Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 638: Quyết đấu võ lâm đệ nhất nhân



CHƯƠNG 638: QUYẾT ĐẤU VÕ LÂM ĐỆ NHẤT NHÂN.





Bên này Nhậm Doanh Doanh giật mình, nàng không rõ Trương Tam Phong tại sao lại đột nhiên ra tay với Tống Thanh Thư ( Hạ Thanh Thanh ), nếu đổi lại ngày bình thường, nàng ước gì Tống Thanh Thư sẽ bị đánh đến thê thảm, tối hậu trọng thương bất trị mà chết, có vậy mới báo được mối thù mà đối phương đã khinh bạc nàng trước kia, nhưng lúc này nàng thân thể đang hãm lang trảo, nên đang mong đợi Tống Thanh Thư phát hiện được tình cảnh của nàng ở bên này, kết quả bây giờ hai người bọn họ đánh nhau, chính mình chẳng phải là tai kiếp khó thoát?

Vô thức quay đầu nhìn một chút bên kẻ ngụy quân tử kia, Nhậm Doanh Doanh há hốc miệng, đối phương không biết từ lúc nào đã biến mất không thấy tăm hơi gì nữa.

Một bên kia Tống Thanh Thư ( Hạ Thanh Thanh ), còn chưa kịp thấy rõ chiêu thức Trương Tam Phong, thì thủ chưởng đối phương đã đập tới trước mặt.
Hạ Thanh Thanh lúc trước vì thay trượng phu Viên Thừa Chí báo thù, thay đổi tính cách, dốc lòng tu luyện võ học, lại thêm trước đó Viên Thừa Chí cũng không có dâu giếm sở học với nàng, bởi vậy một thân võ công của Viên Thừa Chí thì nàng cũng học được năm, sáu phần, về sau lại được Tống Thanh Thư thường xuyên chỉ điểm nàng thêm võ học, thỉnh thoảng còn dùng Hoan Hỉ Thiền Pháp cùng nàng Âm Dương chung tế tăng cường thêm nội công, bởi vậy nàng bây giờ võ công cũng được xem là cao thủ nhất lưu giang hồ, nếu đụng tới người khác, cho dù không địch lại, nhưng tự vệ cũng không có vấn đề gì, bất đắc dĩ lần này nàng đụng phải nhân vật truyền kỳ trong chốn võ lâm, tu vi bán tiên Trương Tam Phong.

A Cửu cũng không ngờ tới Trương Tam Phong lại đột nhiên xuất thủ, nàng cũng có một thân tu vi, còn đứng phía trên Hạ Thanh Thanh vài bước, bởi vậy phản ứng cũng nhanh hơn một chút, liền bung ra trường kiếm đâm qua.
Trương Tam Phong tiện tay phất một cái, A Cửu chỉ cảm thấy một làn nhu lực truyền đến, cả người không tự chủ được bị hất qua đến một bên, trong lòng không khỏi hoảng hốt.

Gặp Hạ Thanh Thanh căn bản không có kịp phản ứng, Trương Tam Phong nhíu mày, thủ chưởng xuất kích chần chừ một chút, lúc này Tống Thanh Thư sớm đã giống như một như đạn pháo từ bên hòn giả sơn lao ra.

Tống Thanh Thư không rõ đang bình yên êm đẹp thì Trương Tam Phong tại sao lại đột nhiên xuất thủ, chẳng lẽ năm xưa chuyện ngộ sát Mạc Thanh Cốc vẫn còn chưa có hồi kết, lần này Trương Tam Phong đến đây để thanh lý môn hộ?

Tống Thanh Thư không phải là người thế giới này, đương nhiên sẽ không tuân thủ cái gì mà là trưởng bối muốn gϊếŧ tiểu bối, thì tiểu bối chỉ đành thúc thủ chịu trói, huống chi Mạc Thanh Cốc nguyên lai chỉ là do tên quỷ xui xẻo Tống Thanh Thư thật sự kia gϊếŧ, hơn nữa lúc trước tại đại hội Đồ Sư đã bị người Võ Đang phái đánh cho toàn thân kinh mạch đứt đoạn, cũng coi như là đã trả hết nợ rồi.
Cũng nhờ có A Cửu trì hoãn được trong giây khắc, Tống Thanh Thư thành công kịp đuổi tới xuất thủ, một tay ôm eo Hạ Thanh Thanh đem tránh thoát ra ngoài một trượng có hơn, rồi vội vàng nhấc lên toàn thân công lực nghênh đón thủ chưởng Trương Tam Phong.

