CHƯƠNG 920: TÙY CƠ ỨNG BIẾN.
Lúc tại sao lại xuất hiện ở nơi đây?
Bọn họ không thể không thấy kỳ quái, bây giờ đã là canh ba nửa đêm, đại môn đã hoàng cung đóng, trừ phi có kim bài của hoàng đế, nếu không thì bất luận kẻ nào cũng bị cấm xuất nhập, Hoàn Nhan Lượng cho dù đang được ân sủng, nhưng bất cũng chỉ là một đại quan bên ngoài, làm sao có thể nửa đêm lại xuất hiện ở bên ngoài tẩm cung hoàng đế?
Hoàn Nhan Đản cũng nghi hoặc, bất quá lúc này quan trọng nhất là thoát ly ra khỏi ma trảo của đám người này, về phần tội danh Hoàn Nhan Lượng đêm khuya xông vào hoàng cung thì về sau sẽ từ từ truy cứu.
-Đem hắn ngăn cản ở bên ngoài, không được tiến vào bên trong này.
Đại Khỉ Ti vội vàng phân phó thuộc hạ dưới tay đi ra ngoài ứng phó, đồng thời cũng vô cùng phiền muộn, từ khi nàng quay trở lại Trung thổ, sự tình nào cũng không được như ý, hôm nay xem trước mắt đại công cáo thành, kết quả lại liên tiếp xuất hiện nhiều nhân vật ngoài ý muốn..
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Đại Khỉ Ti quay đầu lại nhìn về phía Bùi man hoàng hậu:
-Ngươi biết Hoàn Nhan Lượng sẽ tới đây?
Hoàng hậu Bùi Mạn cười lạnh:
-Tiện nhân, ngươi sợ rồi sao? Nếu bây giờ ngoan ngoãn thả ta ra, thì còn có khả năng ta sẽ cân nhắc để cho người có một con đường sống.
Đại Khỉ Ti thần sắc lạnh lẽo, đang lúc tức giận, thì ngoài điện truyền đến thanh âm binh khí giao kích, cùng lúc còn kèm theo không ít tiếng người kêu la thảm thiết.
Ba Tư ta, sứ cùng Đại Khỉ Ti liếc nhìn nhau, sắc mặt không dễ coi, bởi vì bọn họ nghe được phát ra kêu thảm thiết đều là đám người tâm phúc mà bọn họ mang tới.
Rất nhanh đám thuộc hạ kia đã hốt hoảng thối lui vào đến trong điện, Hoàn Nhan Lượng cùng một một đám người túm tụm đi đến, liếc nhìn trong điện, nhìn qua tình huống thì cũng đã biết như thế nào rồi:
-Bổn vương đang thấy kỳ lạ, vì sao hôm nay thị vệ điện Nhân Chính đều thay đổi người, nguyên lai là các ngươi đang giở trò quỷ a.
Ba Tư tam sứ đi đến bên người Đại Khỉ Ti, vẻ mặt cảnh giác nhìn đến đám người mới vào, chỉ có Đại Khỉ Ti tại trong Kim quốc trà trộn trong thời gian không ngắn ngủi, nên cũng có thể nhận ra những người này bên cạnh Hoàn Nhan Lượng.
Đi bên cạnh Hoàn Nhan Lượng là tâm phúc số một của hắn, chính là Tiêu Dụ, kế đó là Bồ Sát A Hổ Điệt mang theo hơn mười tên thị vệ tâm phúc bao vây chung quanh, những tên thị vệ này tuy ít, nhưng nhìn ra được mỗi tên đều là hảo thủ.
Mặt khác còn có ba người to lớn vạm vỡ bảo vệ chúng quanh Hoàn Nhan Lượng, Đại Khỉ Ti tuy rằng chưa từng nhìn thấy qua bọn họ, nhưng cũng đoán ra được thân phận bọn họ, hẳn là tứ đại hộ vệ của Hoàn Nhan Lượng, gồm có Đồ Đan Trinh, Đồ Đan A Lý Hổ, Tiêu Đường Cổ Đái cùng với Gia Luật Nguyên Nghi, chỉ là lúc này chỉ có xuất hiện ba người, còn một người thì không biết đang ở nơi nào…
Bên kia xa xa đứng ba gã lão già, tuy rằng bên ngoài nhìn qua không thấy bưu hãn, thế nhưng trên người mấy lão già này mơ hồ phát ra cái chủng loại tông sư có khí thế uy áp, chính vì như thế mới làm cho đám người Đại Khỉ Ti mới là kiêng kỵ nhất.
Mơ hồ đứng ở vị trí đầu não là lão già có thân hình cao lớn, thân mặc bạch y, mũi cao mắt sâu, râu màu nâu nhạt, khí khái hào hùng, ánh mắt sắt bén như đao kiếm, năm xưa lúc ở Tây Vực, thì Đại Khỉ Ti cùng lão đã có duyên gặp mặt một lần, nên nhận đó là chủ nhân của Bạch Đà sơn, Tây Độc Âu Dương Phong.
Một người khác niên kỷ không có lớn bằng Âu Dương Phong, mặc y phục xanh ngọc, khuôn mặt anh tuấn, cử chỉ tiêu sái, đúng ra đó là một nhân vật cực kỳ nho nhã, chỉ tiếc bị mù một con mắt, miếng vải đen che một mắt làm cho nhìn qua lộ ra vẻ âm tàn.
Quan sát trên lưng lão có hai thanh kim đao, hắc kiếm, Đại Khỉ Ti cũng đoán được thân phận của lão, Tuyệt Tình cốc chủ Công Tôn Chỉ.
