CHƯƠNG 603: NGƯỜI TRONG ĐỒNG ĐẠO.
Ngữ khí hạ lưu đương nhiên là của Thanh Hải Nhất Kiêu, ở một bên khuyên người đó là Trử Hồng Liễu
-Các ngươi là ai? Có phải là muốn gây bất lợi cho phụ thân của ta?
Ô Vân Châu mắt hạnh trợn lên, căm tức nhìn hai người kia.
Thanh Hải Nhất Kiêu cùng Trử Hồng Liễu hai mặt nhìn nhau, lập tức tuôn ra một tràng cười to đắc ý:
-Ha ha… thật sự là tự nhiên mỡ dâng miệng mèo…
Nạp Lan Tính Đức tức giận nhìn nàng .
-Này này… đại tiểu thư, bình thường nhìn muội rất cơ linh, hôm nay làm sao ngu ngốc như vậy chứ?
-Ngươi chẳng lẽ không nhìn ra là là ta nói vậy là cố ý ngăn chặn bọn họ lại sao?
Ô Vân Châu cũng thấy kỳ quái nhìn chằm chằm Nạp Lan Tính Đức.
-Vì sao lại làm vậy?
Lần này đến phiên Nạp Lan Tính Đức giật mình.
-Nghe lời bọn họ vừa nói, chắc chắn là có người đang tiến hành âm mưu đối với phụ thân của ta gây bất lợi, ta lo lắng phụ thân nơi đó ứng phó không nỗi, cho nên mới giúp phụ thân chia sẻ bớt mấy cao thủ a.
Ô Vân Châu làm như đây là chuyện đương nhiên đáp.
-Ách….
Nạp Lan Tính Đức liền nghẹn lời,
- Muội làm bại lộ thân phận, lại càng nguy hiểm hơn thì làm sao bây giờ?
-Ở đây không phải là còn có ngươi sao?
Ô Vân Châu lấy làm không hiểu nhìn lấy hắn,
-Ngươi đường đường chính là ngự tiền nhất đẳng thị vệ a, đừng nói là ngay cả hai người này đều đối phó không được đấy?
Nghe được lời nói của Ô Vân Châu, Thanh Hải Nhất Kiêu liền giận dữ:
-Nha đầu kia tuy xinh đẹp nhưng có kiến thức giang hồ quá hạn hẹp, cũng không biết là ta Thanh Hải Nhất Kiêu tung hoành giang hồ nhiều năm như vậy ..
-Ngươi danh tiếng rất vang sao? Vì sao cho tới bây giờ ta chưa nghe nói qua a.
Ô Vân Châu đôi mi thanh tú nhíu lên, hiển nhiên trong lòng nghi hoặc.
Nếu là bình thường đụng phải có người nói như vậy, Thanh Hải Nhất Kiêu làm sao cùng đối phương tiếp tục nói nhảm, cứ trực tiếp nhất đao chém tới là xong, có thể là vì cô nương trước mắt nhìn qua là một tiểu thư thiên kim quý tộc, giọng nói lại có chút sợ hãi, Thanh Hải Nhất Kiêu đầy ngập nộ hỏa liền tán hơn phân nửa:
-Hừ, ngươi không phải người trong giang hồ, chưa từng nghe qua thanh danh của ta cũng rất bình thường.
-Nhưng ta từng nghe nói qua Kim Xà vương Tống Thanh Thư a, trong giang hồ hai người các ngươi ai là người có danh tiếng lớn hơn?
Ô Vân Châu nghiêng đầu, một mặt hồn nhiên nhìn qua lão.
Thanh Hải Nhất Kiêu sắc mặt tối sầm lại, nếu là lúc trước, lão sẽ không phục, nhịn không được sẽ hạ thấp Tống Thanh Thư một phen, nhưng lão đã tận mắt chứng kiến võ công đối phương nghịch thiên đến cỡ nào, nào còn có dám nói lung tung?
Ngay trước mặt Trử Hồng Liễu, bị một cô nương trẻ tuổi hỏi hời hợt một câu làm cho xuống đài cũng không xong, cũng không tiện ở trước mặt nàng phát tác, Thanh Hải Nhất Kiêu đành phải tức giận nhìn qua Nạp Lan Tính Đức đang đứng bên cạnh Ô Vân Châu lãnh sang chuyện khác:
-Nghe nha đầu này nói ngươi là nhất đẳng ngự tiền thị vệ, có phải là võ công rất cao?
