CHƯƠNG 670: CHẲNG LẼ KHÔNG HIỂU PHONG TÌNH?
Tống Thanh Thư cố ý nhấn mạnh ba chữ Tống Tư Minh, Đường phu nhân đứng bên bên sắc mặt cổ quái, nàng làm sao nghe mà không hiểu vấn đề lời thề này của Tống Thanh Thư, tuy nhiên ngày trước đã cùng hắn có một đoạn tình, nàng do dự một chút, rồi thôi cũng không có vạch trần ra, nàng nghĩ thầm dù sao loại lời thề này, đâu có trùng hợp sẽ có một người chết đây. ..
Huống chi Đường phu nhân cùng với vị tẩu tẩu kia quan hệ cũng không hòa hợp, Hoàn Nhan Ca Bích đã mấy lần đều thầm nhắc nhở Đường phu nhân, bảo nàng cẩn thủ phụ đạo, trong lòng Đường phu nhân đã khó chịu từ lâu, bởi vậy giờ phút này trong nội tâm nàng còn lóe lên một tâm tư khác: “ Hừ, nếu ca ca của ta quả thật xảy ra chuyện không may, đến lúc đó ngươi sẽ bị một nam nhân khác ép nằm bên dưới, để ta nhìn ngươi còn mặt mũi nào đến mà dạy khôn ta!
Đường Quát Biện không biết thân muội muội mình cứ như vậy đem mình bán đứng trong tư tưởng, sau khi nghe được Tống Thanh Thư cuối cùng cũng đã thề, đại hỉ tiến lên ôm đầu vai hắn:
-Hảo huynh đệ, chúng ta tiếp tục uống…
-Hả?
Tống Thanh Thư sầu mi khổ kiểm, tên này có thể uống quá mức đi.
Đường phu nhân che miệng cười nói:
-Công tử…ca ca ta hắn bình sinh ưa nhất thích là uống rượu, có thể vì bình thường phải thủ vệ hoàng cung, không có cách nào uống rượu, làm hắn thèm đến muốn chết, khó có được trong khoảng thời gian này được nghỉ ngơi, cơ hội tốt như vậy hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Tống Thanh Thư đành phải kiên trì cùng Đường Quát Biện uống, đến tối hậu uống đến mù mịt long trời lở đất, ngay cả bước đi của hắn cũng đã bất ổn.
Đường phu nhân thấy hai người đều sắp ngã quỵ, vội vàng triệt hạ tiệc rượu, phân phó thị nữ đem Đường Quát Biện đỡ trở về phòng, còn Tống Thanh Thư thì tự nàng vịn đỡ trở về phòng.
Trọng lượng thân thể đều đặt ở trên thân Đường phu nhân, Tống Thanh Thư cười hì hì nói:
-Phu nhân. . . của nàng làm sao mềm mại như thế a?
Ngửi thấy được Tống Thanh Thư trên người nồng đậm khí tức nam tử, Đường phu nhân bất chợt một thân đã nóng rực, nàng vũ mị liếc hắn:
- Thân thể của nhân gia công tử không phải là chưa từng có sờ qua.
-Chuyện này quả thật không có a.
Tống Thanh Thư ăn ngay nói thật, nghĩ thầm đêm đó cùng ngươi xuân phong nhất độ chính là Triệu Mẫn, chứ không phải là ta.
Đường phu nhân mặt u oán:
-Công tử thật không có lương tâm, sau lần đó nhân gia cả ngày lẫn đêm đều nghĩ đến công tử đây, còn công tử thì ngay cả chuyện đó cũng không nhớ nổi.
Tống Thanh Thư uống nhiều tửu vốn là thân thể mơ hồ tung bay, lại bị Đường phu nhân một phen nhăn mày nhíu mặt nũng nịu, làm cho làm cho thân thể xốp giòn, tửu khí càng thêm dâng lên, một đôi tay cũng bắt đầu cũng không ở yên.