Như vậy còn lại tên lão giả kia thì phải Là Thiết Chưởng Thủy Thượng Phiêu Cừu Thiên Nhận rồi, Hải Lăng vương Hoàn Nhan Lượng thu nạp mấy cao thủ nổi danh hiển hách trên giang hồ, chuyện này tại trong kinh thành lưu truyền rộng rãi, cho nên Đại Khỉ Ti cũng có nghe qua..
-Hải Lăng vương, mau tới cứu trẫm!
Thừa dịp Huy Nguyệt sứ lực chú ý bị phân tán, Hoàn Nhan Đản vội kêu lên.
Hoàn Nhan Lượng trong mắt hiện lên một lãnh đạm, bất quá ngoài miệng vẫn đáp:
-Hoàng thượng chớ kinh sợ, hãy đợi để cho hạ thần trước đánh đuổi mấy tên phản tặc này cái đã…
Đại Khỉ Ti cười lạnh:
-Hải Lăng vương, muộn như vậy vương gia mang binh xông đến tẩm cung hoàng đế, đến cùng ai là phản tặc thì vẫn không nhất định đấy…
Nghe nàng nói như vậy, Hoàn Nhan Đản ánh mắt cũng trở nên nghi kị tất cả..
Hoàn Nhan Lượng điềm tĩnh cười nói:
-Bổn vương nhận được tin báo từ thân tín, biết được tại điện Nhân Chính có biến, vì vậy mang binh đến cứu giúp, vậy thì làm sai chỗ nào chứ? Ngược lại thì chính là phu nhân, thật sự không nghĩ tới dưới trướng của phu nhân lại có nhiều cao thủ như vậy, vô thanh vô tức đã khống chế hoàng thượng rồi, bội phục, thật sự là bội phục!
Lúc này Âu Dương Phong mở miệng:
-Nếu lão phu không có đoán sai, vị Đào Hoa phu nhân hẳn là người đứng đầu trong tứ đại pháp vương Minh giáo dưới thời giáo chủ Dương Đính Thiên ?
-Tử Sam Long Vương?
Hoàn Nhan Lượng mặt lộ dị sắc,
-Tương truyền Tử Sam Long Vương năm xưa là võ lâm đệ nhất mỹ nhân, không ngờ lại chạy tới Kim quốc trở thành Thường Thắng vương phi.
Hoàn Nhan Lượng cùng Hoàn Nhan Đản bất đồng, những năm qua hắn luôn quan tâm đến chuyện trong chốn giang hồ, nhất là những hiệp nữ, mỹ nữ nổi danh, ví như Hoàng Dung, Tử Sam Long Vương loại dạng này..
Hoàn Nhan Lượng nhìn về phía Đại Khỉ Ti, trong ánh mắt nghiền ngẫm:
-Thế lực Minh giáo không phải là ở Tây Vực hay sao, như thế nào đột nhiên lại nhúng tay vào chuyện triều đình Kim quốc?
Đại Khỉ Ti trong long đang cân nhắc lực lượng đối lập của song phương, rất rõ ràng phe mình tình thế không lạc quan, xem ra chỉ có thể dùng trí, chứ không có năng lực kháng địch.
Nghĩ tới đây nàng liền cười nói:
-Hải Lăng vương đã hiểu lầm, chúng ta lần này tới Kim quốc để tìm kiếm sự hợp tác của quý quốc, tuyệt không có chi ý muốn nhúng tay vào.
Đại Khỉ Ti vốn là mỹ nhân hại nước hại dân, đương nhiên nụ cười này càng là lộ ra nghiêng nước nghiêng thành, lại là lân này vì có mục đích nên mặc bộ xiêm y rất mỏng, đường cong hình thể ẩn hiện lộ ra, mông tròn vễnh lên một cách tự nhiên không gò bó, đôi bầu vú cao cao có chút nhếch lên, làm cho chung quanh quân binh nhìn thấy hô hấp cũng dồn dập thêm vài phần, trong tràng chỉ sợ chỉ có Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn là không bị ảnh hưởng, đó là do bọn họ tu vi cao thâm, thứ hai lại lớn tuổi, hơn nữa vốn là không có háo nữ sắc, bởi vậy đối mặt Đại Khỉ Ti dung mạo tuyệt thế, tâm cảnh vẫn là như giếng nước yên tĩnh.
Về phần cao thủ đứng đầu như Công Tôn Chỉ, cùng Hoàn Nhan Lượng giống nhau, đều nuốt nước bọt rồi. Hoàn Nhan Lượng dù sao cũng đã quen nhìn mỹ nhân, về phương diện này sức chống cự hơi cao một chút, cưỡng chế tỉnh táo tâm trí lại:
-Phu nhân lời này nói ra thấy có chút buồn cười rồi, phu nhân bắt lấy hoàng đế cùng hoàng hậu của tệ quốc, vậy mà còn nói chuyện hợp tác có sao?
Đại Khỉ Ti đã sớm tính tới câu hỏi này của hắn rồi, điềm tĩnh giải thích nói:
-Thϊếp thân ở tại quý quốc nhiều năm, hiểu rõ Hoàn Nhan Đản vô năng, cho nên không phải một điểm tựa đáng giá để cho Minh giáo dựa vào, so sánh thì chỉ có Hải Lăng vương là thần võ sáng suốt, cơ trí thông minh, cho nên Minh giáo chúng ta đã có quyết định cùng vương gia hợp tác, chỉ tiếc khổ nỗi không có có lễ vật thích hợp để gặp mặt, nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng đành dùng đế, hậu hai người này để chứng tỏ thành ý, nào ngờ phần này lễ vật còn chưa kịp tống xuất, thì vương gia đã xuất hiện tới đây rồi.