Thấy Thanh Hải Nhất Kiêu giả bộ làm như không nghe thấy câu hỏi của Ô Vân Châu, trên cây Tống Thanh Thư thầm cười lên, cũng không biết cô nương Ô Vân Châu là ngốc nghếch hay là trong bụng đầy gai, trong lúc vô tình một câu nói làm cho Thanh Hải Nhất Kiêu thương tổn chỉ sợ còn hơn trăm lần bị bạo kích.
Nạp Lan Tính Đức sững sờ, vô thức đáp:
- Ngự tiền thị vệ của chúng ta công phu là thứ yếu, trọng yếu nhất là xuất xứ gia thế, nhất định phải lấy từ các bên trong các nhà có công trạng với triều đình.
Ô Vân Châu liền bất mãn nói:
-Ngươi làm sao lại tự hạ thấp bản thân, diệt lấy uy phong của mình vậy a?
Nạp Lan Tính Đức mặt vô tội nói:
-Đây là lời nói thật mà.
-Thật sự là bị ngươi làm cho tức chết.
Ô Vân Châu nhịn không được dậm chân, nàng cùng đối phương từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nếu nói đối với hắn một điểm hảo cảm không có thì cũng không thể nào, chỉ là nàng hiểu rõ ràng tính cách của Nạp Lan Tính Đức, nói chuyện ôn hòa hiền lành, một điểm khí phách cũng không có, cho nên hắn ở trong mắt của nàng kém cách xa vạn dặm so với hình tượng anh hùng kia, bởi vậy cho dù có hảo cảm cũng không cách nào chuyển hóa thành ý trung nhân được.
Thanh Hải Nhất Kiêu cười lên ha hả:
-Xem ra là ta đã đụng phải một cái kẻ bất tài rồi a!
Tiếng cười vẫn chưa xong, trong tay thanh kiếm đã vô thanh vô tức hướng đối phương đâm qua.
Nạp Lan Tính Đức không ngờ tới đối phương đang nói liền động thủ, vội vàng rút kiếm đón lấy, nhưng đã mất tiên cơ, trong lúc nhất thời đỡ trái hở phải.
Ô Vân Châu ở một bên gấp muốn khóc:
-Ngươi tại sao lại xuất chiêu đánh lén như vậy được, ngươi không phải là tiền bối trên giang hồ tiếng tăm lừng lẫy sao?
Mắng xong Thanh Hải Nhất Kiêu nàng lại nói với Nạp Lan Tính Đức:
-Nạp Lan ca ca ngươi cũng thật sự l,…..đã biết người muốn gây bất lợi cho chúng ta, ngươi cũng không sớm phòng bị?
Thanh Hải Nhất Kiêu cười hắc hắc nói:
- Nha đầu kia, các ngươi là công tử tiểu thư quen sống an nhàn suиɠ sướиɠ thì biết cái gì, đối với chúng ta bên trên đầu đao liếm máu người, nếu là câu nệ theo quy củ giang hồ, chỉ sợ là xương cốt đều lạnh từ lâu rồi, tiểu cô nương cũng không cần sợ hãi, ta không sẽ gϊếŧ ngươi đâu. Ta Thanh Hải Nhất Kiêu đời này chơi đùa qua không ít nữ nhân, đáng tiếc là loại tiểu thư cao sang an nhàn suиɠ sướиɠ như thế này, cho tới bây giờ không có trêu chọc qua, ngẫm lại liền thấy kích động…..
Nạp Lan Tính Đức gương mặt tuấn tú đỏ bừng, hiển nhiên là bị lời nói của Thanh Hải Nhất Kiêu chọc giận, kiếm pháp liền trở nên sắc bén thêm vài ba phần, vậy mà vừa xuất ra mới có mấy chiêu thì đã có xu hướng suy tàn.
Ô Vân Châu cũng là tức giận mặt trắng bệch:
-Lão tặc hạ lưu bỉ ổi. . .
-Ha ha … cứ mắng chửi đi, ngươi mắng càng lợi hại, chờ một lúc ta đùa bỡn thì sẽ càng hưng phấn,
Thanh Hải Nhất Kiêu cười tà nói,
- Chờ ta trước thu thập xong tên tiểu bạch kiểm này, miễn để cho hắn ở một bên quấy rầy chuyện tốt của ta.
Vừa dứt lời, Thanh Hải Nhất Kiêu kiếm pháp liền trở nên quỷ dị, Nạp Lan Tính Đức bị áp lực gia tăng, dựa vào võ công vào tuổi của hắn tuy cũng coi như không tệ, nhưng thế nào so được với một chưởng môn nhất phái?