Thân thể Đường phu nhân đang khô nóng, lúc này trước bộ ngực sữa lại bị xâm nhập làm cho nàng có chút ý loạn tình mê, rất nhanh Đường phu nhân liền trở nên hai má đỏ hồng hô hấp dồn dập, nhỏ giọng cầu khẩn nói:
-Công tử…đừng ở chỗ này, người trong phủ nhiều chuyện, nếu truyền đến lỗ tai trượng phu ta, thì không tốt lắm.
Tống Thanh Thư không có ý tứ buông tay, cũng không chút kiêng kỵ nói ra:
-Cho hắn biết thì sao, chỉ là một Sùng Nghĩa Quân Tiết Độ Sứ mà thôi, có thể làm khó dễ được tại hạ sao?
Đối với Đường phu nhân này, Tống Thanh Thư cũng không có chi tình trìu mến, chỉ là thuần túy để mà hắn phát tiết mà thôi, bởi vì vừa nói, một tay đã chậm rãi âm thầm duỗi xuống hạ thể của nàng.
-Um…
Đường phu nhân môi đỏ khẽ mở, khi cảm giác được đầu ngón tay của hắn đang ve vuốt trên âm hạch của mình, rất nhanh viên trân châu thịt nhỏ nhú đầu phồng lên, từ sâu trong thân thể có một làn nhiệt lưu ấm áp chậm rãi chảy ra, hai má nàng càng nóng, thì thào um một tiếng,
-Công tử …. Để tối nay nhân gia sẽ âm thầm đến tìm công tử….
-Sợ cái gì chứ..
Tống Thanh Thư hừ một tiếng, Đường phu nhân vừa giật mình kinh hô, thì một tay của hắn đã ôm lấy nàng hướng trong phòng đi đến.
Trên đường đi, không khỏi nhìn thấy ánh mắt kinh hãi của hạ nhân, Đường phu nhân ngượng ngùng, tuy nhiên bị Tống Thanh Thư ôm vào trong ngực, chung quanh thân thể đối phương quẩn quanh chi khí dương cương nam tử, trong nội tâm nàng truyền đến từng hồi rung động.
-Chết thì chết…
Đường phu nhân nhẹ cắn môi, đầu tựa vào trong ngực Tống Thanh Thư, mặc cho đối phương công nhiên ôm nàng đi đến phòng ngủ.
…………………………………………………………………………………….
-Công tử thật là xấu, rõ ràng là không có say, vừa rồi lại giả vờ để cho một mực vịn đỡ công tử…
Đường phu nhân tỉnh táo lại, nhịn không được hờn dỗi.
Tống Thanh Thư hít sâu một cái trước ngực của Đường phu nhân, cười nói:
-Vốn là đã uống say, tuy nhiên kề bên có một tuyệt sắc mỹ nhân như phu nhân làm bằng hữu, tại hạ nếu không tỉnh lại, chẳng phải là không hiểu phong tình?
Đường phu nhân cười đến hai bầu vú run rẩy:
-Công tử miệng thật ngọt…..
-Phu nhân có muốn nếm thử không?
Tống Thanh Thư dựa vào bên giường ngồi xuống, thuận thế đưa nàng ôm vào trên đùi mình, cảm thụ bờ mông đẫy đà co dãn của nàng, thầm khen một tiếng.
Đường phu nhân hai tay khoác lên trên cổ hắn, nhìn qua đôi mắt Tống Thanh Thư, ánh mắt của nàng bắt đầu trở nên mê ly lên, cắn miệng môi, nỉ non nói:
-Muốn….
Hàm răng trắng noãn, môi đỏ tươi đẹp, hai màu sắc giao thoa, có một loại mỹ cảm khác thường, Tống Thanh Thư nâng cái cằm trơn bóng của nàng lên, cười nói:
-Uống nhiều rượu nên toàn thân nóng quá, làm phiền phu nhân cởi y phục của tại hạ giùm….
-Ta đối với trượng phu cũng chưa từng làm như vậy."
Tống Thanh Thư cười nói:
-Đó là do trượng phu của phu nhân không có bản sự, không biết hàng phục mỹ nhân xinh đẹp như phu nhân.
