Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 766: Ngụy vương phách lối



CHƯƠNG 766: NGỤY VƯƠNG PHÁCH LỐI.

- Cô nãi nãi…đây là muốn đoạt mạng tiểu nhân a!

Tống Thanh Thư một tràng thốt lên không thôi.

Hoàng Sam nữ tử liễu mi dựng lên:

-Cái gì mà là cô nãi nãi, khó nghe chết được.

Tống Thanh Thư cười khổ nói:

-Nữ hiệp, tiên tử tỷ tỷ…tiểu nhân không dẫn nữ hiệp đi, thì nhiều lắm tiểu nhân chỉ bị nữ hiệp chặt đôi tay, nhưng nếu như dẫn nữ hiệp đi đến tẩm cung của Hoàng Hậu để nữ hiệp hành thích, đây chính là đại tội tội bị tru di cửu tộc a.

-Ngươi chỉ cần đem ta đưa đến tẩm cung Hoàng Hậu, chuyện còn lại thì không có quan hệ gì với ngươi, ai biết là ngươi dẫn ta đi?

Thấy Tống Thanh Thư vẫn cự tuyệt, Hoàng Sam nữ tử đành phải nhẫn nại giải thích nói,

- Ngươi có thể yên tâm, ta tuyệt đối không phải là đi hành thích Hoàng Hậu.
-Vậy nữ hiệp đi đến đó để làm gì?

Tống Thanh Thư thử dò xét hỏi.

-Chuyện này không cần ngươi quản,

Gặp hắn một mực ra sức khước từ, Hoàng Sam nữ tử hơi không kiên nhẫn đứng lên, "

-Ngươi đến tột cùng có mang ta đi hay không? Ngươi dẫn ta đi, ngươi chưa chắc sẽ bị chuyện gì, ngươi không mang ta đi, thì ngay lập tức sẽ liền có chuyện, chính ngươi chọn lựa đi!"

Tống Thanh Thư chần chờ, nhìn thái độ của hoàng hậu Bùi Mạn đối Tiểu Hưng Quốc, nàng tựa hồ đang trù tính lấy kế hoạch gì, chính mình vốn đang suy nghĩ tìm cơ hội lợi dụng một chút, lúc này mang Hoàng Sam nữ tử đi qua, chắc chắn sẽ bị phá hư kế hoạch của hoàng hậu Bùi Mạn, thế nhưng nếu không mang theo Hoàng Sam nữ tử, bây giờ lại không có cách nào ứng phó.

-Thôi được, tiểu nhân sẽ dẫn nữ hiệp đi qua, mong rằng nữ hiệp tuân thủ lời hứa.
Tống Thanh Thư lộ ra bất đắc dĩ bị buộc, cuối cùng vẫn phải đáp ứng, bởi vì hắn cũng tò mò Hoàng Sam nữ tử đi tìm hoàng hậu Bùi Mạn để làm gì.

Cứ như vậy Hoàng Sam nữ tử cưỡng ép lấy Tống Thanh Thư một đường hướng đến phương hướng tẩm cung Hoàng Hậu đi đến, lúc này sắc trời đã bắt đầu dần dần sáng, Hoàng Sam nữ tử thấy hắn cứ chậm rãi đi như thế thì không ổn, nhíu mày gọi Tống Thanh Thư lại, nếu cứ tiếp tục đi như vậy, duỗi tay nắm lấy hắn, vận khởi khinh công xuyên nhanh trong hoàng cung ..

Bị nàng giữ chặt sát bên thân, Tống Thanh Thư thỉnh thoảng nói cho nàng một chút nàng phương hướng đi tới, thừa thời gian lực chú ý của hắn đều đặt vào cái mùi hương khí trên người nàng, đôi lúc còn làm như vô tình đem đôi tay hướng trên người nàng đụng chạm vào, trải nghiệm xúc cảm thân thể mềm mại rung động lòng người của nàng, hắn cố gắng khắc chế dâʍ tà của mình, tập trung tinh thần để đối mắt khốn cảnh trước mắt, nhưng bất đắc dĩ thân t hể của Hoàng Sam nữ tử đối với hắn sức hấp dẫn thật sự quá lớn...
Hoàng Sam nữ tử rất đẹp, đến mức làm cho người hít thở không thông, dung nhan nàng thanh lệ tươi đẹp, diễm quang chiếu người trong suốt long lanh, da thịt trong trắng lộ hồng thuần khiết không tỳ vết, tựa như mỹ ngọc minh châu sáng rọi nội hàm, dung nhuận hàm súc, đôi lông mày thu thủy màu đen, giữa đôi ngươi song hắc bạch phân minh kia làm cho người hơi bị run sợ, vòng eo mảnh khảnh, uyển chuyển không chút nào che dấu không được quý khí cao nhã bẩm sinh, khí chất không gì sánh kịp, diễm lệ kinh tâm động phách, bộ ngực sữa nhô lên, dịu dàng nắm chặt eo thon, bắp đùi thon dài, cấu thành một đạo đường cong hoàn mỹ…..

Lúc này Tống Thanh Thư đem mội cánh tay thỉnh thoảng dời động đẩy lên sờ soạng đến gốc bắp đùi của nàng, lúc này bộ ngực đầy đặn của Hoàng Sam nữ tử cơ hồ dính sát tại trên người Tống Thanh Thư, hắn lại nhẹ nhàng giãy dụa thân thể mình cọ xát trêu chọc trên hai bầu vú nàng, bị nàng 'khi dễ' lâu như vậy, dù sao hắn cũng phải thu lại chút lợi tức trở về chứ…
Hoàng Sam nữ tử tuy cũng chú ý tới cử động của hắn, tuy nhiên bởi vì hắn là tên thái giám, nên nàng cũng không có nghĩ đến phương diện nam nữ kia, mà chỉ cho rằng hắn chưa thấy qua khinh công, lúc này sợ hãi mới đem thân thể dựa vào người nàng và quơ múa tay chân như thế …

Trải qua Tống Thanh Thư chỉ dẫn, nàng một đường tránh khỏi đám thị vệ tuần tra hoàng cung, cuối cùng cũng vào đến tẩm cung Hoàng Hậu, nào ngờ Hoàng Hậu lại không có ở bên trong, Tống Thanh Thư thở một hơi dài nhẹ nhỏm: “ Ta thích nhất loại kết cục vui vẻ như thế này ..”

Bất quá hắn không có cao hứng được bao lâu, thì từ ngoài cung truyền đến tiếng vang, nghe những động tĩnh của thái giám và cung nữ phía đó, tựa hồ là Hoàng Hậu đã quay trở về, ánh mắt Hoàng Sam nữ tử liếc nhìn quanh trong điện một vòng, liền ôm nhấc lên Tống Thanh Thư bay đến một chỗ xà ngang trên nóc nhà, nương nhờ bóng mờ xà ngang giấu đi thân hình hai người.
-Bây giờ đã đến nơi rồi, ngươi nên thả bàn tay của ngươi ra đi!

Ánh mắt Hoàng Sam nữ tử rơi vào bàn tay của Tống Thanh Thư đang vịn lấy một bên cái mông săn chắc của nàng, đôi mắt nhất thời có chút bất thiện.

-Vừa rồi khẩn trương lo lắng nên bàn tay giữ lấy hơi loạn, mong rằng tiên tử tỷ tỷ thứ lỗi.

Tống Thanh Thư ngượng ngùng buông tay ra.

-Im miệng, có người tiến đến…

Hoàng Sam nữ tử đưa bàn tay che miệng hắn lại, chăm chú hướng xuống nhìn đến, bị bàn tay nhỏ của nàng che tại trên môi, trong lòng Tống Thanh Thư rung động, da thịt trắng nõn mịn màng, cái mông mềm mại xúc cảm, bầu vú giàu có độ do dãn, cặp đùi thon dài khiến hắn cảm thán: “ Giả vờ ngây ngốc nguyên lai còn có bực phúc lợi như thế này. . . “

Tống Thanh Thư đột nhiên trong tâm nổi lên tinh nghịch, liền lè lưỡi liếm trong lòng bàn tay nàng ….
Hoàng Sam nữ tử chỉ cảm thấy lòng bàn tay mình bị một cái đồ vật ẩm ướt nóng hầm hập quét qua, lập tức liền đưa tay rụt về lại, nhìn thấy Tống Thanh Thư này đang mỉm cười bỉ ổi, nàng mới phản ứng được đó là cái đồ vật gì, giận dữ, thấp giọng quát nói:

-Ngươi làm cái gì vậy?