Trước người rất nhanh lộ ra một lổ hở lớn, Thanh Hải Nhất Kiêu dữ tợn nhất kiếm liền hướng về nơi yếu hại trên thân thể hắn đâm tới.
Tống Thanh Thư nhướng mày, hắn tuy cùng Nạp Lan Tính Đức không có gì giao tình, nhưng để cho hắn cứ như vậy chết ở chỗ này, thực sự có chút không đành lòng.
Kẹp lên một cái lá cây, Tống Thanh Thư đang muốn xuất chiêu, thì phát hiện chiêu kiếm của Thanh Hải Nhất Kiêu đột nhiên thu về, cải biến thành điểm tới huyệt đạo trên người Nạp Lan Tính Đức.
Tống Thanh Thư hiếu kỳ lão muốn làm cái gì, liền đem lá cây thu lại bên trong tay.
-Vì sao không gϊếŧ hắn?
Một bên Trử Hồng Liễu không hiểu hỏi, lão nhìn thấy chỉ có nữ nhi Tác Ngạch Đồ này mới là trọng yếu nhất, lưu lại một người võ công, thì lại phức tạp hơn.
-Trử trang chủ có chỗ không biết, ta có một ưa thích khác thường,
Thanh Hải Nhất Kiêu mặt cười quỷ dị,
-Vẻn vẹn chỉ là đơn giản giao cấu với nữ nhân khó tránh khỏi có chút tẻ nhạt vô vị, để thêm phần thú vị ta thường bắt theo trượng phu mà trước mặt giao cấu thê tử của hắn, nhìn lấy trượng phu của nữ nhân một mặt phẫn nộ lại vừa bất lực, còn thê tử của đối phương bên trong đạo đức luân lý cùng ở giữa bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ giãy dụa, cái loại ánh mắt xấu hổ giận dữ lại tuyệt vọng, tư vị ấy có biết bao nhiêu là hừng thú kíƈɦ ŧɦíƈɦ a.
Trên cây Tống Thanh Thư sắc mặt liền cổ quái, cái loại ưa thích này so với ta còn bất thường hơn?
Trử Hồng Liễu đôi mắt cũng sáng lên, giơ ngón tay cái lên:
-Quả thực là người cùng trong đồng đạo!
Thiên Liễu Trang của lão trước kia cướp bóc cưỡиɠ ɦϊếp thê nữ, cũng không phải là chưa từng làm, chỉ bất quá hành động của lão tương đối là che giấu cẩn thận, sau đó đều là diệt khẩu, bởi vậy cái tiếng xấu này không có truyền đi ra ngoài. Về sau thì quy thuận Viên Thừa Chí của Kim Xà Doanh,lão biết Viên Thừa Chí là một chính nhân quân tử, Trử Hồng Liễu bình thường đương nhiên phải thu liễm lại, hôm nay bị Thanh Hải Nhất Kiêu nói ra như thế, nhất thời dẫn ra dục tính ẩn tàng đã lâu…
-Hai người này tuy không là phu phụ, nhưng cũng nhìn ra được tên tiểu bạch kiểm này ưa thích cô nương này, còn cô nương này đối với hắn cũng chưa chắc là không có hảo cảm ..hắc hắc, vừa vặn phù hợp với việc làm ưa thích của ta,
Thanh Hải Nhất Kiêu đột nhiên quay đầu nhìn lấy Trử Hồng Liễu,
-Trử trang chủ có muốn tới trước không vậy?
-Người là do ngươi bắt, đương nhiên là ngươi phải hành động trước rồi..
Nhìn lấy khuôn mặt Ô Vân Châu trắng noãn không tì vết, cái mông săn chắc gọn gàng, trước ngực đôi bầu vú đang nẩy nở dựng đứng, Trử Hồng Liễu liền nuốt nước bọt, cái loại thân thể kiều thịt thiên kim tiểu thư như thế này cũng vừa là đồ ăn ngon của lão, trong lòng của lão vạn lần nguyện ý, bất quá lão cũng hiểu đây chẳng qua là lời khách sáo của đối phương, võ công của mình thì không bằng hắn, nào dám cướp công uống đầu canh.
-Vậy thì ta sẽ không khách sáo nữa..
Thanh Hải Nhất Kiêu vừa xoa lấy tay mình, một bên hướng đến phía của Ô Vân Châu bức qua,
-Tiểu mỹ nhân, ta tới đây…