-Công tử đừng giễu cợt nhân gia…
Ngón tay chạm đến lồng ngực rắn chắc của Tống Thanh Thư, gương mặt Đường phu nhân bất tri bất giác nhiễm lên thêm một tầng đỏ ửng,
-Nhìn qua công tử hào hoa phong nhã, không ngờ lại có một thân thể săn cứng như vậy.
-Thế nào, phu nhân không thích sao?
Tống Thanh Thư nghiền ngẫm nhìn ngắm nàng.
-Không, ta thích nam nhân cứng rắn.
Đường phu nhân hừ một tiếng, đôi môi đỏ liền đụng lên trên ngực hắn.
Tống Thanh Thư một tay đã lại đưa xuống âm hộ của nàng sờ soạng, cảm giác từ bên dưới âm dịch của nàng đã rỉ ra ướt nhẹp, làm hắn cảm thán vạn phần:
-Phu nhân, tại hạ đoán trượng phu của phu nhân hẳn là rất gầy …
Đường phu nhân không hiểu nhìn qua hắn:
-Công tử vì sao lại nghĩ như vậy chứ?
Tống Thanh Thư cười tà nói:
-Có một thê tử nữ đẹp như dạng này, dáng người cực phẩm tựa tiên nữ, bên dưới vừa chạm vào đã là phun nước, trượng phu của phu nhân khẳng định mê luyến phải ngày ngày trồng trọt tưới tiêu, vì thế sẽ mệt mỏi gầy yếu a.
-Chán ghét ….
Nhìn thấy Đường phu nhân lộ ra tư thái như một cô nương trẻ tuổi, Tống Thanh Thư cũng không cầm giữ được nữa, một tay giật ra đai lưng y phục nàng, tách vạt áo ra lộ một đôi chân dài trắng như tuyết, nương theo lấy váy áo rơi xuống đất, là một thân thể bạch ngọc bày ra trước mắt.
Tống Thanh Thư không có để cho Đường phu nhân nằm ở trên mặt giường lớn, mà để cho các nàng nằm ghé úp vào mép cạnh giường, bờ mông cao cao nhếch lên, hai mảnh mông thịt lay động từng làn sóng. Tống Thanh Thư ghé vào trên lưng trắng nàng, vừa hôn vừa liếm lên dọc sống lưng, mỗi một lần hôn liếm đều làm cho Đường phu nhân ngứa nhột khó chịu, khiến nàng vặn vẹo thân thể, như muốn đạt được thêm động tác khiêu khích thân thể mình hơn nữa...
Tống Thanh Thư hai tay xuyên qua dưới nách nàng, một tay một cầm chặt xoa bóp bầu vú đang rủ xuống tại trước ngực
-Um…
Đường phu nhân kiều thở hổn hển, thỉnh thoảng quay đầu lại cùng Tống Thanh Thư mút hôn nồng nhiệt. mị nhãn như tơ nửa mở nửa khép, lúc sau Tống Thanh Thư dùng bàn tay lớn dùng sức phát lên tại phần trên bờ mông của nàng, hỏi:
-Có muốn chưa?
Đường phu nhân quay đầu trừng mắt liếc hắn,
-Muốn….nhân gia muốn….
Đường phu nhân đỏ mặt nũng nịu nhẹ nói, còn giãy dụa cái mông nẩy nở của mình, Tống Thanh Thư nhìn lướt qua cái khe thịt âm hộ đã âm dịch trơn nhớt… Một tiếng rồng ngâm, cây côn ŧɦịŧ động thân, nhanh chóng xuyên qua đường hầm âm động, thân cây côn ŧɦịŧ hống cự lại áp lực bốn phía vách thành thịt non, bắt đầu một hồi thi triển ra tất cả vốn liếng, ra vào như chỗ không người!
Tống Thanh Thư đối với quý phụ nhân này cũng không có gì chi tình thương tiếc, bởi vậy hắn dùng bản năng nguyên thủy dã man trùng kích, tùy ý tiết lấy bên trong thể nội của mình đang khô nóng. Đường phu nhân đôi mi thanh tú cau lại, trong lòng âm thầm thở dài một hơi, nam nhân mặc kệ bề ngoài hào hoa phong nhã cỡ nào, lúc cởi y phục ra đều là cầm thú!
Tuy nhiên nàng một ít không vui rất nhanh liền bị như thủy triều run rẩy vọt đẩy vọt tới thay thế, cái cổ thon dài tinh tế tỉ mỉ tựa thiên nga, càng giương cao hơn, cuối cùng hóa thành từng trận rêи ɾỉ rung động lòng người….
Tống Thanh Thư thấy khuôn mặt đỏ hồng diễm lệ của nàng, hai mắt đã bị tìиɦ ɖu͙ƈ triệt để chiếm lĩnh lấy, phần eo tăng thêm phát lực, cây côn ŧɦịŧ to dài xâm nhập tận vào ở chỗ sâu trong phượng cốc..
-Um…ui…. A…
Tống Thanh Thư ôm lấy bờ eo của nàng, hạ thể hai người khi thì tách ra, khi thì kết hợp. Lúc mở lúc đóng tầm, từng cơn tê dại chập choạng đập nện lấy, Đường phu nhân kiều mỵ trầm mê hô gáy, Tống Thanh Thư nghe vào trong tai như tiếng tiên nhạc, mông của nữ nhân vễnh lên, hạ thể nam nhân trầm xuống, cả hai phối hợp ăn khớp không chê vào đâu được, côn ŧɦịŧ bên trong âm động cuốn xoáy, chợt trái chợt phải, khi thì như cuồng phong nộ lãng, trong giây lát lại trì hoãn giống như dòng suối nhỏ.
Đường phu nhân bị động tác nặng nhẹ giao nhau kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm dục diễm tăng vọt, hai tay bắt lấy ga giường, hưởng thụ lấy Tống Thanh Thư tại trên người mình rong ruổi, cái mông của nàng thì theo côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư một vào một ra trên xuống phập phồng, mỗi lần côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư như muốn rời khỏi biên giới cửa miệng hang động, nàng liền vội vàng động đậy hẩy cái mông theo sau, tựa hồ phải đem cây côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư kéo sâu vào thân thể của mình vậy…
“ Phạch…phạch….”
Tiếng hai thân thể va chạm lẫn nhau càng lúc càng vang động, càng lúc càng liên tiếp nhiều lần, lửa nóng của cây côn ŧɦịŧ đại lực thọc đánh vào, thế như chẻ tre uy lực thật sâu đụng chạm lấy sâu trong thân thể Đường phu nhân, theo động tác Tống Thanh Thư co rúm càng lúc càng điên cuồng, ở bên trong âm động tiến tiến xuất xuất, từ ở chỗ sâu trong không ngừng chảy ra mầu trắng âm dịch, theo cây côn ŧɦịŧ không ngừng ra vào dẫn theo trào ra, tích lạc nhiểu xuống trên mặt tấm vải giường …..
Tống Thanh Thư tại nhanh hơn tốc độ ra vào, cảm thấy cây côn ŧɦịŧ to lớn của mình bị vách tường nộn huyệt âm động của Đường phu nhân gắt gao bao chặt lấy, thật lớn cây côn ŧɦịŧ cũng không hề thương tiếc cái âm động của Đường phu nhân chống đỡ cực hạn, mà dùng sức trừu sáp cuồng mãnh lấy nàng ….
-Ai…ui….nhân gia….tới…ai…
“ Gió xuân khắp độ kiều hoa nở,
trăng sáng thanh chiếu ngọc long đến….”
Vô số âm tinh trào phun tán lạc từ chỗ sâu nhất phượng cốc, sau tiếng rêи ɾỉ vang lên về sau, lại là một tiếng dốc cạn la to lên, Đường phu nhân rốt cục bại trận đến, Tống Thanh Thư thắng lợi một phương lại chiến ý trùng thiên, tinh thần phấn chấn, hắn cũng rất nhanh co rúm liên tục một hồi về sau, một tay ôm lấy Đường phu nhân lật lại, bắt đầu để cho nàng hai tay ôm sát cổ của mình, đứng thẳng người dậy, hai chân của nàng phải vòng hai bên hông của hắn để thân người không rơi xuống, hắn hung hăng hai tay lại nâng cặp mông của nàng, dùng sức hướng cây côn ŧɦịŧ lên, cái mông nàng hạ thấp xuống nhanh, dưới thân cây côn ŧɦịŧ hướng trên đỉnh đầu chờ.
-Á…ui….
Tốt một chiêu ngọc nữ lên cây, vừa hữu lực lại có chiều sâu, tư thế cứ như thế cố sức lại gia tăng lên, chẳng những là Đường phu nhân cảm nhận được cái âm động cua mình từ trước nay chưa có bị xâm lấn như thế này, ngay cả cây côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư cũng trùng trùng điệp điệp thừa nhận lấy trọng lực của Đường phu nhân thọc vào thật sâu trong hang động, thấy Đường phu nhân giống như có lẽ đã đến mức cuối cùng rồi, Tống Thanh Thư liền tăng thêm tốc độ, động tác kịch liệt lên…..
…………………………………………………………………………………….
Cuối cùng, Tống Thanh Thư đem Đường phu nhân đặt ngang tại trên mặt giường lớn, hai chân khiêng trên vai, nhẹ nhàng rút ra, rồi lại dùng sức sáp nhập, mái tóc của nàng bay tán loạn, đôi mắt đóng chặt, cặp môi đỏ mọng có chút hé mở ra phát ra tiếng ngâm rên câu nhân tâm phách, thân thể tuyết trắng theo động tác Tống Thanh Thư ra sức ra vào trên xuống phập phồng, tả hữu lay động, Tống Thanh Thư lúc này như là đã lên dây cót động tác dồn dập…..
Tầng tầng lớp lớp vách tường nộn huyệt đỏ tươi cũng bắt đầu mấp máy dựng lên, bên trong âm động một loại được lấp đầy phong phú, lửa nóng va chạm mạnh mẽ làm cho Đường phu nhân sâu trong cơ thể phảng phất hoan nghênh cây côn ŧɦịŧ to thô này đâm vào nên gắt gao bao lấy xiết chặt thân cây côn ŧɦịŧ lớn của Tống Thanh Thư.
-Um… …a…um..
Trong gian phòng tràn ngập tiếng va chạm của hai thân thể vang vọng, cùng với tiếng rêи ɾỉ thở gấp của Đường phu nhân cao quý xinh đẹp khêu gợi, dưới sự dùng sức va chạm của Tống Thanh Thư, lại một trận kinh tâm động phách kɦoáı ƈảʍ cao trào truyền đến, Đường phu nhân cả người phát run, trong phút chốc, từng đợt kɦoáı ƈảʍ làm cho thể xác và tinh thần thật sâu lâm vào tìиɦ ɖu͙ƈ lốc xoáy không thể tự thoát ra được:
-A...... không được...... a...... ta lại muốn đến.......
Đường phu nhân chỉ biết là Tống Thanh Thư gây cho chính mình vô cùng kɦoáı ƈảʍ vui thích, bất tri bất giác cái miệng nhỏ nhắn Đường phu nhân phát ra tiếng rêи ɾỉ vong hình, bờ mông lớn bắt đầu đón hùa nẩy lên từng cơn:
-A...... ừ...... thật thoải mái...... nhân gia…. mỗi ngày đều cho công tử làm...... a….a….......
Tống Thanh Thư lại là mãnh liệt cắm côn ŧɦịŧ xuống, trầm luân bên trong nɦu͙ƈ ɖu͙ƈ, Đường phu nhân mặt thẹn thùng đỏ tươi, một đôi đùi ngọc một trận run rẩy, Tống Thanh Thư vừa kéo lại cắm xuống, lần này Tống Thanh Thư làm kéo dài đến vượt qua gần nửa canh giờ, Đường phu nhân đã ba lần cao trào, lại nhịn không được bắt đầu lớn tiếng thở gấp :
-A...... a...... lại...... muốn đến...... a......