Tống Thanh Thư cười nói:

-Trong lúc nhất thời nhịn không được…có lỗi…có lỗi a…

Hoàng Sam nữ tử nghe hắn hồ ngôn loạn ngữ, lại nhìn thấy vẻ mặt của hắn, giận không thể cho hắn một cước, bởi vì người bên ngoài đã tiến vào, nàng không tiện phát tác, chỉ đành đem lửa giận cưỡng chế qua một bên, lo lắng hắn lại giỏ trò làm loạn, nên tiện tay liền phong bế huyệt đạo hắn .

Tống Thanh Thư đã sớm chuẩn bị, dung Di Huyệt Đổi Vị né tránh huyệt đạo, tuy nhiên vẫn giả ra bị điểm trúng huyệt, thuận thế hướng xuống cửa điện nhìn lại.
Một đám thái giám và cung nữ ở phía trước mở đường, hoàng hậu Bùi Mạn đi ngay chính giữa trung gian, mắt phượng ngậm uy, bên trong ánh mắt vừa gợi cảm lại mang theo mấy phần cao quý, khí chất vẫn là như trước vậy.

Tuy nhiên ánh mắt củaTống Thanh Thư lại chú ý đến ở phía sau lưng nàng này có hai cung nữ, trước đó khi hắn đến tẩm cung Hoàng Hậu chưa từng nhìn thấy các nàng, xem ra đây là cung nữ mới tới.

Sở dĩ hai cung nữ này hấp dẫn lực chú ý của Tống Thanh Thư, là bởi vì hai nàng xinh đẹp đến không tưởng tượng nổi, các cung nữ khác chung quanh so với hai nàng thì là một trên trời, một dưới đất, hai đầu lông mày của hai nàng lại ẩn giấu ưu sầu nhàn nhạt, nhìn qua phá lệ động lòng người, khí chất dáng người mềm mại lại hoàn toàn khác biệt Nữ Chân, nhìn qua lại càng giống là nữ nhân vùng sông nước Giang Nam …
Tống Thanh Thư đột nhiên cảm nhận được thân hình Hoàng Sam nữ tử rung động, liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nàng đang nhìn không chớp mắt đến hai cung nữ này, vẻ mặt như là tận lực kiềm chế kích động.

"Um… nàng làm sao phản ứng lớn như vậy chứ? Chẳng lẽ hai cung nữ này là nữ nhi của nàng thất lạc nhiều năm qua?"

Tống Thanh Thư ác ý địa phỏng đoán lấy, đương nhiên hắn rất nhanh liền phủ định loại suy đoán này, dù cho nữ nhân thời này kết hôn sớm, niên kỷ mẫu nữ cũng không thể nào hơn kém chẳng bao nhiêu, Hoàng Sam nữ tử tuy so với hai cung nữ này lớn hơn, nhưng không lớn đến mức có thể làm mẫu thân của hai cung nữ kia…

Hoàng Hậu Bùi Mạn đi thẳng tới trên giường phượng ngồi xuống, lúc này hai cung cũng quỳ gối phía trước nàng, hoàng hậu Bùi Mạn vừa mở miệng, đang định nói gì, thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến thanh âm rối loạn ồn ào.
-Bên ngoài chuyện gì xảy ra?"

Hoàng hậu Bùi Mạn nhướng mày.

-Hồi bẩm nương nương, là điện hạ Ngụy Vương. . . cứ xông vào…

Một tên thái giám lắp bắp nói.

-Cẩu nô tài, bổn vương tới đây là danh chính ngôn thuận thỉnh an Hoàng Hậu nương nương, cái gì mà gọi là xông vào?

Một nam nhân thân mặc mãng bào còn tử trẻ tuổi nghênh ngang đi tới, nghe được lời nói tên thái giám kia, liền một chân đạp đến trên mông hắn.

Hoàng hậu Bùi Mạn trên mặt hiện lên vẻ tức giận, nhưng rất nhanh che giấu qua, nhàn nhạt phất tay:

-Tiểu Trác Tử thất ngôn, người đâu, tát miệng 20 cái cho ta.

Trên xà nhà Tống Thanh Thư trong lòng hơi động, rõ ràng là tên Ngụy Vương vô lễ trước , Bùi Mạn thân là hoàng hậu đã không có không quát mắng hắn, còn ngược lại trách phạt thuộc hạ dưới tay mình, người này đến tột cùng có lai lịch gì, vì cái gì mà ngay cả Hoàng Hậu cũng đều kiêng kị hắn như thế?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv