CHƯƠNG 773: THÂN PHẬN ĐẶC THÙ ĐỆ NHẤT MỸ NHÂN.
Hoàn Nhan Lượng đem những lời tâm đắc của mình đối với nữ nhân chậm rãi nói ra, đồng thời trong đầu của hắn hình dung hiện ra mấy nữ nhân phù hợp với hắn, hơn nữa còn không có tay nữ nhân:
Hoàng Dung chắc chắn là một, đáng tiếc lần này mở ra trời đưa đất đẩy làm sao lại để cho thiếu phụ cực phẩm này bay đi…Hừ, chờ Bổn vương ngày nào đó chinh phục Nam Tống, cũng không tin không chiếm được nàng;
Còn có Hoàn Nhan Ca Bích thê tử của Đường Quát Biện, đệ nhất mỹ nhân Kim Quốc, chỉ là thân phận của nàng đã đầy đủ sức hấp dẫn, lại thêm thân là công chúa, lại là đường muội của Bổn vương. . . Chỉ mới ngẫm lại thì đồ vật phía dưới đã muốn trướng bạo! Hừ, trước cùng tên Đường Quát Biện này lá mặt lá trái một chút, chờ đến khi Bổn vương đại công cáo thành, nhìn Bổn vương như thế nào làm phu nhân của ngươi;
Còn có Hoàn Nhan Trọng Tiết tôn nữ của thái sư tiền triều Hoàng Nhan Tông Bàn…năm xưa Hoàn Nhan Tông Bàn lão già này cùng Phụ Vương tranh quyền, ức hϊếp phụ tử của chúng ta, bây giờ cũng đến lúc Bổn vương báo thù, chỉ tiếc là nhi tử của lão già kia thay nhau chết sớm, nếu không phải thì Bổn vương sẽ làm cho bọn chúng biết được cái gì gọi là muốn sống không được, muốn chết không xong!
Hắc hắc, tư vị nhi tức phụ ( con dâu ) của lão già Tông Bàn kia thì Bổn vương đã hưởng thụ qua, đệ nhất mỹ nhân đời trước của Kim Quốc quả nhiên danh bất hư truyền, tiếp xuống giờ đến phiên tôn nữ Hoàn Nhan Trọng Tiết của lão, nha đầu kia kế thừa mỹ mạo của mẫu thân nàng, thậm chí còn là hậu sinh khả uý, xem ra lão thiên ban diễm phúc cho Bổn vương thật sự là không tệ.
Hoàn Nhan Lượng thất thần trong chốc lát này, Tống Thanh Thư không biết hắn suy nghĩ cụ thể cái gì, nhưng nhìn ánh mắt của hắn tràn ngập dâʍ đãиɠ, hô hấp đột nhiên gấp gáp lên, hiển nhiên là đang suy nghĩ ý dâʍ, Tống Thanh Thư hắng giọng vài tiếng:
-Nghe ý tứ Vương gia, chẳng lẽ thân phận của đệ nhất mỹ nhân có chút không giống bình thường?
Hoàn Nhan Lượng đã tỉnh táo lại, vừa nhìn Tống Thanh Thư trong đầu của hắn lại nghĩ đến Hoàn Nhan Ca Bích, cười hắc hắc:
-Nếu là đệ nhất mỹ nhân bình thường, thì làm sao lại kinh động đến toàn bộ những kẻ hiển quý kinh thành đây.
-Ngươi hẳn phải biết chuyện năm xưa Đại Kim chúng ta công phá Tống Quốc a?
Hoàn Nhan Lượng đột nhiên cao thâm mạt trắc cười lên.
Tống Thanh Thư trong lòng nhảy một cái, làm bộ bừng tỉnh hiểu ra:
-Không phải là nhắc đến những vương phi, công chúa Tống Quốc bị bắt kia sao?
Hắn đang buồn rầu chưa có cách giải cứu những công chúa trong Hoán Y Viện, hôm nay đụng phải dạng sự tình như thế này thật sự là không thể tốt hơn.
-Đường Quát huynh quả nhiên thông minh, mới nói thì đã hiểu rõ ràng,
Hoàn Nhan Lượng nói,
- Năm xưa những tù binh Tống Triều, trong đó có các phi tần, tôn thất đã bị những người tiên triều chia phần xong, đương nhiên không có phần của chúng ta, bất quá những công chúa kia bị tiên đế nhốt lại ở lại trong cung, hình như là an trí tại một nơi gọi là Hoán Y Viện."
Tống Thanh Thư nín thở ngưng thần tiếp tục nghe.
-Những công chúa năm xưa bị bắt làm tù binh, lớn nhất cũng mới tầm hai mươi, còn có rất nhiều người còn nằm trong tã lót, nhỏ nhất thậm chí còn tại trong bụng các phi tần chưa có sinh ra, những năm tháng trôi qua, đến giờ tính được thì những công chúa lớn tuổi nhất cũng chừng bốn mươi tuổi, nhỏ nhất thì cũng vừa lúc đến tuổi trưởng thành.
Tống Thanh Thư bất động thanh sắc hỏi:
-Chẳng lẽ đệ nhất mỹ nhân đêm nay là một tiểu công chúa?
- Đường Quát huynh nghĩ hay thật!
Hoàn Nhan Lượng cười mắng,
- Những tiểu công chúa sắp trưởng thành đương nhiên là lưu lại cho Hoàng Thượng hưởng dụng, làm sao có thể phóng xuất tiện nghi ra ngoài này?
Tống Thanh Thư cười ngượng ngùng:
-Vậy những nữ nhân này thân phận đặc thù tôn quý, Hoàng Thượng làm sao bỏ được mà phóng xuất ra ngoài cho thanh lâu chứ?
-Tôn quý cái gì mà cao quý, chẳng qua là có chút bậc cao. . . là tù nhân bậc cao mà thôi,
Hoàn Nhan Lượng khinh thường bĩu môi,
-Về phần Hoàng Thượng vì sao mà phóng xuất, nghe nói là bời vì gần đây mối quan hệ cùng với Tống Quốc không được hòa thuận, Hoàng Thượng định dùng chiêu này để mà làm nhục bọn người Tống đó, ngươi suy nghĩ một chút, công chúa kim chi ngọc diệp Tống Triều, tại Kim Quốc biến thành xướng kỹ hạ tiện, thì những người Tống kia còn mặt mũi nào nữa?
-Nếu là vì đả kích người Tống, thì chỉ cần có thân phận là công chúa thì đã được rồi, xem ra lần này đệ nhất mỹ nhân chưa chắc là mỹ nữ tuyệt trần.
Tống Thanh Thư làm bộ, lộ ra biểu lộ thất vọng, để dò la thêm tin tức
-Yên tâm đi, Bổn vương sao lại cầm lấy một nữ nhân đã xuống sắc mà lừa gạt Đường Quát huynh chứ?
Hoàn Nhan Lượng quả nhiên trúng kế, gấp nói,
- Đường Quát huynh xem một chút, trong thanh lâu đầy nam nhân, bọn họ cũng không phải là kẻ ngốc, nếu không biết được đây là mỹ nhân tuyệt sắc nhân gian, làm thế nào mà hưng phấn đến đây như thế?
-Nhân gian tuyệt sắc?
Tống Thanh Thư mỉm cười, nhưng lại không để trong lòng, một nữ nhân xinh đẹp, trãi qua những năm khó khăn, sinh hoạt bị tàn phá tra tấn, làm gì mà còn có thể tuyệt sắc chứ?
Hoàn Nhan Lượng tiếp tục nói:
-Lần này đệ nhất mỹ nữ, cũng có thân phận khá đặc thù, Đường Quát huynh có biết Thái Kinh a?
-Thái Kinh? Đại gian thần của Tống Triều?
Tống Thanh Thư không xác định hỏi.
-Không sai,
Hoàn Nhan Lượng gật đầu,
-Thái Kinh năm đó quyền khuynh triều dã uy phong hạng gì, hoàng đế Tống Triều đã đem nữ nhi là Ngũ công chúa xinh đẹp nhất gả cho nhi tử của lão, qua tân hôn không bao lâu, Đông Kinh thành bị Nhị thúc của ta Hoàn Nhan Tông Vọng suất lĩnh đại quân bao bọc vây quanh. hoàng đế Tống Triều vì cầu hòa, không tiếc bồi giao số lớn ngân lượng tài vật để cầu chúng ta lui binh, Nhị thúc liền dung công phu sư tử ngoạm, yêu cầu một con số trên trời, hoàng kim một trăm vạn thỏi, bạch ngân năm trăm vạn thỏi, hoàng đế Tống Triều không đủ tài vật, liền đưa ra nữ nhân thế chấp hoàng kim. Công chúa, Vương Phi một người tính một ngàn thỏi hoàng kim, Tông Cơ một người chuẩn năm trăm thỏi hoàng kim, Tộc Cơ một người chuẩn hai trăm thỏi hoàng kim, Tông Phụ một người chuẩn năm trăm thỏi bạc, Tộc Phụ một người chuẩn hai trăm thỏi bạc, hoàng thân nữ tử một người chuẩn một trăm thỏi bạc, nữ nhân của Đông Kinh thành, mặc sức để cho nhị thúc tuyển, ngươi đoán nhị thúc tuyển một nữ nhân đầu tiên là ai?
Hoàn Nhan Lượng kể lại đoạn chuyện cũ này dương dương đắc ý, phảng phất hận không thể chính mình cũng có thể bắt chước một chút hành vi loại uy phong này vậy, Tống Thanh Thư thì là nghe được, trong lòng đầy căm phẫn, một là phẫn nộ người Kim tàn bạo, hai là phẫn nộ Tống Đế mềm yếu vô năng hơn nữa còn là vô sỉ, ba là đáng thương những nữ nhân kia bị bán đứng. Năm đó những nữ nhân này đang cao cao tại thượng, chỉ trong vòng một đêm liền từ trên thiên đường ngã xuống địa ngục, vận mệnh hướng đến các nàng cỡ nào tàn khốc chẳng khác gì một trò đùa.
-Có phải chính là Ngũ công chúa?
Nghe đến phân thượng này, Tống Thanh Thư đương nhiên đoán ra Hoàn Nhan Tông Vọng năm đó tuyển chọn là ai.
-Không tệ, năm đó Ngũ công chúa mỹ mạo có thể nói là nổi danh gần xa khắp nơi, nhị thúc mộ danh đã lâu, cho nên thứ nhất không chút do dự, liền tuyển chọn nàng.
So với Tống Thanh Thư, Hoàn Nhan Lượng lúc này thần thái nhẹ nhàng thoải mái nhiều.
-Năm đó nàng là công chúa xinh đẹp nhất của Tống Triều, là nhi tức phụ của Thái Kinh, về sau lại một đoạn thời gian làm Trắc Phi Vương gia, nhị thúc sau khi chết đi, thì nàng được thu vào Hoán Y Viện, nghe nói đã từng còn được Hoàng Thượng sủng hạnh qua, thân phận này có đủ sức hấp dẫn chưa a?
Hoàn Nhan Lượng một mặt bỉ ổi lại gần, nhỏ giọng nói,
-Đến lúc đó Đường Quát huynh nhìn lấy bên dưới thân của mình, thân thể uyển chuyển của Ngũ công chúa, nghĩ đến nàng đã từng trãi qua những thân phận đó, có phải hay không là rất có cảm giác chinh phục?
Hoàn Nhan Lượng còn có mấy lời chưa thuận tiện nói ra miệng…