Đường phu nhân sâu trong hoa tâm, âm tinh liền giống như thủy triều phiếm lạm, mầu trắng ngà càng không ngừng theo đường cong hoàn mỹ cái rảnh mông thịt chảy xuống mặt giường, hắn càng thêm ra sức tà sáp, cao thấp biến hóa các loại góc độ, mỗi một lần lại một lần làm cho thân thể Đường phu nhân mang theo tính dục cao phong, lưu lại khó có thể quên được trí nhớ.
Thân xuất thân là tiểu thư khuê các, Đường phu nhân chưa bao giờ thừa nhận kíƈɦ ŧɦíƈɦ kɦoáı ƈảʍ bị ép buộc quá như vậy, thân thể mềm mại của nàng giống như điện giật không ngừng run run, mãnh liệt kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm cho Đường phu nhân há miệng, dâʍ thanh lại kêu dâʍ kêu:
-A...... công tử… mau nhân gia….bị công tử…. gϊếŧ chết ......a......
Đường phu nhân lãng ngâm thanh lớn hơn nữa, theo thú tính Tống Thanh Thư cuồng dã rất nhanh sáp lộng phi vũ đứng lên, một đôi ngọc thủ đã vô lực ôm lấy cổ của Tống Thanh Thư, nàng chỉ có thể xụi lơ, hai chân hướng hai bên tách ra, tùy ý để cho Tống Thanh Thư đối với cái âm hộ của nàng dâʍ tà, thậm chí có chút vô tình tàn nhẫn chinh phạt tàn phá, cái loại mỹ cảm toàn bộ thể xác và tinh thần phiêu phù ở không trung làm cho nàng đã hoàn toàn mất đi chính mình…
Lúc này Tống Thanh Thư cũng hiểu được cây côn ŧɦịŧ của mình không ngừng bành trướng loạn đỉnh, đã đến lúc không khống chế nỗi đối với cái âm động nộn thịt mềm mại đỏ tươi của Đường phu nhân kia, cái loại muốn cuồng bạo dục niệm cũng càng ngày càng mãnh liệt, sau một hồi mưa rền gió dữ thú tính sáp lộng, cuối cùng thì Tống Thanh Thư đem cây côn ŧɦịŧ gắt gao cắm ở chỗ sâu trong nhụy hoa của Đường phu nhân, từng làn nóng bỏng tinh hoa sinh mệnh màu trắng ngà bắn phún mà vào, nhuần nhuyễn đem thú tính phát tiết ở trong thân thể Đường phu nhân, cực độ kíƈɦ ŧɦíƈɦ hưng phấn làm cho Tống Thanh Thư có chút vong ngã rêи ɾỉ phát ra…
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng ghé vào phía trên thân thể mềm mại Đường phu nhân, một bên thở phì phò, một bên lấy tay đùa bỡn đôi bầu vú đầy đặn trước ngực, nghe theo trên người nàng phát ra cái loại mùi đặc hữu thành thục phụ nhân, cùng với cái mùi nam nữ dâʍ ɖu͙ƈ giao hoan hình thành lan tỏa ra từ bên dưới hạ thể của nàng, làm nội tâm Tống Thanh Thư kɦoáı ƈảʍ không tự chủ được lên tới cực điểm, hai người dây dưa ôm chặt cùng một chỗ….
Lúc sau lại một hồi mưa to gió lớn công kích, Đường phu nhân cũng không khỏi không giơ lên cờ trắng đầu hàng.
Tham luyến thế gian không ao ước thành tiên…
-Um….
Đường phu nhân ra một tiếng thỏa mãn kêu rên, cảm giác thân thể nam nhân nặng nề áp bách khiến cho toàn thân nàng hiện ra một loại run rẩy không nói rõ thành lời được ….