-Hả…?

Trương Tam Phong khẽ kêu một tiếng, phát giác được ở giữa song chưởng đối phương chưởng lực mãnh liệt, vội vàng biến chiêu, song chưởng loáng thoáng vẽ thành hình cái vòng tròn.

Tống Thanh Thư chợt cảm thấy công lực song chưởng của mình biến mất không tăm hơi như bọt biển, mà bên cạnh thân lại có một làn đại lực truyền đến, đối phương thừa cơ va chạm kéo đẩy một phát, cả người hắn lập tức liền bất ổn trọng tâm, hướng phía bên cạnh ngã xuống.

Tống Thanh Thư biết một khi mất tiên cơ, đối phương công kích sẽ giống như nước sông cuồn cuộn liên miên bất tuyệt, chính mình dốc hết toàn lực thì bất quá cũng chẳng khác gì một chiếc thuyền nan giữa cơn giông bảo, có cố gắng chỉ là đau khổ mất sức chèo chống mà thôi.
Bởi vậy Tống Thanh Thư không cần gắng gượng thuận theo động tác té ngã trên mặt đất lăn một vòng, hắn sử xuất công phu Xà Hình Phiên Ly của Cửu Âm Chân Kinh, tư thế nhìn qua thì chật vật, giống như tiểu hài tử lăn lộn dưới ăn vạ khóc lóc om sòm, nhưng tốt hay xấu gì cũng tạm thời thoát ly được kình phong Thái Cực chưởng của Trương Tam Phong.

Tống Thanh Thư không chút chần chờ, Mộc Kiếm trong nháy mắt xuất hiện trong tay, giống như sấm sét bất chợt chớp lòa trong đêm, nhất kiếm hướng phía Trương Tam Phong đâm tới, lúc xuất phát vẫn không có gì lạ, trong nháy mắt đột nhiên tách ra đầy trời kiếm khí, đem Trương Tam Phong vây ở trung tâm, bốn phương tám hướng hướng đến đánh tới.

Vừa lúc một hồi gió mạnh thổi qua, mang theo đầy trời lá cây phiêu lạc đến giữa hai người, nhưng trong nháy mắt tất cả lá cây đều hóa thành bột mịn.
Kiếm khí còn chưa kịp chạm thân thể, Trương Tam Phong phát giác được quanh thân không gian tựa hồ lập tức bị hút khô kiệt, thần sắc lão lập tức trở nên ngưng trọng, hai tay chậm rãi nâng lên, chung quanh thân thể loáng thoáng hiện ra một hình Thái Cực, kiếm khí đang phóng tới đụng phải Thái Cực Đồ, liền dần dần tan rã.

Tuy nhiên Trương Tam Phong vẫn không có buông lỏng, thần thái ngược lại càng thêm ngưng trọng mấy phần, cả người bắt đầu chậm rãi động, trước mắt bọn người Hạ Thanh Thanh nhìn thấy mỗi một bước đi Trương Tam Phong đều rất chậm, nhưng mỗi một bước đã có làm tiệt tiêu đi chí ít một nửa kiếm khí mãnh liệt đang đến, còn lại phân nữa kiếm khí thì bị Thái Cực Đồ trong tay lão hóa giải….

A Cửu đột nhiên giật mình khi nhìn lấy dưới chân Trương Tam Phong, rõ ràng có cảm giác lão di chuyển rất xa, nhưng vì sao dấu chân trên mặt đất biểu hiện mỗi một bước đều không rời xa quá tam xích ( 1 xích= 33,33 cm ) ? Những dấu chân kia nhìn như rất lộn xộn, nhưng có thể nhìn rõ ràng thành một hình tròn hoàn mỹ vô khuyết.
Thấy Vạn Kiếm Quy Tông của mình cứ như vậy bị Trương Tam Phong phá tan, Tống Thanh Thư cả kinh, bất quá hắn cũng không có ý tứ tiếp tục ra chiêu, ngược lại xông đến bảo hộ ở trước người Hạ Thanh Thanh cùng A Cửu, đề phòng nhìn xem Trương Tam Phong:

-Không biết Trương chân nhân vì sao đột nhiên xuất thủ?

Trương Tam Phong lúc này nhìn chăm chăm Tống Thanh Thư, rồi thở dài một hơi:

-Quả nhiên là ngươi!

Ẩn trốn ở phía sau hòn giả sơn, Nhậm Doanh Doanh giương cái miệng anh đào thật to, vừa rồi hai người tuy giao thủ trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi, nhưng có nàng như thế nào lại nhìn không ra, hai người bày ra tu vi võ công cực cao quá mức nhận biết của nàng, tuy nhiên đó cũng không phải là điều nàng kinh hãi nhất, đều làm cho nàng chấn kinh là thanh Mộc kiếm trên tay cao nhân Hư Nhược Vô kia, thanh kiếm này có thể nói đã làm cho nàng khắc cốt ghi tâm từ lâu rồi, bời vì nó là vũ khí dính liền với tên hỗn đản Tống Thanh Thư …
-Khi nghe nói ngươi là Lệnh Hồ Xung, bần đạo một mực rất kỳ quái khi nhớ lại ngươi xuất chiêu trước đó, Lệnh Hồ Xung tuy được chân truyền của Phong Thanh Dương, kiếm pháp tuyệt diệu vô cùng, nhưng bần đạo chưa từng nghe nói qua, về quyền chưởng thì Phong Thanh Dương có công phu gì lợi hại, mà trước đó khi ngươi biểu hiện công lực ra ngoài, đừng nói là Lệnh Hồ Xung, chỉ sợ ngay cả Phong Thanh Dương so ra cũng còn kém. Trương Tam Phong lại đem ánh mắt chuyển qua Hạ Thanh Thanh trên thân,

-Còn vị cô nương này tuy có võ công không tệ, nhưng so với lời đồn đãi trên giang hồ võ công của đồ tôn Tống Thanh Thư, thì khác biệt rất xa.

Hạ Thanh Thanh cắn miệng môi, kéo xuống mặt nạ hình dạng Tống Thanh Thư, cung kính đối với Trương Tam Phong thi lễ:

-Hạ Thanh Thanh bái kiến thái sư phụ.
Tống Thanh Thư cũng đành lấy mặt nạ xuống:

-Thái sư phụ, đồ tôn cũng không phải có ý lừa gạt, chẳng qua là lúc trước đồ tôn ngộ sát Thất sư thúc, nên thực sự không có mặt mũi gặp thái sư phụ.

Thấy rõ hình dạng Tống Thanh Thư, trốn ở phía sau hòn giả sơn, Nhậm Doanh Doanh lập tức liền mắt trợn tròn: “ Thế nào lại là hắn chứ? Nói như vậy là ta cùng hắn đã bái đường thành thân sao?..”

Nghĩ đến chính mình giống như kẻ ngốc cầu lấy chính hắn từ hôn, Nhậm Doanh Doanh sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, tuy nhiên có lẽ là vì đêm nay nàng bị chấn kinh quá nhiều, nên nàng cũng không có tức giận như trong tưởng tượng khi biết ra sự thật, ngược lại có một loại cảm giác như trút được gánh nặng: “ Cùng bị một người nam nhân xa lạ chiếm tiện nghi, thì thà để cho họ Tống hỗn đản này chiếm tiện nghi, tựa hồ có thể dễ dàng tiếp nhận hơn…
Nhậm Doanh Doanh chính mình cũng bị cái suy nghĩ này đột nhiên xuất hiện làm cho giật mình, cả người lập tức liền ngây ra: ‘” Ta lại nghĩ như thế nào vậy, chẳng lẽ là ta đã thích hắn?..”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv