CHƯƠNG 996: LÊ HOA ĐÁI VŨ.
Trong quân tất cả tướng lãnh thay nhau xum xoe mời rượu, dù là Tống Thanh Thư công lực thâm hậu, cũng uống đến trong đầu chóng mặt đấy.
Đấn lúc tiệc chấm dứt, hắn lung la lung lay tìm đến lếu vải của Đại Khỉ Ti, Tống Thanh Thư không thể không cảm thán Đại Khỉ Ti nữ nhân này, thật đúng là một hồ ly tinh, tuyệt sắc hại nước hại dân còn không nói, đã vậy mà còn hiểu được câu dẫn nam nhân hứng thú vừa đúng tầm…
Tống Thanh Thư phất tay để cho mấy tên thị vệ ly khai, dù sao lấy võ công của hắn, cho dù là uống rượu say cũng không có mấy người có thể gây tổn thương được hắn.
Lúc này trong lều vải Bồ Sát Thu Thảo bị uất nghẹn đế cổ họng, trong lòng suy nghĩ làm như thế nào để nhắc nhở cho Đường Quát Biện biết là đã lầm người, thế nhưng là càng nghĩ, nàng cuối cùng thấy rõ ràng không có chút biện pháp nào.
Đại Khỉ Ti nữ nhân đáng giận kia, đã cởi hết y phục của nàng, dịch dung nàng, phong bế nàng toàn thân huyệt đạo không nói, đã vậy còn bú ɭϊếʍ giở trò làm cho thân dưới nàng ướt nhẹp rồi mù, trừ phi Đường Quát Biện toàn trí toàn năng, bằng không thì há lại làm sao biết rõ nàng là Bồ Sát Thu Thảo?
Đương nhiên, đến lúc đối phương cùng nàng hoan ái, nếu như hắn thanh minh, thì khi đưa cái vật đó vào trong thân thể nàng thì có thể phát giác được không ổn, dù sao thân thể nàng còn là xử nữ so với thân thể của Đại Khỉ Ti đã là thuộc loại thành thục thì sẽ liền lộ ra bất đồng, thế nhưng là... thế nhưng là.. đến lúc đó thì còn có ý nghĩa gì nữa..
Trong lúc Bồ Sát Thu Thảo tâm trí bất định, thì Tống Thanh Thư đã xốc lên màn cửa lều trại đi đến, chứng kiến nữ nhân nằm nghiêng quay mặt vào vách ở trên tấm đệm, thì thấy kỳ quái mà lẩm bẩm:
-Ồ, như thế nào mà ngủ sớm như vậy?
Bồ Sát Thu Thảo trong lòng lập tức bay lên một tia hy vọng, chỉ cần đối phương chú ý tới đến trong đó có gì khác thường, nói không chừng có thể phát hiện thân phận chân thật của nàng.
Bất quá nàng vừa bay lên hy vọng thì trong nháy mắt tan vỡ, bởi vì Tống Thanh Thư lại lập tức nói một câu khác:
-Đoán chừng là hai ngày này bị ta giày vò được quá sức, nên thân thể mệt mỏi quá..
Đi vào đến bên cạnh, nhìn qua trên giường mỹ nhân yên tĩnh, Tống Thanh Thư trong lòng thương tiếc chi ý, hai ngày nay Đại Khỉ Ti hoàn toàn chính xác quá mệt nhọc, đã là như vậy thì để cho nàng nghỉ ngơi cho tốt, hôm nay sẽ không đối với nàng làm cái gì.
Tùy ý cỡi y phục ra, chui vào ổ chăn, hắn vốn ý định thì cứ như vậy ôm Đại Khỉ Ti ngủ qua một đêm đấy, kết quả chui vào chăn thì ngay lập tức cái mùi hăng hang âm dịch từ bên dưới hạ thể của nàng tỏa ra, đã vậy trong chăn nữ nhân toàn thân không một sợi vải, hắn đưa bàn tay xuống giữa hai chân nàng sờ soạng, đã là một mảnh trơn nhớt, dường như là đang mời chào hắn vậy.
Bồ Sát Thu Thảo một trái tim kinh hoàng, nghĩ đến từ cái nơi băng thanh ngọc khiết của mình bị một người nam nhân khác đưa tay xuống sờ soạng chạm vào, thật sự là hận không thể gϊếŧ hắn đi, với Đại Khỉ Ti thì khác khi chạm vào nơi đó, bất quá Đại Khỉ Ti cũng cùng là nữ nhân thì thôi không nói, nhưng nàng cũng chẳng trách Đường Quát Biện được, tất cả đều là Đại Khỉ Ti nữ nhân ác độc kia một tay tạo thành đấy.
Tống Thanh Thư đương nhiên có thể phát giác được nàng tim đập rộn lên, bất quá hắn lại không nghĩ đến chuyện khác thường, mà cho rằng Đại Khỉ Ti đang giả bộ ngủ.
Tống Thanh Thư vốn muốn để cho Đại Khỉ Ti tĩnh dưỡng một đêm đấy, nhưng đối phương lại lột sạch y phục nằm tại trong chăn chờ, lại đang cố ý giả bộ ngủ, biểu đạt ý tứ đã rất rõ ràng rồi.
Đại Khỉ Ti dù sao cũng là nữ nhân đã có trượng phu, cho dù là trượng phu của nàng đã bị chết từ rất lâu rồi, nhưng về quan niệm chuyển biến chỉ sợ không dễ dàng như vậy, Tống Thanh Thư cho rằng là nàng đã ham muốn động tình rồi, nhưng vẫn da mặt mỏng xấu hổ không tiện nói ra, cho nên dùng loại biện pháp này để ám chỉ, vì thế không khỏi trong lòng vui lên, cũng không vạch trần tâm tư của nàng, liền thuận theo mà cùng phối hợp.
-Nếu phu nhân đã có cái nhã hứng này, thì đệ cũng không khách sáo nữa..
Tống Thanh Thư cũng nằm nghiêng ở phía sau lưng nàng, tại trên lưng nàng hôn lên một cái, cả người liền úp sát vào.
Bồ Sát Thu Thảo trong lòng cả kinh: Ồ, Đường Quát Biện giọng nói như thế nào đột nhiên thay đổi, hơn nữa vừa rồi thời điểm khuôn mặt hắn hôn lên lưng nàng, thì cảm thấy bóng loáng dị thường, không có cảm giác được khuôn mặt rậm râu của Đường Quát Biện.
Bất quá Bồ Sát Thu Thảo nghi hoặc rất nhanh đã bị thấy thẹn khi thân thể mãnh liệt chuyển biến, cảm giác được các nơi vị trí mẫn cảm trên thân thể liên tiếp thất thủ, trong lòng mắng to:
-Đường Quát Biện đầu óc heo, chẳng lẽ không có phát giác được ta cùng tiện nhân Đại Khỉ Ti kia trên thân thể đặc thù rõ ràng bất đồng khác nhau sao chứ!
Phảng phất là nghe tiếng nói trong lòng của nàng, Tống Thanh Thư ồ lên một tiếng:
-Ồ, như thế nào cảm giác hai bầu vú hơi nhỏ hơn một chút, nhưng lại săn chắc hơn đây….
Bồ Sát Thu Thảo nghe được lời nói như vậy thì mừng rỡ: Đúng rồi …đúng rồi, bầu vú của ta so với Đại Khỉ Ti không lớn lắm, rõ ràng khác biệt như vậy thì ngươi đã có thể phát giác được rồi…
Bất quá Tống Thanh Thư lại nói một câu lập tức khiến cho nàng vừa bay lên hy vọng liền tan vỡ:
-Ai, sớm biết như vậy thì ta không nên uống rượu nhiều như vậy, đã xuất hiện ảo giác rồi.
Bồ Sát Thu Thảo sắp khóc rồi, cái gì ảo giác chứ, cái này rõ ràng chính là thực tế
-Ừ, thân thể xinh xắn hơn chút ít.
-Cặp đùi rắn chắc chặt chẽ chút ít.
-Ừ.. bên dưới rất nhanh ẩm ướt thì giống đấy…
-………
Nghe đối phương trong miệng không ngừng lẩm bẩm, Bồ Sát Thu Thảo đều nhanh chết lặng, nàng chỉ muốn khóc lớn một trận.
-Đường Quát Biện ngươi thật sự là một đầu heo! Nhiều chỗ như vậy không giống nhau, ngươi vẫn còn không có ý thức được, chúng ta là hai người khác nhau mà….
Nếu nàng không có bị phong bế á huyệt, thì đã lập tức chửi ầm ra rồi.
Cho dù Bồ Sát Thu Thảo trong lòng cầu khẩn đầy trời các lộ thần phật, cũng không cách nào ngăn cản tình huống xấu nhất phát sinh.
- Đường Quát Biện không được, không được ..sờ chỗ đó, ta cầu van ngươi, chỉ cần ngươi không làm gì ta, ngươi muốn thế nào đều được, cầu van ngươi….
Bồ Sát Thu Thảo trong lòng cầu xin, chỉ là giây khắc này Bồ Sát Thu Thảo trong nháy mắt phá trên mặt đẹp, bên dưới đã là âm dịch tràn lan rồi, hiển nhiên vừa rồi mới bị Đại Khỉ Ti bú ɭϊếʍ, giờ đến lượt Tống Thanh Thư kỹ xảo cao siêu khiêu khích thì Bồ Sát Thu Thảo làm sao chịu được đây..
