mệt muốn xĩu, cô nhóc này đúng là tham ăn quá rồi, ăn suốt ngày nhưng anh lại càng yêu cô hơn, cái tính trẻ con này đúng là làm cho anh ngất ngây mà.
Một lát ra quầy thu ngân, mấy cô nhân viên này khá bất ngờ. Đồ ăn vặt, bánh ngọt, kem, trái cây, sữa,...nhiều vô cùng. Mấy cô nhân viên lên tiếng trêu ghẹo.
" Hai người định mở tiệp tạp hóa luôn à !!!"
Hải : không đâu !!! Cái này là dành cho bạn gái em cơ !!!
Anh quay sang nhìn Tiểu quỷ này, xoa đầu !!!
Tổng cộng tiền cũng mấy triệu chứ chẳng chơi. Cô giúp anh mang đồ ra xe, anh đem tất cả để vào cốp xe.
Hải : trễ rồi!!! Về nha !!!
V.Anh : dà !!!
Hải : thắt dây an toàn vào !!!
Cô nghe lời anh thắt dây an toàn rồi kể lể với anh đủ điều còn hát cho anh nghe nữa chứ. Hôm nay đúng là hạnh phúc quá đi mất. !!!
Về đến nhà cũng đã hơn 10h rồi, anh bảo cô đi lên ngủ sớm nhưng cô cứ lẻo đẻo theo anh giúp anh mang đồ vào nhà rồi cất vào tủ lạnh. Anh đe doạ lắm cô mới chịu đi ngủ !!!
Anh vào bếp pha tách cà phê rồi đi lên phòng giải quyết một ít văn kiện. Hơn 12h, xong mọi việc anh lại đi sang phòng của Tiểu quỷ kia. Anh bước vào trong thì thấy cô đang ôm con gấu bông mới mua lúc nãy mà ngủ ngon lành. Anh khẽ cười, bước lại gần để nhìn Tiểu quỷ kia rõ hơn. Anh ngồi lên giường, vuốt mái tóc của cô.
Tay anh đang cầm chai dầu, anh lấy ít dầu thoa vào cổ tay cô, rồi lại lấy ít băng cá nhân dán vào đầu gối của cô vì hồi chiều anh thấy cô bị té cũng nhiều lần. Đúng như anh nghĩ, chân cô có bị trầy một chút, anh cau mày.
Hải : không chú ý gì hết !!!
Anh vừa nói vừa nhìn cô, cũng thầm trách bản thân vì đã khá lạnh nhạt với cô, nhiều lần khiến cô phải chịu uất ức. Vỗn dĩ trong tình yêu con gái luôn là người thiệt thòi và phải chịu sự dèm pha của mọi người hơn hết mối tình của anh với cô ko hề giống với những cặp đôi khác mà luôn phải giấu diếm, che dấu. Anh cảm thấy vui trong lòng và hạnh phúc vì có được cô ở bên cạnh. Anh lặng lẽ nhìn cô rồi trở về phòng.
Thật ra từ lúc anh bước vào thì cô đã tỉnh rồi, cô chỉ giả vờ nằm đó để xem anh làm gì thôi. Thật không ngờ anh lại sang đây để thoa dầu giúp cô, thầm lặng quan tâm lo lắng cho cô từng chút một, rốt cuộc cô có phúc phần gì mà có được một người yêu cô như vậy chứ !!! Luôn xem cô là tất cả. !!! Không sợ phiền phức mà luôn giữ cô bên cạnh, luôn đứng ra bảo vệ cô trước mọi người, những khó khăn luôn tự ôm hết vào người không để cô phải bận tâm lo lắng. Thời gian rảnh rỗi anh lại luôn dành cho cô, dắt cô đi chơi, gặp gỡ bạn bè. Mặc dù vậy nhưng anh chưa bao giờ than vãn bất cứ điều gì mà còn luôn nổ lực để chu toàn tất cả mọi việc từ tình cảm đến công việc. Anh đúng là người tuyệt nhất thế gian ❤❤❤❤❤❤❤