Chư từng trải qua nhân sự, làm sao Bồ Sát Thu Thảo chịu nỗi như vậy đùa bỡn qua, một loại cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ khác thường lại truyền đến, trên mặt càng là đỏ đến muốn nhiểu ra huyết, từng đợt cảm giác tô ngứa truyền đến còn mạnh mẽ hơn lúc Đại Khỉ Ti liếm lấy nàng, bộ dáng lúc này như là muốn nghênh hợp với Tống Thanh Thư, khi bàn tay của hắn đang tại trên khe hở âm hộ của nàng khiêu khích, lại muốn giãy dụa lấy, về phần chính thức là muốn dạng gì thì có lẽ chỉ có ở sâu trong nội tâm Bồ Sát Thu Thảo mới hiểu rõ nhất.
Tống Thanh Thư cây côn ŧɦịŧ lửa nóng tráng kiện đỉnh tại động khẩu của Bồ Sát Thu Thảo, hắn lập tức muốn sấm quan đoạt ải, thẳng đảo long môn rồi, cửa âm động của Bồ Sát Thu Thảo tươi mới hai mép âm hộ đã có chút tách ra, tựa hồ đã mong ngóng Tống Thanh Thư lôi đình một kích.
“ Đường Quát Biện, điểm nhẹ, thật là lớn ah! Ta sợ...”
Bồ Sát Thu Thảo cũng biết rõ Tống Thanh Thư rốt cục muốn tiến công rồi, trong nội tâm sợ hãi, giờ khắc này không còn nghĩ đến chuyện mình thất trinh, mà chỉ lo sợ khi cảm nhân được cái đồ vật đó quá to so với động khẩu của nàng, trong lòng gào thét.
Tống Thanh Thư phát ra tín hiệu tiến công, Tống Thanh Thư đem qυყ đầυ tại cửa âm động nàng ma sát nhè nhẹ, sau đó nhẹ nhàng qυყ đầυ đây ra hai mép nhỏ đang bao trùm tại cái động khẩu đầy đặn, phần eo dùng sức một cái, đem cây côn ŧɦịŧ thô to chen vào đường hang âm động nhỏ hẹp.
"Á….”
Bồ Sát Thu Thảo cảm thấy một đồ vật lửa nóng dị thường xâm nhập vào cái động khẩu của mình, cảm giác phía dưới hạ thể mình bị chống đẩy thật to đấy, tựa như muốn bị xé nứt, theo nam nhân trên thân đầy người tửu khí nặng nề đẩy tới, Bồ Sát Thu Thảo chỉ cảm thấy một hồi kịch liệt đau nhức truyền đến, trong lòng đau khổ cùng đến, hai hàng rõ ràng nước mắt lại cũng không cách nào ức chế mà từ trong ánh mắt trào ra.
Truyền đến rất nhỏ một ít tiếng vang, cây côn ŧɦịŧ lớn xuyên qua lá chắn trong hoa kính, dùng sức cắm vào ở chỗ sâu trong huyệt mềm của Bồ Sát Thu Thảo, một ít máu đỏ tươi theo từ nơi hai bộ phận sinh thực khí của bọn họ chặt chẽ kết hợp chậm rãi chảy ra, theo đùi nhỏ trắng noãn chảy lên trên tấm đệm, hiện ra các loại hình hoa đỏ…
Bồ Sát Thu Thảo trong lòng hét to một tiếng, toàn thân cơ bắp đều trở nên kéo căng cứng ngắc, hai cánh tay dùng sức bắt lấy tấm đệm, gân xanh lộ ra, đốt ngón tay bởi vì quá mức dùng sức mà trở nên trắng bệch, bởi vì nàng khẩn trương, nên phía dưới âm động cũng trở nên hữu lực run rẩy, chăm chú kẹp lấy siết chặt côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư, làm hắn cảm thấy có chút thốn thốn.
Trong chốc lát sau đó, Tống Thanh Thư cũng đã nhận ra khác thường, hướng đến chính giữa hai chân nàng nhìn qua, thì thấy từng đốm đóa hoa đỏ tươi tại trên tấm đệm nở rộ ra.
Tống Thanh Thư trong nháy mắt liền tỉnh rượu, nếu nói là lúc trước thân thể đặc thù có chút không giống nhau còn có thể cho là hắn say giải thích, còn những đốm lạc hồng này thì bằng cách nào giải thích đây? Đại Khỉ Ti thân đã làm thê tử của người, lại còn có một nữ nhi, làm gì mà còn có khả năng là tấm thân xử nữ?
Tống Thanh Thư là nhân vật cấp bậc tông sư về dịch dung, vừa sinh ra hoài nghi lập tức liền phát hiện mặt của đối phương có vấn đề, hắn thò tay lột xuống mặt nạ nàng, một khuôn mặt lê hoa đái vũ xuất hiện ở trước mặt.